Từ thô tục nói trước
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Đồng thời, câu nói này cũng làm cho nghị trưởng các hạ bật cười:
- Thần linh vĩ đại của chúng ta sẽ không cấm tình yêu nam nữ. Nếu như hầu tước đại nhân thật sự có thể thu hút được Angelina, như vậy chuyện của nàng ta sẽ không phản đối. Chỉ có điều, ngươi không thể dùng sức mạnh!
- Dùng sức mạnh?
Mạnh Hàn vội vàng lắc đầu:
- Bản thân ta chưa bao giờ dùng sức mạnh, yên tâm đi!
- Vậy nếu ngươi để cho Fanny động thủ... nữ hài Angelina này, đúng là cái gì cũng không che giấu nghị trưởng cùng với các trưởng lão. Có khả năng, từ nhỏ đến lớn, hoàn cảnh sống của nàng dẫn đến nàng vô cùng tin tưởng những người này! Tất cả những người khác đều dung túng Angelina. Trong trường hợp này, bọn họ cũng để nàng tùy ý mở miệng. Đương nhiên, nàng vốn chính là thánh nữ điện hạ, có quyền mở miệng. Chỉ là có chút lúng túng với chuyện có quan hệ với bản thân nàng mà thôi.
- Đó là Fanny dùng sức mạnh, cũng không phải là ta dùng sức mạnh, đúng không?
Mạnh Hàn đàng hoàng trịnh trọng nhìn Angelina, đàng hoàng trịnh trọng hỏi ngược lại:
- Con người của ta xưa nay chính là một là một, hai là hai. Đáp ứng ngươi không cần sức mạnh, thì chắc chắn sẽ không dùng sức mạnh. Chỉ có điều, ta dùng sức mạnh, và Fanny dùng sức mạnh, đó là hai việc khác nhau, không phải sao?
Mạnh Hàn vừa dứt lời, tất cả mọi người trong đại điện đều trở nên yên tĩnh. Rất đông các trưởng lão hội nghị cùng nghị trưởng các hạ trợn mắt há hốc mồm nhìn gia hỏa vô sỉ Mạnh Hàn này nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói ra được những lời này. Sau khi hai bên hợp tác, bọn họ thậm chí có phần không biết nên ứng phó với gia hỏa Mạnh Hàn này như thế nào.
- Xem ra, mọi người vẫn không mấy quen thuộc với loại đàm phán này. Hay là, chúng ta có mấy lời phải nói trước.
Mạnh Hàn nhìn bầu không khí quỷ dị tĩnh lặng này, hắn liền cười ha ha, lớn tiếng nói:
-Vừa rồi chỉ là nói đùa thôi. Mọi người có thể không cần để ý tới.
- Có lời nào phải nói trước vậy?
Lần này, nghị trưởng các hạ lại trở nên chăm chú một cách hiếm thấy. Dường như tất cả các trưởng lão bọn họ từ trên người Mạnh Hàn học tập rút ra được vài điều mà t trước đây bọn họ chưa có tiếp xúc, bởi vậy đều tương đối nghiêm túc.
- Từ thô tục!
Mạnh Hàn cũng vô cùng nghiêm túc. Đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh đều vô cùng đặc biệt. Bọn họ đều là quốc gia tôn giáo cuồng nhiệt. Hơn nữa đồng dạng bế quan tự thủ. Ngoại trừ hiểu rõ đế quốc mình ra, chắc hẳn bọn họ hiểu rõ nhất chính là đối thủ. Cuộc sống của bọn họ, ngoại trừ tích góp lực lượng, chính là phát động thánh chiến. Gặp gỡ hòa bình với những quốc gia khác, đây là lần đầu tiên chính thức. Cũng chính vì như thế, có mấy lời nhất định phải nói trước, miễn cho sau đó sẽ có vấn đề gì.
- Nguyên nhân thì sao?
Nghị trưởng các hạ cũng không bởi vì Mạnh Hàn muốn nói từ thô tục mà phẫn nộ, mà vô cùng bình tĩnh hỏi Mạnh Hàn lý do.
- Bởi vì bây giờ chúng ta nói chính thức một chút, vẫn đang trong thời điểm đàm phán.
Mạnh Hàn dùng thái độ thận trọng hiếm có, đối mặt với nghị trưởng các hạ chậm rãi giải thích tỉ mỉ nói:
- Trong đàm phán luôn có ngươi tới ta đi, ngươi có điều kiện, ta có điều kiện, ngươi gặp khó xử, ta cũng không ung dung. Cho nên, luôn có một ít tranh luận tồn tại mà không cách nào đạt được. Đúng không?
Nghị trưởng các hạ vừa nghe, chỉ ưu nhã gật đầu, đưa tay ra hiệu Mạnh Hàn tiếp tục.
- Mặc dù chúng ta đạt được hiệp nghị, sau đó vẫn đối mặt với một vấn đề thực hiện hiệp nghị.
Mạnh Hàn cũng không khách khí, tiếp tục nói:
- Nhưng trong quá trình thực hiện, tất nhiên sẽ nảy sinh vấn đề như vậy. Không ai có thể hoàn toàn nắm chặt được tình hình còn chưa xác định trong tương lai. Như vậy, nếu như nảy sinh ra vấn đề, nên xử lý như thế nào, chúng ta nên thương lượng trước.
- Không biết sẽ xảy ra vấn đề gì, làm sao có thể giải quyết?
Angelina cũng không lại quan tâm chuyện của mình, chuyên tâm nghe Mạnh Hàn nói, ngắt lời hỏi.
- Nhưng chúng ta có thể quyết định thái độ giải quyết vấn đề, không phải sao?
Mạnh Hàn hỏi ngược lại, Angelina trừng mắt với Mạnh Hàn một cái, không tiếp tục nói nữa. Mạnh Hàn tiếp tục nói:
- Ví dụ như, chúng ta có thể quyết định, nếu như một khi xảy ra vấn đề, hai bên lập tức có gia hỏa động thủ, hay trước tiên tìm một nơi ngồi xuống thương lượng. Đây chính là thái độ đơn giản nhất đối mặt với một vấn đề. Giống như ở trong chiến tranh vậy, chung quy cũng phải có một người đưa ra quyết định đối với một vài tình hình không thể nắm chắc trong lòng bàn tay, đúng không?
- Ngươi muốn nói, hai bên chúng ta hợp tác phải phân rõ chủ thứ sao?
Nghị trưởng các hạ tiếp lời hỏi.
- Có ý này, nhưng cũng không phải là toàn bộ.
Trước tiên, Mạnh Hàn khẳng định lời nói của nghị trưởng các hạ. Nhưng ngay lập tức lai phủ định. Angelina đang định nói gì, lại bị câu nói phía sau của Mạnh Hàn thu hút, lập tức ngậm miệng lại.
- Trên thực tế, chúng ta hai bên hợp tác là bình đẳng, không tồn tại quan hệ chủ thứ, đúng không?
Mạnh Hàn nhanh chóng thể hiện địa vị của hai bên:
- Không có vấn đề ai là chủ, ai là thứ. Gặp chuyện, mọi người thương lượng giải quyết, không phải rất tốt sao? Chung quy vẫn tốt hơn so với hợp tác vỡ tan ảnh hưởng tới quan hệ giữa hai bên, đồng ý không?
- Đương nhiên!
Nghị trưởng các hạ gật đầu nói. Các trưởng lão phía sau cũng liên tục gật đầu. Trong quốc gia tôn giáo cuồng nhiệt này, cho dù có tranh luận, cũng là nghị trưởng các hạ một lời quyết đoán. Chuyện thực sự cần thương lượng giải quyết cũng không nhiều. Trên phương diện này, kinh nghiệm của mọi người thực sự rất ít. Nghe Mạnh Hàn nói như vậy, mọi người giống được lên lớp. Một bên nghe, một bên kết hợp với chuyện bọn họ gặp phải khi thống trị đế quốc, phát hiện hết sức có đạo lý, càng ngày càng tin phục.
- Cho nên, chúng ta phải tăng cường giao lưu giữa hai bên.
Mạnh Hàn rất tự nhiên nói ra kết luận của mình:
- Chỉ có hiểu biết lẫn nhau, cùng nhau chung một vài tài nguyên, mới có thể làm được hợp tác thực sự. Như vậy, để tỏ lòng thành ý của ta, xét thấy khoảng cách giữa hai bên chúng ta xa xôi, cho nên ta có lòng lấy ra mười con kỵ sĩ Sư Thứu, tiến hành để hai bên trao đổi tin tức. Tin tưởng lấy tốc độ của Sư Thứu, thông tin của chúng ta sẽ không chậm quá mười ngày.
Đây là chuyện hai bên đều có lợi, bên phía đế quốc Hắc Ám sao có khả năng không đồng ý. Gần như không cần suy nghĩ, nghị trưởng các hạ liền đáp ứng. Nếu như hai bên truyền tin, nhanh nhất là ngựa chạy chối chết cũng cần thời gian ba tháng. Qua lại đã là nửa năm. Muốn giải quyết một việc, ngươi tới ta đi, ít nhất phải tốn thời gian mấy năm. Mạnh Hàn nói như vậy, chính là giải quyết khó khăn vè phương diện này.
- Nếu như dùng loại thái độ thương lượng này, dường như chúng ta cũng không thể không giải quyết được mâu thuẫn.
Nghị trưởng các hạ đưa ra sự khẳng định lớn nhất đối với lời nói của Mạnh Hàn lúc trước:
- Hơn nữa, chúng ta tin tưởng, hợp tác giữa đế quốc và công quốc, tuyệt đối sẽ cho đám người hậu bối một ví dụ điển hình.
- Thần linh vĩ đại của chúng ta sẽ không cấm tình yêu nam nữ. Nếu như hầu tước đại nhân thật sự có thể thu hút được Angelina, như vậy chuyện của nàng ta sẽ không phản đối. Chỉ có điều, ngươi không thể dùng sức mạnh!
- Dùng sức mạnh?
Mạnh Hàn vội vàng lắc đầu:
- Bản thân ta chưa bao giờ dùng sức mạnh, yên tâm đi!
- Vậy nếu ngươi để cho Fanny động thủ... nữ hài Angelina này, đúng là cái gì cũng không che giấu nghị trưởng cùng với các trưởng lão. Có khả năng, từ nhỏ đến lớn, hoàn cảnh sống của nàng dẫn đến nàng vô cùng tin tưởng những người này! Tất cả những người khác đều dung túng Angelina. Trong trường hợp này, bọn họ cũng để nàng tùy ý mở miệng. Đương nhiên, nàng vốn chính là thánh nữ điện hạ, có quyền mở miệng. Chỉ là có chút lúng túng với chuyện có quan hệ với bản thân nàng mà thôi.
- Đó là Fanny dùng sức mạnh, cũng không phải là ta dùng sức mạnh, đúng không?
Mạnh Hàn đàng hoàng trịnh trọng nhìn Angelina, đàng hoàng trịnh trọng hỏi ngược lại:
- Con người của ta xưa nay chính là một là một, hai là hai. Đáp ứng ngươi không cần sức mạnh, thì chắc chắn sẽ không dùng sức mạnh. Chỉ có điều, ta dùng sức mạnh, và Fanny dùng sức mạnh, đó là hai việc khác nhau, không phải sao?
Mạnh Hàn vừa dứt lời, tất cả mọi người trong đại điện đều trở nên yên tĩnh. Rất đông các trưởng lão hội nghị cùng nghị trưởng các hạ trợn mắt há hốc mồm nhìn gia hỏa vô sỉ Mạnh Hàn này nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói ra được những lời này. Sau khi hai bên hợp tác, bọn họ thậm chí có phần không biết nên ứng phó với gia hỏa Mạnh Hàn này như thế nào.
- Xem ra, mọi người vẫn không mấy quen thuộc với loại đàm phán này. Hay là, chúng ta có mấy lời phải nói trước.
Mạnh Hàn nhìn bầu không khí quỷ dị tĩnh lặng này, hắn liền cười ha ha, lớn tiếng nói:
-Vừa rồi chỉ là nói đùa thôi. Mọi người có thể không cần để ý tới.
- Có lời nào phải nói trước vậy?
Lần này, nghị trưởng các hạ lại trở nên chăm chú một cách hiếm thấy. Dường như tất cả các trưởng lão bọn họ từ trên người Mạnh Hàn học tập rút ra được vài điều mà t trước đây bọn họ chưa có tiếp xúc, bởi vậy đều tương đối nghiêm túc.
- Từ thô tục!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Hàn cũng vô cùng nghiêm túc. Đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh đều vô cùng đặc biệt. Bọn họ đều là quốc gia tôn giáo cuồng nhiệt. Hơn nữa đồng dạng bế quan tự thủ. Ngoại trừ hiểu rõ đế quốc mình ra, chắc hẳn bọn họ hiểu rõ nhất chính là đối thủ. Cuộc sống của bọn họ, ngoại trừ tích góp lực lượng, chính là phát động thánh chiến. Gặp gỡ hòa bình với những quốc gia khác, đây là lần đầu tiên chính thức. Cũng chính vì như thế, có mấy lời nhất định phải nói trước, miễn cho sau đó sẽ có vấn đề gì.
- Nguyên nhân thì sao?
Nghị trưởng các hạ cũng không bởi vì Mạnh Hàn muốn nói từ thô tục mà phẫn nộ, mà vô cùng bình tĩnh hỏi Mạnh Hàn lý do.
- Bởi vì bây giờ chúng ta nói chính thức một chút, vẫn đang trong thời điểm đàm phán.
Mạnh Hàn dùng thái độ thận trọng hiếm có, đối mặt với nghị trưởng các hạ chậm rãi giải thích tỉ mỉ nói:
- Trong đàm phán luôn có ngươi tới ta đi, ngươi có điều kiện, ta có điều kiện, ngươi gặp khó xử, ta cũng không ung dung. Cho nên, luôn có một ít tranh luận tồn tại mà không cách nào đạt được. Đúng không?
Nghị trưởng các hạ vừa nghe, chỉ ưu nhã gật đầu, đưa tay ra hiệu Mạnh Hàn tiếp tục.
- Mặc dù chúng ta đạt được hiệp nghị, sau đó vẫn đối mặt với một vấn đề thực hiện hiệp nghị.
Mạnh Hàn cũng không khách khí, tiếp tục nói:
- Nhưng trong quá trình thực hiện, tất nhiên sẽ nảy sinh vấn đề như vậy. Không ai có thể hoàn toàn nắm chặt được tình hình còn chưa xác định trong tương lai. Như vậy, nếu như nảy sinh ra vấn đề, nên xử lý như thế nào, chúng ta nên thương lượng trước.
- Không biết sẽ xảy ra vấn đề gì, làm sao có thể giải quyết?
Angelina cũng không lại quan tâm chuyện của mình, chuyên tâm nghe Mạnh Hàn nói, ngắt lời hỏi.
- Nhưng chúng ta có thể quyết định thái độ giải quyết vấn đề, không phải sao?
Mạnh Hàn hỏi ngược lại, Angelina trừng mắt với Mạnh Hàn một cái, không tiếp tục nói nữa. Mạnh Hàn tiếp tục nói:
- Ví dụ như, chúng ta có thể quyết định, nếu như một khi xảy ra vấn đề, hai bên lập tức có gia hỏa động thủ, hay trước tiên tìm một nơi ngồi xuống thương lượng. Đây chính là thái độ đơn giản nhất đối mặt với một vấn đề. Giống như ở trong chiến tranh vậy, chung quy cũng phải có một người đưa ra quyết định đối với một vài tình hình không thể nắm chắc trong lòng bàn tay, đúng không?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngươi muốn nói, hai bên chúng ta hợp tác phải phân rõ chủ thứ sao?
Nghị trưởng các hạ tiếp lời hỏi.
- Có ý này, nhưng cũng không phải là toàn bộ.
Trước tiên, Mạnh Hàn khẳng định lời nói của nghị trưởng các hạ. Nhưng ngay lập tức lai phủ định. Angelina đang định nói gì, lại bị câu nói phía sau của Mạnh Hàn thu hút, lập tức ngậm miệng lại.
- Trên thực tế, chúng ta hai bên hợp tác là bình đẳng, không tồn tại quan hệ chủ thứ, đúng không?
Mạnh Hàn nhanh chóng thể hiện địa vị của hai bên:
- Không có vấn đề ai là chủ, ai là thứ. Gặp chuyện, mọi người thương lượng giải quyết, không phải rất tốt sao? Chung quy vẫn tốt hơn so với hợp tác vỡ tan ảnh hưởng tới quan hệ giữa hai bên, đồng ý không?
- Đương nhiên!
Nghị trưởng các hạ gật đầu nói. Các trưởng lão phía sau cũng liên tục gật đầu. Trong quốc gia tôn giáo cuồng nhiệt này, cho dù có tranh luận, cũng là nghị trưởng các hạ một lời quyết đoán. Chuyện thực sự cần thương lượng giải quyết cũng không nhiều. Trên phương diện này, kinh nghiệm của mọi người thực sự rất ít. Nghe Mạnh Hàn nói như vậy, mọi người giống được lên lớp. Một bên nghe, một bên kết hợp với chuyện bọn họ gặp phải khi thống trị đế quốc, phát hiện hết sức có đạo lý, càng ngày càng tin phục.
- Cho nên, chúng ta phải tăng cường giao lưu giữa hai bên.
Mạnh Hàn rất tự nhiên nói ra kết luận của mình:
- Chỉ có hiểu biết lẫn nhau, cùng nhau chung một vài tài nguyên, mới có thể làm được hợp tác thực sự. Như vậy, để tỏ lòng thành ý của ta, xét thấy khoảng cách giữa hai bên chúng ta xa xôi, cho nên ta có lòng lấy ra mười con kỵ sĩ Sư Thứu, tiến hành để hai bên trao đổi tin tức. Tin tưởng lấy tốc độ của Sư Thứu, thông tin của chúng ta sẽ không chậm quá mười ngày.
Đây là chuyện hai bên đều có lợi, bên phía đế quốc Hắc Ám sao có khả năng không đồng ý. Gần như không cần suy nghĩ, nghị trưởng các hạ liền đáp ứng. Nếu như hai bên truyền tin, nhanh nhất là ngựa chạy chối chết cũng cần thời gian ba tháng. Qua lại đã là nửa năm. Muốn giải quyết một việc, ngươi tới ta đi, ít nhất phải tốn thời gian mấy năm. Mạnh Hàn nói như vậy, chính là giải quyết khó khăn vè phương diện này.
- Nếu như dùng loại thái độ thương lượng này, dường như chúng ta cũng không thể không giải quyết được mâu thuẫn.
Nghị trưởng các hạ đưa ra sự khẳng định lớn nhất đối với lời nói của Mạnh Hàn lúc trước:
- Hơn nữa, chúng ta tin tưởng, hợp tác giữa đế quốc và công quốc, tuyệt đối sẽ cho đám người hậu bối một ví dụ điển hình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro