Siêu cấp vô lại (2)
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Thật sự nếu như dùng đao kiếm ép buộc tín ngưỡng của người khác, tín ngưỡng như vậy còn là thành kính sao? Về điểm này không cần phải nói Fanny, ngay cả Angelina cũng gật đầu.
- Thứ hai, ở trên địa bàn của ta, các ngươi nhất định phải xây dựng một toà cung điện giáo hội của từng người, chuyên dùng cho nhân viên thần chức của các ngươi ở lại, và để các tín đồ của các ngươi cầu khẩn. Những địa phương khác, không cho phép đưa ra hội nghị tôn giáo long trọng.
Mạnh Hàn dựng đầu ngón tay thứ hai lên.
Fanny và Angelina lúc trước đối với nhau như tử địch, lúc này dường như đã đứng ở trên cùng một chiến tuyến. Hai nàng nhìn nhau, trong ánh mắt nhanh chóng giao lưu. Chỉ chốc lát, hai nàng cùng lúc gật đầu. Có cung điện giáo hội của từng người, tương đương với có hai lô cốt đầu cầu. Hai nàng thực sự không nghĩ ra được có lý do gì để không đồng ý.
- Thứ ba, điều này là đặc biệt quan trọng. Ta nghĩ, các ngươi cần cố gắng cân nhắc.
Sau khi dựng thẳng đầu ngón tay thứ ba lên, trước khi đưa ra điều kiện, Mạnh Hàn nói rõ trước một chút về tính quan trọng của nó. Tiếp đó hắn mới lên tiếng:
- Ở bên trong lãnh địa của ta, Quang Minh thần giáo và hội nghị hắc ám nhất định phải thay đổi thái độ của các ngươi đối với các tín đồ dị giáo. Nói cách khác, ở trên địa bàn của ta, các ngươi không thể công kích lẫn nhau, không thể động thủ, càng không thể giết người. Đương nhiên, lấy danh nghĩa thần Quang Minh hoặc là danh nghĩa ma thần Hắc Ám xử tử một tín đồ dị giáo nào đó càng đừng có mơ. Nơi này là lãnh địa của ta, người duy nhất có thể hợp pháp tuyên án một người nào đó bị tội chết, chỉ có một mình ta!
- Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!
Mạnh Hàn nhắc nhở hết sức có đạo lý. Sau khi nghe thấy điều kiện này, Fanny đã phẫn nộ nói:
- Muốn chúng ta và tín đồ dị giáo chung sống hòa bình, chuyện này tuyệt đối không có khả năng!
Dù sao Angelina cũng khá kìm chế. Đặc biệt đây lại là lần thứ hai nàng gặp Mạnh Hàn. Lần trước Mạnh Hàn đưa ra một câu nho nhỏ, thật ra đã khiến nàng có chút tự tin đối với trí tuệ của Mạnh Hàn. Tuy rằng trong lòng nàng cũng không đồng ý với lời nói của Mạnh Hàn, nhưng nàng cũng không nói ra lời. Nàng chỉ dùng hành động đứng lên để biểu đạt thái độ của nàng.
- Tuyệt đối không thể?
Mạnh Hàn cười lạnh một tiếng:
- Như vậy hiện tại các ngươi đang làm gì? Sử dụng ngọn lửa thần thánh để đưa tín đồ dị giáo vào địa ngục sao?
- Chúng ta chỉ là tạm thời...
Fanny lập tức nghẹn lời. Tình cảnh trước mắt, không phải là đang chung sống hòa bình sao? Mặc dù mọi người đều có sự đề phòng, còn có thù hận sâu sắc, nhưng cũng không hề động thủ. Chỉ có điều Mạnh Hàn muốn nàng nói ra sự thực này, Fanny cũng không muốn.
- Ta cũng không hề yêu cầu các ngươi hòa bình vĩnh cửu, cũng chỉ là tạm thời thôi.
Mạnh Hàn rất bình tĩnh nhìn Fanny nói:
- Chỉ có điều, cái thời gian tạm thời này có hơi dài một chút, khoảng hai trăm năm mà thôi.
Không chờ Fanny lại đưa ra dị nghị gì khác, Mạnh Hàn đã tự mình nói tiếp:
- Thật ra ta hẳn nên quy định thời gian dài hơn một chút. Dù sao, hai trăm năm chẳng qua là thời gian một giấc ngủ của thần Quang Minh vĩ đại và ma thần Hắc Ám mà thôi, bé nhỏ không đáng kể, không phải sao?
Liên quan đến sự vĩ đại và quang vinh của thần, Mạnh Hàn nói ra những lời này, không ngờ không có một người nào phản bác. Hai trăm năm chỉ là thời gian thần vĩ đại ngủ gật, bé nhỏ không đáng kể. Chẳng lẽ bọn họ còn thật sự muốn cùng Mạnh Hàn tranh luận một chút, thật ra vị thần vĩ đại của bọn họ có quan tâm xem thời gian hai trăm năm ngắn ngủi kia hay không?
Hai nàng bất đắc dĩ đáp ứng yêu cầu của Mạnh Hàn, nhưng trong lòng lại đang không ngừng nghi hoặc. Trước đây gần như là các nàng chưa từng gặp phải điều gì bất lợi. Lần này tại sao các nàng lại cảm thấy bó tay bó chân như vậy. Thực lực của Mạnh Hàn, tuyệt đối không có cách nào sánh ngang được với các nàng. Tùy tiện bất kỳ người nào trong các nàng đều có thể thoải mái giải quyết được hắn. Nhưng chỉ mấy câu nói đó lại có uy lực còn lớn hơn cả sự liên thủ của hai vị thánh nữ. Đây là địa phương mà hai vị thánh nữ chết sống đều muốn không đi qua.
- Ta biết thái độ của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đối xử với tin độ dị giáo như thế nào. Nói thật, ta cũng không cảm thấy tiêu diệt thân thể tín độ dị giáo thì có thể biểu đạt ra sự vĩ đại của thần Quang Minh hay sự vinh quang và khoan dung của ma thần Hắc Ám.
Mạnh Hàn nói câu này không chút lưu tình bác bỏ phương thức hành sự của hai đại tôn giáo. Không thể nghi ngờ là hắn đã thoải mái chọc giận hai vị thánh nữ. Cũng may các nàng trải qua quãng thời gian này đã hiểu rõ hơn cũng biết không có lý do đặc biệt gì nói, Mạnh Hàn sẽ không bắn tên không đích, nói ra một câu khó hiểu như vậy.
- Nếu như không có một lời giải thích hợp lý, ta bảo đảm, mặc dù liều mạng tiếp nhận trừng phạt vi phạm hiệp nghị đế quốc, ta cũng sẽ động thủ giết người ở chỗ này.
Lần này, người phẫn nộ đổi thành Angelina. Cho dù giọng nói nghe ra có vẻ rất bình tĩnh, thế nhưng lại không có cách nào che giấu sự phẫn nộ khủng khiếp của nàng trong lời nói kia.
- Ta cũng như thế!
Fanny đồng thời cũng biểu đạt sự phẫn nộ của mình trước sỉ nhục của Mạnh Hàn đối với vị thần chí cao. Hai người hộ vệ đã sớm rút kiếm ra chỉ chờ chủ nhân của mình ra lệnh một tiếng. Tuy nhiên, hiện tại hình như bốn hộ vệ đã có kinh nghiệm. Bọn họ cũng không hề hành động thiếu suy nghĩ. Bọn họ chỉ biểu đạt thái độ của bọn họ mà thôi.
Tuyệt nhiên không giống với thái độ giương cung bạt kiếm của bọn họ chính là Joey và Juli. Hai nàng hiện tại thậm chí ngay cả chuôi kiếm cũng đã thả ra. Cả hai chỉ bình tĩnh đứng ở phía sau Mạnh Hàn. Louisa và Louise dường như không nhìn thấy người của hai đại đế quốc đang trợn mắt nhìn Mạnh Hàn. Các nàng không nhanh không chậm đấm bóp cho Mạnh Hàn.
Thậm chí ngay cả tiểu ma nữ Jessyca luôn luôn kích động, lúc này cũng vô cùng bình tĩnh. Dường như nàng đã hoàn toàn tin tưởng, Mạnh Hàn có năng lực chỉ bằng 2,3 tấc lưỡi đã có thể giải quyết được nguy cơ trước mắt. Hoặc là nói, trước mắt căn bản không tính là nguy cơ. Nhiều nhất chỉ có thể nói là phản ứng của đối phương quá khích mà thôi.
- So với tiêu diệt thân thể của tín đồ dị giáo, khiến tín đồ dị giáo sa ngã đứng dưới vinh quang của thần, loại nào có thể biểu hiện sự vĩ đại của thần hơn?
Mạnh Hàn cũng làm như không nhìn thấy sự phẫn nộ của hai vị thánh nữ, mà thản nhiên hỏi một câu:
- Thánh nữ điện hạ Fanny, giết chết Angelina, hoặc là khiến Angelina trở thành tín đồ thành kính của thần Quang Minh, loại nào có thể càng biểu lộ ra sự thần thánh và uy nghiêm của thần Quang Minh? Đồng dạng, Thánh nữ điện hạ Angelina, giết chết Fanny và cảm hoá Fanny, nàng muốn lựa chọn cách nào để thể hiện chí cao vô thượng của ma thần Hắc Ám?
Cho dù thời điểm Mạnh Hàn đang nói rõ là dùng Fanny và Angelina làm ví dụ, đương nhiên khẳng định không giảm bớt được sự phẫn nộ của các nàng.
- Thứ hai, ở trên địa bàn của ta, các ngươi nhất định phải xây dựng một toà cung điện giáo hội của từng người, chuyên dùng cho nhân viên thần chức của các ngươi ở lại, và để các tín đồ của các ngươi cầu khẩn. Những địa phương khác, không cho phép đưa ra hội nghị tôn giáo long trọng.
Mạnh Hàn dựng đầu ngón tay thứ hai lên.
Fanny và Angelina lúc trước đối với nhau như tử địch, lúc này dường như đã đứng ở trên cùng một chiến tuyến. Hai nàng nhìn nhau, trong ánh mắt nhanh chóng giao lưu. Chỉ chốc lát, hai nàng cùng lúc gật đầu. Có cung điện giáo hội của từng người, tương đương với có hai lô cốt đầu cầu. Hai nàng thực sự không nghĩ ra được có lý do gì để không đồng ý.
- Thứ ba, điều này là đặc biệt quan trọng. Ta nghĩ, các ngươi cần cố gắng cân nhắc.
Sau khi dựng thẳng đầu ngón tay thứ ba lên, trước khi đưa ra điều kiện, Mạnh Hàn nói rõ trước một chút về tính quan trọng của nó. Tiếp đó hắn mới lên tiếng:
- Ở bên trong lãnh địa của ta, Quang Minh thần giáo và hội nghị hắc ám nhất định phải thay đổi thái độ của các ngươi đối với các tín đồ dị giáo. Nói cách khác, ở trên địa bàn của ta, các ngươi không thể công kích lẫn nhau, không thể động thủ, càng không thể giết người. Đương nhiên, lấy danh nghĩa thần Quang Minh hoặc là danh nghĩa ma thần Hắc Ám xử tử một tín đồ dị giáo nào đó càng đừng có mơ. Nơi này là lãnh địa của ta, người duy nhất có thể hợp pháp tuyên án một người nào đó bị tội chết, chỉ có một mình ta!
- Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!
Mạnh Hàn nhắc nhở hết sức có đạo lý. Sau khi nghe thấy điều kiện này, Fanny đã phẫn nộ nói:
- Muốn chúng ta và tín đồ dị giáo chung sống hòa bình, chuyện này tuyệt đối không có khả năng!
Dù sao Angelina cũng khá kìm chế. Đặc biệt đây lại là lần thứ hai nàng gặp Mạnh Hàn. Lần trước Mạnh Hàn đưa ra một câu nho nhỏ, thật ra đã khiến nàng có chút tự tin đối với trí tuệ của Mạnh Hàn. Tuy rằng trong lòng nàng cũng không đồng ý với lời nói của Mạnh Hàn, nhưng nàng cũng không nói ra lời. Nàng chỉ dùng hành động đứng lên để biểu đạt thái độ của nàng.
- Tuyệt đối không thể?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Hàn cười lạnh một tiếng:
- Như vậy hiện tại các ngươi đang làm gì? Sử dụng ngọn lửa thần thánh để đưa tín đồ dị giáo vào địa ngục sao?
- Chúng ta chỉ là tạm thời...
Fanny lập tức nghẹn lời. Tình cảnh trước mắt, không phải là đang chung sống hòa bình sao? Mặc dù mọi người đều có sự đề phòng, còn có thù hận sâu sắc, nhưng cũng không hề động thủ. Chỉ có điều Mạnh Hàn muốn nàng nói ra sự thực này, Fanny cũng không muốn.
- Ta cũng không hề yêu cầu các ngươi hòa bình vĩnh cửu, cũng chỉ là tạm thời thôi.
Mạnh Hàn rất bình tĩnh nhìn Fanny nói:
- Chỉ có điều, cái thời gian tạm thời này có hơi dài một chút, khoảng hai trăm năm mà thôi.
Không chờ Fanny lại đưa ra dị nghị gì khác, Mạnh Hàn đã tự mình nói tiếp:
- Thật ra ta hẳn nên quy định thời gian dài hơn một chút. Dù sao, hai trăm năm chẳng qua là thời gian một giấc ngủ của thần Quang Minh vĩ đại và ma thần Hắc Ám mà thôi, bé nhỏ không đáng kể, không phải sao?
Liên quan đến sự vĩ đại và quang vinh của thần, Mạnh Hàn nói ra những lời này, không ngờ không có một người nào phản bác. Hai trăm năm chỉ là thời gian thần vĩ đại ngủ gật, bé nhỏ không đáng kể. Chẳng lẽ bọn họ còn thật sự muốn cùng Mạnh Hàn tranh luận một chút, thật ra vị thần vĩ đại của bọn họ có quan tâm xem thời gian hai trăm năm ngắn ngủi kia hay không?
Hai nàng bất đắc dĩ đáp ứng yêu cầu của Mạnh Hàn, nhưng trong lòng lại đang không ngừng nghi hoặc. Trước đây gần như là các nàng chưa từng gặp phải điều gì bất lợi. Lần này tại sao các nàng lại cảm thấy bó tay bó chân như vậy. Thực lực của Mạnh Hàn, tuyệt đối không có cách nào sánh ngang được với các nàng. Tùy tiện bất kỳ người nào trong các nàng đều có thể thoải mái giải quyết được hắn. Nhưng chỉ mấy câu nói đó lại có uy lực còn lớn hơn cả sự liên thủ của hai vị thánh nữ. Đây là địa phương mà hai vị thánh nữ chết sống đều muốn không đi qua.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ta biết thái độ của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đối xử với tin độ dị giáo như thế nào. Nói thật, ta cũng không cảm thấy tiêu diệt thân thể tín độ dị giáo thì có thể biểu đạt ra sự vĩ đại của thần Quang Minh hay sự vinh quang và khoan dung của ma thần Hắc Ám.
Mạnh Hàn nói câu này không chút lưu tình bác bỏ phương thức hành sự của hai đại tôn giáo. Không thể nghi ngờ là hắn đã thoải mái chọc giận hai vị thánh nữ. Cũng may các nàng trải qua quãng thời gian này đã hiểu rõ hơn cũng biết không có lý do đặc biệt gì nói, Mạnh Hàn sẽ không bắn tên không đích, nói ra một câu khó hiểu như vậy.
- Nếu như không có một lời giải thích hợp lý, ta bảo đảm, mặc dù liều mạng tiếp nhận trừng phạt vi phạm hiệp nghị đế quốc, ta cũng sẽ động thủ giết người ở chỗ này.
Lần này, người phẫn nộ đổi thành Angelina. Cho dù giọng nói nghe ra có vẻ rất bình tĩnh, thế nhưng lại không có cách nào che giấu sự phẫn nộ khủng khiếp của nàng trong lời nói kia.
- Ta cũng như thế!
Fanny đồng thời cũng biểu đạt sự phẫn nộ của mình trước sỉ nhục của Mạnh Hàn đối với vị thần chí cao. Hai người hộ vệ đã sớm rút kiếm ra chỉ chờ chủ nhân của mình ra lệnh một tiếng. Tuy nhiên, hiện tại hình như bốn hộ vệ đã có kinh nghiệm. Bọn họ cũng không hề hành động thiếu suy nghĩ. Bọn họ chỉ biểu đạt thái độ của bọn họ mà thôi.
Tuyệt nhiên không giống với thái độ giương cung bạt kiếm của bọn họ chính là Joey và Juli. Hai nàng hiện tại thậm chí ngay cả chuôi kiếm cũng đã thả ra. Cả hai chỉ bình tĩnh đứng ở phía sau Mạnh Hàn. Louisa và Louise dường như không nhìn thấy người của hai đại đế quốc đang trợn mắt nhìn Mạnh Hàn. Các nàng không nhanh không chậm đấm bóp cho Mạnh Hàn.
Thậm chí ngay cả tiểu ma nữ Jessyca luôn luôn kích động, lúc này cũng vô cùng bình tĩnh. Dường như nàng đã hoàn toàn tin tưởng, Mạnh Hàn có năng lực chỉ bằng 2,3 tấc lưỡi đã có thể giải quyết được nguy cơ trước mắt. Hoặc là nói, trước mắt căn bản không tính là nguy cơ. Nhiều nhất chỉ có thể nói là phản ứng của đối phương quá khích mà thôi.
- So với tiêu diệt thân thể của tín đồ dị giáo, khiến tín đồ dị giáo sa ngã đứng dưới vinh quang của thần, loại nào có thể biểu hiện sự vĩ đại của thần hơn?
Mạnh Hàn cũng làm như không nhìn thấy sự phẫn nộ của hai vị thánh nữ, mà thản nhiên hỏi một câu:
- Thánh nữ điện hạ Fanny, giết chết Angelina, hoặc là khiến Angelina trở thành tín đồ thành kính của thần Quang Minh, loại nào có thể càng biểu lộ ra sự thần thánh và uy nghiêm của thần Quang Minh? Đồng dạng, Thánh nữ điện hạ Angelina, giết chết Fanny và cảm hoá Fanny, nàng muốn lựa chọn cách nào để thể hiện chí cao vô thượng của ma thần Hắc Ám?
Cho dù thời điểm Mạnh Hàn đang nói rõ là dùng Fanny và Angelina làm ví dụ, đương nhiên khẳng định không giảm bớt được sự phẫn nộ của các nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro