Thiên Kim Thật Dựa Vào Phát Điên Tung Hoành Hào Môn
Có Ai Không Hài...
2024-11-07 17:51:58
Nhà họ Tống tiếp nhận những bình luận trên mạng khá nhanh, họ cũng chẳng cố bịt miệng cư dân mạng làm gì.
Dù sao thì những gì cư dân mạng nói đều là thật, có gì phải che đậy? Hơn nữa, họ đưa người đến đây chính là để "cải tạo" nghiêm túc mà.
Dưới sự áp chế của An Duyệt, cuối cùng Tống Vũ khóc sướt mướt đi nhặt củi.
An Hân đi cùng Tống Vũ, còn An Duyệt thì ra bờ biển bắt cá.
Tống Vũ vừa nhặt củi vừa sụt sịt, than thở: "Làm gì có kiểu người như vậy chứ, cô ta còn là phụ nữ sao? Lại còn dám dùng nhành cây đánh vào mông tôi. Ngay cả cha mẹ tôi cũng chưa bao giờ đánh tôi như thế!"
Nghe thấy tiếng khóc lóc bên tai, An Hân bực bội đáp: "Câu này cô lặp lại trăm lần rồi đấy! Bị đánh mông thôi mà, có gì to tát đâu. Em gái tôi nổi tiếng trong giới lâu rồi, người thông minh thì chẳng bao giờ đi chọc cô ấy."
"Hôm nay chỉ đánh mông thôi, nhưng cẩn thận có ngày cô ấy nổi giận, biến cô thành con quay giống bốn gã đàn ông kia đấy."
Nói mới nhớ, bốn người đàn ông đó bị đánh đến mức chấn động não nhẹ, còn phải nằm viện một thời gian cơ mà.
Tống Vũ nghẹn ngào ngậm miệng lại, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, cô ả nhịn!
Chờ sau này bắt được điểm yếu của An Duyệt, xem cô ả sẽ xử lý cô thế nào!
Dáng vẻ uất ức của cô ả cũng làm dịu cơn giận của người xem đi phần nào.
[Biết điều như thế ngay từ đầu thì có phải không bị ăn đòn rồi không? Con nít hư không đánh thì chẳng bao giờ chịu nghe lời nhỉ.]
[Sao tôi có cảm giác An Hân như người từng trải vậy? Có khi nào cô ấy cũng từng bị đánh không?]
[Tôi đoán là vậy. Chẳng phải An Tầm đã bị đánh một cú trời giáng rồi sao? Chắc em út An Duyệt là người hung dữ nhất trong ba anh chị em nhà họ An rồi, anh trai chị gái cũng không đánh nổi cô em út này đâu.]
[Nói đùa chứ ai mà đấu lại được? Cái ảnh động kia tôi xem đi xem lại mãi. Có thể đánh bốn gã đàn ông xoay như con quay, việc đó không phải ai cũng làm được đâu!]
Lúc này, bốn con quay đang ngồi trên ghế sofa, lặng lẽ nhìn vào những bình luận của cư dân mạng mà ngơ ngác.
Họ thực sự không ngờ mình lại nổi tiếng theo cách này.
Trước giờ họ lên báo toàn vì đổi bạn gái hoặc khoe của, đây là lần đầu tiên bị đánh đến mức leo lên hot search.
"Con trai à, nghĩ thoáng chút đi. Tuy tin này mất mặt thật, nhưng cũng giúp công ty mình tăng độ nổi tiếng đấy. Lợi nhuận công ty gần đây tăng vọt, sản phẩm bán chạy nhờ không ít người tò mò nghe danh mà đến tìm con mà."
Phụ huynh của bốn người bị đánh lại khá thoải mái, so với lợi nhuận của công ty và tiền kiếm thì bị tát mấy cái vào mặt có là gì, cũng đâu phải mất mạng.
Bốn người: … Mọi người có thật là cha mẹ ruột không vậy? Bọn con bị người ta nhấn xuống vả mặt đấy!
Nhưng mà... kiếm được tiền thật sự rất hấp dẫn. Dù khoảng thời gian này bị chế nhạo, nhưng số tiền tiêu vặt trong túi cũng tăng lên kha khá.
Cuối cùng, khi trời gần tối, mọi người mới được ăn cơm.
An Duyệt dùng dao phay tước một cành cây để xiên ba con cá, cá cũng khá béo mập.
An Tầm thì tận dụng mớ rong biển trôi dạt bên bờ làm một nồi canh rong biển. Ăn bánh mì rồi uống canh, cũng vừa đủ.
Xem ra tổ chương trình cũng có chút lương tâm, để lại khá nhiều nước cho họ, nếu không họ phải tự lo kiếm nước uống rồi. Nói là sinh tồn nơi hoang dã, nhưng thực ra vẫn tạo điều kiện đủ đầy, vì nếu mấy cậu ấm cô chiêu xảy ra chuyện thì họ cũng không gánh nổi.
Vốn dĩ mọi người đang yên lặng ăn cơm, bỗng có tiếng "phụt" vang lên.
An Duyệt ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi: "Có ai không hài lòng về bữa ăn này à?"
Dù sao thì những gì cư dân mạng nói đều là thật, có gì phải che đậy? Hơn nữa, họ đưa người đến đây chính là để "cải tạo" nghiêm túc mà.
Dưới sự áp chế của An Duyệt, cuối cùng Tống Vũ khóc sướt mướt đi nhặt củi.
An Hân đi cùng Tống Vũ, còn An Duyệt thì ra bờ biển bắt cá.
Tống Vũ vừa nhặt củi vừa sụt sịt, than thở: "Làm gì có kiểu người như vậy chứ, cô ta còn là phụ nữ sao? Lại còn dám dùng nhành cây đánh vào mông tôi. Ngay cả cha mẹ tôi cũng chưa bao giờ đánh tôi như thế!"
Nghe thấy tiếng khóc lóc bên tai, An Hân bực bội đáp: "Câu này cô lặp lại trăm lần rồi đấy! Bị đánh mông thôi mà, có gì to tát đâu. Em gái tôi nổi tiếng trong giới lâu rồi, người thông minh thì chẳng bao giờ đi chọc cô ấy."
"Hôm nay chỉ đánh mông thôi, nhưng cẩn thận có ngày cô ấy nổi giận, biến cô thành con quay giống bốn gã đàn ông kia đấy."
Nói mới nhớ, bốn người đàn ông đó bị đánh đến mức chấn động não nhẹ, còn phải nằm viện một thời gian cơ mà.
Tống Vũ nghẹn ngào ngậm miệng lại, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, cô ả nhịn!
Chờ sau này bắt được điểm yếu của An Duyệt, xem cô ả sẽ xử lý cô thế nào!
Dáng vẻ uất ức của cô ả cũng làm dịu cơn giận của người xem đi phần nào.
[Biết điều như thế ngay từ đầu thì có phải không bị ăn đòn rồi không? Con nít hư không đánh thì chẳng bao giờ chịu nghe lời nhỉ.]
[Sao tôi có cảm giác An Hân như người từng trải vậy? Có khi nào cô ấy cũng từng bị đánh không?]
[Tôi đoán là vậy. Chẳng phải An Tầm đã bị đánh một cú trời giáng rồi sao? Chắc em út An Duyệt là người hung dữ nhất trong ba anh chị em nhà họ An rồi, anh trai chị gái cũng không đánh nổi cô em út này đâu.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Nói đùa chứ ai mà đấu lại được? Cái ảnh động kia tôi xem đi xem lại mãi. Có thể đánh bốn gã đàn ông xoay như con quay, việc đó không phải ai cũng làm được đâu!]
Lúc này, bốn con quay đang ngồi trên ghế sofa, lặng lẽ nhìn vào những bình luận của cư dân mạng mà ngơ ngác.
Họ thực sự không ngờ mình lại nổi tiếng theo cách này.
Trước giờ họ lên báo toàn vì đổi bạn gái hoặc khoe của, đây là lần đầu tiên bị đánh đến mức leo lên hot search.
"Con trai à, nghĩ thoáng chút đi. Tuy tin này mất mặt thật, nhưng cũng giúp công ty mình tăng độ nổi tiếng đấy. Lợi nhuận công ty gần đây tăng vọt, sản phẩm bán chạy nhờ không ít người tò mò nghe danh mà đến tìm con mà."
Phụ huynh của bốn người bị đánh lại khá thoải mái, so với lợi nhuận của công ty và tiền kiếm thì bị tát mấy cái vào mặt có là gì, cũng đâu phải mất mạng.
Bốn người: … Mọi người có thật là cha mẹ ruột không vậy? Bọn con bị người ta nhấn xuống vả mặt đấy!
Nhưng mà... kiếm được tiền thật sự rất hấp dẫn. Dù khoảng thời gian này bị chế nhạo, nhưng số tiền tiêu vặt trong túi cũng tăng lên kha khá.
Cuối cùng, khi trời gần tối, mọi người mới được ăn cơm.
An Duyệt dùng dao phay tước một cành cây để xiên ba con cá, cá cũng khá béo mập.
An Tầm thì tận dụng mớ rong biển trôi dạt bên bờ làm một nồi canh rong biển. Ăn bánh mì rồi uống canh, cũng vừa đủ.
Xem ra tổ chương trình cũng có chút lương tâm, để lại khá nhiều nước cho họ, nếu không họ phải tự lo kiếm nước uống rồi. Nói là sinh tồn nơi hoang dã, nhưng thực ra vẫn tạo điều kiện đủ đầy, vì nếu mấy cậu ấm cô chiêu xảy ra chuyện thì họ cũng không gánh nổi.
Vốn dĩ mọi người đang yên lặng ăn cơm, bỗng có tiếng "phụt" vang lên.
An Duyệt ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi: "Có ai không hài lòng về bữa ăn này à?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro