Thiên Kim Giả Là Bậc Thầy Huyền Học
Chương 4
Nguyệt Bán Đinh
2024-08-21 10:24:11
Hoàng Lộ Lộ sốt ruột giải thích, dường như đang nói cho Nghê Miểu nghe, cũng giống như đang an ủi chính mình.
Nghê Miểu nhận lấy vòng cổ, vòng cổ màu bạc nạm một mặt trang sức kim cương, thoạt nhìn vừa sang quý vừa lấp lánh.
Hai mắt Nghê Miểu sáng lóa, màu sắc long lanh như thế này thật đẹp.
Nhìn một lúc, cô mới trả vòng cổ lại cho Hoàng Lộ Lộ: “Vấn đề không phải do chiếc vòng cổ này.”
Hoàng Lộ Lộ dường như thở dài nhẹ nhõm một hơi, giữ chặt vòng cổ trong lòng bàn tay, có vẻ tình cảm với chồng thật sự rất tốt đẹp.
“Còn thứ nào khác không? Tốt nhất là nhận được vào một tháng trước.”
Hoàng Lộ Lộ lại lần nữa vắt hết óc suy nghĩ.
“Đúng rồi, còn có một chuỗi vòng hạt đeo tay, là bạn thân tặng cho tôi, nghe nói là xin ở chùa Tùng Sơn.”
“Chùa Tùng Sơn?” Nghê Miểu nhíu mày hỏi. Trong trí nhớ của nguyên thân không hề có sự tồn tại của ngôi chùa này.
Hoàng Lộ Lộ gật đầu: “Là một ngôi chùa rất nổi tiếng dạo gần đây. Vì năm trước bỗng có một video rất viral trên mạng xã hội, hoà thượng trong chùa miếu người nào người nấy đều rất đẹp. Tôi cũng xem video đó rồi, giá trị nhan sắc đều rất tốt, xuất gia đúng là đáng tiếc.”
Nói xong, Hoàng Lộ Lộ mới bất giác nhìn vào đôi mắt sạch sẽ của Nghê Miểu, ho khan hai tiếng, che giấu sự xấu hổ.
“Cô có mang vòng tay đó theo bên mình không?” Nghê Miểu hỏi.
Hoàng Lộ Lộ lắc đầu: “Vốn là có mang, nhưng hai ngày trước, dây thừng xuyên hạt đột nhiên bị đứt nên tôi đã đặt ở nhà rồi.”
Với tinh thần giúp người thì giúp tới cùng, vốn dĩ cũng không có việc gì, Nghê Miểu lại hỏi: “Có tiện để tôi tới nhìn không?”
Bởi vì Nghê Miểu cứu cô ấy, còn chỉ bằng ánh mắt đầu tiên đã nhìn ra vấn đề trên người cô ấy, nên tuy rằng trông Nghê Miểu còn trẻ nhưng Hoàng Lộ Lộ vẫn rất tin tưởng cô gái này.
Hai người lên xe buýt trở về nhà, nhà của Hoàng Lộ Lộ ở tại biệt thự Thế Kỷ ở trung tâm thành phố. Thang máy sẽ đi thẳng tới căn hộ, kết cấu hai tầng, nhìn qua đã biết là giá trị xa xỉ, nhưng Hoàng Lộ Lộ lại chỉ mặc trang phục công sở giá hai ba trăm, ngồi xe buýt giá vé mấy đồng. Nghê Miểu biết đây là hậu quả khi khí vận xói mòn, vận may sẽ trở nên rất kém, không chỉ tiền tài, cuối cùng ngay cả mạng cũng cũng có thể mất.
Quả nhiên, những suy nghĩ này của cô đều được chứng thực qua miệng Hoàng Lộ Lộ.
Nghê Miểu nhận lấy vòng cổ, vòng cổ màu bạc nạm một mặt trang sức kim cương, thoạt nhìn vừa sang quý vừa lấp lánh.
Hai mắt Nghê Miểu sáng lóa, màu sắc long lanh như thế này thật đẹp.
Nhìn một lúc, cô mới trả vòng cổ lại cho Hoàng Lộ Lộ: “Vấn đề không phải do chiếc vòng cổ này.”
Hoàng Lộ Lộ dường như thở dài nhẹ nhõm một hơi, giữ chặt vòng cổ trong lòng bàn tay, có vẻ tình cảm với chồng thật sự rất tốt đẹp.
“Còn thứ nào khác không? Tốt nhất là nhận được vào một tháng trước.”
Hoàng Lộ Lộ lại lần nữa vắt hết óc suy nghĩ.
“Đúng rồi, còn có một chuỗi vòng hạt đeo tay, là bạn thân tặng cho tôi, nghe nói là xin ở chùa Tùng Sơn.”
“Chùa Tùng Sơn?” Nghê Miểu nhíu mày hỏi. Trong trí nhớ của nguyên thân không hề có sự tồn tại của ngôi chùa này.
Hoàng Lộ Lộ gật đầu: “Là một ngôi chùa rất nổi tiếng dạo gần đây. Vì năm trước bỗng có một video rất viral trên mạng xã hội, hoà thượng trong chùa miếu người nào người nấy đều rất đẹp. Tôi cũng xem video đó rồi, giá trị nhan sắc đều rất tốt, xuất gia đúng là đáng tiếc.”
Nói xong, Hoàng Lộ Lộ mới bất giác nhìn vào đôi mắt sạch sẽ của Nghê Miểu, ho khan hai tiếng, che giấu sự xấu hổ.
“Cô có mang vòng tay đó theo bên mình không?” Nghê Miểu hỏi.
Hoàng Lộ Lộ lắc đầu: “Vốn là có mang, nhưng hai ngày trước, dây thừng xuyên hạt đột nhiên bị đứt nên tôi đã đặt ở nhà rồi.”
Với tinh thần giúp người thì giúp tới cùng, vốn dĩ cũng không có việc gì, Nghê Miểu lại hỏi: “Có tiện để tôi tới nhìn không?”
Bởi vì Nghê Miểu cứu cô ấy, còn chỉ bằng ánh mắt đầu tiên đã nhìn ra vấn đề trên người cô ấy, nên tuy rằng trông Nghê Miểu còn trẻ nhưng Hoàng Lộ Lộ vẫn rất tin tưởng cô gái này.
Hai người lên xe buýt trở về nhà, nhà của Hoàng Lộ Lộ ở tại biệt thự Thế Kỷ ở trung tâm thành phố. Thang máy sẽ đi thẳng tới căn hộ, kết cấu hai tầng, nhìn qua đã biết là giá trị xa xỉ, nhưng Hoàng Lộ Lộ lại chỉ mặc trang phục công sở giá hai ba trăm, ngồi xe buýt giá vé mấy đồng. Nghê Miểu biết đây là hậu quả khi khí vận xói mòn, vận may sẽ trở nên rất kém, không chỉ tiền tài, cuối cùng ngay cả mạng cũng cũng có thể mất.
Quả nhiên, những suy nghĩ này của cô đều được chứng thực qua miệng Hoàng Lộ Lộ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro