Thiên Kiêu Lộ - Thất Thủy

Chương 4

Thất Thủy

2025-02-21 09:18:25

Nước Tần hùng mạnh, tuy liên hôn giữa các thế hệ với nước Ngụy, nhưng nước Ngụy nằm chắn ngang Tú Nhi Quan, khiến nước Tần không thể tiến về phía đông một bước, quanh năm bị vây hãm ở biên giới phía bắc.Sớm muộn gì, Tần và Ngụy cũng sẽ giao chiến.Sau khi ta gả cho Tôn Viêm, mấy năm đầu tham gia vô số trận chiến, trong đó mười bốn lần tự mình dẫn binh, chưa từng bại trận.Còn nữa, ba trận đánh lấy ít địch nhiều khiến Tôn Viêm thành danh, đều là cùng ta kề vai sát cánh.Dương Công chúa là công chúa nắm quyền, nàng ta mời ta, đương nhiên không chỉ là để đi dạo chơi.Tất cả chỉ vì, nước Ngụy không công nhận nữ tướng quân, nước Tần thì có.Ta thản nhiên nói: "Chàng nói như vậy là hơi quá, đây là quốc thư Dương Công chúa gửi cho Ngụy vương."Dù sao, dưới sự sắp xếp của bọn họ, ta đã trở thành một người phụ nữ bị phu quân chán ghét vì dung nhan tàn phai.Không còn bất kỳ giá trị nào.Công chúa nước Tần mời ta, có gì không thể đồng ý?Tôn Viêm tức giận nói: "Ta sẽ vào cung ngay! Vệ Nhuận Nguyệt, ta nói cho nàng biết, ta sẽ không để nàng rời khỏi nước Ngụy một bước!"Ta không ngăn cản.Dương Công chúa rất có thủ đoạn, nàng ta chắc chắn đã sắp xếp ổn thoả mọi chuyện.9Như ta dự đoán, Tôn Viêm trở về tay trắng.Buồn cười là, hắn trở về nói với ta..."Vương hậu nương nương ra gặp ta, tỷ ấy lo lắng bất an, nghe nói nước Tần muốn đưa Tĩnh Công chúa, người được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân, sang đây để đổi lấy nàng."Ngụy vương háo sắc, đương nhiên mong chờ, Vương hậu cảm thấy bị uy hiếp.Ta nói: "Ta nghĩ, về phương diện cung đấu, tân phu nhân của chàng sẽ giúp được Nương nương nhiều hơn."Tôn Viêm tức giận: "Nàng muốn đi, thì nàng tự đi! Ta sẽ không cho phép nàng mang Ôn Nhi đi!"Ta trực tiếp cười thành tiếng."Ngươi cứ thử xem."Lúc trước hắn không phải nói, ta đã sinh con rồi thì làm được gì sao?Bởi vì đây là thời cổ đại, nữ tử nếu muốn hoà ly, phải để lại con cái.Nhưng ta lại có bản lĩnh, khiến Ngụy vương hạ chỉ, cho ta mang con đi.Tôn Viêm cũng biết hắn giữ không được Ôn Nhi, dù sao hắn cũng đã vào cung rồi.Ngụy vương vì mỹ nhân sắp có được trong tay, sao có thể để ý đến hắn.Mắt hắn đỏ hoe trong đêm tân hôn của hắn, thật khiến ta cảm thấy ghê tởm.Ta ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, trời đã sáng."Đại nhân không bằng về đi thôi, sao có thể để tân phu nhân chờ lâu?"Tôn Viêm hỏi ta: "Nàng có biết nàng làm vậy, giận dỗi bỏ đi như thế, nghĩa là gì không? Nhuận Nguyệt, chúng ta cả đời này, sẽ không còn cơ hội nào nữa…"Thời đại này xe ngựa chậm chạp, cơ hội vốn đã ít ỏi.Cả ta và hắn đều bị cuốn vào vòng xoáy thời cuộc, sẽ có quá nhiều điều bất đắc dĩ.Đọc xong nhớ phô lô cho tuiii nha, phô lô ở web hoặc Page Liễu Như Yên đều được, iuu, chúc mn đọc triện zui zẻ.Như lời hắn nói, ta rời đi lần này, cả đời này e là không còn bất kỳ khả năng nào nữa.Ta cảm thấy vô cùng kỳ quái: "Sao vậy? Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng, giữa ta và ngươi, còn có thể quay lại?"Hắn nhìn ta, hồi lâu, mới nói: "Nếu, nếu ta nói ta hối hận, ta nhận sai với nàng, là ta hồ đồ, ta không biết ta làm sao nữa…""Thôi đi, Tôn Viêm." Ta chán ghét ngắt lời hắn."Nhuận Nguyệt…""Cả ta và ngươi đều là người trong quân ngũ, nên hiểu rõ, kẻ phản bội, vĩnh viễn không thể tha thứ."Kỳ thực có gì mà ta không biết?Vương Nhàn đã thoát khỏi luật lệ con gái mười lăm tuổi chưa lấy chồng phải vào ngục, có lẽ là đã sớm có sắp xếp.Bọn họ đã dan díu với nhau ngay từ khi ta vừa mang thai.Sau đó, hắn chọn lúc ta sinh con xong, khi yếu ớt nhất, đ.â.m ta một nhát chí mạng.Kẻ như vậy, nói là kẻ thù cũng không ngoa.10Tôn Viêm hôm đó chắc là say rồi, cho nên mới mềm yếu xin lỗi.Hắn rất nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ kiêu ngạo, cũng không nói nhiều với ta nữa.Chỉ buông lời sẽ không để ta rời khỏi nước Ngụy.Trương Thái Y đến nói với ta, ông ấy vào cung, nhiều lần trình bày lợi hại với Ngụy Vương."Hắn nói phu nhân thông thạo bố trận bày binh của nước Ngụy, lại có thể tự mình dẫn binh, nếu để phu nhân rời đi nước khác, hậu quả khó lường."Nghe nói Ngụy Vương trước giờ chưa từng để ý, còn kinh ngạc sao nước mình lại có nhân tài như vậy.Ta nghe xong chỉ khẽ cười nhạt: "Tôn Viêm về phương diện này thật là khách quan, tất cả chiến báo của hắn đều viết đúng sự thật."Nói cách khác, hắn không hề chiếm đoạt công lao của ta.Chỉ là Ngụy Vương, hắn xem chiến báo, từ trước đến nay chỉ xem "thắng" hay "bại", tướng lĩnh cũng chỉ chú ý đến chủ tướng.Bản thân ta giỏi về chiến lược và chiến thuật, chẳng qua là quân sư phụ tá chủ tướng, loại người như ta hắn không chú ý tới.Phải nói rằng, so với mấy đời hùng chủ trước của nước Ngụy, Ngụy Vương đời này thật sự tầm thường.Trương Thái Y có chút lo lắng: "Nay đã trình lên Đại vương, Đại vương còn để phu nhân rời đi sao?"Ta rất bình tĩnh: "Còn phải xem thủ đoạn của Dương Công Chúa."Các nước đều cầu hiền như khát.Ta đã thả ra thông tin chim khôn phải chọn cành mà đậu, lúc này nhất định phải giữ vững lập trường, chứ không phải tự mình rối loạn.Dương Công Chúa nước Tần, phải chứng minh nàng ta xứng đáng là hùng chủ của ta.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kiêu Lộ - Thất Thủy

Số ký tự: 0