Thiên Hạ Vô Song

Hẳn phải xin lỗi (2)

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

- Ngươi không sợ chết?

Mạnh Hàn cau mày hỏi.

- Ta chỉ sợ hào quang thần Quang Minh không có cách nào chiếu đến tất cả mọi nơi thôi!

Hộ vệ kia vô cùng nghiêm túc trả lời.

- Fanny đại nhân, ta cảm thấy, ngươi vẫn nên ra lệnh hắn xin lỗi thì tốt hơn. Hoặc là đại nhân có thể thay hắn xin lỗi ta.

Nghe hộ vệ này nói xong, Mạnh Hàn không nhìn mặt hắn nữa, mà chuyển hướng sang nhìn đặc sứ Fanny:

- Như vậy chúng ta không thể hòa khí, bằng không ta sẽ dùng một vài phương pháp cứng rắn. Nhưng nếu như vậy mọi người sẽ rất khó coi.

Fanny đứng ở tại chỗ, dường như cũng cảm thấy lời Mạnh Hàn nói có đạo lý, nhưng làm sứ giả đại biểu cho đế quốc Quang Minh, lại quyết định nàng không thể khiến hộ vệ của mình làm ra chuyện như vậy được. Đặc biệt là lúc này, đối diện các nàng còn có Angelina và hai hộ vệ của nàng ta đang đứng xem trò vui.

- Xin lỗi, ta không có cách nào làm được!

Fanny lắc đầu, đưa ra quyết định.

- Ta rất bội phục người không sợ chết!

Mạnh Hàn thở dài một hơi, tiếp theo lại giải thích:

- Bởi vì ta sợ chết.

Nghe Mạnh Hàn nói như thế, ngay cả Angelina và hộ vệ của nàng đều trợn tròn hai mắt, dường như thực sự không hiểu được vì sao Mạnh Hàn lại nói như vậy. Nếu sợ chết, tại sao lại nhất định phải buộc hộ vệ của Fanny xin lỗi?

- Nơi này là năm quyển sách ma pháp sấm vang chớp giật.

Mạnh Hàn đưa tay móc từ trên người ra một loạt những quyển sách, biểu diễn ở trước mặt mọi người:

- Tuy là cấp năm, nhưng mấy quyển sách này lại có chút đặc biệt, uy lực đặc biệt lớn. Mọi người không có chút kinh ngạc nào, hiển nhiên đã biết, cụ thể ta hẳn không cần nói nữa.

- Ta nói rồi, ta rất bội phục người không sợ chết. Chết cũng không thể khiến ngươi khuất phục. Về điểm này ta đã rõ ràng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hai tay mỗi tay cầm một quyển sạc. Quyển sách khác thì đặt ở vị trí có thể lấy được bất cứ lúc nào, Mạnh Hàn tiếp tục nói:

- Tuy nhiên, điều này cũng không có nghĩa là không sợ chết thì có thể đột nhiên ân hận. Vị tiên sinh tôn kính này. Ta không biết thân phận của ngài, cũng không biết ngài lợi hại bao nhiêu, nhưng ta biết, ngài chỉ có thể đánh hòa với hộ vệ của tiểu thư Angelina.

Tất cả mọi người ngơ ngác nghe Mạnh Hàn nói những lời này, bất kỳ ai cũng không nghĩ ra được, Mạnh Hàn rốt cuộc muốn nói điều gì.

- Tiểu thư Angelina!

Mắt Mạnh Hàn nhìn Fanny, lại gọi tên Angelina:

- Có hứng thú liên thủ với ta cùng lúc làm sạch Fanny này hay không? Hai hộ vệ của ta cũng là hai Kiếm Thánh trung cấp. Nói không chừng có thể giúp đỡ một chút. Nàng cảm thấy thế nào?

Cuối cùng Mạnh Hàn vừa tốt lời này ra khỏi miệng, hai hộ vệ bên phía Fanny nhất thời thay đổi sắc mặt. Theo bản năng bọn họ đứng chắn ở trước mặt Fanny. Ngay cả đặc sứ Fanny cũng không nhịn được nắm chặt pháp trượng màu trắng trong tay.

- Đề nghị rất tốt!

Một phía khác, Angelina cười duyên trả lời đề nghị của Mạnh Hàn:

- Ta cầu cũng không được. Hiện tại động thủ sao?"

Hộ vệ vừa rồi còn kiên trì đến chết cũng không chịu xin lỗi Mạnh Hàn, hiện tại tay cầm kiếm của hắn đã bắt đầu run rẩy. Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào quyển sách ma pháp trong tay Mạnh Hàn, nhìn chằm chằm vào Joey và Juli hộ vệ phía trước Mạnh Hàn. Khuôn mặt hắn dần đỏ lên, rốt cuộc không cách nào nhịn được loại áp lực này, vô lực cúi đầu, hướng về phía Mạnh Hàn nói:

- Bá tước đại nhân, ta vừa rồi đã võ đoán. Ta xin lỗi ngài!

Không thể tự chủ được hắn bất ngờ ân hận. Nếu như Fanny có chuyện gì, hắn quả thực không thể nào tưởng tượng được mình sẽ nhận lấy hậu quả thế nào. Năm quyển sách với uy lực cấp tám trong tay Mạnh Hàn, lại thêm Angelina liên thủ, rất có thể sẽ khiến Fanny phải chết.

- Ta tiếp nhận lời xin lỗi của ngươi!

Mạnh Hàn rốt cuộc thoả mãn gật đầu:

- Ngươi xem, như vậy thật tốt, nói sai rồi thì nói là đã làm sai chuyện, muốn trả giá đắt, nói vậy thần Quang Minh cũng sẽ không có ý kiến.

Nói xong những lời này, Mạnh Hàn đột nhiên nâng cao giọng:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Tiểu thư Angelina, tiểu thư Fanny, và mấy vị hộ vệ đại nhân của các người, ta nghĩ ta và các người cũng không hề có thâm cừu đại hận, cũng tự ngẫm bản thân không có đắc tội với đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám. Nhưng các người vừa đến, liền biến lãnh chúa phủ do ta tỉ mỉ thiết kế thành một cái vỏ ngoài lành trong thì đổ nát như vậy.

Mạnh Hàn dừng lại nhìn hai nàng một chút. Hai nàng đều không thể tránh né ánh mắt của Mạnh Hàn, đều thoáng cúi đầu.

- Ta nghĩ, các người có phải đều nên xin lỗi ta hay không?

Mạnh Hàn rốt cuộc lớn tiếng nói ra yêu cầu.

Nếu như không phải vừa nãy mình bị ép buộc phải xin lỗi, hộ vệ của Fanny kia nhất định sẽ cảm thấy chuyện ngày hôm nay đã xảy ra chính là giấc mộng. Làm một trong những hộ vệ thành kính nhất của Quang Minh thần giáo, hắn sẽ không cúi đầu trước bất kỳ kẻ nào có liên quan tới thế lực Hắc Ám. Nhưng chỉ vì vừa nãy, vẻ mặt bá tước đại nhân trước mắt bình tĩnh dùng tính mạng của Fanny đại nhân thúc ép mình phải xin lỗi hắn.

Hộ vệ ngay cả chết còn không sợ, lại sợ sinh mạng của Fanny đại nhân bị uy hiếp, bất đắc dĩ mới phải xin lỗi Mạnh Hàn.

Ban đầu hắn cho rằng, đây chính là kết quả cuối cùng. Nhưng hắn không dự đoán được chính là, Mạnh Hàn lại muốn đám người bọn họ lại xin lỗi hắn.

Lẽ nào hắn không biết được thân phận của Fanny đại nhân hay sao? Cho dù Fanny đại nhân xin lỗi, hắn cũng có thể nhận được sao? Không nói đến Fanny đại nhân, ngay cả Angelina đối diện, cho dù nàng là kẻ địch của đế quốc Quang Minh, hộ vệ tự tin mấy cũng không dám yêu cầu nàng xin lỗi. Nhưng lãnh chúa đại nhân này rốt cuộc thật sự là kẻ ngu si, hay không biết thân phận của bọn họ vậy?

Rất rõ ràng, yêu cầu của Mạnh Hàn khiến người của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đều có chút ngạc nhiên. Bọn họ hoàn toàn không ngờ được Mạnh Hàn lại đưa ra yêu cầu như thế. Angelina tự tin là mình và Mạnh Hàn có quan hệ khá là quen thuộc, nàng có chút không dám tin tưởng mở miệng hỏi:

- Bá tước đại nhân, đại nhân xác định muốn tất cả chúng ta cùng xin lỗi sao?

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn không chút do dự đưa ra câu trả lời khẳng định:

- Trừ phi phòng ở của ta không phải là do các ngươi động thủ phá bỏ. Trên chuyện này các ngươi đuối lý. Trời đất bao la, đạo lý lớn nhất. Chuyện gì đã làm sai nên trả giá, không phải sao? Cho dù là giáo hoàng bệ hạ của các ngươi hoặc là nghị trưởng đại nhân đứng trước mặt ta, ta cũng yêu cầu tương tự. Hoặc là nói, các ngươi đặc biệt đi từ nơi xa vạn dặm tới địa phương chim không sinh trứng này của ta, chính là đặc biệt đến phá phòng ở của ta?

- Lớn mật!

Lần này người quát mắng Mạnh Hàn lại đổi thành hộ vệ của Angelina:

- Ngươi dám không tôn trọng nghị trưởng đại nhân!

Lời hắn vừa thốt ra, trên mặt Mạnh Hàn liền lộ ra nụ cười khổ. Hắn lắc đầu than thở:

- Ta không biết các ngươi là nhân vật lớn kinh thiên động địa thế nào. Tuy nhiên có một điều ta có thể khẳng định, nơi này không phải địa bàn của ngươi, ta cũng không phải là thuộc hạ giáo dân của các ngươi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0