Hối lộ công khai. (1)
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
- Elyse, theo như kế hoạch tiêu thụ này chúng ta cần đem những vật này chào hàng cho đám đại quý tộc a.
Mạnh Hàn kiên nhẫn bắt đầu hỏi Elyse:
- Ngươi cảm thấy, những đại quý tộc này sẽ để ý lãnh chúa Hoàng Sa Trấn sao?
- Khả năng, không thể nào!
Elyse lắp bắp lắc đầu, cẩn thận hồi đáp.
- Như vậy chúng ta làm sao mang thứ này bán cho bọn họ? Chúng ta thậm chí không được thấy mặt cả chủ nhân mua hàng nha.
Nhìn qua con mắt Elyse, Mạnh Hàn tiếp tục hỏi.
- Ta không biết.
Elyse lần đầu tiên tiếp xúc với sinh ý lớn như thê, muốn cố gắng làm thật hoàn mỹ, nhưng mà khiếm khuyết kinh nghiệm làm cho nàng không nghĩ ra nhiều chuyện lắm.
- Có đôi khi tiền kiếm mãi không hết.
Mạnh Hàn mỉm cười, an ủi hai nữ một câu:
- Trước khi tới lúc tối trọng yếu, chúng ta nhất định phải để cho người khác kiếm thêm chút tiền, như vậy mới có thể đạt tới mục đích của chúng ta, hiểu không?
Hai nữ đồng loạt lắc đầu, không rõ Mạnh Hàn nói có ý gì, Mạnh Hàn đang muốn giải thích, bên ngoài lại có một trợ lý của Grace chạy vào, Grace đi ra ngoài lắng nghe một hồi, đột nhiên có chút kinh ngạc đi vào phủ lãnh chúa báo cáo với Mạnh Hàn:
- Đại nhân, có một đội người tới, trong đó còn có một là quý tộc, bọn họ là quan viên tuần kiểm của bệ hạ phái tới.
- Ah? Tuần kiểm cái gì?
Mạnh Hàn kinh ngạc hỏi một câu, nhưng lập tức vui mừng nhướng mày.
- Đang buồn ngủ lại gặp chiếu manh. Đang cần tiền thì có người đưa tới cửa, đi thôi.
Trong ánh mắt không giải thích được của hai nữ, Mạnh Hàn bị kích động đứng dậy nói:
- Còn có người nào làm quảng cáo tốt hơn quan viên tuần kiểm của bệ hạ quốc vương hay không? Đi, cùng ta đi nghênh đón vị đại nhân này!
Giờ phút này này có một khung xe vô cùng quý phái đi tới
Chung quanh xe ngựa có mười mấy kỵ sĩ oai vệ đang đứng.
Bọn họ ăn mặc khôi giáp tinh xảo xem xét đã nhìn rõ đây là hàng cao cấp.
Người trên xe ngựa không có đi ra, cũng không biết là dạng gì nữa.
Ngay cả xa phu đánh xe dường như cũng thập phần ngạo khí khinh người nhìn qua chung quanh, thỉnh thoảng quăng ra ánh mắt bén nhọn.
Quảng trường chung quanh đã sớm có hơn trăm người đang đứng. Xếp thành bốn đội, đem trọn quảng trường bao lại.
Chung quanh đều là các bình dân và dong binh, nhìn thấy tư thế này không ai dám tơi gần, thỉnh thoảng xa xa đi đường vòng tránh ra, có người đứng bên cạnh xem náo nhiệt chỉ trỏ.
Phong tỏa quảng trường chính là những kỵ binh đang đứng bao quanh, động cũng không động, dường như phòng bị những người vây quanh này, cũng không có chuyện gì lớn xảy ra cả.
- Nên làm gì đi làm đi, ở chỗ này nhìn cái gì?
Khi Mạnh Hàn hét lớn một tiếng, mọi người đang xem náo nhiệt lập tức tán đi sạch sẽ.
Hiện giờ lời của Mạnh Hàn nói trong lãnh địa có quyền uy tuyệt đối.
Dân chúng phản ứng như vậy Mạnh Hàn cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, vốn hắn sợ những người này vô tri mạo phạm tuần kiểm quốc vương bệ hạ phái tới, lại không nghĩ những dong binh và bình dân này lại phản ứng như thế.
Mạnh Hàn không khỏi nhìn qua những kỵ binh chung quanh, có chút bận tâm.
Tình cảnh này nếu như bị người hiểu lầm thì nói không chừng có người nói ra nói vào là mình làm mưa làm gió trên lãnh địa.
- Đứng lại!
Mạnh Hàn đang muốn tiên tới gần quảng trường, bên cạnh có tiếng hét lớn vang lên, chính là từ hai kỵ binh đối diện Mạnh Hàn.
- Ta là lãnh chúa ở đây!
Mạnh Hàn đứng nguyên tại chỗ, nhìn qua đối phương thông báo thân phận.
Không có biện pháp bởi vì đây tuyệt đối là người tâm phúc của tuần kiểm đại nhân.
Đây là quan chức béo bở a, đến đâu lãnh chúa trên địa bàn đều có phải tận tâm hầu hạ, thậm chí phải cẩn thận nịnh bợ.
Tùy tiện thu chút lợi tức là dễ dàng.
Nếu không tuần kiểm báo cáo tình hình trước mặt quốc vương điện hạ thêm bớt gì đó, nói lãnh chúa lòng dạ khó lường, lãnh địa tiếng oán than dậy trời gì đó, đây chính là đi tìm chết rồi.
- Là Antonio Nam tước đại nhân sao?
Đối phương rất lễ phép, đoán chừng là kỵ sĩ chính thức.
Nghe được Mạnh Hàn nói mình là lãnh chúa, lập tức báo ra tên và tước vị của Mạnh Hàn.
- Là ta.
Mạnh Hàn lễ phép gật đầu:
- Ta tới đón tiếp tuần kiểm đại nhân.
- Mời đi theo ta! Nhưng người của ngài lưu lại.
Kỵ sĩ thò tay làm ra động tác mời.
Mạnh Hàn gật đầu nói cảm tạ, sau đó quay đầu nhìn qua Grace cùng Elyse và hai tiểu thị nữ nói một câu:
- Các ngươi ở chỗ này chờ. Grace, đi chuẩn bị một chút trang sức ma pháp, chia cho tất cả mọi người ở đây.
Sau khi phân phó xong đi theo kỵ sĩ về phía chiếc xe ngựa kia.
Vừa đi, kỵ sĩ vừa thấp giọng giới thiệu:
- Francis Tử tước đại nhân lần này được quốc vương bệ hạ đặc biệt bổ nhiệm làm quan tuần kiểm, đại nhân ưa thích thanh tĩnh, đừng cho phép người nào tới quấy rầy làm ồn!
Đây là giới thiệu nhưng cũng là nhăc nhở.
Không biết là đơn thuần nhắc nhở sợ Mạnh Hàn làm tuần kiểm không thoải mái, hay là có lý do nào khác, nhưng mà Mạnh Hàn hiểu những lời này có lợi với mình.
Bốn bánh xe ngựa mới tinh, Mạnh Hàn cơ hồ đã nhìn qua nó có khảm nạm ký hiệu của gia tộc Smith, không cần hỏi thì chiếc xe ngụa này là do gia tộc Smith vừa làm ra.
Thoạt nhìn tiêu thụ rất không tồi, ngay cả tuần kiểm đại nhân cũng sử dụng,
- Đại nhân, lãnh chúa Hoàng Sa Trấn đại nhân Antonio Nam tươc tới nghênh đón đại nhân.
Kỵ sĩ dẫn Mạnh Hàn đi tới trước xe ngựa, khom người hành lễ kỵ sĩ, sau đó trực tiếp quay người rời đi.
- Hoan nghênh Francis các hạ đã đến!
Mạnh Hàn đứng bên cạnh xe ngựa trước tiên nói ra lời hay.
Đối với quan tuần kiểm này hắn không có chút sợ hãi nào, dù sao đã chuẩn bị tốt những vật khac rồi, hoặc nói là hối lộ, hơn nữa Mạnh Hàn cũng không lo lắng co người vừa ý đi cướp đoạt lãnh địa của mình, trong nội tâm vô cùng chắc chắc.
Một hồi lâu Mạnh Hàn mới nghe được trong xe ngựa truyền đến âm thanh tác tác nho nhỏ, sau đó cửa xe ngựa mở ra, một mỹ nữ đi đầu xuông xe ngựa.
Mỹ nữ ăn mặc thập phần đẹp đẽ quý giá, dáng người dị thường xinh đẹp, trên mặt cũng mang đậm một cổ xuân tình.
Mạnh Hàn vốn tưởng rằng nàng là quan tuần kiểm, đang kinh ngạc quan tuần kiểm tại sao là nữ, động tác kế tiếp của người này làm cho Mạnh Hàn hiểu, chính mình tính sai, mỹ nữ này chỉ là thị nữ mà thôi.
Sau khi mỹ nữ đi xuống cũng không nói cai gì cả, trực tiếp thò tay đặt lên cửa xe bên cạnh, sau đó, một bàn tay trắng noãn lộ ra ngay sau đó lộ ra một đầu cánh tay.
Cánh tay tinh xảo có một bàn tay ao che khuất một nửa lộ ra.
Mạnh Hàn trơ mắt nhìn qua tuần kiểm đại nhân nhu nhược được thị nữ dìu đi, chậm rãi đi xuống xe ngựa, lúc này mới nhìn ra bộ dáng của tuần kiểm đại nhân.
Tuần kiểm rất trẻ tuổi.
Đoán chừng so với Mạnh Hàn không lớn hơn bao nhiêu, chừng hai mươi lăm tuổi.
Một thân trong anh mắt Mạnh Hàn tinh xảo tới cực điểm, quần áo và trang sức quý tộc.
Thị nữ xinh đẹp cùng với xe ngựa quý giá, những chuyện này nói rõ hưởng thụ của tuần kiểm đại nhân cũng vô cùng xa hoa.
Mạnh Hàn kiên nhẫn bắt đầu hỏi Elyse:
- Ngươi cảm thấy, những đại quý tộc này sẽ để ý lãnh chúa Hoàng Sa Trấn sao?
- Khả năng, không thể nào!
Elyse lắp bắp lắc đầu, cẩn thận hồi đáp.
- Như vậy chúng ta làm sao mang thứ này bán cho bọn họ? Chúng ta thậm chí không được thấy mặt cả chủ nhân mua hàng nha.
Nhìn qua con mắt Elyse, Mạnh Hàn tiếp tục hỏi.
- Ta không biết.
Elyse lần đầu tiên tiếp xúc với sinh ý lớn như thê, muốn cố gắng làm thật hoàn mỹ, nhưng mà khiếm khuyết kinh nghiệm làm cho nàng không nghĩ ra nhiều chuyện lắm.
- Có đôi khi tiền kiếm mãi không hết.
Mạnh Hàn mỉm cười, an ủi hai nữ một câu:
- Trước khi tới lúc tối trọng yếu, chúng ta nhất định phải để cho người khác kiếm thêm chút tiền, như vậy mới có thể đạt tới mục đích của chúng ta, hiểu không?
Hai nữ đồng loạt lắc đầu, không rõ Mạnh Hàn nói có ý gì, Mạnh Hàn đang muốn giải thích, bên ngoài lại có một trợ lý của Grace chạy vào, Grace đi ra ngoài lắng nghe một hồi, đột nhiên có chút kinh ngạc đi vào phủ lãnh chúa báo cáo với Mạnh Hàn:
- Đại nhân, có một đội người tới, trong đó còn có một là quý tộc, bọn họ là quan viên tuần kiểm của bệ hạ phái tới.
- Ah? Tuần kiểm cái gì?
Mạnh Hàn kinh ngạc hỏi một câu, nhưng lập tức vui mừng nhướng mày.
- Đang buồn ngủ lại gặp chiếu manh. Đang cần tiền thì có người đưa tới cửa, đi thôi.
Trong ánh mắt không giải thích được của hai nữ, Mạnh Hàn bị kích động đứng dậy nói:
- Còn có người nào làm quảng cáo tốt hơn quan viên tuần kiểm của bệ hạ quốc vương hay không? Đi, cùng ta đi nghênh đón vị đại nhân này!
Giờ phút này này có một khung xe vô cùng quý phái đi tới
Chung quanh xe ngựa có mười mấy kỵ sĩ oai vệ đang đứng.
Bọn họ ăn mặc khôi giáp tinh xảo xem xét đã nhìn rõ đây là hàng cao cấp.
Người trên xe ngựa không có đi ra, cũng không biết là dạng gì nữa.
Ngay cả xa phu đánh xe dường như cũng thập phần ngạo khí khinh người nhìn qua chung quanh, thỉnh thoảng quăng ra ánh mắt bén nhọn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quảng trường chung quanh đã sớm có hơn trăm người đang đứng. Xếp thành bốn đội, đem trọn quảng trường bao lại.
Chung quanh đều là các bình dân và dong binh, nhìn thấy tư thế này không ai dám tơi gần, thỉnh thoảng xa xa đi đường vòng tránh ra, có người đứng bên cạnh xem náo nhiệt chỉ trỏ.
Phong tỏa quảng trường chính là những kỵ binh đang đứng bao quanh, động cũng không động, dường như phòng bị những người vây quanh này, cũng không có chuyện gì lớn xảy ra cả.
- Nên làm gì đi làm đi, ở chỗ này nhìn cái gì?
Khi Mạnh Hàn hét lớn một tiếng, mọi người đang xem náo nhiệt lập tức tán đi sạch sẽ.
Hiện giờ lời của Mạnh Hàn nói trong lãnh địa có quyền uy tuyệt đối.
Dân chúng phản ứng như vậy Mạnh Hàn cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, vốn hắn sợ những người này vô tri mạo phạm tuần kiểm quốc vương bệ hạ phái tới, lại không nghĩ những dong binh và bình dân này lại phản ứng như thế.
Mạnh Hàn không khỏi nhìn qua những kỵ binh chung quanh, có chút bận tâm.
Tình cảnh này nếu như bị người hiểu lầm thì nói không chừng có người nói ra nói vào là mình làm mưa làm gió trên lãnh địa.
- Đứng lại!
Mạnh Hàn đang muốn tiên tới gần quảng trường, bên cạnh có tiếng hét lớn vang lên, chính là từ hai kỵ binh đối diện Mạnh Hàn.
- Ta là lãnh chúa ở đây!
Mạnh Hàn đứng nguyên tại chỗ, nhìn qua đối phương thông báo thân phận.
Không có biện pháp bởi vì đây tuyệt đối là người tâm phúc của tuần kiểm đại nhân.
Đây là quan chức béo bở a, đến đâu lãnh chúa trên địa bàn đều có phải tận tâm hầu hạ, thậm chí phải cẩn thận nịnh bợ.
Tùy tiện thu chút lợi tức là dễ dàng.
Nếu không tuần kiểm báo cáo tình hình trước mặt quốc vương điện hạ thêm bớt gì đó, nói lãnh chúa lòng dạ khó lường, lãnh địa tiếng oán than dậy trời gì đó, đây chính là đi tìm chết rồi.
- Là Antonio Nam tước đại nhân sao?
Đối phương rất lễ phép, đoán chừng là kỵ sĩ chính thức.
Nghe được Mạnh Hàn nói mình là lãnh chúa, lập tức báo ra tên và tước vị của Mạnh Hàn.
- Là ta.
Mạnh Hàn lễ phép gật đầu:
- Ta tới đón tiếp tuần kiểm đại nhân.
- Mời đi theo ta! Nhưng người của ngài lưu lại.
Kỵ sĩ thò tay làm ra động tác mời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Hàn gật đầu nói cảm tạ, sau đó quay đầu nhìn qua Grace cùng Elyse và hai tiểu thị nữ nói một câu:
- Các ngươi ở chỗ này chờ. Grace, đi chuẩn bị một chút trang sức ma pháp, chia cho tất cả mọi người ở đây.
Sau khi phân phó xong đi theo kỵ sĩ về phía chiếc xe ngựa kia.
Vừa đi, kỵ sĩ vừa thấp giọng giới thiệu:
- Francis Tử tước đại nhân lần này được quốc vương bệ hạ đặc biệt bổ nhiệm làm quan tuần kiểm, đại nhân ưa thích thanh tĩnh, đừng cho phép người nào tới quấy rầy làm ồn!
Đây là giới thiệu nhưng cũng là nhăc nhở.
Không biết là đơn thuần nhắc nhở sợ Mạnh Hàn làm tuần kiểm không thoải mái, hay là có lý do nào khác, nhưng mà Mạnh Hàn hiểu những lời này có lợi với mình.
Bốn bánh xe ngựa mới tinh, Mạnh Hàn cơ hồ đã nhìn qua nó có khảm nạm ký hiệu của gia tộc Smith, không cần hỏi thì chiếc xe ngụa này là do gia tộc Smith vừa làm ra.
Thoạt nhìn tiêu thụ rất không tồi, ngay cả tuần kiểm đại nhân cũng sử dụng,
- Đại nhân, lãnh chúa Hoàng Sa Trấn đại nhân Antonio Nam tươc tới nghênh đón đại nhân.
Kỵ sĩ dẫn Mạnh Hàn đi tới trước xe ngựa, khom người hành lễ kỵ sĩ, sau đó trực tiếp quay người rời đi.
- Hoan nghênh Francis các hạ đã đến!
Mạnh Hàn đứng bên cạnh xe ngựa trước tiên nói ra lời hay.
Đối với quan tuần kiểm này hắn không có chút sợ hãi nào, dù sao đã chuẩn bị tốt những vật khac rồi, hoặc nói là hối lộ, hơn nữa Mạnh Hàn cũng không lo lắng co người vừa ý đi cướp đoạt lãnh địa của mình, trong nội tâm vô cùng chắc chắc.
Một hồi lâu Mạnh Hàn mới nghe được trong xe ngựa truyền đến âm thanh tác tác nho nhỏ, sau đó cửa xe ngựa mở ra, một mỹ nữ đi đầu xuông xe ngựa.
Mỹ nữ ăn mặc thập phần đẹp đẽ quý giá, dáng người dị thường xinh đẹp, trên mặt cũng mang đậm một cổ xuân tình.
Mạnh Hàn vốn tưởng rằng nàng là quan tuần kiểm, đang kinh ngạc quan tuần kiểm tại sao là nữ, động tác kế tiếp của người này làm cho Mạnh Hàn hiểu, chính mình tính sai, mỹ nữ này chỉ là thị nữ mà thôi.
Sau khi mỹ nữ đi xuống cũng không nói cai gì cả, trực tiếp thò tay đặt lên cửa xe bên cạnh, sau đó, một bàn tay trắng noãn lộ ra ngay sau đó lộ ra một đầu cánh tay.
Cánh tay tinh xảo có một bàn tay ao che khuất một nửa lộ ra.
Mạnh Hàn trơ mắt nhìn qua tuần kiểm đại nhân nhu nhược được thị nữ dìu đi, chậm rãi đi xuống xe ngựa, lúc này mới nhìn ra bộ dáng của tuần kiểm đại nhân.
Tuần kiểm rất trẻ tuổi.
Đoán chừng so với Mạnh Hàn không lớn hơn bao nhiêu, chừng hai mươi lăm tuổi.
Một thân trong anh mắt Mạnh Hàn tinh xảo tới cực điểm, quần áo và trang sức quý tộc.
Thị nữ xinh đẹp cùng với xe ngựa quý giá, những chuyện này nói rõ hưởng thụ của tuần kiểm đại nhân cũng vô cùng xa hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro