Thiên Hạ Vô Song

Thất Chi Đông Ngung (2)

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Điều đó không có khả năng, Tinh linh tộc là chủng tộc hung hãn mạnh mẽ, làm sao không có cao thủ vũ kỹ cơ chứ. Duy nhất có thể giải thích chính là tiểu ma nữ. Vừa hỏi huynh đệ tinh linh thì quả nhiên những bội kiếm này là do tiểu ma nữ giao cho bọn họ mang về, hơn nữa nàng còn nhắn hỏi Mạnh Hàn khỏe mạnh.

Mạnh Hàn thậm chí hoàn toàn có thể tưởng tượng, tiểu ma nữ giờ phút này đoán chừng đang mặt mày hớn hở tưởng tượng Mạnh Hàn nhìn thấy đống "Binh khí" chồng chất với ánh mắt bất đắc dĩ. Chuyện này Mạnh Hàn muốn khóc cũng không biết khóc thế nào.

- Đại nhân, những bội kiếm này căn bản không thể dùng trong chiến đấu.

Kiều cùng Chu đều là tiểu cao thủ, cầm hai thanh lên vung vẩy nhẹ nhàng đã cho ra kết luận:

- Quá nhẹ, quá sức tưởng tượng. Tài liệu dùng đều là thứ tốt, đáng tiếc công nghệ quá mức lãng phí.

Kiều cẩn thận gõ lên thanh kiếm, nghe được âm thanh thanh thúy của kim loại lắc đầu hô đáng tiếc.

- Mẹ kiếp.

Mạnh Hàn chỉ có thể hung hăng dựng ngón giữa với tiểu ma nữ trong lòng, sau đó nhìn qua đống "Tác phẩm nghệ thuật" nhìn ngon mà không dùng được này, thở dài:

- Trước đều thu lại đi! Tìm cơ hội nhìn xem có người nào thích thì bán đi!

Vừa nói xong câu đó Mạnh Hàn giống như ý thức được cái gì, đống tác phẩm nghệ thuật này trong mắt của những chiến sĩ thì nó không đáng giá chút nào, nhưng mà trong mắt của đám quý tộc quen sống trong an nhàn sung sướng, nhất là những quý tộc trẻ tuổi học đòi văn vẻ tự cho rằng mình hơn người những và yêu thích hữu tình lãng mạng, những vật này quả thực là tuyệt thế trân bảo. Cộng thêm xuất phẩm của Tinh linh tộc cho nên được xếp vào hàng trân phủ của tinh phẩm, Mạnh Hàn lập tức nhìn thấy một đống kim tệ từ đám vũ khí này.

- Toàn bộ cất cho cẩn thận, ngàn vạn lần không được làm trầy chút sơn nào.

Mạnh Hàn nhanh chóng đổi giọng, thiếu chút nữa dọa đám vệ đội nhảy dựng lên.

Sau đó Mạnh Hàn giống như nhìn thấy thiếu cái gì đó, tỉ mỉ quan sát một phen, quay đầu lại hỏi huynh đệ tinh linh:

- Vỏ kiếm đâu rồi? Sẽ phải có vỏ kiếm không?

- Có!

Huynh đệ tinh linh vội vàng gật đầu, lấy một đông côn gỗ ra. Mỗi một côn đều có lỗ khảm, vừa vặn có thể cất thanh kiếm vào. Từ bên ngoài nhìn vào có chiều dài tương đương côn gỗ.

- Làm cái gì?

Mạnh Hàn tức giận quát to một tiếng:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Thân kiếm làm cho hoa lệ như vậy, vỏ kiếm thì không làm đẹp một chút được sao, cái này tính toán là cái gì?

Không cần hỏi nhất định là tiểu ma nữ gian lận, Mạnh Hàn đã thật sự chẳng muốn tức giận.

Bất kể nói thế nào có vỏ kiếm luôn tốt hơn, Mạnh Hàn cẩn thận bảo mọi người cất kỹ vào, sau đó mang về phủ lãnh chúa. Vũ khí của tinh linh tộc không thể bỏ không, Mạnh Hàn cũng chỉ có thể tự nghĩ biện pháp.

Grace cùng Elyse thời điểm không có việc gì, buổi tối bình thường cũng ở lại trong phủ lãnh chúa, thẳng đến khi Mạnh Hàn ngủ mới rời đi. Mạnh Hàn bây giờ đang ở cùng các nàng thương lượng công việc, làm cách nào đem đống "Châu báu " của tinh linh tộc đổi thành kim tệ sử dụng.

- Elyse, ngươi đi ra bên ngoài hỏi một chút, ở đâu có đấu giá hội cao đẳng.

Mạnh Hàn tìm khắp trí nhớ của Antonio cũng không tìm được phương diện tri thức này, Antonio này căn bản chính là một con mọt sách, hoặc là nói ma pháp ngốc tử, không hỏi thế sự.

- Vâng, đại nhân!

Elyse sẽ không cự tuyệt bất cứ mệnh lệnh nào của Mạnh Hàn, nhanh chóng đáp ứng.

- Đúng rồi Demi, đem đai lưng kia ra đây.

Mạnh Hàn nhớ tới đai lưng ma pháp của tiểu ma nữ tặng cho mình, từ chỗ Demi lấy ra, trực tiếp đưa cho Elyse:

- Cái này là đai lưng ma pháp của Tinh linh tộc chế tác, gặp được nguy hiểm gì sẽ tự động phóng ra Địa Thứ Thuật công kích địch nhân. Ngươi thường xuyên ở bên ngoài, nên mang theo cái này cho an toàn.

Mạnh Hàn tùy ý nói ra, bốn nữ nhân ở trong nơi này hoàn toàn ngây ngốc, Mạnh Hàn dường như không có chú ý tới những chuyện này, nhìn qua Elyse trước mặt ngơ ngác ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, động tác thò tay cầm cũng không có, hắn cũng không có nghĩ nhiều, chỉ là tùy ý nói ra:

- Đến đây, ta mang cho ngươi.

Tự nhiên mà vậy, Mạnh Hàn cởi bỏ khóa của đai lưng ra, sau đó tay liền vòng quanh eo của Elyse, từ phía sau lưng kéo đai lưng, thò tay điều chỉnh vị trí một chút, sau đó cài đai lưng.

Eo của Elyse vốn nhỏ nhắn, cho nên mang vào rất hợp, mang vào eo càng nhỏ hơn. Mạnh Hàn lui ra phía sau hai bước, nhìn kỹ nhịn không được gật đầu tán thưởng:

- Quả nhiên là đồ vật của Tinh linh tộc, thật sự là xinh đẹp ah!

- Đại nhân!

Đột nhiên Elyse kịp phản ứng, ý thức được Mạnh Hàn vừa mới làm cái gì, vừa nghĩ tới chính mình cơ hồ dán vào trong ngực của Mạnh Hàn thì gương mặt của nàng lúc này đỏ hồng lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Grace cũng không có chú ý tới động tác của Mạnh Hàn, chỉ nhìn qua đai lưng, vào lúc này lắp bắp hỏi:

- Đại nhân, đai lưng quý trọng như vậy lại là vật phẩm ma pháp, ngươi thật sự cho những người bị nguyền rủa chúng ta sao?

Muội muội nói lời này làm cho tâm tình hưng phấn của Elyse bị giội một gáo nước lạnh, giội từ đầu lạnh tới chân. Hai tay đưa lên đai lưng, định cởi ra trả lại cho Mạnh Hàn.

- Đừng!

Mạnh Hàn vội vàng ngăn lại:

- Xinh đẹp như vậy tháo ra làm gì?

Quay người nhìn qua Grace cùng hai tiểu thị nữ:

- Lần này chỉ có một cái, lần sau sẽ tìm Tinh linh tộc làm thêm mấy cái tặng cho các ngươi.

- Đại nhân!

Vành mắt Grace đỏ lên, còn muốn đang nói cái gì đó, lại bị Mạnh Hàn mỉm cười ngăn cản lại.

- Grace, Elyse, Demi, Diana.

Mạnh Hàn rất là chăm chú:

- Ta ở trên đời này đã không có thân nhân gì, các ngươi hiện tại chính là thân nhân của ta. Chẳng lẽ cho thân nhân ít đồ còn phải cân nhắc nhiều như vậy sao?

Bởi vì chuyện vũ khí tinh linh làm cho Mạnh Hàn rất muốn biết hiện tại Kiều cùng Chu đem những vệ đội này huấn luyện như thế nào, thuận tiện cũng cần xác định một chút các chiến sĩ vệ đội cần dùng các dạng vũ khí gì. Dù sao Mạnh Hàn có khái niệm nghe nói cao thủ đều có vũ khí của riêng mình, tuy vệ đội Hoàng Sa Trấn hiện tại cũng không có cao thủ gì đó, nhưng Mạnh Hàn cũng không ngại cho bọn họ sử dụng vũ khí thích hợp.

Đối mặt với ý kiến của lãnh chúa đại nhân thì Kiều cùng Chu lộ ra thập phần tự đắc. Ở khu đất trông huấn luyện vệ đội hai người nhanh chóng tập hợp vệ đội, đem thành quả huấn luyện nhiều tháng nay cho Mạnh Hàn xem.

Bởi vì gia tăng thức ăn cho nên thành viên vệ đội thân thể rắn chắc hơn nhiều, chợt nhìn có nhiều người bị hù sợ. Nhưng mà Mạnh Hàn lại phát hiện quá trình tập hợp của bọn họ, vệ đội hiện tại trên cơ bản chỉ có một chữ hình dung, nát! Nếu như sử dụng nhiều chữ hơn để hình dung thì chỉ có hai từ, ô hợp.

- Đây là vệ đội của chúng ta?

Mạnh Hàn có chút không dám tin tưởng con mắt chính mình. Nhiều tháng huấn luyện vệ đội rõ ràng ngay cả tập hợp đơn giản nhất cũng mất trật tự, kết quả này so với tập hợp của quân đội hiện tại không cùng một khái niệm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0