Thiên Hạ Vô Song

Tâm tính thay đổi

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Nhìn đội ngũ Mạnh Hàn, Khải Văn tiên sinh lắc đầu:

- Ta không đi. Đây không phải là lần đầu tiên ta tới nơi này. Nếu như ta thật sự gia nhập nghiệp đoàn ma pháp sư, tự khắc sẽ có ma pháp trượng tốt. Vậy các ngươi đi dạo đi!

Xung quanh Mạnh Hàn đều là nữ sĩ. Lấy sự khôn khéo của Khải Văn tiên sinh, sao có thể phạm sai lầm đi làm bóng đèn được?

Thành chủ đại nhân muốn đi dạo, tất nhiên, Joey và Juli nhất định phải đi theo. Mạnh Hàn là một nam sĩ, lại thêm vào năm vị nữ sĩ, thật vui vẻ đi dạo ở chỗ này.

Không hổ danh là tổng bộ nghiệp đoàn ma pháp sư. Nơi này có đặt biệt nhiều quán hàng ma pháp. Đủ loại vật liệu ma pháp giống như những đồ sinh hoạt bình thường được bày bán khắp nơi. Thậm chí có không ít đồ trang sức ma pháp được chế tạo vô cùng tinh xảo cũng được bày bán trong một vài cửa hàng, trông thật rực rỡ. Các nàng xem chúng vô cùng vui vẻ.

Trên đường có rất nhiều ma pháp sư mặc các loại ma pháp bào. Qua áo choàng trên người bọn họ có thể thấy được đẳng cấp của bọn họ. Mạnh Hàn để tỏ lòng tôn trọng đối với nghiệp đoàn ma pháp sư, cố ý đổi pháp sư bào. Hiện tại điều đó lại thành một nét bút hỏng lớn nhất.

- Xin lỗi, trong cửa hàng chúng ta không có đồ mà ma pháp học đồ có thể sử dụng được.

Những lời lẽ tương tự không ngừng vang lên ở tất cả trong cửa hàng. Cho dù những cửa hàng ma pháp kia cũng không cho đám người Mạnh Hàn đi vào quan sát. Nhưng, sau khi đi vào tổng hội bị nhắc nhở một câu như vậy, lại thêm mấy lần liên tục bị các cửa hàng từ chối khiến tâm tình Mạnh Hàn đang tốt cũng trở nên vô cùng tồi tệ.

Cho dù đám người Mạnh Hàn coi trọng cái gì, thời điểm hỏi giá tiền, đối phương hầu như đều biểu thị những thứ này không bán cho ma pháp học đồ. Lễ phép từ chối, nhưng làm người ta một bụng tức giận không thể phát ra được.

Chỉ đi mấy cửa hàng, vẻ mặt Mạnh Hàn liền tái nhợt trở lại lữ quán. Mạnh Hàn vẫn chưa từng nghe nói qua, có cửa hàng nào bởi vì đẳng cấp không đủ mà không kiếm kim tệ. Rõ ràng, đây là có người nhằm vào hắn. Các nữ nhân đều hết sức tức giận. Nhưng bọn họ đều được Mạnh Hàn khuyên nhủ. Trong lòng Elyse càng hiểu được vì sao Mạnh Hàn lại đưa ra quyết định như vậy.

- Có dấu hiệu này có thể mua được ở bên ngoài cửa hàng không?

Sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Hàn lại xuất hiện trong gian phòng của Pháp Thánh Jerome. Trong tay hắn đang cầm huy hiệu do Pháp Thánh Jerome đưa tới nghiệp đoàn ma pháp sư, rất tùy ý hỏi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Những điều Mạnh Hàn gặp phải trên chợ đã truyền đến trong tai Pháp Thánh Jerome. Hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng được, sẽ có người dám đối xử với quý khách của mình như thế. Đây cũng không phải chỉ đơn thuần nhằm vào ma pháp học đồ nho nhỏ như Mạnh Hàn, mà nhằm vào Phó hội trưởng hắn. Chỉ có điều khi hắn biết được đã là sáng sớm hôm nay. Cho tới bây giờ, Pháp Thánh Jerome còn chưa kịp đưa ra bất kỳ sắp xếp nào.

- Jerome tiên sinh, ta nghĩ, tiên sinh ở nghiệp đoàn bình thường có phải quá mức ôn hòa hay không?

Mạnh Hàn không mất thời cơ thức tỉnh Pháp Thánh Jerome:

- Trong lãnh địa của ta, nếu như có người dám mạo phạm uy nghiêm của ta, thông thường phương pháp xử lý của ta là...

Dừng một chút, cho Pháp Thánh Jerome có thời gian cân nhắc, sau đó hắn mới tiếp tục nói:

- Thời điểm tâm tình tốt, trục xuất bọn họ khỏi địa bàn của ta. Thời điểm tâm tình không tốt, bọn họ vĩnh viễn cũng không cần rời khỏi địa bàn của ta.

Nhìn lại vẻ mặt của Pháp Thánh Jerome, Mạnh Hàn tiếp tục đầu độc nói:

- Có đôi khi, biểu thị phẫn nộ của mình thích hợp một chút, cũng là biện pháp để đề cao uy tín của mình.

Sau khi suy tính một hồi, rốt cuộc Pháp Thánh Jerome gật đầu, tiện tay vỗ tay ra thành tiếng. Lập tức liền có một người mặc trang phục Đại ma pháp sư từ ngoài cửa đi vào, chờ đợi Pháp Thánh đại nhân phân phó. Pháp Thánh Jerome vô cùng bình tĩnh phân phó nói:

- Mấy cửa hàng ngày hôm qua đã thất lễ với Tử tước Antonio, hạn cho bọn họ trước khuya hôm nay phải rời khỏi nơi này, sau đó vĩnh viễn không cần làm ăn tại nghiệp đoàn nữa. Người không tôn trọng khách, rõ ràng không cần làm chuyện làm ăn nữa.

Đại ma pháp sư nghe thấy Pháp Thánh Jerome phân phó, rất tao nhã thoáng cúi người. Sau khi đáp ứng một tiếng, xoay người rời đi. Pháp Thánh Jerome không cần hỏi là mấy cửa hàng nào, người báo cáo tất nhiên sẽ biết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đưa mắt nhìn Đại ma pháp sư rời khỏi, Pháp Thánh Jerome ngồi ở vị trí của mình, hướng về phía Mạnh Hàn gật đầu nói:

- Tiểu Tony, ngươi nói đúng, thời gian qua ta thật sự có chút ôn hòa. Cái này cũng là một trong những nguyên nhân khiến rất nhiều người cảm thấy ta dễ ức hiếp. Ta nghĩ, sau này ta sẽ không phạm sai lầm như vậy nữa.

Mạnh Hàn nhíu nhíu mày, không nói gì. Nhưng sự cổ vũ và thưởng thức trong ánh mắt lại không hề giữ lại. Sau mấy ngày quan sát, hắn phát hiện, Pháp Thánh Jerome cũng có thể nói là một nhân tài học thuật hình. Hắn làm Pháp Thánh nghiên cứu quyển sách ma pháp, rõ ràng trong cảnh giới của hắn nghiên cứu về tinh thần là phi thường hợp lệ. Nhưng, làm Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư, hắn còn thiếu rất nhiều.

Pháp Thánh đại nhân căn bản không cho rằng quản lý nghiệp đoàn ma pháp sư là nhiệm vụ chủ yếu của mình. Hoặc là nói, trước đây hắn không hề có giác ngộ như vậy. Hắn vẫn cho là nghiệp đoàn ma pháp sư là để phục vụ cho đông đảo Đại ma pháp sư. Hắn chưa từng nghĩ tới, nghiệp đoàn ma pháp sư có tài nguyên lớn như vậy, sẽ mang đến cho mình cái gì. Đồng thời, hắn cũng không có lấy một thái độ tích cực chủ động gia nhập vào sự cạnh tranh của các Phó hội trưởng cạnh tranh.

Chính bởi vì thấy được điểm này, cho nên Mạnh Hàn mới có thể quyết đoán ngay trong lần đầu tiên tới tổng hội nghiệp đoàn ma pháp sư, vừa nhìn thấy Pháp Thánh Jerome đã nói chuyện hợp tác cùng với hắn. Mạnh Hàn tin tưởng, khi nhận được sự ủng hộ về phương diện kinh tế từ mình, hơn nữa lại thêm sự trợ giúp của Khải Văn tiên sinh, Pháp Thánh Jerome sẽ rất nhanh sẽ có thể hoàn toàn đứng vững trên gót chân của mình. Đương nhiên còn phải xem dã tâm và dục vọng của bản thân Pháp Thánh đại nhân sẽ lớn tới mức nào. Tuy nhiên, chí ít với biểu hiện vừa rồi, cũng khiến Mạnh Hàn rất thoả mãn.

- Như vậy, cái trang bị có thể chuyển hóa tinh thần lực thành ma lực ma pháp đang ở đâu?

Mạnh Hàn đương nhiên sẽ không quên một mục đích khác. Hắn rất hiếu kỳ, cái này rốt cuộc là thứ gì lại có hiệu quả như vậy.

- Đây là một dây chuyền ma pháp. Trước đây rất lâu có một vị Pháp Thánh luyện kim chế tạo ra.

Pháp Thánh Jerome đặt lên bàn một cái hộp tinh xảo đẩy tới, ra hiệu bản thân Mạnh Hàn tự mở ra.

Một cái dây chuyền đen nhánh xem ra cũng không mấy bắt mắt, lẳng lặng nằm trên lớp nhung đen. Nếu như không phải Pháp Thánh Jerome tự mình giao cho Mạnh Hàn, Mạnh Hàn tuyệt nhiên sẽ không tin tưởng, vật chẳng có gì đáng chú ý như thế lại có thể là trang bị ma pháp khiến mình tha thiết ước mơ.

- Ngươi có thể đeo thử xem.

Pháp Thánh đại nhân rất vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0