Tấn cấp ma pháp. (2)
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Đến bây giờ rốt cuộc Mạnh
Hàn cũng triệt để hiểu được ma lực của chính mình vừa rồi dưới tức giận
kích thích rốt cục đột phá cảnh giới cao cấp ma pháp học đồ. Lúc này đã
trở thành ma pháp sư chính thức.
Đã bất chấp gì khác, Mạnh Hàn nhanh chóng ngồi xuống tiến vào trạng thái minh tưởng. Dưới tác dụng của minh tưởng thì tốc độ khôi phục ma lực càng thêm điên cuồng, Mạnh Hàn trải qua thời gian dài không ngừng tiêu hao khôi phục và ma lực sinh ra chất biến, dưới kích thích của tức giận và tinh thần lực cuồng bạo nên đã tới ma lực chất biến, một lần hành động làm Mạnh Hàn đột phá gông xiềng ma lực của mình tiến tới đột phá.
Hai nữ dường như cũng kịp phản ứng trước quyết định tự chủ trương mang lại cho Mạnh Hàn cảm thụ khó chịu, nhìn thấy Mạnh Hàn biểu hiện như vậy thì vội vàng chạy ra ngoài, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn Mạnh Hàn phát tiết, không dám lên trước một bước khuyên can. Thẳng tới khi nhìn thấy Mạnh Hàn ngồi xuống đất minh tưởng lúc này mới thở dài một hơi, khẩn trương thủ hộ bên người của Mạnh Hàn, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Thật lâu Mạnh Hàn cuối cùng kết thúc minh tưởng. Cảm giác ma lực tràn đầy trong cơ thể quả thực là quá mỹ diệu. Dưới sự khống chế của tinh thần lực thì ma lực cuồng bạo cũng diệu lại, thành thành thật thật ngây ngốc ở một góc, một chút gợn sóng cũng không có, về phần Mạnh Hàn hiện tại, ma lực gia tăng gấp ba lần có thừa. Nếu như nói trước kia chỉ có thể phóng thích mười lần Địa Thứ Thuật thì cảm giác của Mạnh Hàn hiện tại chính là phóng thích được ba mươi lần.
Ngồi dưới đất Mạnh Hàn cũng cảm giác được hai nữ sau lưng đang run rẩy. Giờ phút này Mạnh Hàn đã bình tĩnh trở lại, không thể phủ nhận là ma pháp sư minh tưởng tăng thêm Băng Tâm Quyết của Mạnh Hàn khắc chế, thật sự có thể khống chế cảm xúc của mình. Mạnh Hàn khôi phục lý trí nên tự nhiên hiểu được vì cái gì hai nữ lại nói ra biện pháp như vậy. Xuất phát điểm của hai nàng chính là mình.
- Về sau, tuyệt đối không nói những lời này.
Giọng nói bình tĩnh của Mạnh Hàn lọt vào trong tai của hai nàng thì ngữ điệu vô cùng chuyên chú:
- Nếu như ngay cả chúng ta cũng không tin vào mình, như vậy giãy dụa trên thế giới này làm cái gì?
- Vâng, đại nhân!
Hai nữ đồng loạt trả lời, nhưng mà Mạnh Hàn lại có thể từ đó nghe ra được các nàng đã khác với trước kia, dường như mâu thuẫn qua đi thì các nàng đã khôi phục bộ dáng tín nhiệm mù quáng vào mình như trước đó.
- Bất luận thời điểm gì thì chúng ta cũng không nên từ bỏ hy vọng!
Mạnh Hàn nói xong đứng dậy quay người nhìn qua hai nữ.
- Chúng ta đã đi tới mức này thì không có lý do dừng lại.
- Vâng, đại nhân!
Âm thanh của hai nàng lần này so với trước đó dường như càng thêm kiên định một ít.
- Có lẽ rất nhiều người cho rằng truy cầu của ta là vớ vẩn.
Mạnh Hàn có chút tự giễu cười cười, phảng phất nhớ tới cái gì:
- Nhưng mà ta nguyện ý, hơn nữa ta tin tưởng vững chắc ta có thể nhìn thấy ngày đó sẽ tới.
Sáu đại lão của tinh linh tộc cưỡng ép tìm tòi trí nhớ của Mạnh Hàn nhưng không phải cũng bị Mạnh Hàn lừa gạt qua được đó sao, trong lòng Mạnh Hàn bổ sung thêm một câu.
- Không chỉ ta muốn kết hôn với song bào thai, ta còn muốn ngày nào đó biến các tinh linh thành nô lệ của ta.
Thời điểm Grace cùng Elyse cẩn thận tận lực mát xa cho hắn, Mạnh Hàn trở lại gian phòng của mình. Đến nay không có nhìn thấy bóng dáng của Demi cùng Diana, Mạnh Hàn biết rõ nhất định là Elyse đã nói gì đó với các nàng rồi. Có thể làm cho hai tiểu thị nữ rời khỏi bên người mình thì trừ mình cũng chỉ có Grace cùng Elyse.
- Demi cùng Diana đi đâu rồi?
Mạnh Hàn quan tâm hỏi một câu.
- Các nàng luyện tập ma pháp rất điên cuồng.
Elyse nhanh chóng trả lời:
- Nếu như không phải song bào thai thì có lẽ các nàng đã là ma pháp học đồ chính thức rồi.
- Các nàng hiện tại đã là ma pháp học đồ như đại nhân rồi.
Mạnh Hàn có chút uốn nắn cách nói của Elyse một chút:
- Ta không phải ma pháp học đồ.
- Thế nhưng mà, đại nhân, ngài còn không phải là ma pháp sư.
Elyse nhắc nhở Mạnh Hàn một câu, nhưng lập tức ý thức được kinh hỉ nói:
- Chẳng lẽ đại nhân hiện tại đã là ma pháp sư?
- Trừ không được thừa nhận thì không có gì khác cả.
Mạnh Hàn không có giấu diếm, hắn nói tình hình thực tế với hai nữ quản gia của mình. Dưới ánh mắt vui mừng của hai nàng thi Mạnh Hàn làm ra quyết định của bản thân:
- Có lẽ ta sẽ rời khỏi lãnh địa trong thời gian ngắn, đến học viện ma pháp tiến hành thí luyện ma pháp một chút, đem vinh dự vốn thuộc về ta tìm trở về!
- Đại nhân, ngươi nhất định có thể.
Grace lần này không có hoài nghi gì đó, bên cạnh Elyse nói cái gì cũng không có nói, chỉ trùng trùng điệp điệp gật đầu mà thôi.
Thì ra cảm giác ma pháp sư chính thức là thế nào. Mạnh Hàn cảm thụ được ma lực toàn thân bành chướng, cảm thụ được cảm giác điều khiển và cảm thụ ma pháp nguyên tố đã hoàn toàn khác trước, lúc này mới phát hiện thì ra sau khi đạt tới cảnh giới chính thức lại nhiều ra một loại cảm ngộ mà ma pháp học đồ không có.
Ha ha ha, nhịn không được Mạnh Hàn cười lên như điên, Grace cùng Elyse thậm chí không biết Mạnh Hàn tại sao lại cười lên, chỉ quy cho hắn vừa mới bị kích thích nên mới như vậy, cho nên hai nữ nói cái gì cũng không dám nói, đứng đó lặng lẽ chờ đợi tới khi lãnh chúa đại nhân phát tiết hoàn tất.
Sau khi cười như điên qua đi, Mạnh Hàn vung tay lên nhìn qua bầu trời hô lên:
- Gai đất!
Hắn muốn ở trong phủ lãnh chúa của mình đem hết khả năng phóng thích ra một cái gai đất cực hạn của mình.
Từ âm thanh của Mạnh Hàn thì trong sân trống rỗng xuất hiện môt cơn gió, nhưng mà gai đất trong tưởng tượng của Mạnh Hàn lại không có xuất hiện. Tình cảnh này đã đầy đủ làm cho Mạnh Hàn sợ hãi, nhưng mà sợ hãi qua đi thì Mạnh Hàn phát hiện ma lực trong người của mình đã tiêu tán khoogn còn, giống như có một cây kim lớn chọc vào trong người của hắn hút toàn bộ ma lực đi trong chốc lát, thân thể trống rỗng không còn chút ma lực nào
Không phải chứ? Mạnh Hàn nhịn không được trong nội tâm khóc thét một tiếng, đây là tình huống gì? Tại sao vừa đột phá ma pháp học đồ lại không cách nào phóng thích ma pháp được? Chẳng lẽ trở thành ma pháp sư chính thức thì phóng thích Địa Thứ Thuật cần ma pháp chú ngữ tiêu chuẩn nhất sao?
Sắc mặt Mạnh Hàn đã trở nên trắng bệch, hai nữ tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà từ sắc mặt của Mạnh Hàn đã nói rõ tất cả. Bộ dáng vừa rồi là đại nhân muốn phóng thích ma pháp, nhưng mà vì cái gì không phóng ra được, không phải đã xảy ra chuyện gì chứ? Thời điểm nhìn qua Mạnh Hàn thì mồ hôi lạnh đổ khắp toàn thân của Mạnh Hàn rồi, dọc theo thái dương trực tiếp chảy xuông cầm.
- Ma pháp rất có ý tứ.
Thời điểm Mạnh Hàn kinh nghi bất định tìm kiếm bốn phía, đột nhiên nghe được một âm thanh phiêu hốt bất định. Âm thanh thập phần rõ ràng giông như vang lên bên tai của Mạnh Hàn vậy, nhưng mà cho dù Mạnh Hàn tìm kiếm thế nào cũng không tìm kiếm được ai đang nói chuyện.
Đã bất chấp gì khác, Mạnh Hàn nhanh chóng ngồi xuống tiến vào trạng thái minh tưởng. Dưới tác dụng của minh tưởng thì tốc độ khôi phục ma lực càng thêm điên cuồng, Mạnh Hàn trải qua thời gian dài không ngừng tiêu hao khôi phục và ma lực sinh ra chất biến, dưới kích thích của tức giận và tinh thần lực cuồng bạo nên đã tới ma lực chất biến, một lần hành động làm Mạnh Hàn đột phá gông xiềng ma lực của mình tiến tới đột phá.
Hai nữ dường như cũng kịp phản ứng trước quyết định tự chủ trương mang lại cho Mạnh Hàn cảm thụ khó chịu, nhìn thấy Mạnh Hàn biểu hiện như vậy thì vội vàng chạy ra ngoài, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn Mạnh Hàn phát tiết, không dám lên trước một bước khuyên can. Thẳng tới khi nhìn thấy Mạnh Hàn ngồi xuống đất minh tưởng lúc này mới thở dài một hơi, khẩn trương thủ hộ bên người của Mạnh Hàn, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Thật lâu Mạnh Hàn cuối cùng kết thúc minh tưởng. Cảm giác ma lực tràn đầy trong cơ thể quả thực là quá mỹ diệu. Dưới sự khống chế của tinh thần lực thì ma lực cuồng bạo cũng diệu lại, thành thành thật thật ngây ngốc ở một góc, một chút gợn sóng cũng không có, về phần Mạnh Hàn hiện tại, ma lực gia tăng gấp ba lần có thừa. Nếu như nói trước kia chỉ có thể phóng thích mười lần Địa Thứ Thuật thì cảm giác của Mạnh Hàn hiện tại chính là phóng thích được ba mươi lần.
Ngồi dưới đất Mạnh Hàn cũng cảm giác được hai nữ sau lưng đang run rẩy. Giờ phút này Mạnh Hàn đã bình tĩnh trở lại, không thể phủ nhận là ma pháp sư minh tưởng tăng thêm Băng Tâm Quyết của Mạnh Hàn khắc chế, thật sự có thể khống chế cảm xúc của mình. Mạnh Hàn khôi phục lý trí nên tự nhiên hiểu được vì cái gì hai nữ lại nói ra biện pháp như vậy. Xuất phát điểm của hai nàng chính là mình.
- Về sau, tuyệt đối không nói những lời này.
Giọng nói bình tĩnh của Mạnh Hàn lọt vào trong tai của hai nàng thì ngữ điệu vô cùng chuyên chú:
- Nếu như ngay cả chúng ta cũng không tin vào mình, như vậy giãy dụa trên thế giới này làm cái gì?
- Vâng, đại nhân!
Hai nữ đồng loạt trả lời, nhưng mà Mạnh Hàn lại có thể từ đó nghe ra được các nàng đã khác với trước kia, dường như mâu thuẫn qua đi thì các nàng đã khôi phục bộ dáng tín nhiệm mù quáng vào mình như trước đó.
- Bất luận thời điểm gì thì chúng ta cũng không nên từ bỏ hy vọng!
Mạnh Hàn nói xong đứng dậy quay người nhìn qua hai nữ.
- Chúng ta đã đi tới mức này thì không có lý do dừng lại.
- Vâng, đại nhân!
Âm thanh của hai nàng lần này so với trước đó dường như càng thêm kiên định một ít.
- Có lẽ rất nhiều người cho rằng truy cầu của ta là vớ vẩn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Hàn có chút tự giễu cười cười, phảng phất nhớ tới cái gì:
- Nhưng mà ta nguyện ý, hơn nữa ta tin tưởng vững chắc ta có thể nhìn thấy ngày đó sẽ tới.
Sáu đại lão của tinh linh tộc cưỡng ép tìm tòi trí nhớ của Mạnh Hàn nhưng không phải cũng bị Mạnh Hàn lừa gạt qua được đó sao, trong lòng Mạnh Hàn bổ sung thêm một câu.
- Không chỉ ta muốn kết hôn với song bào thai, ta còn muốn ngày nào đó biến các tinh linh thành nô lệ của ta.
Thời điểm Grace cùng Elyse cẩn thận tận lực mát xa cho hắn, Mạnh Hàn trở lại gian phòng của mình. Đến nay không có nhìn thấy bóng dáng của Demi cùng Diana, Mạnh Hàn biết rõ nhất định là Elyse đã nói gì đó với các nàng rồi. Có thể làm cho hai tiểu thị nữ rời khỏi bên người mình thì trừ mình cũng chỉ có Grace cùng Elyse.
- Demi cùng Diana đi đâu rồi?
Mạnh Hàn quan tâm hỏi một câu.
- Các nàng luyện tập ma pháp rất điên cuồng.
Elyse nhanh chóng trả lời:
- Nếu như không phải song bào thai thì có lẽ các nàng đã là ma pháp học đồ chính thức rồi.
- Các nàng hiện tại đã là ma pháp học đồ như đại nhân rồi.
Mạnh Hàn có chút uốn nắn cách nói của Elyse một chút:
- Ta không phải ma pháp học đồ.
- Thế nhưng mà, đại nhân, ngài còn không phải là ma pháp sư.
Elyse nhắc nhở Mạnh Hàn một câu, nhưng lập tức ý thức được kinh hỉ nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Chẳng lẽ đại nhân hiện tại đã là ma pháp sư?
- Trừ không được thừa nhận thì không có gì khác cả.
Mạnh Hàn không có giấu diếm, hắn nói tình hình thực tế với hai nữ quản gia của mình. Dưới ánh mắt vui mừng của hai nàng thi Mạnh Hàn làm ra quyết định của bản thân:
- Có lẽ ta sẽ rời khỏi lãnh địa trong thời gian ngắn, đến học viện ma pháp tiến hành thí luyện ma pháp một chút, đem vinh dự vốn thuộc về ta tìm trở về!
- Đại nhân, ngươi nhất định có thể.
Grace lần này không có hoài nghi gì đó, bên cạnh Elyse nói cái gì cũng không có nói, chỉ trùng trùng điệp điệp gật đầu mà thôi.
Thì ra cảm giác ma pháp sư chính thức là thế nào. Mạnh Hàn cảm thụ được ma lực toàn thân bành chướng, cảm thụ được cảm giác điều khiển và cảm thụ ma pháp nguyên tố đã hoàn toàn khác trước, lúc này mới phát hiện thì ra sau khi đạt tới cảnh giới chính thức lại nhiều ra một loại cảm ngộ mà ma pháp học đồ không có.
Ha ha ha, nhịn không được Mạnh Hàn cười lên như điên, Grace cùng Elyse thậm chí không biết Mạnh Hàn tại sao lại cười lên, chỉ quy cho hắn vừa mới bị kích thích nên mới như vậy, cho nên hai nữ nói cái gì cũng không dám nói, đứng đó lặng lẽ chờ đợi tới khi lãnh chúa đại nhân phát tiết hoàn tất.
Sau khi cười như điên qua đi, Mạnh Hàn vung tay lên nhìn qua bầu trời hô lên:
- Gai đất!
Hắn muốn ở trong phủ lãnh chúa của mình đem hết khả năng phóng thích ra một cái gai đất cực hạn của mình.
Từ âm thanh của Mạnh Hàn thì trong sân trống rỗng xuất hiện môt cơn gió, nhưng mà gai đất trong tưởng tượng của Mạnh Hàn lại không có xuất hiện. Tình cảnh này đã đầy đủ làm cho Mạnh Hàn sợ hãi, nhưng mà sợ hãi qua đi thì Mạnh Hàn phát hiện ma lực trong người của mình đã tiêu tán khoogn còn, giống như có một cây kim lớn chọc vào trong người của hắn hút toàn bộ ma lực đi trong chốc lát, thân thể trống rỗng không còn chút ma lực nào
Không phải chứ? Mạnh Hàn nhịn không được trong nội tâm khóc thét một tiếng, đây là tình huống gì? Tại sao vừa đột phá ma pháp học đồ lại không cách nào phóng thích ma pháp được? Chẳng lẽ trở thành ma pháp sư chính thức thì phóng thích Địa Thứ Thuật cần ma pháp chú ngữ tiêu chuẩn nhất sao?
Sắc mặt Mạnh Hàn đã trở nên trắng bệch, hai nữ tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà từ sắc mặt của Mạnh Hàn đã nói rõ tất cả. Bộ dáng vừa rồi là đại nhân muốn phóng thích ma pháp, nhưng mà vì cái gì không phóng ra được, không phải đã xảy ra chuyện gì chứ? Thời điểm nhìn qua Mạnh Hàn thì mồ hôi lạnh đổ khắp toàn thân của Mạnh Hàn rồi, dọc theo thái dương trực tiếp chảy xuông cầm.
- Ma pháp rất có ý tứ.
Thời điểm Mạnh Hàn kinh nghi bất định tìm kiếm bốn phía, đột nhiên nghe được một âm thanh phiêu hốt bất định. Âm thanh thập phần rõ ràng giông như vang lên bên tai của Mạnh Hàn vậy, nhưng mà cho dù Mạnh Hàn tìm kiếm thế nào cũng không tìm kiếm được ai đang nói chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro