Hiệp nghị của đế quốc
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Nhưng trong lòng Mạnh Hàn lại đang không ngừng oán thầm, tại sao các nàng thân là thánh nữ, lại không hề có một chút cái nhìn đại cục như vậy? Đây không phải là đang nói là tới một loại thánh nữ, mà hai đều như vậy
- Có sao?
Đợi một hồi lâu vẫn không hề nghe thấy câu trả lời từ phía hai nàng, Mạnh Hàn đã biết được đáp án. Trên thực tế, hắn căn bản biết sẽ là tình hình như vậy. Cho nên Mạnh Hàn chỉ cười hì hì hỏi ngược lại: "
- Nếu không đánh tới mức chỉ còn một binh một tốt cuối cùng, tại sao đế quốc các nàng lại lui binh như vậy? Thần Quang Minh không thỏa hiệp chút nào, biểu hiện chính là quá trình thảo phạt đế quốc Hắc Ám vẫn chưa tiến hành đến một nửa liền lui binh sao? Hay là ma thần Hắc Ám tấn công đế quốc Quang Minh, mới đánh tới một nửa liền lui binh?
Câu Mạnh Hàn vừa nói ra, thực sự khiến hai nàng không có cách nào phản bác. Nếu như nói, Mạnh Hàn nói như vậy rất quá đáng, hai nàng hoàn toàn có thể khiến Mạnh Hàn biến mất. Nhưng lời Mạnh Hàn nói có đạo lý. Đây là vấn đề các nàng chưa từng nghĩ tới. Sau khi bị Mạnh Hàn nhắc nhở như vậy, các nàng cũng bắt đầu cân nhắc vấn đề này.
Đúng vậy, nếu không chút nào thỏa hiệp, vì sao lại đánh tới một nửa đã lui binh? Lẽ nào chỉ quy kết cho việc quý trọng tính mạng của các giáo dân bên mình? Nhưng như vậy cũng là một loại thỏa hiệp chứ?
- Ta nghĩ, nếu hai vị có thể đồng thời tới chỗ của ta, ta tin tưởng, mục đích của mọi người cũng gần như nhau. Vậy không ngại công khai đàm phán một chút, nói không chừng mọi người có thể đồng thời có một kết quả có thể tiếp nhận được.
Mạnh Hàn lại có lòng tốt đề nghị:
- Ta là một người theo chủ nghĩa hòa bình, nhưng không hi vọng nhìn thấy ở trên địa bàn của ta có chuyện đánh đánh giết giết không tốt nào cả.
Câu nói kế tiếp của Mạnh Hàn, ngược lại không khiến cho sứ giả của hai đại đế quốc chú ý tới nhiều lắm. Ngược lại khi Joey và Juli nghe thấy câu nói người theo chủ nghĩa hòa bình, hai nàng cũng không nhịn được mỉm cười phía trong mũ giáp.
Fanny và Angelina đều rơi vào tình thế khó xử. Lẽ nào bọn họ phải thật sự giống như lời Mạnh Hàn nói, đàm phán với Mạnh Hàn trong tình cảnh kẻ tử địch đang ở đây? Như vậy có được không?
- Ta đã có thể suy đoán sơ qua một chút, thỉnh hai vị Thánh Nữ điện hạ nghe một chút, xem có đúng hay không.
Mạnh Hàn thấy hai nàng vẫn không lên tiếng, chỉ có thể tự mình thả con tép, bắt con tôm nói:
- Hai vị điện hạ đại giá quang lâm, khẳng định không phải là tới để giết ta, không phải là đến đặc biệt muốn phá phòng ở của ta. Như vậy ta nghĩ, nhất định là muốn hợp tác với ta. Thế nào ta đoán có sai không?
Trừ câu kia đặc biệt đến phá phòng ở có chút chói tai ra, Fanny và Angelina đều tán đồng đối với suy đoán của Mạnh Hàn. Mục đích của các nàng đến đây vốn chính là tiến hành hợp tác với Mạnh Hàn. Nghe Mạnh Hàn nói xong, hai nàng đều không tự chủ gật đầu.
- Được, vậy ta tiếp tục suy đoán một chút, xem các nàng muốn hợp tác cái gì.
Mạnh Hàn sờ sờ cái cằm trọc lóc, nói tiếp:
- Thứ có thể lấy ra được từ chỗ này của ta ngoại trừ một chút xa xỉ phẩm ra, cũng chỉ còn sót lại mấy thứ khác biệt. Một thứ là một ít vũ khí tinh phẩm, một khả năng khác chính là năng lực kiếm tiền của ta. Ta nghĩ, đế quốc sẽ không vì chút hàng xa xỉ phẩm như vậy mà phải đặc biệt để Thánh Nữ điện hạ đi một chuyến xa như vậy. Hai vị Thánh Nữ điện hạ tuyệt không phải đến vì chút vũ khí này. Chở vũ khí từ nơi này về đế quốc chắc hẳn giá cả quá đắt của nó có thể khiến người ta giận sôi gan.
Nhìn thấy vẻ mặt có phần kinh ngạc của hai nàng, Mạnh Hàn biết mình lại đoán đúng. Hắn cười dài nói:
- Như vậy, hai vị điện hạ có phải đến vì năng lực kiếm tiền của ta hay không?
Mạnh Hàn tỏ ra vô cùng hứng thú nhìn hai vị thánh nữ một chút. Mạnh Hàn vẫn còn có điểm không rõ:
- Nhưng làm một vài chuyện có chút kim tệ, đã muốn để hai vị Thánh Nữ điện hạ ra tay, dường như... dường như có vẻ quá đề cao ta.
Mạnh Hàn ngẩng đầu lên, nhìn hai vị thánh nữ. Mạnh Hàn chết sống đoán không ra được điểm quan trọng trong vấn đề này. Tuy nhiên nhìn bộ dạng kinh ngạc không thể che giấu và có chút lúng túng không có cách nào mở miệng của Fanny và Angelina, Mạnh Hàn bỗng nhiên nghĩ tới một khả năng.
- Làm sứ giả, hai vị điện hạ lại chưa từng lộ mặt thật ra trước mặt những người khác, hiển nhiên là không muốn để người khác biết hai vị điện hạ đích thân đến nơi này.
Dừng lại một chút, Mạnh Hàn cẩn thận nhỏ giọng hỏi:
- Hai vị thánh nữ không phải là muốn vi phạm quy ước của đế quốc năm đó, muốn thu thập tin tức ở bên ngoài hai đại đế quốc chứ? Nói ví dụ như, bảo ta bí mật gia nhập đế quốc hoặc là tôn giáo của các người chẳng hạn?
Hiệp định của đế quốc là một trong những hiệp nghị trọng đại của thế giới loài người trước đây rất lâu. Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám không được ép buộc người dân tại các vương quốc trung lập đi theo tín ngưỡng tôn giáo của chính bọn họ. Đây là quy định sau chiến tranh năm đó, vẫn còn kéo dài đến bây giờ. Cho dù là Mạnh Hàn, hắn cũng có thể biết được tất cả những kiến thức này trong quá trình học tập tại học viện ma pháp.
Còn hợp tác nào hữu hiệu hơn so với bảo mình gia nhập vào tôn giáo của bọn họ, tuyệt đối sẽ khống chế được mình, để mình tạo ra của cải vô cùng vô tận cho bọn họ?
Khi Mạnh Hàn nghĩ tới một điểm này, hắn không nhịn được, phía sau lưng đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Không trách được bọn họ lại cần thánh nữ đích thân ra tay. Nếu như không có hai bên kiềm chế ngăn cản lẫn nhau, cho dù Mạnh Hàn lấy tinh thần lực của mình, nhưng đối mặt với cấp bậc thánh nữ như Fanny và Angelina, hình như cũng không thể bảo đảm sẽ không bị phong thái tuyệt thế của các nàng hấp dẫn, gia nhập vào tôn giáo của các nàng.
Giọng nói của Mạnh Hàn rất thấp, nhưng trong những người ở chỗ này, trừ Grace và Elyse nghe không rõ ra, những người khác đều nghe thấy rất rõ ràng. Trong nháy mắt sắc mặt Fanny và Angelina trở nên đặc biệt đặc sắc, giống như bí mật trong lòng mình đã bị Mạnh Hàn nhìn thấu vậy. Các nàng đột nhiên hoang mang lo sợ. Sau đó hai nàng lập tức điều chỉnh xong xuôi, lại thấy được sắc mặt đối phương vẫn có chút trắng bệch.
Đến lúc này, tất cả mọi người đã hiểu rõ tại sao hai vị thánh nữ này lại tới đây. Hoàng Sa Thành có thể không đáng giá để các thánh nữ lại đây, nhưng Mạnh Hàn lại tuyệt đối giá trị.
Không nói thứ khác, chỉ nói trong vòng hai năm ngắn ngủi hắn có năng lực từ hai bàn tay trắng xây dựng sản nghiệp, kiếm được gia sản lớn như vậy, đã đáng để bọn họ dùng bất kỳ giá nào để lôi kéo, hoặc là cưỡng ép hắn gia nhập. Có thể người bình thường còn không rõ, bất kể là chiến tranh, hay chính trị đều cần một khoản kim tệ kếch xù ủng hộ. Nhưng cao tầng của hai đại đế quốc lại tuyệt đối hiểu rõ đạo lý này.
Phù.
Mạnh Hàn đột nhiên thở dài một cái.
- Có sao?
Đợi một hồi lâu vẫn không hề nghe thấy câu trả lời từ phía hai nàng, Mạnh Hàn đã biết được đáp án. Trên thực tế, hắn căn bản biết sẽ là tình hình như vậy. Cho nên Mạnh Hàn chỉ cười hì hì hỏi ngược lại: "
- Nếu không đánh tới mức chỉ còn một binh một tốt cuối cùng, tại sao đế quốc các nàng lại lui binh như vậy? Thần Quang Minh không thỏa hiệp chút nào, biểu hiện chính là quá trình thảo phạt đế quốc Hắc Ám vẫn chưa tiến hành đến một nửa liền lui binh sao? Hay là ma thần Hắc Ám tấn công đế quốc Quang Minh, mới đánh tới một nửa liền lui binh?
Câu Mạnh Hàn vừa nói ra, thực sự khiến hai nàng không có cách nào phản bác. Nếu như nói, Mạnh Hàn nói như vậy rất quá đáng, hai nàng hoàn toàn có thể khiến Mạnh Hàn biến mất. Nhưng lời Mạnh Hàn nói có đạo lý. Đây là vấn đề các nàng chưa từng nghĩ tới. Sau khi bị Mạnh Hàn nhắc nhở như vậy, các nàng cũng bắt đầu cân nhắc vấn đề này.
Đúng vậy, nếu không chút nào thỏa hiệp, vì sao lại đánh tới một nửa đã lui binh? Lẽ nào chỉ quy kết cho việc quý trọng tính mạng của các giáo dân bên mình? Nhưng như vậy cũng là một loại thỏa hiệp chứ?
- Ta nghĩ, nếu hai vị có thể đồng thời tới chỗ của ta, ta tin tưởng, mục đích của mọi người cũng gần như nhau. Vậy không ngại công khai đàm phán một chút, nói không chừng mọi người có thể đồng thời có một kết quả có thể tiếp nhận được.
Mạnh Hàn lại có lòng tốt đề nghị:
- Ta là một người theo chủ nghĩa hòa bình, nhưng không hi vọng nhìn thấy ở trên địa bàn của ta có chuyện đánh đánh giết giết không tốt nào cả.
Câu nói kế tiếp của Mạnh Hàn, ngược lại không khiến cho sứ giả của hai đại đế quốc chú ý tới nhiều lắm. Ngược lại khi Joey và Juli nghe thấy câu nói người theo chủ nghĩa hòa bình, hai nàng cũng không nhịn được mỉm cười phía trong mũ giáp.
Fanny và Angelina đều rơi vào tình thế khó xử. Lẽ nào bọn họ phải thật sự giống như lời Mạnh Hàn nói, đàm phán với Mạnh Hàn trong tình cảnh kẻ tử địch đang ở đây? Như vậy có được không?
- Ta đã có thể suy đoán sơ qua một chút, thỉnh hai vị Thánh Nữ điện hạ nghe một chút, xem có đúng hay không.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Hàn thấy hai nàng vẫn không lên tiếng, chỉ có thể tự mình thả con tép, bắt con tôm nói:
- Hai vị điện hạ đại giá quang lâm, khẳng định không phải là tới để giết ta, không phải là đến đặc biệt muốn phá phòng ở của ta. Như vậy ta nghĩ, nhất định là muốn hợp tác với ta. Thế nào ta đoán có sai không?
Trừ câu kia đặc biệt đến phá phòng ở có chút chói tai ra, Fanny và Angelina đều tán đồng đối với suy đoán của Mạnh Hàn. Mục đích của các nàng đến đây vốn chính là tiến hành hợp tác với Mạnh Hàn. Nghe Mạnh Hàn nói xong, hai nàng đều không tự chủ gật đầu.
- Được, vậy ta tiếp tục suy đoán một chút, xem các nàng muốn hợp tác cái gì.
Mạnh Hàn sờ sờ cái cằm trọc lóc, nói tiếp:
- Thứ có thể lấy ra được từ chỗ này của ta ngoại trừ một chút xa xỉ phẩm ra, cũng chỉ còn sót lại mấy thứ khác biệt. Một thứ là một ít vũ khí tinh phẩm, một khả năng khác chính là năng lực kiếm tiền của ta. Ta nghĩ, đế quốc sẽ không vì chút hàng xa xỉ phẩm như vậy mà phải đặc biệt để Thánh Nữ điện hạ đi một chuyến xa như vậy. Hai vị Thánh Nữ điện hạ tuyệt không phải đến vì chút vũ khí này. Chở vũ khí từ nơi này về đế quốc chắc hẳn giá cả quá đắt của nó có thể khiến người ta giận sôi gan.
Nhìn thấy vẻ mặt có phần kinh ngạc của hai nàng, Mạnh Hàn biết mình lại đoán đúng. Hắn cười dài nói:
- Như vậy, hai vị điện hạ có phải đến vì năng lực kiếm tiền của ta hay không?
Mạnh Hàn tỏ ra vô cùng hứng thú nhìn hai vị thánh nữ một chút. Mạnh Hàn vẫn còn có điểm không rõ:
- Nhưng làm một vài chuyện có chút kim tệ, đã muốn để hai vị Thánh Nữ điện hạ ra tay, dường như... dường như có vẻ quá đề cao ta.
Mạnh Hàn ngẩng đầu lên, nhìn hai vị thánh nữ. Mạnh Hàn chết sống đoán không ra được điểm quan trọng trong vấn đề này. Tuy nhiên nhìn bộ dạng kinh ngạc không thể che giấu và có chút lúng túng không có cách nào mở miệng của Fanny và Angelina, Mạnh Hàn bỗng nhiên nghĩ tới một khả năng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Làm sứ giả, hai vị điện hạ lại chưa từng lộ mặt thật ra trước mặt những người khác, hiển nhiên là không muốn để người khác biết hai vị điện hạ đích thân đến nơi này.
Dừng lại một chút, Mạnh Hàn cẩn thận nhỏ giọng hỏi:
- Hai vị thánh nữ không phải là muốn vi phạm quy ước của đế quốc năm đó, muốn thu thập tin tức ở bên ngoài hai đại đế quốc chứ? Nói ví dụ như, bảo ta bí mật gia nhập đế quốc hoặc là tôn giáo của các người chẳng hạn?
Hiệp định của đế quốc là một trong những hiệp nghị trọng đại của thế giới loài người trước đây rất lâu. Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám không được ép buộc người dân tại các vương quốc trung lập đi theo tín ngưỡng tôn giáo của chính bọn họ. Đây là quy định sau chiến tranh năm đó, vẫn còn kéo dài đến bây giờ. Cho dù là Mạnh Hàn, hắn cũng có thể biết được tất cả những kiến thức này trong quá trình học tập tại học viện ma pháp.
Còn hợp tác nào hữu hiệu hơn so với bảo mình gia nhập vào tôn giáo của bọn họ, tuyệt đối sẽ khống chế được mình, để mình tạo ra của cải vô cùng vô tận cho bọn họ?
Khi Mạnh Hàn nghĩ tới một điểm này, hắn không nhịn được, phía sau lưng đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Không trách được bọn họ lại cần thánh nữ đích thân ra tay. Nếu như không có hai bên kiềm chế ngăn cản lẫn nhau, cho dù Mạnh Hàn lấy tinh thần lực của mình, nhưng đối mặt với cấp bậc thánh nữ như Fanny và Angelina, hình như cũng không thể bảo đảm sẽ không bị phong thái tuyệt thế của các nàng hấp dẫn, gia nhập vào tôn giáo của các nàng.
Giọng nói của Mạnh Hàn rất thấp, nhưng trong những người ở chỗ này, trừ Grace và Elyse nghe không rõ ra, những người khác đều nghe thấy rất rõ ràng. Trong nháy mắt sắc mặt Fanny và Angelina trở nên đặc biệt đặc sắc, giống như bí mật trong lòng mình đã bị Mạnh Hàn nhìn thấu vậy. Các nàng đột nhiên hoang mang lo sợ. Sau đó hai nàng lập tức điều chỉnh xong xuôi, lại thấy được sắc mặt đối phương vẫn có chút trắng bệch.
Đến lúc này, tất cả mọi người đã hiểu rõ tại sao hai vị thánh nữ này lại tới đây. Hoàng Sa Thành có thể không đáng giá để các thánh nữ lại đây, nhưng Mạnh Hàn lại tuyệt đối giá trị.
Không nói thứ khác, chỉ nói trong vòng hai năm ngắn ngủi hắn có năng lực từ hai bàn tay trắng xây dựng sản nghiệp, kiếm được gia sản lớn như vậy, đã đáng để bọn họ dùng bất kỳ giá nào để lôi kéo, hoặc là cưỡng ép hắn gia nhập. Có thể người bình thường còn không rõ, bất kể là chiến tranh, hay chính trị đều cần một khoản kim tệ kếch xù ủng hộ. Nhưng cao tầng của hai đại đế quốc lại tuyệt đối hiểu rõ đạo lý này.
Phù.
Mạnh Hàn đột nhiên thở dài một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro