Thái độ kiêu ngạo
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Dáng vẻ Angelina đeo kính râm, liền giống như mỹ nữ thời thượng mà Mạnh Hàn từng gặp ở kiếp trước, khiến Mạnh Hàn trực tiếp nhớ lại thời gian kiếp trước.
- Ma pháp trượng đâu?
Angelina gặp bộ dạng Mạnh Hàn như vậy, vừa bực mình vừa buồn cười. Đồng thời nàng cảm thấy tự tin đối với mị lực của mình. Sau khi cảm thấy hài lòng, nàng mới hỏi Mạnh Hàn về thứ mà mình cho là lễ vật lúc đầu kia, sau đó lại được xem là ma pháp trượng thương phẩm.
Khi Diana từ một phòng khác cầm ma pháp trượng xuất hiện, lần này, đổi lại thành Angelina trợn mắt há hốc mồm, ngây người nhìn cây ma pháp trượng kia. Ánh mắt của nàng thật lâu không muốn rời khỏi.
Mạnh Hàn mỉm cười, ra hiệu Diana đưa ma pháp trượng tới. Angelina gần như dùng động tác nâng tay lên đón lấy ma pháp trượng.
- Đây... đây là...
Cầm ở trên tay, nâng tới trước mắt tỉ mỉ quan sát cây ma pháp trượng này, giọng điệu Angelina cũng bắt đầu trở lên run rẩy:
- Đây là Vịnh Thán Hắc Ám! Chính là chí bảo ma pháp hắc ám trong truyền thuyết! Ngươi... ngươi lấy được nó từ chỗ nào?
- Một di tích. Vận khí không tệ đi!
Mạnh Hàn không hề che giấu sự thực mình lấy được từ bên trong di tích. Hắn biết, càng nói như vậy, bọn họ sẽ càng không nghi ngờ sự liên quan giữa hắn và Quang Minh Chi Thư và Hắc Ám Chi Thư hiện thế.
- Ngươi có biết, cái Vịnh Thán Hắc Ám này, mặc kệ ở trên tay ai, nếu như để chúng ta biết, chúng ta sẽ dùng bất kể giá nào cũng phải đoạt lại!
Angelina nắm thật chặt ma pháp trượng, căn bản cũng không có ý trả lại, trừng mắt với Mạnh Hàn hỏi.
- Đương nhiên ta biết!
Mạnh Hàn không thèm quan tâm tới ánh mắt chăm chú của Angelina, vẫn dùng giọng điệu bình thường nói:
- Cho nên, ta cầm đưa đến trước mặt mỹ nữ Angelina mỹ lệ, hi vọng nàng có thể không tính toán giá cả mà mua về.
- Lớn mật!
Angelina còn chưa nói gì, một võ sĩ phía sau liền lớn tiếng quát nói:
- Thánh vật của thần giáo Hắc Ám, cũng có thể dùng để buôn bán sao?
- Vị huynh đệ kia lạ mắt, chưa từng thấy.
Mạnh Hàn không thèm quan tâm, cúi đầu liếc mắt từ phía trên kính râm nhìn về phía gia hỏa vừa nói chuyện, nói với hắn:
- Mới tới đây phải không? Có biết, gia hỏa lúc trước trốn ở sau lưng Angelina chỉ vào người của ta nói lớn mật có kết cục thế nào không?
Angelina vẫn không nói gì. Từ nơi nào đó có thể nghe thấy tiếng chó mèo kêu. Mạnh Hàn trực tiếp quay về phía Angelina, cau mày nói:
- Dường như người của nàng không hiểu lễ phép là gì! Nàng xem người của ta, ở trước mặt ta, không có lệnh của ta, bọn họ sẽ tùy tiện nói chuyện sao?
Lời này bắt đầu sỉ nhục Angelina. Angelina cũng nhíu mày, nhìn về phía tên gia hỏa kia khoát tay chặn lại:
- Ngươi đi ra ngoài trước!
trong ánh mắt đối phương bắn ra một sự phẫn nộ, nhưng không dám trái lại lệnh của thánh nữ điện hạ, oán hận xoay người đi ra ngoài.
- Đó là con trai của tướng lĩnh có công lao lớn, không cần để ý tới.
Angelina thuận miệng giải thích một câu. Ngay sau đó nàng lập tức liền uy hiếp:
- Lần trước là bởi vì có Fanny ở bên cạnh. Hiện tại ngươi đang ở đế quốc Hắc Ám, không nên chọc giận ta!
- Ta sợ quá!
Mạnh Hàn giả vờ giả vịt biểu thị một phen, sau đó nhìn về phía ma pháp trượng trong tay Angelina chép miệng:
- Cái Vịnh Thán Hắc Ám này có lai lịch thế nào? Chuẩn bị bao nhiêu để trả cho nó?
- Đế quốc cũng không giàu có. Ngươi không thể chào giá trên trời!
Angelina không tự mình ra giá, mà ngược lại đẩy về phía Mạnh Hàn:
- Chỉ là một ma pháp trượng không tồi mà thôi. Đưa ra cái giá bình thường là được.
- Trong miệng nàng nói không tồi, ta có phải nên lý giải là vô cùng tốt có được không?
Mạnh Hàn vừa bắt đầu cò kè mặc cả, lập tức tinh thần tăng lên gấp trăm lần. Trên mặt hắn hiện ra một nụ cười mang tính nghề nghiệp:
- Như vậy, ta sẽ chỉ cần một trăm vạn kim tệ là được!
- Sao ngươi không đi ăn cướp đi?
Trên khuôn mặt Angelina vừa rồi vẫn còn cười, lập tức hiện ra sự giận dữ.
- Bảo ta ở trên địa bàn của đế quốc Hắc Ám cướp thánh nữ điện hạ của thần giáo Hắc Ám, ta không phải là chê sống quá lâu sao?
Mạnh Hàn vội vã lắc đầu:
- Không cướp, tuyệt đối không cướp. Chỉ bán không cướp!
- Cái giá như vậy, ta không thể nào tiếp nhận được!
Angelina lắc đầu một cái, dù rất lưu luyến nhưng vẫn phải đưa Vịnh Thán Hắc Ám trả lại cho Mạnh Hàn:
- Cũng không phải là vật gì đặc biệt quan trọng. Ngươi cứ lấy về đi!
- Không sao không sao!
Mạnh Hàn hoàn toàn không có vẻ buồn bã vì không bán được, vẫn mỉm cười nói:
- Buôn bán không được tại nhân nghĩa. Thánh nữ điện hạ không có hứng thú, tất nhiên không cần nhiều lời.
Nói xong, hắn giao ma pháp trượng cho Diana:
- Diana, cất cẩn thận. Hôm nào đi đế quốc Quang Minh, hỏi một chút xem Fanny điện hạ có hứng thú hay không.
- Lớn mật!
Lần này, gần như tất cả mọi người phía sau Angelina đều bắt đầu quát lớn. Ở trên địa bàn của đế quốc Hắc Ám, ở trước mặt thánh nữ hắc ám, lại nhắc đến đế quốc Quang Minh. Hơn nữa còn trắng trợn nói muốn mang đồ vốn thuộc về thần giáo Hắc Ám bán cho đế quốc Quang Minh. Vậy bảo những người này làm sao nhịn được? Nếu không phải thánh nữ điện hạ không có biểu thị gì, những người này gần như đã muốn trực tiếp xông lên, bắt lấy toàn bộ đám người của Mạnh Hàn, đại hình hầu hạ.
- Ma thần đại nhân Hắc Ám vĩ đại chính nghĩa của các ngươi, cho các ngươi dùng thái độ như vậy để đối xử với khách quý của đế quốc sao?
Mạnh Hàn hít vào một hơi khí lạnh, trong mắt đầy khó tin nổi nhìn những thành viên đội danh dự phía sau thánh nữ, không nhịn được lớn tiếng hỏi.
Ngược lại Mạnh Hàn biết, chỉ cần liên quan đến vị thần vĩ đại chính nghĩa không gì không làm được n, như vậy, những này cuồng nhiệt phần tử tôn giáo chung quy sẽ phải tranh cho thần của mình chút mặt mũi. Tiếp đó, Mạnh Hàn có thể ung dung đạt đến mục đích của mình.
Quả nhiên, sau khi Mạnh Hàn nói xong, những thành viên đội danh dự này liền ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không ai dám mở miệng nữa.
Ngược lại Mạnh Hàn có phần không chịu buông tha, tiếp tục đứng ở đây lớn tiếng lầm bầm:
- Thánh nữ điện hạ còn chưa nói gì, lại có một đám gia hỏa không biết vì sao lại ở chỗ này vượt quá chức phận như vậy. Có phải sớm có tâm tư, muốn đẩy đổ thánh nữ điện hạ cướp lấy vị trí đó không!
Thánh nữ Angelina đã không biết nên nói gia hoả Mạnh Hàn này như thế nào nữa. Người có lý không buông tha, dường như trước giờ chính là như vậy. Không riêng gì đế quốc Hắc Ám, ngay cả bên đế quốc Quang Minh có người nói hồng y giáo chủ còn tự mình đưa mấy vị thuộc hạ của mình đưa lên đài hành hình. Như bây giờ mà nói, rõ ràng cho thấy đang bất mãn hộ mình.
Angelina cũng không khỏi có chút tức giận. Một mặt nàng tức giận những gia hỏa của đội danh dự này, ỷ vào mình là hậu nhân của người có công với quốc gia, luôn mũi vểnh lên trời xem thường người, hiện tại bị người sỉ nhục, không cách nào xuống đài.
Về mặt khác lại tức giận Mạnh Hàn. Rõ ràng hắn biết Vịnh Thán Hắc Ám rất quan trọng đối với đế quốc mình, nhưng lại muốn đưa ra giá cao.
- Ma pháp trượng đâu?
Angelina gặp bộ dạng Mạnh Hàn như vậy, vừa bực mình vừa buồn cười. Đồng thời nàng cảm thấy tự tin đối với mị lực của mình. Sau khi cảm thấy hài lòng, nàng mới hỏi Mạnh Hàn về thứ mà mình cho là lễ vật lúc đầu kia, sau đó lại được xem là ma pháp trượng thương phẩm.
Khi Diana từ một phòng khác cầm ma pháp trượng xuất hiện, lần này, đổi lại thành Angelina trợn mắt há hốc mồm, ngây người nhìn cây ma pháp trượng kia. Ánh mắt của nàng thật lâu không muốn rời khỏi.
Mạnh Hàn mỉm cười, ra hiệu Diana đưa ma pháp trượng tới. Angelina gần như dùng động tác nâng tay lên đón lấy ma pháp trượng.
- Đây... đây là...
Cầm ở trên tay, nâng tới trước mắt tỉ mỉ quan sát cây ma pháp trượng này, giọng điệu Angelina cũng bắt đầu trở lên run rẩy:
- Đây là Vịnh Thán Hắc Ám! Chính là chí bảo ma pháp hắc ám trong truyền thuyết! Ngươi... ngươi lấy được nó từ chỗ nào?
- Một di tích. Vận khí không tệ đi!
Mạnh Hàn không hề che giấu sự thực mình lấy được từ bên trong di tích. Hắn biết, càng nói như vậy, bọn họ sẽ càng không nghi ngờ sự liên quan giữa hắn và Quang Minh Chi Thư và Hắc Ám Chi Thư hiện thế.
- Ngươi có biết, cái Vịnh Thán Hắc Ám này, mặc kệ ở trên tay ai, nếu như để chúng ta biết, chúng ta sẽ dùng bất kể giá nào cũng phải đoạt lại!
Angelina nắm thật chặt ma pháp trượng, căn bản cũng không có ý trả lại, trừng mắt với Mạnh Hàn hỏi.
- Đương nhiên ta biết!
Mạnh Hàn không thèm quan tâm tới ánh mắt chăm chú của Angelina, vẫn dùng giọng điệu bình thường nói:
- Cho nên, ta cầm đưa đến trước mặt mỹ nữ Angelina mỹ lệ, hi vọng nàng có thể không tính toán giá cả mà mua về.
- Lớn mật!
Angelina còn chưa nói gì, một võ sĩ phía sau liền lớn tiếng quát nói:
- Thánh vật của thần giáo Hắc Ám, cũng có thể dùng để buôn bán sao?
- Vị huynh đệ kia lạ mắt, chưa từng thấy.
Mạnh Hàn không thèm quan tâm, cúi đầu liếc mắt từ phía trên kính râm nhìn về phía gia hỏa vừa nói chuyện, nói với hắn:
- Mới tới đây phải không? Có biết, gia hỏa lúc trước trốn ở sau lưng Angelina chỉ vào người của ta nói lớn mật có kết cục thế nào không?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Angelina vẫn không nói gì. Từ nơi nào đó có thể nghe thấy tiếng chó mèo kêu. Mạnh Hàn trực tiếp quay về phía Angelina, cau mày nói:
- Dường như người của nàng không hiểu lễ phép là gì! Nàng xem người của ta, ở trước mặt ta, không có lệnh của ta, bọn họ sẽ tùy tiện nói chuyện sao?
Lời này bắt đầu sỉ nhục Angelina. Angelina cũng nhíu mày, nhìn về phía tên gia hỏa kia khoát tay chặn lại:
- Ngươi đi ra ngoài trước!
trong ánh mắt đối phương bắn ra một sự phẫn nộ, nhưng không dám trái lại lệnh của thánh nữ điện hạ, oán hận xoay người đi ra ngoài.
- Đó là con trai của tướng lĩnh có công lao lớn, không cần để ý tới.
Angelina thuận miệng giải thích một câu. Ngay sau đó nàng lập tức liền uy hiếp:
- Lần trước là bởi vì có Fanny ở bên cạnh. Hiện tại ngươi đang ở đế quốc Hắc Ám, không nên chọc giận ta!
- Ta sợ quá!
Mạnh Hàn giả vờ giả vịt biểu thị một phen, sau đó nhìn về phía ma pháp trượng trong tay Angelina chép miệng:
- Cái Vịnh Thán Hắc Ám này có lai lịch thế nào? Chuẩn bị bao nhiêu để trả cho nó?
- Đế quốc cũng không giàu có. Ngươi không thể chào giá trên trời!
Angelina không tự mình ra giá, mà ngược lại đẩy về phía Mạnh Hàn:
- Chỉ là một ma pháp trượng không tồi mà thôi. Đưa ra cái giá bình thường là được.
- Trong miệng nàng nói không tồi, ta có phải nên lý giải là vô cùng tốt có được không?
Mạnh Hàn vừa bắt đầu cò kè mặc cả, lập tức tinh thần tăng lên gấp trăm lần. Trên mặt hắn hiện ra một nụ cười mang tính nghề nghiệp:
- Như vậy, ta sẽ chỉ cần một trăm vạn kim tệ là được!
- Sao ngươi không đi ăn cướp đi?
Trên khuôn mặt Angelina vừa rồi vẫn còn cười, lập tức hiện ra sự giận dữ.
- Bảo ta ở trên địa bàn của đế quốc Hắc Ám cướp thánh nữ điện hạ của thần giáo Hắc Ám, ta không phải là chê sống quá lâu sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Hàn vội vã lắc đầu:
- Không cướp, tuyệt đối không cướp. Chỉ bán không cướp!
- Cái giá như vậy, ta không thể nào tiếp nhận được!
Angelina lắc đầu một cái, dù rất lưu luyến nhưng vẫn phải đưa Vịnh Thán Hắc Ám trả lại cho Mạnh Hàn:
- Cũng không phải là vật gì đặc biệt quan trọng. Ngươi cứ lấy về đi!
- Không sao không sao!
Mạnh Hàn hoàn toàn không có vẻ buồn bã vì không bán được, vẫn mỉm cười nói:
- Buôn bán không được tại nhân nghĩa. Thánh nữ điện hạ không có hứng thú, tất nhiên không cần nhiều lời.
Nói xong, hắn giao ma pháp trượng cho Diana:
- Diana, cất cẩn thận. Hôm nào đi đế quốc Quang Minh, hỏi một chút xem Fanny điện hạ có hứng thú hay không.
- Lớn mật!
Lần này, gần như tất cả mọi người phía sau Angelina đều bắt đầu quát lớn. Ở trên địa bàn của đế quốc Hắc Ám, ở trước mặt thánh nữ hắc ám, lại nhắc đến đế quốc Quang Minh. Hơn nữa còn trắng trợn nói muốn mang đồ vốn thuộc về thần giáo Hắc Ám bán cho đế quốc Quang Minh. Vậy bảo những người này làm sao nhịn được? Nếu không phải thánh nữ điện hạ không có biểu thị gì, những người này gần như đã muốn trực tiếp xông lên, bắt lấy toàn bộ đám người của Mạnh Hàn, đại hình hầu hạ.
- Ma thần đại nhân Hắc Ám vĩ đại chính nghĩa của các ngươi, cho các ngươi dùng thái độ như vậy để đối xử với khách quý của đế quốc sao?
Mạnh Hàn hít vào một hơi khí lạnh, trong mắt đầy khó tin nổi nhìn những thành viên đội danh dự phía sau thánh nữ, không nhịn được lớn tiếng hỏi.
Ngược lại Mạnh Hàn biết, chỉ cần liên quan đến vị thần vĩ đại chính nghĩa không gì không làm được n, như vậy, những này cuồng nhiệt phần tử tôn giáo chung quy sẽ phải tranh cho thần của mình chút mặt mũi. Tiếp đó, Mạnh Hàn có thể ung dung đạt đến mục đích của mình.
Quả nhiên, sau khi Mạnh Hàn nói xong, những thành viên đội danh dự này liền ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không ai dám mở miệng nữa.
Ngược lại Mạnh Hàn có phần không chịu buông tha, tiếp tục đứng ở đây lớn tiếng lầm bầm:
- Thánh nữ điện hạ còn chưa nói gì, lại có một đám gia hỏa không biết vì sao lại ở chỗ này vượt quá chức phận như vậy. Có phải sớm có tâm tư, muốn đẩy đổ thánh nữ điện hạ cướp lấy vị trí đó không!
Thánh nữ Angelina đã không biết nên nói gia hoả Mạnh Hàn này như thế nào nữa. Người có lý không buông tha, dường như trước giờ chính là như vậy. Không riêng gì đế quốc Hắc Ám, ngay cả bên đế quốc Quang Minh có người nói hồng y giáo chủ còn tự mình đưa mấy vị thuộc hạ của mình đưa lên đài hành hình. Như bây giờ mà nói, rõ ràng cho thấy đang bất mãn hộ mình.
Angelina cũng không khỏi có chút tức giận. Một mặt nàng tức giận những gia hỏa của đội danh dự này, ỷ vào mình là hậu nhân của người có công với quốc gia, luôn mũi vểnh lên trời xem thường người, hiện tại bị người sỉ nhục, không cách nào xuống đài.
Về mặt khác lại tức giận Mạnh Hàn. Rõ ràng hắn biết Vịnh Thán Hắc Ám rất quan trọng đối với đế quốc mình, nhưng lại muốn đưa ra giá cao.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro