Thiên Hạ Vô Song

Thử thách khi gặp mặt (2)

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Benson tiên sinh nhìn xung quanh một chút, cũng cười giải thích:

- Chúng ta đến sớm, còn phải chờ bọn họ một ngày nữa. Tính cách những bằng hữu kia của ta thường có chút ham chơi. Chỉ có điều nếu như các ngươi có thể phát hiện ra bóng dáng của bọn họ, nói không chừng bọn họ sẽ rất bất ngờ. Các ngươi cũng sẽ có không ít lợi ích.

Eva vừa nghe còn có chuyện tốt như thế, lập tức hưng phấn xoa hai tay vào nhau. Nàng trợn tròn hai mắt, bắt đầu chăm chú quan sát xung quanh, rất sợ bỏ qua bất kỳ động tĩnh nào, sẽ không thể sớm phát hiện ra bằng hữu của Benson.

Ngược lại trong lòng Mạnh Hàn thoáng động, không chút biến sắc khiến sủng vật đám mây hóa thân làm một làn sương mỏng, phân bố ở xung quanh.

Bằng hữu của Benson tiên sinh chắc hẳn tầm mắt sẽ vô cùng cao. Có thể khiến bọn họ tán thưởng mình nhiều hơn một chút, đó chính là lợi ích lớn nhất.

Benson tiên sinh có ý định cho Eva và Mạnh Hàn cơ hội. Nhưng Mạnh Hàn biết, mình và Eva cũng không giống nhau. Eva là Long tộc, trong mắt những cao thủ kia nàng chỉ là hậu bối. Mặc kệ thế nào bọn họ cũng sẽ trông nom nàng. Mà Mạnh Hàn không có loại xuất thân này, chỉ có thể dựa vào chính mình để tranh thủ lợi ích.

Thời gian trôi qua rất nhanh. Từng chút động tĩnh nhỏ xuất hiện đã khiến Mạnh Hàn chú ý. Trong phạm vi phân bố đám mây sủng vật của Mạnh Hàn, gần như không có động tĩnh gì có thể giấu diếm được Mạnh Hàn. Cho dù là Benson tiên sinh, cũng chỉ có thời điểm hắn đang bất động Mạnh Hàn mới không cách nào phát hiện. Nhưng chỉ cần hắn vừa có hành động, Mạnh Hàn liền có thể biết được.

Hiện tại lực lượng tinh thần Mạnh Hàn cường hãn, từ lâu đã không chỉ có hiệu quả như trước đây nữa.

Không lên tiếng, Mạnh Hàn chỉ nghiêng đầu về hướng bên đó, quan sát cẩn thận. Eva cũng bị động tác của Mạnh Hàn làm chú ý. Nhưng nàng chỉ nhìn thoáng qua, sau khi phát hiện không có gì, liền chuyển hướng sang nơi khác. Nhưng Mạnh Hàn vẫn nhìn chằm chằm về hướng đó, trên mặt lộ ra một nụ cười thản nhiên.

Benson tiên sinh đứng bên cạnh nhìn thấy Mạnh Hàn biểu hiện như vậy, nhiên sau khi thoáng ngạc, cũng lộ ra một nụ cười mỉm, nhìn về hướng đó, lớn tiếng gọi một câu:

- Ra đi, đã sớm thấy ngươi rồi!

- Tiểu tử này thật thú vị!

Chợt nghe thấy một giọng nói vô cùng phóng khoáng từ bên kia truyền tới:

- Ở xa như vậy đã có thể phát hiện ra ta. Chỉ có điều, nếu như ngươi có thể phát hiện ra mỹ nữ xinh đẹp kia, ta mới thực sự phục ngươi!

- Alexander, ngươi đến muộn!

Benson tiên sinh cười nói một câu, nhưng thân thể không hề động đậy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Thật sự có người sao?

Eva đã kinh ngạc trợn tròn hai mắt. Nàng căn bản không phát hiện ra được phía xa như vậy còn có người xuất hiện. Mà Mạnh Hàn lại biết rồi. Chuyện gì thế này?

- Ngươi phát hiện ta cũng không phải là chuyện gì đáng để khoe khoang. Nếu như ngươi có thể phát hiện ra Andrea, ta mới bội phục ngươi!

Phía xa trong sương mù xuất hiện một thân ảnh cao lớn. Thân ảnh này đi tới, có vẻ vô cùng cường tráng. Rõ ràng nhìn thấy động tác của hắn không nhanh lắm, nhưng chỉ qua mấy lần chớp mắt, hắn đã từ phía xa đến trước mặt mọi người. Khi hắn đứng ở trước mặt, Mạnh Hàn mới phát hiện Alexander gần như cao hơn so với mình một cái đầu.

- Ngay cả ngươi còn không có cách nào phát hiện ra Andrea ở khoảng cách xa như vậy, lại bảo tiểu bằng hữu phải làm được. Da mặt ngươi dày thực sự không tầm thường.

Benson trực tiếp đi tới đùa với Alexander một câu, lúc này mới giới thiệu:

- Người này là tiểu bằng hữu ta mới quen không lâu, Antonio. Tony, đây là Alexander.

Sau khi nghe Benson tiên sinh giới thiệu xong, Mạnh Hàn nhìn về phía người mới đến hơi cúi người chào, cung kính nói:

- Hân hạnh được gặp mặt, Alexander tiên sinh. Ngài có thể gọi ta là Tony.

- Eva, Alexander có thể là cao thủ vũ kỹ đấu khí. Nếu như ngươi muốn lợi hại hơn, tốt nhất là cứ tìm hắn.

Benson tiên sinh chỉ điểm cho Eva nói:

- Trên thực tế, Andy và Roger đều đã từng nhận được sự chỉ điểm của Alexander. Chỉ có điều lúc đó bọn họ không biết được thân phận của hắn mà thôi.

Bản thân Eva là Long tộc. Về điểm này, nàng so với Mạnh Hàn đã ưu việt hơn không biết bao nhiêu lần. Chí ít trước mắt Alexander vừa thấy mặt, đã tán thành thân phận của Eva. Mà Mạnh Hàn lại cần bọn họ thử thách.

Kiếm Thần Andy đã từng tiếp nhận sự chỉ điểm của Alexander? Điều này khiến Mạnh Hàn cảm thấy có chút kinh ngạc, đồng thời cũng khiếp sợ đối với thực lực của Alexander. Chỉ có điều, Roger lại nghe quen tai. Không biết hắn đã từng nghe thấy ở đâu. Mạnh Hàn nhất thời nghĩ không ra.

- Tiểu Tony, nếu như ngươi có thể phát hiện ra tung tích của Andrea khi nàng xuất hiện, như vậy, mặc kệ lần này Benson gọi ngươi tới đây làm gì, ta đều có thể ủng hộ ngươi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Rõ ràng hứng thú của Alexander đối với Eva không lớn bằng đối với Mạnh Hàn. Hắn cúi đầu cười nói, trên mặt đầy vẻ vui đùa. Điều này cũng không trách được. Từ xưa tới nay bọn họ tụ hội, chưa từng có người nào có thể được tham gia. Huống chi đây còn là người Benson mời tới. Điều này khiến bản thân Alexander hết sức tò mò. Hơn nữa Mạnh Hàn có thể đúng lúc phát hiện ra thân ảnh của hắn từ phía xa. Hắn đối với Mạnh Hàn càng cảm thấy hứng thú hơn.

- Thành giao!

Mạnh Hàn sảng khoái nói. Điều kiện này đối với hắn chỉ có lợi. Ngược lại Alexander cũng chưa hề nói hắn thất bại thì sẽ thế nào. Thời điểm có thể chiếm tiện nghi, Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không chối từ. Vừa nói xong, Mạnh Hàn đã đưa ánh mắt nhìn về một phía khác. Hắn bỗng nhiên hỏi:

- Nếu như ta phát hiện ra, có thể công kích không?

- Alexander, điều kiện kia, ngươi bị thiệt thòi rồi!

Không đợi Benson và Alexander trả lời, trong sương mù liền truyền tới giọng nói của một người khác.

- Ta làm sao mà thiệt thòi?

Alexander nghi ngờ hỏi.

- Các ngươi chỉ nói nếu như tiểu Tony làm được thì thế nào, lại không nói hắn không làm được sẽ phải trả giá cái gì. Nếu đổi lại là ta, ta cũng nguyện ý tiếp nhận điều kiện này.

Giọng nói càng ngày càng gần, trên phương hướng mà Mạnh Hàn đang nhìn chăm chú lại có một nam tử đi ra. Nhìn thân hình hắn gần giống với Mạnh Hàn. Trang phục trên người mặc vô cùng hào hoa phú quý.

Mạnh Hàn liếc mắt đã nhìn ra được, trên người hắn mặc chính là tơ lụa được sản xuất trong lãnh địa của mình. Hắn nhớ tới lần trước Benson tiên sinh muốn không ít tơ lụa, chắc hẳn chính là cho những người bằng hữu này. Ngoại trừ y phục được làm bằng tơ lụa ra, dường như ngay cả các đường viền trên trang phục đều bằng kim tuyến. Cả bộ quần áo lập loè kim quang, treo đầy những vật nhỏ phát ra ánh vàng.

- Harrison, Tony nhất định sẽ có tiếng nói chung với ngươi.

Benson cười kêu lên, đồng thời cũng gọi ra tên của người vừa đến.

Mạnh Hàn nghe thấy Benson tiên sinh giới thiệu như vậy, lập tức liền biết, vị Harrison tiên sinh trước mắt này nhất định chính là con rồng lớn thích sưu tập trân bảo mà Benson tiên sinh từng nói tới.

- Hạnh hạnh được gặp mặt, Harrison tiên sinh.

Lần này Mạnh Hàn vẫn cung kính cúi người chào. Harrison đã gọi hắn là tiểu Tony, câu nói kia thật ra không cần thiết phải nói nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0