Thiên Hạ Vô Song

Sự ám muội của hai nàng

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Cũng không chờ hai nàng đưa ra lời phản đối, sau khi nói xong, Mạnh Hàn liền xoay người rời đi.

Hai nàng không có cách nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn rời đi. Hơn nữa, các nàng cũng biết, Mạnh Hàn đã quyết định là không thể sửa lại. Đến bây giờ, nếu không có biện pháp khác, chỉ có thể nghe theo sự sắp xếp của Mạnh Hàn.

Mạnh Hàn vừa rời đi, hai nàng mới nhớ tới, nằm sát bên cạnh mình không ngờ lại là đại địch sinh tử của mình. Cả hai lại không hẹn mà cùng hừ lạnh một tiếng, lập tức muốn động thủ. Tuy nhiên, thân thể còn không ngồi dậy được, toàn thân đã cảm thấy đau đớn, không khỏi phải kêu lên thành tiếng.

Tiếng kêu đau đớn của hai nàng truyền ra, khiến Mạnh Hàn vừa đi ra khỏi lều vải phải Mạnh Hàn chú ý. Grace ở sát bên cạnh che miệng cười:

- Đại nhân, hai người các nàng nằm cùng một chỗ như thế, còn không thể đánh nhau sao?

- Cũng đúng!

Mạnh Hàn vỗ một cái vào sau đầu, bỗng nhiên tỉnh ngộ:

- Không được, ta phải tách các nàng ra, tránh không để các nàng làm hỏng lều vải đắt tiền này của ta được!

Grace lại ở phía sau Mạnh Hàn nhẹ nhàng đẩy hắn một cái, tiếp đó vén cửa lền, nhẹ nhàng cười nói:

- Hay là đại nhan tự mình tách các nàng ra đi! Bằng không, lẽ nào lại nhét các nàng ở cùng một chỗ với chúng ta hay sao?

Nói xong, trên tay nàng lại thêm chút lực, đẩy mạnh Mạnh Hàn vào trong lều.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ta chợt nhớ tới ra!

Mặt Mạnh Hàn không đổi sắc, tim không nhảy, thản nhiên đi tới bên giường:

- Nếu như hai người các nàng động thủ, sẽ bất lợi đối với thân thể. Cho nên, vì nghĩ tới sức khỏe của các nàng, ta đành phải tách các nàng ra.

Nói xong, ngay dưới ánh mắt ngạc nhiên của hai nàng, Mạnh Hàn ung dung bỏ áo khoác ngoài ra, sau đó mặt dày trực tiếp nằm vật xuống ở giữa hai nàng:

- Như vậy các nàng sẽ không đánh nhau được nữa.

Động tác của Mạnh Hàn khiến hai nàng trực tiếp ngây người. Dợi được tới lúc hai nàng có phản ứng lại, Mạnh Hàn đã nằm ở giữa.

Hai nàng không khỏi vừa thẹn vừa vội, vội vàng đưa tay đẩy hắn ra. Nhưng với thương thế của hai nàng hiện tại, ngay cả nhúc nhích cũng sẽ cảm thấy đau tới tận tâm can, sao có thể đẩy được Mạnh Hàn. Cho dù đẩy khiến hắn chuyển động, cũng chẳng qua là đẩy Mạnh Hàn về phía đối phương bên kia nhiều hơn một chút mà thôi.

- Không cần, không cần. Hai người các nàng đang bị thương, vào lúc này cũng không cần nghĩ tới chuyện đấm bóp cho ta làm gì.

Mạnh Hàn vẫn ở chỗ này to mồm phét lác giả bộ hồ đồ. Hai tay hắn giang ra hai bên, trực tiếp ôm cả hai nàng vào trong ngực:

- Được rồi, không nên cử động nữa. Làm vậy không tốt đối với vết thương đâu! Nói xong, hai cánh tay hắn ôm thật chặt, lại bổ sung một câu:

- Quả nhiên là ta nhìn trúng người. Vóc người đều rất tốt, đàn hồi cũng không tồi!

Hai nàng giận dữ và xấu hổ muốn chết. Dù thế nào hai nàng cũng không nghĩ ra được, đường đường hầu tước đại nhân lại vô lại như vậy. Các nàng muốn động thủ nhưng không có cách nào làm được, thậm chí ngay cả giãy dụa cũng không làm được. Các nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Mạnh Hàn ôm hai người bọn họ vào trong ngực, sau đó nhìn cái tên xấu xa này nhắm hai mắt lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ban đầu bọn họ vốn còn muốn giãy dụa, nhưng sau khi nghe được một câu cuối cùng của Mạnh Hàn, bọn họ cũng không dám nữa động đậy thêm nữa. Dưới tình hình như vậy, nhúc nhích chính là khiến Mạnh Hàn chiếm tiện nghi. Hai nàng hận nghiến răng nghiến lợi, lại chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận sự thực này.

Chỉ chốc lát, thân thể cứng ngắc của hai nàng cũng chậm chậm trở nên yên tĩnh. Mạnh Hàn đương nhiên mẫn cảm có thể cảm nhận được tất cả những điều này. Mạnh Hàn nhìn chung quanh một chút, cười nói:

- Thế này mới đúng chứ. Ngoan, cố gắng ngủ một giấc đi. Sáng sớm ngày mai, thương thế sẽ tốt hơn rất nhiều!

Sau khi nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, hai nàng hình như nghe thấy giọng nói thân thương của một vị trưởng bối. Hai nàng khẽ đáp ứng một tiếng, chậm rãi nhắm hai mắt lại. Chỉ một lát sau, hai nàng liền rơi vào giấc ngủ say. Lấy tinh thần lực của Mạnh Hàn hiện tại, muốn thôi miên hai Thánh nữ điện hạ đã tiêu hao hết tất cả ma lực tinh thần lực hơn nữa kiệt sức bị thương, quả thực chính là chuyện dễ như trở bàn tay.

Tuy nhiên, ôm trong lòng hai vưu vật tuyệt đại như vậy, Mạnh Hàn lại không cách nào ngủ được. Có lòng muốn động tới hai nàng, lại cảm thấy làm như vậy thực sự không có ý tứ. Sau khi suy nghĩ rõ ràng một lát, bắt đầu tự hỏi tiếp theo nên sắp xếp thế nào.

Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám hắn đều đã có ý nghĩ đầu tư. Nhưng ít nhất cũng phải đợi được tới thời điểm giáo hoàng bệ hạ cùng nghị trưởng các hạ thật sự nhất thống đế quốc mới được. Dù sao đi nữa hắn đánh chủ ý chính là thỏ khôn có ba hang. Mạnh Hàn cũng không phải chú ý tới việc chia lãi một chút cho người của hai đại đế quốc. Nhưng nếu muốn chia cho người khác, vậy phải chia cho người cường thế nhất. Như vậy chuyện làm ăn của Mạnh Hàn mới có thể nhận được bảo đảm.

Nội bộ Công quốc hiện tại chỉ có một giọng nói. Mạnh Hàn thật không có gì phải lo lắng. Trong các Công quốc khác, và năm Công quốc trực tiếp có mâu thuẫn với công quốc Transco, Mạnh Hàn cũng nhận định để Catherine chiếm đoạt Công Quốc Milan, Công quốc Napa vừa xảy ra sự cố. Còn lại ba Công quốc, Đại Công của bọn họ sẽ nhanh chóng bị giáo hoàng Quang Minh phái nhân thủ ra giết chết, thật ra không đáng chú ý. Thừa cơ hội này, công quốc Transco vẫn có thể một lần đánh tất cả mấy kẻ địch này.

Nghiệp đoàn ma pháp sư đã truyền tin tức đến. Pháp Thánh Jerome mang theo hai quyển sách mặt phẳng chiếu cấp sáu cường thế trở về nghiệp đoàn ma pháp sư. Đương nhiên, trước khi Pháp Thánh Jerome trở lại đó, đã chế tạo hai quyển sách mặt phẳng chiếu trở thành hai quyển sách ma pháp công kích. Thời điểm Pháp Thánh Jerome xuất hiện ở hội nghị Phó hội trưởng nghiệp đoàn, Pháp Thánh Jerome trước nay luôn luôn biết điều chưa từng hăng hái, lại trực tiếp tuyên án hành vi Phó hội trưởng Reynold, thậm chí còn không thông qua thảo luận với các Phó hội trưởng khác.

Đối với một gia hỏa đã từ trên cao rơi xuống hơn nữa còn liên lụy khiến nghiệp đoàn tổn thất hơn ngàn tinh anh, các Phó hội trưởng khác kể cả Brian đều không có hành động ủng hộ, trái lại còn chấp nhận sự thực này. Vì thế Phó hội trưởng Reynold trực tiếp bị chụp mũ là một tên phản bội nghiệp đoàn ma pháp sư, hoàn toàn không có cách nào xoay người.

Ngay sau đó, Jerome Phó hội trưởng liền đề nghị để Khải Văn tiên sinh kế nhiệm vị trí Phó hội trưởng của Reynold.

Tuy rằng thời gian Khải Văn tiên sinh trở thành thành viên nghiệp đoàn tổng hội cũng không lâu. Nhưng trên thực tế, từ mấy chục năm trước Khải Văn tiên sinh đã là một thành viên của nghiệp đoàn ma pháp sư. Thêm vào biểu hiện kiệt xuất của hắn gần đây, hơn nữa còn có tài lực do Mạnh Hàn ủng hộ, nhân duyên của Khải Văn tiên sinh ở tổng hội nghiệp đoàn ma pháp sư vô cùng tốt. Nhân vật quan trọng muốn lai lịch có lai lịch, muốn duyên có nhân duyên, nên trên hội nghị Phó hội trưởng, tất cả đều thông qua, chỉ chờ hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư đại nhân phê chuẩn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0