Thiên Kim Thật Dựa Vào Phát Điên Tung Hoành Hào Môn
Chương 12
2024-11-07 17:51:58
Trần Khả: [An Duyệt! Các cậu không sao chứ, có bị cha mẹ quở mắng gì không?]
Trần Khả là người bị An Duyệt ép trang điểm hôm trước, nhưng giờ đây cô ả đã trở thành fan cuồng của An Duyệt rồi.
An Duyệt nằm trên giường, trực tiếp gửi tin nhắn thoại. Cô thực sự lười gõ chữ.
[Không sao, An Tầm đang bị cha mẹ mắng dưới lầu. Còn cái tên nhóm này là sao vậy, nghe quê mùa quá, không biết còn tưởng các người đang làm đa cấp ấy.]
Lời này vừa nói ra, cả nhóm lập tức im lặng.
An Hân nhìn tên nhóm mà cô ta đặt, ban đầu còn không thấy có gì sai, nhưng giờ bị An Duyệt nói vậy, hình như thật sự có chút gì đó giống nhóm đa cấp.
Lý Mộng: [Hân Hân! Mau đổi tên nhóm đi! Tớ đã nói tên này nghe không hay rồi mà.]
Triệu Dĩnh: [Duyệt Duyệt, cậu đổi tên nhóm đi, tên cậu đặt chắc chắn sẽ hay hơn.]
Nhìn đám người xu nịnh này, An Hân thật sự không biết nói gì hơn.
Xu nịnh nhiệt tình thế này, coi chừng nịnh đến chỗ không đúng là toang đấy!
Nhưng ngay giây tiếp theo, cô ta liền hăm hở gửi một tin nhắn.
[Em gái, hay em đổi tên nhóm đi, chẳng phải em tốt nghiệp trường đại học A sao? Chắc chắn trình độ văn hóa cao lắm.]
An Duyệt nhìn có vẻ phóng khoáng bất kham, nhưng thực ra là một sinh viên ưu tú. Cô học mỹ thuật, mặc dù ngành này khá tốn tiền, nhưng cô có năng khiếu, từ sớm đã bắt đầu vẽ tranh kiếm tiền.
Nhìn mọi người trong nhóm đều đồng loạt nhường mình đặt tên, An Duyệt suy nghĩ một lúc rồi chọn một cái tên mà cô cảm thấy cực kỳ hài lòng.
An Duyệt: [Đổi thành nhóm Chị em bạch liên bông đi.]
Cả nhóm: … Cậu chắc là không mỉa mai bọn tớ đấy chứ?
Nhìn nhóm chat im lặng, An Duyệt cũng không quan tâm nữa, cô mở máy tính ra bắt đầu vẽ tranh.
Mặc dù giờ tiền tiêu không hết, nhưng vẽ tranh là sở thích của cô, thỉnh thoảng cô vẫn nhận vài đơn hàng.
Trong khi An Duyệt đang vẽ tranh, An Hân trong phòng lại căng thẳng đi qua đi lại.
"Cô ấy có ý gì chứ, cái tên này chắc chắn có ẩn ý khác, cô ấy vẫn còn hận mình sao?"
"Chắc chắn cô ấy phải hận mình rồi, nếu không vì mình, cô ấy đã không phải chịu khổ suốt bao năm như thế. Nhưng mình cũng vô tội mà!"
An Hân càng nghĩ càng hoảng loạn, không lẽ có ngày nào đó An Duyệt sẽ nổi giận rồi xử lý cô ta sao?
Thực ra, khi biết mình không phải con gái ruột, cô ta cũng từng nghĩ đến chuyện ung dung rời đi nơi này, dù gì hồi còn là thiếu nữ, cô ta cũng đã đọc nhiều tiểu thuyết.
Nhưng cô ta không có can đảm, cũng không có quyết tâm để làm điều đó. Cô ta lớn lên trong gia đình này, trong ký ức của cô ta, đây chính là nhà của cô ta, cha mẹ chính là cha mẹ ruột của cô ta.
Cô ta cũng biết dì mình làm sai, việc tráo đổi con của người khác để cô ta có một cuộc sống tốt hơn là hành vi trái pháp luật. Nhưng trên đời này, ai cũng có thể chỉ trích dì, riêng cô ta thì không.
Cô ta đã tận hưởng cuộc sống giàu sang, không có tư cách chỉ trích dì mình.
Không phải cô ta cũng không có ý tưởng âm u gì, không thì không thể nào lúc An Duyệt vừa trở về đã dùng mấy thủ đoạn nhỏ kia.
Nhưng cô ta cũng chỉ dùng mấy thủ đoạn nhỏ đó thôi, chuyện quá mức hơn cô ta còn không tưởng tượng ra nổi, dù sao cũng là đứa con gái được gia đình cưng chiều từ nhỏ, dù có ác thật thì sẽ ác được đến đâu chứ.
Chỉ là sự tồn tại của An Duyệt lúc nào cũng nhắc nhở cô ta rằng thân phận thật sự của mình là gì.
Cô ta sợ từ giờ mình không còn được yêu thương, sợ từ đây mình không còn gia đình, tuy cha mẹ nói sẽ đối xử với hai người bình đẳng như nhau, nhưng chắc chắn cô ta sẽ không còn được như trước đây nữa.
Dù giờ cha mẹ đang thiên vị cô ta, nhưng sự áy náy của họ dành cho An Duyệt cũng sẽ luôn nhắc nhở họ rằng họ phải quan tâm và bù đắp cho cô.
"Không được, mình không thể cứ ngồi chờ chết như thế, phải lấy lại ấn tượng của mình mới được."
An Hân mở phần mềm mua sắm ra mua điên cuồng, tiền tài động lòng người, cô ta tin rằng mình sẽ từ từ đả động được An Duyệt.
Người dù có điên đến mức nào, thấy mấy món quà này thì cũng sẽ có chút xíu động lòng thôi nhỉ?
Đúng vậy, sau chuyện hôm nay, hình tượng kẻ điên của An Duyệt càng thêm được củng cố trong lòng An Hân, hơn nữa còn là một kẻ điên có giá trị võ lực cực cao.
Trần Khả là người bị An Duyệt ép trang điểm hôm trước, nhưng giờ đây cô ả đã trở thành fan cuồng của An Duyệt rồi.
An Duyệt nằm trên giường, trực tiếp gửi tin nhắn thoại. Cô thực sự lười gõ chữ.
[Không sao, An Tầm đang bị cha mẹ mắng dưới lầu. Còn cái tên nhóm này là sao vậy, nghe quê mùa quá, không biết còn tưởng các người đang làm đa cấp ấy.]
Lời này vừa nói ra, cả nhóm lập tức im lặng.
An Hân nhìn tên nhóm mà cô ta đặt, ban đầu còn không thấy có gì sai, nhưng giờ bị An Duyệt nói vậy, hình như thật sự có chút gì đó giống nhóm đa cấp.
Lý Mộng: [Hân Hân! Mau đổi tên nhóm đi! Tớ đã nói tên này nghe không hay rồi mà.]
Triệu Dĩnh: [Duyệt Duyệt, cậu đổi tên nhóm đi, tên cậu đặt chắc chắn sẽ hay hơn.]
Nhìn đám người xu nịnh này, An Hân thật sự không biết nói gì hơn.
Xu nịnh nhiệt tình thế này, coi chừng nịnh đến chỗ không đúng là toang đấy!
Nhưng ngay giây tiếp theo, cô ta liền hăm hở gửi một tin nhắn.
[Em gái, hay em đổi tên nhóm đi, chẳng phải em tốt nghiệp trường đại học A sao? Chắc chắn trình độ văn hóa cao lắm.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
An Duyệt nhìn có vẻ phóng khoáng bất kham, nhưng thực ra là một sinh viên ưu tú. Cô học mỹ thuật, mặc dù ngành này khá tốn tiền, nhưng cô có năng khiếu, từ sớm đã bắt đầu vẽ tranh kiếm tiền.
Nhìn mọi người trong nhóm đều đồng loạt nhường mình đặt tên, An Duyệt suy nghĩ một lúc rồi chọn một cái tên mà cô cảm thấy cực kỳ hài lòng.
An Duyệt: [Đổi thành nhóm Chị em bạch liên bông đi.]
Cả nhóm: … Cậu chắc là không mỉa mai bọn tớ đấy chứ?
Nhìn nhóm chat im lặng, An Duyệt cũng không quan tâm nữa, cô mở máy tính ra bắt đầu vẽ tranh.
Mặc dù giờ tiền tiêu không hết, nhưng vẽ tranh là sở thích của cô, thỉnh thoảng cô vẫn nhận vài đơn hàng.
Trong khi An Duyệt đang vẽ tranh, An Hân trong phòng lại căng thẳng đi qua đi lại.
"Cô ấy có ý gì chứ, cái tên này chắc chắn có ẩn ý khác, cô ấy vẫn còn hận mình sao?"
"Chắc chắn cô ấy phải hận mình rồi, nếu không vì mình, cô ấy đã không phải chịu khổ suốt bao năm như thế. Nhưng mình cũng vô tội mà!"
An Hân càng nghĩ càng hoảng loạn, không lẽ có ngày nào đó An Duyệt sẽ nổi giận rồi xử lý cô ta sao?
Thực ra, khi biết mình không phải con gái ruột, cô ta cũng từng nghĩ đến chuyện ung dung rời đi nơi này, dù gì hồi còn là thiếu nữ, cô ta cũng đã đọc nhiều tiểu thuyết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng cô ta không có can đảm, cũng không có quyết tâm để làm điều đó. Cô ta lớn lên trong gia đình này, trong ký ức của cô ta, đây chính là nhà của cô ta, cha mẹ chính là cha mẹ ruột của cô ta.
Cô ta cũng biết dì mình làm sai, việc tráo đổi con của người khác để cô ta có một cuộc sống tốt hơn là hành vi trái pháp luật. Nhưng trên đời này, ai cũng có thể chỉ trích dì, riêng cô ta thì không.
Cô ta đã tận hưởng cuộc sống giàu sang, không có tư cách chỉ trích dì mình.
Không phải cô ta cũng không có ý tưởng âm u gì, không thì không thể nào lúc An Duyệt vừa trở về đã dùng mấy thủ đoạn nhỏ kia.
Nhưng cô ta cũng chỉ dùng mấy thủ đoạn nhỏ đó thôi, chuyện quá mức hơn cô ta còn không tưởng tượng ra nổi, dù sao cũng là đứa con gái được gia đình cưng chiều từ nhỏ, dù có ác thật thì sẽ ác được đến đâu chứ.
Chỉ là sự tồn tại của An Duyệt lúc nào cũng nhắc nhở cô ta rằng thân phận thật sự của mình là gì.
Cô ta sợ từ giờ mình không còn được yêu thương, sợ từ đây mình không còn gia đình, tuy cha mẹ nói sẽ đối xử với hai người bình đẳng như nhau, nhưng chắc chắn cô ta sẽ không còn được như trước đây nữa.
Dù giờ cha mẹ đang thiên vị cô ta, nhưng sự áy náy của họ dành cho An Duyệt cũng sẽ luôn nhắc nhở họ rằng họ phải quan tâm và bù đắp cho cô.
"Không được, mình không thể cứ ngồi chờ chết như thế, phải lấy lại ấn tượng của mình mới được."
An Hân mở phần mềm mua sắm ra mua điên cuồng, tiền tài động lòng người, cô ta tin rằng mình sẽ từ từ đả động được An Duyệt.
Người dù có điên đến mức nào, thấy mấy món quà này thì cũng sẽ có chút xíu động lòng thôi nhỉ?
Đúng vậy, sau chuyện hôm nay, hình tượng kẻ điên của An Duyệt càng thêm được củng cố trong lòng An Hân, hơn nữa còn là một kẻ điên có giá trị võ lực cực cao.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro