Thiên Hạ Vô Song

Dụ rắn ra khỏi động

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Nhưng dù vậy, quả cầu lửa cực đại đập vào trong đám người, văng ra những khúc chân, tay đã bị đứt lìa.

Một đợt bắn chính là hai trăm quả. Các chiến sĩ đội thân vệ dưới sự ra lệnh của Mạnh Hàn, căn bản sẽ không keo kiệt chút quyển sách ma pháp.

Kẻ địch đối diện lại không để ý tới chuyện sống chết, điên cuồng vọt lên. Một làn sóng ma pháp vừa đập qua, lập tức liền có một nhóm người khác bắt đầu vọt tới. Ngay sau đó, chính là ma pháp đầy trời cũng đập về phía bên Mạnh Hàn.

Mấy ma pháp thuẫn sớm đã bảo vệ các thân vệ ở bên trong. Mà ma pháp vừa xuất hiện, phía trước một loạt xe ngựa chợt xuất hiện một bức tường đá cao dựng thẳng. Mấy ma pháp trực tiếp nện ở trên tường đá, nhất thời gây ra một trận nổ, đồng thời còn kèm theo tiếng đất rung núi chuyển.

Trong nháy mắt, bức tường đá biến thành mảnh vỡ, chắn ở phía trước mười mấy chiếc xe ngựa thiết giáp, chịu đựng một đợt ma pháp công kích này.

- Có ít nhất ba mươi ma đạo sư. Bằng không sẽ không thể có uy lực như vậy.

Mạnh Hàn nhắm mắt lại, cảm nhận sóng ma pháp chấn động kịch liệt phía trước, nói ra suy đoán của mình.

- Công quốc Milan tìm đâu ra ba mươi ma đạo sư chứ?

Catherine kinh hãi, vội vàng hỏi. Chỉ có điều, tuy rằng giọng điệu kinh ngạc, nhưng cũng không đến mức kinh hoảng. Mạnh Hàn bình tĩnh khiến Catherine cũng được cảm hoá, bình tĩnh đối mặt với tất cả.

- Hoặc là không chỉ là công quốc Milan.

Mạnh Hàn cau mày đáp lại. Lần trước chính là liên quân năm nước cùng xâm lược. Hiện tại cơ bản có thể kết luận, lần này vẫn là năm quốc liên thủ. Bằng không, sẽ không có khả năng có lực lượng ma pháp cường hãn như vậy.

Quả nhiên giống như quan truyền lệnh nói, những xe ngựa chắn ở phía trước, bởi vì không ai khống chế kích phát ma pháp trận, cho nên sau mấy ma pháp liên tục nện xuống, lập tức có một chút biến hóa. Những điều này lọt vào trong mắt của những kẻ địch bên ngoài, càng làm cho sĩ khí của bọn họ đại chấn.

Ầm ầm.

Đợt công kích ma pháp thứ hai của đội thân vệ lại một lần nữa khiến Jeffery ở phía sau chứng kiến được cái gì gọi là phạm vi oanh tạc. Gần như tất cả các chiến sĩ xông lên, không có một người nào có thể tránh được ma pháp bao trùm. Chỉ có mấy chục người xông qua, nhưng lại trực tiếp đối mặt với với cung nỏ của đội thân vệ.

Ai cũng biết nỏ kim loại đáng sợ. Không người nào dám đơn độc lộ ra dưới tầm bắn của nỏ kim loại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vừa xông tới vài bước, đã có vài người dưới chân có phần do dự. Chỉ có điều, ngay sau đó một đợt ma pháp công kích từ phe bọn họ thậm chí đã đẩy được mấy chiếc xe ngựa thiết giáp ra tạo thành một lỗ hổng. Nhất thời sĩ khí của kẻ địch tăng mạnh như bão táp, trực tiếp vọt vào bên trong lỗ hổng, bao vây xung quanh đội thân vệ và Mạnh Hàn.

Vì đối phó với đội thân vệ, Jeffery không tiếc trả giá. Hắn không chỉ thu mua thật nhiều ma pháp sư, hơn nữa còn chuẩn bị rất nhiều pháo. Đợi tới khi đội thân vệ kích phát hết năm đợt ma pháp công kích, thi thể kẻ địch ngã xuống trước mắt bọn họ chí ít đã gấp bốn lần số bọn họ. Tuy nhiên quân đội của kẻ địch vẫn đang điên cuồng áp sát lại.

- Bọn họ không có quyển sách ma pháp nữa!

Các thành viên đội thân vệ mỗi người có năm quyển sách ma pháp. Không phải người nào cũng biết được điều này. Nhưng hiện tại hiển nhiên nó đã không phải là bí mật. Sau khi đếm đủ con số, giọng nói của Jeffery ại một lần nữa vang lên, bắt đầu ra lệnh đại quân tiến lên.

Vèo vèo.

Liên tiếp những công kích từ cường nỏ kim loại bắn vào trên người các chiến sĩ đội thân vệ. Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc chính là, cường lực nỏ kim loại bắn tên tới trên người các thành viên trong đội thân vệ lại hoàn toàn không có chút tác dụng nào. Sau khi chạm vào thân thể liền nhanh chóng văng ra, rơi xuống mặt đất.

- Hầu tước Jeffery, ngươi nhất định chưa từng nghĩ tới kết cục như vậy đúng không?

Giọng nói Mạnh Hàn đã càng lúc càng tự tin hơn. Trước mắt đội thân vệ đã có hơn một ngàn thi thể.

- Đáng chết!

Giọng nói phẫn nộ của Jeffery từ phía sau đoàn người truyền đến, đã không còn vẻ đắc ý nắm chắc phần thắng như lúc trước đó nữa.

Hắn nhìn chăm chú về phía Mạnh Hàn một chút, ra lệnh:

- Ra lệnh, bảo những cao thủ kia xuất động! Giết sạch bọn chúng cho ta!

- Vâng, đại nhân!

Quan truyền lệnh lớn tiếng đáp ứng. Trên bầu trời lập tức xuất hiện thêm một vòng sáng. Toàn bộ Hoàng Kim Thành đều thấy được vòng sáng này.

- Đây là lực lượng cuối cùng ngươi chuẩn bị sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mạnh Hàn cũng nhìn thấy được cảnh tượng như vậy. Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười hỏi.

- Đúng thì thế nào? Ngươi còn tưởng rằng ngươi có thể sống đến sáng sớm ngày mai sao?

Giọng nói của Jeffery bắt đầu nghiến răng nghiến lợi.

- Đã quên nhắc nhở ngươi.

Giọng nói Mạnh Hàn hết sức rõ ràng:

- Ngươi không cảm thấy, thời gian đốt những cây to kia có hơi một chút sao?

Người cây cấp bảy, nhược điểm duy nhất chính là sợ lửa. Đương nhiên, cũng không phải là bất kỳ ngọn lửa nhỏ nào cũng sợ. Nhưng loại lửa do tập trung thuốc nổ ma pháp dẫn cháy, chúng lại sợ nhất. Chỉ cần một lúc ngắn ngủi, người cây sẽ chỉ còn lại cành cây, thời gian có hơi lâu một chút nếu như không có kịp thời cứu chữa, có hóa thành tro tàn cũng là kết quả vô cùng tự nhiên.

Vấn đề là, đám người cây này của Mạnh Hàn lại không phải là người cây cấp bảy.

Sau khi Mạnh Hàn có thể ung dung chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm, ngay cả thứ Louisa dùng để luyện tập đều biến thành quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm. Mà dùng loại mặt phẳng chiếu này để chế tạo ra được quyển sách triệu hoán, triệu hồi ra đều là người cây cấp tám.

Người cây cấp bảy là trăm năm tuổi. Mà người cây cấp tám, đã là người cây cuồng bạo ngàn năm tuổi. Từ cấp tám trở lên, lửa thông thường đã không có cách nào tổn hại đến người cây nữa, trừ phi là ma pháp hỏa diễm cấp sáu trở lên. Mà lửa lớn do đám người tập kích dẫn cháy, toàn bộ đã trở thành nhiên liệu cho người cây cuồng bạo cuồng bạo. Hỏa diễm thiêu đốt càng lâu, hạt giống cuồng bạo trong cơ thể bọn họ sẽ càng ngày càng cường đại.

- Ngươi... ngươi nói như vậy là có ý gì?

Jeffery nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, theo bản năng hắn cảm giác có điều không đúng. Nhưng từ đầu đến cuối hắn vẫn không rõ, tại sao một gốc cây đại thụ đã bị đốt hồi lâu, có thể còn có uy hiếp gì nữa? Tuy nhiên trong tiềm thức lại nói cho hắn biết, nơi này đặc biệt nguy hiểm.

Ầm.

Một cánh tay cực lớn đang bị thiêu đốt từ trên trời giáng xuống, đập mạnh mẽ ở trên mặt đất. Nơi bị cánh tay đập trúng, mấy binh sĩ không kịp né tránh trực tiếp bị đập thành thịt nát. Một người khổng lồ đang bị thiêu đốt thu hồi cánh tay của hắn, giơ chân cực lớn lên, giẫm mạnh về một phía khác.

Từ lúc còn ở Hoàng Sa thành, Mạnh Hàn đã cho người đến gặp từng quý tộc một nói, mặc kệ bên ngoài chuyện gì xảy ra, nếu như có rối loạn gì, tốt nhất là ngoan ngoãn ở lại trong phòng của mình. Không người nào có thể bảo đảm người chạy loạn ở bên ngoài sẽ an toàn. Đây là quy tắc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0