Thiên Hạ Vô Song

Thú nhân tấn công chiếm đóng (2)

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Hắn tính nói cho rõ ràng:

- Ta có thể trợ giúp ngươi thực hiện nguyện vọng của ngươi. Nhưng ta sẽ không làm vô điều kiện. Các thú nhân không quen muốn cái gì, đều phải dùng đồ vật tới đổi! Lương thực, quần áo, vũ khí, thậm chí tài nguyên pháp thuật, muốn cái gì cũng có thể, nhưng nhất định phải dùng vật của các ngươi để đổi!

- Ta không biết đại nhân muốn cái gì, mong đại nhân cứ nói thẳng!

Sarah cũng không cảm thấy Mạnh Hàn đưa ra điều kiện yêu cầu trao đổi rất khó có thể lý giải được. Nếu đổi lại là bản thân nàng, cũng không thể nào trợ giúp vô điều kiện tất cả những thứ cần thiết cho thú nhân. Nhưng nàng lại không nghĩ ra được có thể sử dụng vật gì để trao đổi Nàng chỉ có thể thỉnh giáo Mạnh Hàn.

- Ngày mai đi theo ta một chuyến, ngươi sẽ biết!

Mạnh Hàn không thể nào dựa vào miệng nói có thể làm cho Sarah hiểu rõ về khoáng sản trong lòng đất, chung quy phải để nàng đi thực tế mở mang kiến thức một chút mới tốt.

Sarah cũng không dám tranh thủ nhiều hơn với Mạnh Hàn. Sau khi cung kính đáp ứng, nàng để Mạnh Hàn nghỉ ngơi, tự mình lại lặng lẽ lui ra khỏi gian phòng đã chuẩn bị cho Mạnh Hàn. Tuy nhiên nàng vẫn vẫn hầu hạ ở trong thần điện, chờ Mạnh Hàn phân phó bất kỳ lúc nào. Thái độ của nàng rất nhún nhường, dường như bản thân chính là người hầu hạ của sứ giả thú thần.

- Tony, đại nhân chưa hề nghĩ tới chuyện sẽ biến Sarah thành trong một số chúng ta sao?

Đợi sau khi Sarah rời khỏi, Louise lập tức hỏi. Mặc dù Sarah là thú nhân, nhưng cũng lại là người xinh đẹp nhất quyến rũ nhất của hồ tộc. Nhất cử nhất động của nàng đều có một sự rung động lòng người. Các nữ tử khác tuy rằng không hỏi, nhưng dường như cũng có suy nghĩ như vậy.

- Có các nàng đã là hạnh phúc lớn nhất của đời ta. Ta còn muốn đòi hỏi gì nữa?

Mạnh Hàn nói ra những lời thực sự buồn nôn khiến ngay cả bản thân hắn cũng không tin. Không ngờ được các nàng lại dường như đều coi là thật. Tình cảm của các nàng đối với hắn cũng càng mê luyến thêm mấy phần. Hơn nữa nói thật, hắn chưa từng có ý đồ gì đối với Sarah.

Nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày hôm sau, đội ngũ sứ giả đại nhân và tư tế lần lượt xuất phát. Rất nhanh cả đội ngũ đã tới nơi Mạnh Hàn tìm được mỏ than đá. Mỏ than đá ở nơi này cũng không phải quá sâu, hoàn toàn có thể thực hiện khai thác lộ thiên được. Đối với những thú nhân có sức lực lớn nhưng không có kỹ thuật nào mà nói, vừa vặn thích hợp.

- Tạm thời, ta muốn những thứ này.

Mạnh Hàn tiện tay vạch một cái. Trên mặt đất liền xuất hiện một cái hố lớn, lộ ra tầng than màu đen phía dưới:

- Các ngươi có thể đào thứ này ra, sau đó đưa đến chỗ ta chỉ định, là có thể đổi lấy tất cả những thứ các ngươi muốn. Ta có thể bảo đảm, cho các ngươi một giá cả hợp lý.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Chỉ là những thứ này thôi sao?

Sarah có chút không tin. Những cục đá màu đen này có thể có ích lợi gì?

- Đương nhiên không chỉ như vậy!

Mạnh Hàn cười cười:

- Những thứ này chỉ là một loại trong đó. Những thứ khác cũng có thể đem đổi được.

Trên cao nguyên thú nhân, khoáng sản vô cùng phong phú. Sau khi cảnh giới pháp thuật của Mạnh Hàn tiến nhanh, dù cho đang ở trong không trung, cũng có thể dễ dàng tra xét được dưới mặt đất có cái gì. Dọc theo đường bay đến đây, Mạnh Hàn liền phát hiện ra mấy mỏ than đá và mỏ đồng tinh khiết với trữ lượng rất lớn. Toàn bộ đều là tài nguyên với chất lượng rất tốt. Thậm chí so với ở dãy núi người lùn còn phong phú hơn. Mạnh Hàn đương nhiên sẽ không bỏ qua tính chất của những tài nguyên này.

Vùng này cũng đã là phạm vi thế lực của các Medusha. Vào lúc này, Mạnh Hàn cũng không che giấu thân phận của Mia. Khi Mạnh Hàn nói ra Mia là Medusha nữ vương, Sarah quả thực đã chấn động kinh ngạc.

Lần trước Mạnh Hàn được lão tù trưởng dẫn vào thánh sơn của Medusha, sau khi trở về liền dẫn theo Mia. Tuy nhiên khi đó Mia cũng không cho thấy thân phận của mình. Nàng đeo kính râm đội mũ, người bên ngoài cũng không nhận ra được. Bây giờ nghe Mạnh Hàn giới thiệu nàng lại là nữ vương của bộ tộc Medusha, Sarah đã không biết nên làm thế nào để biểu đạt được sự chấn động của mình.

Vùng núi mà bộ tộc Medusha sinh sống được xem là cấm địa. Qua đó có thể biết mọi người sợ hãi đối với các Medusha thế nào. Thậm chí bởi vì sợ sệt, bọn họ cũng không dám nói với đời sau, chỉ bảo bọn họ biết là không nên tới gần cấm địa.

Hiện tại người bên cạnh Mạnh Hàn lại là nữ vương của Medusha. Hơn nữa nhìn dáng vẻ của Mia, căn bản đã xem Mạnh Hàn là chủ. Điều này khiến Sarah trong lòng vẫn tồn tại chút may mắn, toàn bộ đều hóa thành hư ảo.

- Đại nhân, khai thác những mỏ than đá như ngài nói, cần rất nhiều nhân thủ.

Đợi sau khi xác định được tất cả công việc, Sarah rốt cục đưa ra lo lắng của mình:

- Ta phải làm sao bây giờ?

- Thiếu nhân thủ sao?

Mạnh Hàn nở nụ cười:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Trên cao nguyên thú nhân không chỉ có bộ lạc thú nhân của các ngươi chứ? Những bộ lạc đó không phải đều là nhân thủ sao?

- Nhưng bọn họ sẽ không nghe theo chúng ta.

Dù sao Sarah chỉ là một tư tế, chỉ nghĩ tới cuộc sống tộc nhân của mình, trong lòng thậm chí căn bản chưa hề nghĩ tới phương thức hắn đã nói. Cho nên những những bộ lạc thú nhân khác không nghe lời, đối với nàng mà nói chính là vấn đề rất lớn.

- Rất đơn giản, nếu như ngươi muốn bọn họ nghe lời, vậy thì một tay cầm vũ khí, một tay cầm lương thực, đi chinh phục bọn họ!

Mạnh Hàn nhìn chằm chằm vào Sarah, nghĩ kế cho nàng:

- Hoặc là bảo bọn họ dùng tài nguyên để đổi lấy lương thực. Ngươi có thể dùng bất kỳ biện pháp nào.

Nói xong những lời này, Mạnh Hàn thật giống như đang khiêu khích, lại bổ sung một câu:

- Chỉ có điều, cá nhân ta cảm thấy, nếu như tất cả các thú nhân đều dưới sự lãnh đạo của một bộ lạc, đều tín ngưỡng cùng một thú thần, bái tế cùng một tư tế, như vậy thú nhân sẽ cường đại hơn, có thể nhận được cuộc sống sinh hoạt càng tốt hơn? Ngươi nói có phải không?

Hồ tộc vốn chính là một chủng tộc thông minh. Sarah có thể làm tư tế, lại càng là một thú nhân thông minh. Gần như trong nháy mắt, nàng đã nghe ra được ý tứ trong lời nói của Mạnh Hàn. Chỉ có điều sau khi rõ ràng ý tứ của Mạnh Hàn, Sarah lại có chút kinh ngạc không thể tin được.

- Đại nhân, ý của ngài là cho phép thú nhân chúng ta có được cuộc sống sinh hoạt càng tốt hơn?

Sarah vừa mừng vừa sợ hỏi. Trên thực tế, điều nàng muốn hỏi không phải là câu này, mà là một câu khác, Mạnh Hàn cho phép các thú nhân nắm giữ lực lượng càng mạnh mẽ hơn sao?

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn nén cười gật đầu. Hắn đương nhiên nghe ra được ý tứ Sarah, nhưng hắn cũng không để ý tới. Trên thực tế, hắn thậm chí tình nguyện thấy loại chuyện như vậy phát sinh. Nhưng hắn vẫn bổ sung một câu:

- Chỉ có điều kiện quan trọng nhất là các ngươi nhất định phải phục tùng ta!

Thú nhân cùng nhân loại cũng không phải là hai chủng tộc có thể sống chung hòa bình. Về điểm này, từ vô số cuộc chiến giữa thú nhân cùng trong nhân loại trong lịch sử là có thể thấy được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0