Thiên Hạ Vô Song

Thân vương cúi đầu (2)

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Ai cũng biết đây là do Mạnh Hàn gây ra,. Nhưng bất kỳ ai cũng không có chứng cứ. Nhân chứng vật chứng không có, bọn họ ở trước mặt quan căn bản cũng không có lý do gì để đối phó với Mạnh Hàn.

Một chuyện từ đầu tới đuôi đều vô cùng hoang đường, lại xảy ra một cách tự nhiên trong tầng lớp quý tộc thượng tầng tại thủ đô như vậy. Mặc kệ trong lòng bọn họ có bao nhiêu oán khí, nhưng không có một người nào dám công khai bình luận gì đối với điều này. Dường như chuyện này xưa nay chưa từng xảy ra.

Quốc vương bệ hạ trong vương cung đã xuất hiện thêm mấy phóng khách. Mấy người này là quý tộc trước đó đã thành lập mối quan hệ hữu hảo với Mạnh Hàn. Bọn họ tới đến vương cung, chính là làm thuyết khách cho Mạnh Hàn.

Đối mặt với quốc vương bệ hạ, bọn họ bắt đầu dùng các loại lý do tìm kiếm cái có để Mạnh Hàn có thể giải quyết được mục đích chuyến đi này. Biểu hiện của quốc vương bệ hạ cũng vô cùng đúng quy củ. Hắn chỉ giống như trước kia vô cùng mềm yếu, đã không còn sự mạnh mẽ rít gào với Mạnh Hàn ngày đó nữa. Hắn chỉ nói đơn giản muốn cân nhắc một chút, sau đó liền kết thúc lần đàm phán này.

Bệ hạ bắt đầu cân nhắc. Đây cũng mang ý nghĩa chuyện này đã xuất hiện một bước chuyển ngoặt, khả năng thành công đã được nâng cao.

Mấy vị thuyết khách cho Mạnh Hàn, trong lòng cảm thấy vô cùng kích động. Gần như trong vài ngày ngắn ngủi, Mạnh Hàn đã giúp bọn họ diệt trừ mấy đối thủ cạnh tranh với mức uy hiếp cực đại. Mà điều bọn họ trả giá, chỉ là một chút thành ý và thái độ hợp tác, nhưng lại nhận được nhiều hơn.

- Hắn làm sao có thể có nhiều quyển sách ma pháp cấp tám như vậy?

Bá tước Joseph đã hoàn toàn rơi vào trong sự tuyệt vọng. Ban đầu hắn còn tồn tại chút hy vọng xa vời. Nhưng hiện tại tất cả đã hoàn toàn biến thành bọt nước. Bản thân hắn tự mình đi xem những phế tích của những gia tộc đã bị ma pháp công kích. Ngay cả Carey các hạ cũng đi qua xem, đưa ra kết luận vô cùng thống nhất. Loại lực công kích với cấp số như vậy tuyệt đối là uy lực cấp tám.

Carey Pháp Thánh đã từng nói, nếu như đối thủ thật sự có quyển sách ma pháp cấp tám, như vậy hắn có quyền từ chối xuất chiến. Bất kỳ ai cũng không phải là người ngu. Dưới tình huống biết rõ hẳn phải chết như vậy mà vẫn đi quyết đấu với người khác.

Chỉ quyển sách ma pháp cấp tám này đã quyết định thắng thua của hai trận quyết đấu ma pháp.

Gia tộc muốn thắng được kim tệ của Mạnh Hàn, đã không thể làm được gì khác. Kết quả tốt nhất chính là giành được toàn bộ thắng lợi trong những trận quyết đấu của chiến sĩ, khiến hai bên huề nhau. Vấn đề là, đối phương chỉ cần trả giá bằng hai chiến sĩ không quan trọng gì, mà đối phương lại phải bồi thêm một vị Pháp Thánh và người thừa kế gia tộc.

Thân vương điện hạ cũng bắt đầu cảm thấy bất an. Bốn ngàn vạn kim tệ, hiện tại đã xoay xở gần xong. Nhưng với thủ đoạn của Mạnh Hàn vừa rồi, những gia hoả cho hắn mượn kim tệ thậm chí đã bắt đầu xoa hai tay chuẩn bị tiếp nhận lãnh địa của hắn.

Điều này bảo Thân vương điện hạ làm sao chịu nổi. Sau khi thương lượng bên trong gia tộc một hồi, Thân vương điện hạ không thể không tự mình đến nhà trọ nơi Mạnh Hàn ngủ lại, thăm viếng Mạnh Hàn.

- Bá tước Antonio!

Lần này, ngay cả Thân vương điện hạ cũng gọi Mạnh Hàn bằng danh hiệu vô cùng chính thức. Trong ánh mắt của hắn cũng không còn nhìn Mạnh Hàn là kẻ nhà quê gặp vận may nữa:

- Ta nghĩ, giữa chúng ta hẳn có tồn tại một ít hiểu lầm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Hiểu lầm sao?

Mạnh Hàn với đủ nghi lễ quý tộc tới đón chờ Thân vương điện hạ. Về điểm này, bất luận người nào cũng không có lời gì để nói. Cho dù bây giờ mọi người là hai bên quyết đấu, nhưng cũng không trở ngại cho hai bên dưới trường hợp này duy trì lễ nghi và tôn nghiêm quý tộc.

Sau khi nghe thấy Thân vương điện hạ nói lời dạo đầu, Mạnh Hàn có chút buồn cười hỏi ngược lại:

- Dường như, cũng không phải là ta đột nhiên muốn quyết đấu chứ?

- Người trẻ tuổi không hiểu chuyện, mạo phạm bá tước đại nhân. Ta thay bọn họ xin lỗi bá tước đại nhân. Nếu đã khiến bá tước đại nhân có gì hiểu lầm, gia tộc chúng ta nguyện ý tiến hành bồi thường hợp lý. Không biết bá tước đại nhân nghĩ thế nào?

Thân vương điện hạ hơi cúi đầu, nói ra những lời này. Nói gần nói xa, ý tứ chính là muốn lấy xin lỗi làm thủ đoạn, thủ tiêu quyết đấu.

- Ta nhớ được, lúc đó ở đây không chỉ có người trẻ tuổi đâu. Thân vương điện hạ tôn quý!

Giờ phút này Mạnh Hàn nhưng có dang vẻ của người có lý quyết không buông tha, hoàn toàn không muốn thỏa hiệp:

- Đầu tiên là bá tước Joseph khiêu chiến với ta, sau đó là hầu tước đại nhân đỡ lấy tiền đặt cược. Cuối cùng là thân vương đại nhân ngài tự mình đứng ra. Chúng ta còn ký tên vào khế ước, do quốc vương bệ hạ làm trọng tài. Thân vương điện hạ tôn quý, ta hẳn không có nhớ nhầm chứ?

Mạnh Hàn có thái độ như vậy cũng chẳng có gì lạ. Thân vương điện hạ hoàn toàn có thể lý giải. Nếu như bản thân của hắn đứng ở trên vị trí của Mạnh Hàn bây giờ, nói không chừng sẽ nói ra những lời càng khó nghe hơn.

Dù sao cũng là đám người Joseph khiêu khích trước, hơn nữa còn mang theo mục đích không thể cho ai biết. Hơn nữa lúc đó Mạnh Hàn căn bản không có biểu hiện ra bất kỳ thái độ thù địch nào đối với bọn họ.

- Đó là do Joseph bị Jieluo Fu lừa dối, cho rằng bá tước đại nhân sẽ có ý đồ bất chính nào đó. Joseph không hiểu chuyện, tuổi trẻ khí thịnh. Ta sẽ tiến hành xử phạt liên tục đối với hắn, bao gồm cả việc giao Jieluo Fu cho bá tước đại nhân xử trí. Không biết đại nhân có thể tiếp nhận sự áy náy của gia tộc chúng ta hay không?

Thân vương điện hạ đã hạ tư thế xuống rất thấp. Thân vương điện hạ hiểu rõ ràng, Mạnh Hàn là người trẻ tuổi kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, điều hắn muốn chính là mặt mũi. Chỉ cần mình chịu cúi đầu, chuyện gì cũng dễ nói.

- Không dám không dám.

Mạnh Hàn trả lời quả nhiên giống như suy đoán của Thân vương điện hạ. Chỉ cần có thể qua được cửa ải này trước, sau đó sẽ có rất nhiều cơ hội tìm mặt mũi trở về.

Thời điểm trong lòng Thân vương điện hạ đang suy nghĩ như vậy, Mạnh Hàn lại đột nhiên hỏi:

- Khế ước đã kí xuống rồi cũng có thể thủ tiêu sao? Thân vương điện hạ tôn quý, đây chính là do quốc vương bệ hạ làm trọng tài. Nói vậy ngài cũng biết, quan tâm của quốc vương bệ hạ đối với ta cũng không phải chỉ là như vậy... Có thiện cảm hay là hắn ước gì ta chết trong trận quyết đấu đây? Ngài nói thử xem?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi nói xong câu này, Mạnh Hàn bỗng nhiên lại hỏi một câu:

- Mặt khác, tại sao ta lại muốn thủ tiêu trận quyết đấu đã nắm chắc phần thắng có thể kiếm mấy ngàn vạn kim tệ bất kỳ lúc nào chứ? Thân vương điện hạ?

- Ta biết mục đích của bá tước đại nhân trong chuyến đi lần này.

Thân vương điện hạ biết, chỉ là dựa vào việ dứt khoát muốn xử phạt một Jieluo Fu cũng không mấy trọng lượng. Căn bản không có cách nào thỏa mãn được yêu cầu của Mạnh Hàn. Hắn cũng không hi vọng Mạnh Hàn có thể ung dung buông tha cho hắn. Cho nên, hắn lập tức tung ra một mồi nhử khác:

- Ta bảo đảm bá tước đại nhân có thể nhận được kết quả mà ngài muốn. Đại công Catherine chính là người thống trị hợp pháp của công quốc Transco. Mặt khác, bá tước đại nhân ngài đã có rất nhiều của cải. Tin tưởng ngài không mấy quan tâm. Như vậy, một danh hiệu hầu tước, do quốc vương bệ hạ tự mình sắc phong danh hiệu hầu tước. Thế nào?

- Nghe ra rất tốt.

Trên mặt Mạnh Hàn lập tức lộ ra nụ cười:

- Chỉ có điều, Thân vương điện hạ, ta có thể không có cách nào thủ tiêu khế ước. Trừ phi quốc vương bệ hạ làm trọng tài có thể đồng ý. Hơn nữa, cũng không phải là phía ta muốn xin thủ tiêu quyết đấu. Ngài nói thế nào?

Thủ tiêu quyết đấu, hơn nữa còn là thủ tiêu khế ước quyết đấu đã ký tên, tuyệt đối sẽ làm cho người ta khinh thường.

Ý tứ của Mạnh Hàn chính là không chỉ phía bên Thân vương điện hạ phải chịu trách nhiệm thuyết phục quốc vương bệ hạ, hơn nữa bọn họ còn phải nhận danh xấu là xảo trá.

- Bá tước đại nhân, mong chờ tin tức tốt của ta.

Thân vương điện hạ rốt cuộc đã thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần Mạnh Hàn gật đầu, như vậy chí ít không cần lo lắng tới việc tổn thất mấy ngàn vạn kim tệ, cũng sẽ không phải lo sợ tổn thất Pháp Thánh Carey, càng không tổn thất kẻ kế thừa là Joseph. Mà tất cả những điều này cũng không phải không có trả giá. Một tước vị đại công, một tước vị hầu tước, còn phải thêm vào Jieluo Fu, cùng với danh xấu xảo trá. Nhưng bất kể nói thế nào, có thể bảo vệ được của cải và lãnh địa của mình bây giờ, như vậy sẽ có thể tìm tất cả về một lần nữa nữa, bao gồm cả sỉ nhục mà Mạnh Hàn mang tới cho hắn.

Sau khi rời khỏi phía bên Mạnh Hàn, Thân vương điện hạ trực tiếp chạy tới trong vương cung, gặp mặt quốc vương bệ hạ. Tất nhiên, hắn không phải đi một mình, mà tập hợp mấy trọng thần trong nhóm của hắn, đồng thời đi gặp mặt quốc vương bệ hạ.

- Cái gì? Thủ tiêu quyết đấu? Không thể nào!

Quốc vương bệ hạ vừa nghe được yêu cầu của Thân vương điện hạ, lập tức bắt đầu gầm hét lên:

- Tên nhà quê này mang đến cho ta sỉ nhục. Làm sao có thể để cho hắn ung dung tránh được như vậy. Thân vương, ta muốn ngươi giết chết hắn tại sân quyết đấu cho ta, chém hắn thành muôn mảnh, mới có thể tiêu trừ được mối hận trong đầu của ta!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0