Thiên Kim Giả Là Bậc Thầy Huyền Học
Chương 43
Nguyệt Bán Đinh
2024-08-21 10:24:11
“Là anh giới thiệu cho tôi vụ làm ăn với A Kim, cho nên cũng không cần trả công cho tôi.” Nghê Miểu vừa nghĩ đến thân phận của A Kim, đột nhiên có một ý tưởng xuất hiện trong đầu cô: “Sau này, nếu như anh giới thiệu vụ làm ăn khác cho tôi. Tôi sẽ chia cho anh 2 phần coi như phí giới thiệu.”
A Kỳ cân nhắc một lúc cảm thấy cũng có lý, anh quen biết rất nhiều người giàu.
Cả hai đạt thành thỏa thuận ngay lập tức, A Kim có một công việc ổn định, còn được cô bảo kê, chằng phải lúc đi khám phá những ngôi nhà ma càng an toàn hơn sao?
Ban đầu, Nghê Miểu định chia cho anh ta 40% và nhận 60% cho mình, nhưng A Kỳ rất tự giác nói với cô rằng anh sẽ chỉ nhận 10% tiền công.
A Kỳ hiểu rất rõ về vị trí của mình, anh ấy chỉ là một người giới thiệu, 10% là đủ rồi.
Anh ấy không biết rằng trong tương lai gần, anh ấy sẽ được nhiều người săn đón vì vị trí của mình lúc này, bao gồm cả ba ruột của anh ấy.
Ngày hôm sau, Nghệ Miểu mang bánh bao nhân thịt và sữa đậu nành đến trường học.
Trong lớp học, Đỗ Như Tuyết đã dành sẵn một chỗ cho cô.
Hoàng Tình và Trần Trừng cũng đến sớm, hai người đang cúi đầu nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
Họ ngẩng đầu lên khi nghe thấy Nghê Miểu đến gần, cô nhận ra rằng khuôn mặt của Trần Trừng đang tái nhợt một cách đáng sợ.
“Cô sao thế?” Nghệ Miễu ngạc nhiên hỏi, trong ấn tượng của cô, Trần Trừng luôn là một cô gái hoạt bát, vui vẻ và tỏa nắng, chưa bao giờ cô tỏ ra nghiêm túc như vậy.
Cô nghiêm túc quan sát Trần Trừng, trên người không còn sương đen bao phủ nữa, ngày hôm qua trước khi đi cô còn lặng lẽ lưu lại trên người cô ấy một chút hơi thở của mình, những thứ sương đen đó hẳn sẽ không dám quay trở lại.
“Ngoại trừ mình ra, tất cả các thành viên câu lạc bộ đến tòa nhà thí nghiệm để triệu hồi linh hồn đều gặp phải những sự kiện siêu nhiên. Giọng nói của Trần Trừng có chút chua xót: “Viên Viên cũng bị gãy chân ở nhà mà không có lý do.” Vẻ mặt Nghệ Miễu trở nên nghiêm trọng. Mọi chuyện có liên quan đến luồng sương đen và nữ quỷ ngày hôm qua chăng?
"Hội trưởng nói hành động triệu hồi linh hồn của bọn mình có thể chọc giận ma quỷ ở tòa nhà thí nghiệm, vì vậy chúng mình đều có thể trở thành mục tiêu, nếu như oán khí của ma quỷ không thể tiêu tan, sẽ không đơn giản chỉ là gãy chân."Trần Trừng khẽ cau mày, có lẽ cô ấy không hiểu tại sao mình là người duy nhất không gặp phải bất kỳ sự kiện siêu nhiên nào.
"Hội trưởng câu lạc bộ tâm linh không phải là đệ tử của phái Mao Sơn hay sao? Không có cách nào hả?" Hoàng Tình hỏi.
A Kỳ cân nhắc một lúc cảm thấy cũng có lý, anh quen biết rất nhiều người giàu.
Cả hai đạt thành thỏa thuận ngay lập tức, A Kim có một công việc ổn định, còn được cô bảo kê, chằng phải lúc đi khám phá những ngôi nhà ma càng an toàn hơn sao?
Ban đầu, Nghê Miểu định chia cho anh ta 40% và nhận 60% cho mình, nhưng A Kỳ rất tự giác nói với cô rằng anh sẽ chỉ nhận 10% tiền công.
A Kỳ hiểu rất rõ về vị trí của mình, anh ấy chỉ là một người giới thiệu, 10% là đủ rồi.
Anh ấy không biết rằng trong tương lai gần, anh ấy sẽ được nhiều người săn đón vì vị trí của mình lúc này, bao gồm cả ba ruột của anh ấy.
Ngày hôm sau, Nghệ Miểu mang bánh bao nhân thịt và sữa đậu nành đến trường học.
Trong lớp học, Đỗ Như Tuyết đã dành sẵn một chỗ cho cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoàng Tình và Trần Trừng cũng đến sớm, hai người đang cúi đầu nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
Họ ngẩng đầu lên khi nghe thấy Nghê Miểu đến gần, cô nhận ra rằng khuôn mặt của Trần Trừng đang tái nhợt một cách đáng sợ.
“Cô sao thế?” Nghệ Miễu ngạc nhiên hỏi, trong ấn tượng của cô, Trần Trừng luôn là một cô gái hoạt bát, vui vẻ và tỏa nắng, chưa bao giờ cô tỏ ra nghiêm túc như vậy.
Cô nghiêm túc quan sát Trần Trừng, trên người không còn sương đen bao phủ nữa, ngày hôm qua trước khi đi cô còn lặng lẽ lưu lại trên người cô ấy một chút hơi thở của mình, những thứ sương đen đó hẳn sẽ không dám quay trở lại.
“Ngoại trừ mình ra, tất cả các thành viên câu lạc bộ đến tòa nhà thí nghiệm để triệu hồi linh hồn đều gặp phải những sự kiện siêu nhiên. Giọng nói của Trần Trừng có chút chua xót: “Viên Viên cũng bị gãy chân ở nhà mà không có lý do.” Vẻ mặt Nghệ Miễu trở nên nghiêm trọng. Mọi chuyện có liên quan đến luồng sương đen và nữ quỷ ngày hôm qua chăng?
"Hội trưởng nói hành động triệu hồi linh hồn của bọn mình có thể chọc giận ma quỷ ở tòa nhà thí nghiệm, vì vậy chúng mình đều có thể trở thành mục tiêu, nếu như oán khí của ma quỷ không thể tiêu tan, sẽ không đơn giản chỉ là gãy chân."Trần Trừng khẽ cau mày, có lẽ cô ấy không hiểu tại sao mình là người duy nhất không gặp phải bất kỳ sự kiện siêu nhiên nào.
"Hội trưởng câu lạc bộ tâm linh không phải là đệ tử của phái Mao Sơn hay sao? Không có cách nào hả?" Hoàng Tình hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro