Thiên Kim Thật Dựa Vào Phát Điên Tung Hoành Hào Môn
Chơi Trò Đánh C...
2024-11-07 17:51:58
Cha An nhìn cậu con trai đang ngồi bên cạnh, rồi lại ngắm cô con gái với vẻ ngoài tinh tế điển trai, bất chợt cảm thấy cậu con trai có phần kém sắc.
Ông quay sang An Tầm, nói với vẻ nghiêm túc: "Hay con cũng chăm chút cho ngoại hình của mình một chút đi? Cha có cảm giác con bị em gái con lấn át mất rồi."
An Tầm: …
Chắc chắn con nhóc này đang mang thù, hôm qua anh ta chỉ nói một câu làm mất lòng cô mà thôi, cô có cần nhớ đến bây giờ không?
Quần áo đã cho cô, đồng hồ cũng cho cô rồi, hôm nay còn muốn chèn ép anh ta thế này, có cần thiết không?
An Duyệt cố tình ngồi xuống ngay bên cạnh An Tầm, khiến anh ta chỉ biết câm nín quay mặt sang hướng khác.
Khi cả nhà năm người ra ngoài, An Duyệt đi ở giữa, bên trái là An Hân, bên phải là An Tầm, cả hai chẳng khác gì đàn em đi theo cô.
An Tầm hít sâu một hơi, không ngừng niệm kinh trong lòng: Không được tức giận, không được tức giận, tức giận sinh bệnh chẳng ai thay! An Hân nói đúng, người này rõ ràng không bình thường, An Tầm mày không được chấp nhặt với một kẻ thần kinh bất ổn!
An Hân thì lại cứ lén lút nhìn An Duyệt, gương mặt thoáng chút e thẹn.
Sao càng đến gần cô, cô ta lại càng cảm thấy cô đẹp thế này chứ!
An Duyệt chẳng để ý đến biểu cảm hay suy nghĩ của hai người bên cạnh. Sau khi lên xe, cô chỉ đơn giản thả lỏng mình, để tâm hồn bay bổng.
Những bữa tiệc kiểu này vốn nhiều chuyện xảy ra, người càng đông càng khó tránh khỏi rắc rối, mà việc bị chế giễu vì thân phận là điều không thể tránh khỏi, dù gì những bộ phim và tiểu thuyết đều diễn ra như vậy cả.
Chậc, tự nhiên cảm thấy hơi bực bội là sao.
Sân tiệc đã được chuẩn bị đâu ra đấy, thật ra cũng chẳng cần họ phải lo lắng gì nhiều, đợi khách khứa đến thì ra đón là được.
Đến chiều, khách khứa bắt đầu lục tục kéo tới, chẳng mấy chốc An Hân đã bị nhóm bạn thân kéo đi, vốn dĩ cô ta khá được lòng các cô gái con nhà giàu.
"Em gái cậu đâu rồi? Sao tớ chẳng thấy cô ấy đâu. Anh chàng đứng cạnh cậu đẹp trai quá, khí chất cũng thật đặc biệt, đó là họ hàng nhà cậu sao?"
"Đúng đó, đúng đó, tớ chưa bao giờ thấy anh ấy cả, có thể giới thiệu cho tụi tớ được không?"
Nhìn những khuôn mặt phấn khích của đám bạn, An Hân có phần bối rối, ngập ngừng đáp: "Anh chàng đẹp trai mà các cậu đang nói chính là em gái tớ."
Ngay sau khi câu nói đó được thốt lên, cả nhóm bạn im bặt, rồi ngay lập tức ồn ào như vỡ chợ.
"Không thể nào! Em gái cậu mà đẹp trai đến thế sao? Dù gì cô ấy cũng phải giống nữ sinh mới đúng chứ!"
"Lúc trước tớ còn nghĩ anh trai cậu đã đủ đẹp rồi, nhưng giờ nhìn lại, tớ thấy em gái cậu còn vượt trội hơn nữa. Cậu có em gái đẹp trai thế này mà còn làm ầm làm ĩ gì chứ? Đúng là được của hời còn than vãn mà!"
An Hân: ... Chuyện cũ có thể đừng nhắc lại nữa không.
Trong khi đó, An Duyệt cầm ly rượu, dựa lưng vào một góc lặng lẽ quan sát đám đông. Khí chất thờ ơ, chẳng bận tâm đến điều gì của cô lại càng thu hút nhiều ánh nhìn.
An Tầm nhìn sang em gái với cái khí chất trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy, không nhịn được mắng một câu đúng là nam sắc hại nước hại dân.
Nhưng mắng xong anh ta lại thấy có gì đó không ổn, con nhóc này là nữ mà!
Chẳng mấy chốc, khách khứa đã đến đông đủ, cha mẹ An bắt đầu giới thiệu thân phận của An Duyệt.
"Hôm nay chúng tôi mời mọi người tới đây chủ yếu là vì một việc, đó là con gái chúng tôi, An Duyệt, đã được tìm về rồi." Cha An xúc động nói, đẩy cô bước lên sân khấu.
Nhìn đám đông bên dưới, An Duyệt chỉ hờ hững nói vài câu, khẽ nâng ly rượu rồi nhanh chóng rời khỏi sân khấu.
"A a a! Đẹp trai quá, đẹp trai quá! Sao cô ấy có thể thản nhiên như thế nhỉ, cô ấy luôn như vậy sao?" Mấy cô chiêu nhà giàu đứng quanh An Hân, mắt long lanh đầy si mê.
An Hân tưởng tượng đến dáng vẻ của An Duyệt trước kia, rồi nhìn lại cô bây giờ, thực sự không biết nên giải thích thế nào cho họ hiểu.
Khí chất của cô không hề thay đổi, vẫn luôn kiêu ngạo và bất kham như vậy, chỉ có diện mạo là biến đổi mà thôi.
Ban đầu, những người từng bất bình cho An Hân còn định đứng ra giúp cô ta đòi lại công bằng, nhưng giờ thì hoàn toàn chẳng còn ý định gì nữa.
Giúp gì cơ chứ, nếu có một cô em gái đẹp trai thế này, họ cũng tình nguyện chấp nhận hết!
Có điều, dáng vẻ hiện tại của An Duyệt lại khiến vài người đàn ông ở đây phê bình.
"Sao cô con gái út nhà họ An lại ăn mặc thế này mà đến dự tiệc thế? Con gái thì nên có dáng vẻ của con gái chứ? Nửa nam nửa nữ thế này thật là mất mặt."
Ông quay sang An Tầm, nói với vẻ nghiêm túc: "Hay con cũng chăm chút cho ngoại hình của mình một chút đi? Cha có cảm giác con bị em gái con lấn át mất rồi."
An Tầm: …
Chắc chắn con nhóc này đang mang thù, hôm qua anh ta chỉ nói một câu làm mất lòng cô mà thôi, cô có cần nhớ đến bây giờ không?
Quần áo đã cho cô, đồng hồ cũng cho cô rồi, hôm nay còn muốn chèn ép anh ta thế này, có cần thiết không?
An Duyệt cố tình ngồi xuống ngay bên cạnh An Tầm, khiến anh ta chỉ biết câm nín quay mặt sang hướng khác.
Khi cả nhà năm người ra ngoài, An Duyệt đi ở giữa, bên trái là An Hân, bên phải là An Tầm, cả hai chẳng khác gì đàn em đi theo cô.
An Tầm hít sâu một hơi, không ngừng niệm kinh trong lòng: Không được tức giận, không được tức giận, tức giận sinh bệnh chẳng ai thay! An Hân nói đúng, người này rõ ràng không bình thường, An Tầm mày không được chấp nhặt với một kẻ thần kinh bất ổn!
An Hân thì lại cứ lén lút nhìn An Duyệt, gương mặt thoáng chút e thẹn.
Sao càng đến gần cô, cô ta lại càng cảm thấy cô đẹp thế này chứ!
An Duyệt chẳng để ý đến biểu cảm hay suy nghĩ của hai người bên cạnh. Sau khi lên xe, cô chỉ đơn giản thả lỏng mình, để tâm hồn bay bổng.
Những bữa tiệc kiểu này vốn nhiều chuyện xảy ra, người càng đông càng khó tránh khỏi rắc rối, mà việc bị chế giễu vì thân phận là điều không thể tránh khỏi, dù gì những bộ phim và tiểu thuyết đều diễn ra như vậy cả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chậc, tự nhiên cảm thấy hơi bực bội là sao.
Sân tiệc đã được chuẩn bị đâu ra đấy, thật ra cũng chẳng cần họ phải lo lắng gì nhiều, đợi khách khứa đến thì ra đón là được.
Đến chiều, khách khứa bắt đầu lục tục kéo tới, chẳng mấy chốc An Hân đã bị nhóm bạn thân kéo đi, vốn dĩ cô ta khá được lòng các cô gái con nhà giàu.
"Em gái cậu đâu rồi? Sao tớ chẳng thấy cô ấy đâu. Anh chàng đứng cạnh cậu đẹp trai quá, khí chất cũng thật đặc biệt, đó là họ hàng nhà cậu sao?"
"Đúng đó, đúng đó, tớ chưa bao giờ thấy anh ấy cả, có thể giới thiệu cho tụi tớ được không?"
Nhìn những khuôn mặt phấn khích của đám bạn, An Hân có phần bối rối, ngập ngừng đáp: "Anh chàng đẹp trai mà các cậu đang nói chính là em gái tớ."
Ngay sau khi câu nói đó được thốt lên, cả nhóm bạn im bặt, rồi ngay lập tức ồn ào như vỡ chợ.
"Không thể nào! Em gái cậu mà đẹp trai đến thế sao? Dù gì cô ấy cũng phải giống nữ sinh mới đúng chứ!"
"Lúc trước tớ còn nghĩ anh trai cậu đã đủ đẹp rồi, nhưng giờ nhìn lại, tớ thấy em gái cậu còn vượt trội hơn nữa. Cậu có em gái đẹp trai thế này mà còn làm ầm làm ĩ gì chứ? Đúng là được của hời còn than vãn mà!"
An Hân: ... Chuyện cũ có thể đừng nhắc lại nữa không.
Trong khi đó, An Duyệt cầm ly rượu, dựa lưng vào một góc lặng lẽ quan sát đám đông. Khí chất thờ ơ, chẳng bận tâm đến điều gì của cô lại càng thu hút nhiều ánh nhìn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
An Tầm nhìn sang em gái với cái khí chất trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy, không nhịn được mắng một câu đúng là nam sắc hại nước hại dân.
Nhưng mắng xong anh ta lại thấy có gì đó không ổn, con nhóc này là nữ mà!
Chẳng mấy chốc, khách khứa đã đến đông đủ, cha mẹ An bắt đầu giới thiệu thân phận của An Duyệt.
"Hôm nay chúng tôi mời mọi người tới đây chủ yếu là vì một việc, đó là con gái chúng tôi, An Duyệt, đã được tìm về rồi." Cha An xúc động nói, đẩy cô bước lên sân khấu.
Nhìn đám đông bên dưới, An Duyệt chỉ hờ hững nói vài câu, khẽ nâng ly rượu rồi nhanh chóng rời khỏi sân khấu.
"A a a! Đẹp trai quá, đẹp trai quá! Sao cô ấy có thể thản nhiên như thế nhỉ, cô ấy luôn như vậy sao?" Mấy cô chiêu nhà giàu đứng quanh An Hân, mắt long lanh đầy si mê.
An Hân tưởng tượng đến dáng vẻ của An Duyệt trước kia, rồi nhìn lại cô bây giờ, thực sự không biết nên giải thích thế nào cho họ hiểu.
Khí chất của cô không hề thay đổi, vẫn luôn kiêu ngạo và bất kham như vậy, chỉ có diện mạo là biến đổi mà thôi.
Ban đầu, những người từng bất bình cho An Hân còn định đứng ra giúp cô ta đòi lại công bằng, nhưng giờ thì hoàn toàn chẳng còn ý định gì nữa.
Giúp gì cơ chứ, nếu có một cô em gái đẹp trai thế này, họ cũng tình nguyện chấp nhận hết!
Có điều, dáng vẻ hiện tại của An Duyệt lại khiến vài người đàn ông ở đây phê bình.
"Sao cô con gái út nhà họ An lại ăn mặc thế này mà đến dự tiệc thế? Con gái thì nên có dáng vẻ của con gái chứ? Nửa nam nửa nữ thế này thật là mất mặt."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro