Hai bên cúi đầu
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Giờ phút này Mạnh Hàn rốt cuộc lộ ra vẻ giấu đầu lòi đuôi:
- Các con dân Hoàng Sa thành ở tại đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, nếu như không cẩn thận công kích Giáo hoàng hoặc là tập kích cái nghị trưởng gì đó, cũng chỉ có thể đưa về chỗ này của ta, do ta tiến hành thẩm tra. Nếu người của hai đại đế quốc tập kích trong địa phương lãnh chúa có thể không bị trừng phạt, như vậy, thời điểm Giáo hoàng và nghị trưởng chịu đến công kích, cũng sẽ không chịu trách nhiệm. Yêu cầu này, không quá phận chứ?
Trong nháy mắt khi Mạnh Hàn vừa nói dứt lời, Mạnh Hàn thậm chí nghe được tiếng mọi người chung quanh hít sâu một hơi khí lạnh. Bất kể là người phụ trách đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, hay là Grace và Elyse đứng ở bên cạnh Mạnh Hàn, đều có động tác tương tự.
Dưới nguyên tắc công bằng công chính, thực sự phải làm như vậy. Nhưng người phụ trách của hai đế quốc lại có người nào dám đáp ứng điều kiện này? Ám sát giáo hoàng Quang Minh hoặc là nghị trưởng hội nghị Hắc Ám các hạ, chỉ cần là con dân Hoàng Sa thành, không thể xử lý, nhất định phải đuổi trở về nơi của Mạnh Hàn xử lý, điều này có thể sao?
Có người dám động thủ đối với giáo hoàng Quang Minh và nghị trưởng Hắc Ám hay không, người khác không dám nói, nhưng bên phía Mạnh Hàn vừa thành lập quan hệ tốt đẹp với Claudia Lidia, mà trong số người giám hộ các nàng vừa vặn thì có một vị Kiếm Thần Andy. Một vị Kiếm Thần. Nếu như có thể đi ám sát Giáo hoàng và nghị trưởng, cho dù là hai đại đế quốc liên thủ cũng phải đau đầu đến tột đỉnh.
Cho dù hai vị thánh nữ điện hạ ở chỗ này cũng không dám làm chủ đáp ứng điều kiện này của Mạnh Hàn, càng không nói đến hai vị người phụ trách cao cấp. Chỉ có điều, Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu, từ trên nguyên tắc giao dịch mà nói, nhưng không có một sơ hỏ.
Tại Hoàng Sa thành tập kích lão đại lãnh chúa Hoàng Sa thành, người của hai đại đế quốc có thể không bị trừng phạt, phải đưa trở lại đế quốc mỗi người sau đó mới tiến hành xử lý, Mạnh Hàn hoàn toàn có tư cách đưa ra yêu cầu này.
Lấy sự cường đại của hai đại đế quốc, không người nào dám đưa ra yêu cầu như vậy đối với bọn họ.
Tuy nhiên Mạnh Hàn lại khác. Mạnh Hàn trước khi đưa ra yêu cầu này đã nói thần Quang Minh vĩ đại và thần Hắc Ám là công chính. Sau điều kiện này, Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu như vậy, trừ phi người phụ trách hai đại đế quốc lật đổ điều đó, bản thân thừa nhận thần linh vĩ đại mà bọn họ thờ phụng là một thần linh không công bằng liêm chính, lúc này mới có thể từ chối.
Trong lúc nhất thời, hai người phụ trách dường như trúng phải ma pháp tê dại, ngơ ngác đứng ở tại chỗ. Trên mặt bọn họ lộ ra một nụ cười khổ, thậm chí đã không thể nói là cười khổ nữa, mà có cảm giác sắp muốn khóc.
Đáp ứng Mạnh Hàn sao? Mạnh Hàn muốn không phải là lời hứa suông, mà muốn viết vào trong giáo lý của hai đại tôn giáo. Thậm chí không phải là pháp luật của đế quốc pháp luật. Giáo lý của thần, tại hai đại đế quốc còn cao hơn pháp luật.
Tất nhiên, giáo lí bản thân chính là pháp luật. Cho dù lấy thân phận thánh nữ cũng không thể nào viết pháp lệnh nào đó vào trong giáo lí. Đó là điều mà chỉ có Giáo hoàng bệ hạ hoặc là nghị trưởng các hạ mới có quyền làm được. Đương nhiên, trưởng lão đoàn thần điện cũng có thể. Vấn đề là, điều khoản hoang đường như thế có khả năng sao?
Không đáp ứng? Không đáp ứng có ý nghĩa là nhất định phải giao những thuộc hạ vừa động thủ ở nơi này cho Mạnh Hàn xử lý. Nếu không thì, chuyện ngày hôm nay không có cách nào dễ dàng qua được. Hơn nữa rất có thể cục diện mà hai vị thánh nữ điện hạ nhọc nhằn khổ sở mở ra loại trừ hiệp nghị đế quốc một khi hủy diệt, sau đó sẽ có thêm cơ hội như vậy nữa hay không cũng không ai biết được.
Dù sao đã tại nơi này từng xảy ra chuyện, sẽ để lại cho tất cả mọi người không phải là người trong đế quốc một ấn tượng chính là, người của hai đại đế quốc không thể tin cậy được. Điều không chỉ là vấn đề trong thời gian bao lâu không mở ra được cục diện, mà là vấn đề có liên quan đến danh dự của đế quốc.
Tuy nhiên, mỗi thuộc hạ ở nơi này đều do đế quốc cẩn thận lựa chọn, thậm chí có thể xem là tinh anh để bồi dưỡng. Nếu không, phía trên cũng sẽ không giao một nhiệm vụ quan trọng như vậy cho bọn họ đến chấp hành. Cũng bởi vì hai tiểu tử không cách nào nhịn được lửa giận, gây thành một trận chém giết như vậy, thậm chí còn dẫn tới Mạnh Hàn xuất hiện.
Vào lúc này, hai người phụ trách quả thực cực kỳ hối hận. Sớm biết là một kết quả như vậy, sớm biết Mạnh Hàn khó có thể đối phó như vậy, ban đầu khi tranh chấp vừa xuất hiện, bọn họ nên lập tức trói người của hai bên lại. Nếu như vậy sẽ không có kết cục như bây giờ.
Lúc đó cũng không biết có phải là do quỷ ám tâm hồn hay không, hắn lại muốn thông qua một trận chém giết như vậy ăn ý giảm bớt tức giận đang tăng vọt giữa hai bên, cũng phóng thích ra một chút áp lực, dễ dàng nắm lấy bọn họ. Lúc đó không ngăn cản kịp thời, hiện tại lại rơi vào một cục diện cỡi hổ khó xuống.
- Đại nhân, chuyện này. . .
Người phụ trách đế quốc Hắc Ám ỷ vào vừa rồi không nói gì, giờ phút này chỉ có thể mở miệng nói trước. Chỉ vừa mới nói được vài chữ như thế, hắn lại không biết nên tiếp tục như thế nào nữa. Hắn xấu hổ đứng ở tại chỗ, cười gượng.
Nếu như giờ phút này hắn giao thuộc hạ của mình ra, sau đó còn có khả năng tiếp tục thống lĩnh những người còn lại sao? Chuyện này quả thật cũng không cần hỏi. Tuy nhiên không giao ra, vậy làm sao ăn nói với Mạnh Hàn? Hiện tại giết Mạnh Hàn sao? Thật ra đó chính là một biện pháp. Cái giá phải trả chính là sau này vĩnh viễn không thể nào đánh vỡ hiệp nghị đế quốc. Mà sau khi quay trở về đế quốc sẽ gặp phải sự trừng phạt nghiêm khắc của nghị trưởng các hạ và thánh nữ điện hạ.
Thế khó xử đang khắc họ nội tâm của hắn lúc này. Điều càng làm cho hắn hối hận chính là, vừa rồi tại sao lại muốn phụ họa tên đối đầu đáng chết kia nói, nhất định phải kiên trì tự mình xử lý những người kia. Nếu như không phải nói như thế, nói không chừng mình nhận sai, ném đi người cá biệt là có thể giải quyết được chuyện này. Nhưng bây giờ cho dù hắn chịu, Mạnh Hàn cũng sẽ không đáp ứng.
- Thế nào? Không dễ xử lý sao? Hoặc là các ngươi cần xin chỉ thị cao tầng đế quốc một chút?
Mạnh Hàn mỉm cười, nhìn người phụ trách đế quốc Hắc Ám nói chuyện:
- Không sao. Ta có thể đợi. Trước tiên ngươi giữ những người này lại. Sau đó báo cáo những chuyện đã xảy ra lên trên, xem thử nghị trưởng các hạ và thánh nữ điện hạ xử lý như thế nào?
Xử lý như thế nào?
Tất nhiên là trực tiếp bảo những người đã động thủ ngày hôm nay tự sát tạ tội. Sau đó người phụ trách là hắn sẽ bị huỷ bỏ chức vụ. Sau đó vận khí tốt có thể trở lại đế quốc tiếp nhận sự trừng phạt nghiêm khắc. Đây vẫn là vận khí tốt. Nếu như gặp lúc tâm tình nghị trưởng các hạ hoặc là thánh nữ điện hạ không tốt, chắc hẳn mình cũng chạy không thoát một chữ chết.
- Các con dân Hoàng Sa thành ở tại đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, nếu như không cẩn thận công kích Giáo hoàng hoặc là tập kích cái nghị trưởng gì đó, cũng chỉ có thể đưa về chỗ này của ta, do ta tiến hành thẩm tra. Nếu người của hai đại đế quốc tập kích trong địa phương lãnh chúa có thể không bị trừng phạt, như vậy, thời điểm Giáo hoàng và nghị trưởng chịu đến công kích, cũng sẽ không chịu trách nhiệm. Yêu cầu này, không quá phận chứ?
Trong nháy mắt khi Mạnh Hàn vừa nói dứt lời, Mạnh Hàn thậm chí nghe được tiếng mọi người chung quanh hít sâu một hơi khí lạnh. Bất kể là người phụ trách đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, hay là Grace và Elyse đứng ở bên cạnh Mạnh Hàn, đều có động tác tương tự.
Dưới nguyên tắc công bằng công chính, thực sự phải làm như vậy. Nhưng người phụ trách của hai đế quốc lại có người nào dám đáp ứng điều kiện này? Ám sát giáo hoàng Quang Minh hoặc là nghị trưởng hội nghị Hắc Ám các hạ, chỉ cần là con dân Hoàng Sa thành, không thể xử lý, nhất định phải đuổi trở về nơi của Mạnh Hàn xử lý, điều này có thể sao?
Có người dám động thủ đối với giáo hoàng Quang Minh và nghị trưởng Hắc Ám hay không, người khác không dám nói, nhưng bên phía Mạnh Hàn vừa thành lập quan hệ tốt đẹp với Claudia Lidia, mà trong số người giám hộ các nàng vừa vặn thì có một vị Kiếm Thần Andy. Một vị Kiếm Thần. Nếu như có thể đi ám sát Giáo hoàng và nghị trưởng, cho dù là hai đại đế quốc liên thủ cũng phải đau đầu đến tột đỉnh.
Cho dù hai vị thánh nữ điện hạ ở chỗ này cũng không dám làm chủ đáp ứng điều kiện này của Mạnh Hàn, càng không nói đến hai vị người phụ trách cao cấp. Chỉ có điều, Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu, từ trên nguyên tắc giao dịch mà nói, nhưng không có một sơ hỏ.
Tại Hoàng Sa thành tập kích lão đại lãnh chúa Hoàng Sa thành, người của hai đại đế quốc có thể không bị trừng phạt, phải đưa trở lại đế quốc mỗi người sau đó mới tiến hành xử lý, Mạnh Hàn hoàn toàn có tư cách đưa ra yêu cầu này.
Lấy sự cường đại của hai đại đế quốc, không người nào dám đưa ra yêu cầu như vậy đối với bọn họ.
Tuy nhiên Mạnh Hàn lại khác. Mạnh Hàn trước khi đưa ra yêu cầu này đã nói thần Quang Minh vĩ đại và thần Hắc Ám là công chính. Sau điều kiện này, Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu như vậy, trừ phi người phụ trách hai đại đế quốc lật đổ điều đó, bản thân thừa nhận thần linh vĩ đại mà bọn họ thờ phụng là một thần linh không công bằng liêm chính, lúc này mới có thể từ chối.
Trong lúc nhất thời, hai người phụ trách dường như trúng phải ma pháp tê dại, ngơ ngác đứng ở tại chỗ. Trên mặt bọn họ lộ ra một nụ cười khổ, thậm chí đã không thể nói là cười khổ nữa, mà có cảm giác sắp muốn khóc.
Đáp ứng Mạnh Hàn sao? Mạnh Hàn muốn không phải là lời hứa suông, mà muốn viết vào trong giáo lý của hai đại tôn giáo. Thậm chí không phải là pháp luật của đế quốc pháp luật. Giáo lý của thần, tại hai đại đế quốc còn cao hơn pháp luật.
Tất nhiên, giáo lí bản thân chính là pháp luật. Cho dù lấy thân phận thánh nữ cũng không thể nào viết pháp lệnh nào đó vào trong giáo lí. Đó là điều mà chỉ có Giáo hoàng bệ hạ hoặc là nghị trưởng các hạ mới có quyền làm được. Đương nhiên, trưởng lão đoàn thần điện cũng có thể. Vấn đề là, điều khoản hoang đường như thế có khả năng sao?
Không đáp ứng? Không đáp ứng có ý nghĩa là nhất định phải giao những thuộc hạ vừa động thủ ở nơi này cho Mạnh Hàn xử lý. Nếu không thì, chuyện ngày hôm nay không có cách nào dễ dàng qua được. Hơn nữa rất có thể cục diện mà hai vị thánh nữ điện hạ nhọc nhằn khổ sở mở ra loại trừ hiệp nghị đế quốc một khi hủy diệt, sau đó sẽ có thêm cơ hội như vậy nữa hay không cũng không ai biết được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù sao đã tại nơi này từng xảy ra chuyện, sẽ để lại cho tất cả mọi người không phải là người trong đế quốc một ấn tượng chính là, người của hai đại đế quốc không thể tin cậy được. Điều không chỉ là vấn đề trong thời gian bao lâu không mở ra được cục diện, mà là vấn đề có liên quan đến danh dự của đế quốc.
Tuy nhiên, mỗi thuộc hạ ở nơi này đều do đế quốc cẩn thận lựa chọn, thậm chí có thể xem là tinh anh để bồi dưỡng. Nếu không, phía trên cũng sẽ không giao một nhiệm vụ quan trọng như vậy cho bọn họ đến chấp hành. Cũng bởi vì hai tiểu tử không cách nào nhịn được lửa giận, gây thành một trận chém giết như vậy, thậm chí còn dẫn tới Mạnh Hàn xuất hiện.
Vào lúc này, hai người phụ trách quả thực cực kỳ hối hận. Sớm biết là một kết quả như vậy, sớm biết Mạnh Hàn khó có thể đối phó như vậy, ban đầu khi tranh chấp vừa xuất hiện, bọn họ nên lập tức trói người của hai bên lại. Nếu như vậy sẽ không có kết cục như bây giờ.
Lúc đó cũng không biết có phải là do quỷ ám tâm hồn hay không, hắn lại muốn thông qua một trận chém giết như vậy ăn ý giảm bớt tức giận đang tăng vọt giữa hai bên, cũng phóng thích ra một chút áp lực, dễ dàng nắm lấy bọn họ. Lúc đó không ngăn cản kịp thời, hiện tại lại rơi vào một cục diện cỡi hổ khó xuống.
- Đại nhân, chuyện này. . .
Người phụ trách đế quốc Hắc Ám ỷ vào vừa rồi không nói gì, giờ phút này chỉ có thể mở miệng nói trước. Chỉ vừa mới nói được vài chữ như thế, hắn lại không biết nên tiếp tục như thế nào nữa. Hắn xấu hổ đứng ở tại chỗ, cười gượng.
Nếu như giờ phút này hắn giao thuộc hạ của mình ra, sau đó còn có khả năng tiếp tục thống lĩnh những người còn lại sao? Chuyện này quả thật cũng không cần hỏi. Tuy nhiên không giao ra, vậy làm sao ăn nói với Mạnh Hàn? Hiện tại giết Mạnh Hàn sao? Thật ra đó chính là một biện pháp. Cái giá phải trả chính là sau này vĩnh viễn không thể nào đánh vỡ hiệp nghị đế quốc. Mà sau khi quay trở về đế quốc sẽ gặp phải sự trừng phạt nghiêm khắc của nghị trưởng các hạ và thánh nữ điện hạ.
Thế khó xử đang khắc họ nội tâm của hắn lúc này. Điều càng làm cho hắn hối hận chính là, vừa rồi tại sao lại muốn phụ họa tên đối đầu đáng chết kia nói, nhất định phải kiên trì tự mình xử lý những người kia. Nếu như không phải nói như thế, nói không chừng mình nhận sai, ném đi người cá biệt là có thể giải quyết được chuyện này. Nhưng bây giờ cho dù hắn chịu, Mạnh Hàn cũng sẽ không đáp ứng.
- Thế nào? Không dễ xử lý sao? Hoặc là các ngươi cần xin chỉ thị cao tầng đế quốc một chút?
Mạnh Hàn mỉm cười, nhìn người phụ trách đế quốc Hắc Ám nói chuyện:
- Không sao. Ta có thể đợi. Trước tiên ngươi giữ những người này lại. Sau đó báo cáo những chuyện đã xảy ra lên trên, xem thử nghị trưởng các hạ và thánh nữ điện hạ xử lý như thế nào?
Xử lý như thế nào?
Tất nhiên là trực tiếp bảo những người đã động thủ ngày hôm nay tự sát tạ tội. Sau đó người phụ trách là hắn sẽ bị huỷ bỏ chức vụ. Sau đó vận khí tốt có thể trở lại đế quốc tiếp nhận sự trừng phạt nghiêm khắc. Đây vẫn là vận khí tốt. Nếu như gặp lúc tâm tình nghị trưởng các hạ hoặc là thánh nữ điện hạ không tốt, chắc hẳn mình cũng chạy không thoát một chữ chết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro