Thiên Kim Thật Không Giả Vờ Nữa! Điên Cuồng Đắc Tội Cả Thế Giới!

Lễ Hội Trên Diễ...

2024-11-30 21:28:43

[@Diệp Không có vào đây chưa? Cô định sẽ làm gì tiếp theo? Có định đuổi Diệp Bảo Châu ra khỏi nhà không?]

[Tại sao lại ngầm thừa nhận những gì Diệp Không nói là sự thật? Tôi vẫn tin những gì bà nội Diệp nói hơn]

[Tôi lại thấy tò mò về phản ứng của chị cả và anh hai của nhà họ Diệp, cũng như những thông tin họ biết được]

[Chị cả và anh hai nhà họ Diệp hôm nay vẫn chưa thấy xuất hiện, có phải họ cũng đứng về phía Diệp Bảo Châu không?]

[Tôi đoán đêm nay Diệp Không sẽ cút ra khỏi Ngọc Châu]

[@Diệp Không đừng đi, cô đi rồi sao chúng tôi hóng chuyện được, đặc cách cho cô vào Thành phố Vàng]

[Ai đó có thể gửi lời mời không? Tôi rất nóng lòng xem trận chiến giữa chị em thật và giả này]

[@Diệp Bảo Châu đừng chỉ xem thôi, mau ra giải thích đi, tôi không muốn chơi chung với thứ giả mạo]

...

Tiếng ding ding ding không ngừng vang lên.

Trên trang chủ của diễn đàn bí mật, các bài đăng mới lần lượt xuất hiện, số lượng bình luận cho mỗi bài đăng không nhiều, nhưng vì người dùng trong diễn đàn đều không phải hạng bình thường nên dù mỗi bài chỉ có chục bình luận thì cũng chứng tỏ rất có phân lượng.

Diệp Bảo Châu rúc vào trong chăn, không dám bấm vào xem các bài đăng mà chỉ xem từng tiêu đề, trong cổ họng không khỏi phát ra tiếng kêu gào khàn khàn kỳ lạ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng lướt xem được vài phút, cô ta đã không chịu được nữa mà đập nát chiếc điện thoại.

Ngồi trong căn phòng đẹp đẽ, rộng rãi như phòng công chúa, cô ta không còn cảm thấy chút gì là cảm giác an toàn nữa. Tất cả những món đồ trang trí xa hoa vốn dĩ quen thuộc đều trở nên xa lạ và đáng sợ như thể mặt nạ của chúng đã bị xé toạc.

Cô ta không dám nghĩ tới, nhưng mọi chuyện xảy ra trong bữa tiệc tối nay cứ hiện lên trong đầu cô ta.

Vẻ mặt hờ hững của cô gái đó dưới ánh đèn rực rỡ, ngay cả khi đối mặt với một trong những người có địa vị cao nhất trong nhà họ Diệp vẫn không hề tỏ ra sợ hãi, mà ngược lại còn phá vỡ cơ hội cô nên dựa vào để sinh tồn. Điều này hoàn toàn vi phạm quy tắc sinh tồn của cô.

Sao cô dám làm điều này?

Trong ngôi nhà hoàn toàn xa lạ này, đối mặt với những người thân trong gia đình hoàn toàn không đứng về phía mình, chẳng lẽ cô không hề cảm thấy sợ hãi hay tủi nhục sao? Sao cô dám làm trái ý của bà nội và tất cả mọi người? Sao cô dám nói những lời đó trước mặt mọi người? ! ! !

Chẳng phải cô nên rụt rè, cụp đuôi để làm người sao? Rõ ràng là lúc mới về nhà cô chẳng nói gì cả!

Bất tri bất giác, Diệp Bảo Châu ôm đầu khóc nức nở.

Trong lúc cô ta đang suy sụp, đột nhiên có người gõ cửa.

Giọng người hầu vang lên ngoài cửa.

"Tiểu thư, bà cụ đã tỉnh rồi, muốn cô sang đó cùng bà cụ."

Diệp Bảo Châu đột nhiên bừng tỉnh, như nắm được cọng rơm cứu mạng, cô ta vội vàng nói: "Được! Tôi sang ngay!"

Chỉ cần có bà nội ở đây, nhà họ Diệp sẽ không bao giờ đuổi cô ta đi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không...còn có mẹ nữa.

Cô ta vừa lau nước mắt vừa loạng choạng bước ra khỏi giường, lấy lại tinh thần bước vào nhà vệ sinh.

...

Đến sáng hôm sau thức dậy Diệp Không mới biết chuyện bà cụ Diệp bảo Diệp Bảo Châu sang ngủ cùng bà cụ.

Ngày đầu tiên có vẻ vì quá mệt nên cô không có ý định gặp những người được gọi là anh chị của mình.

Buổi sáng khi cô thức dậy và đi xuống lầu thì có người hầu đã cố tình nói cho cô biết chuyện như đang nói chuyện phiếm.

"Có thể nói Bảo Châu tiểu thư được bà cụ một tay chăm đến lớn, ngay cả đại tiểu thư và nhị thiếu gia cũng không thể so sánh được với tình cảm đó! Xem ra sau này cũng không thể tách rời cô ấy."

Diệp Không đang đi xuống cầu thang thì dừng bước, đôi mắt đen láy đảo sang nhìn người hầu đang lấm lét nhìn cô, cô tò mò hỏi: "Người hầu nhà họ Diệp các người đều nói nhiều như vậy sao? Sáng sớm là khiến người ta thấy chán ăn."

Vẻ mặt người hầu lập tức cứng đờ.

Có người ở phòng ăn dưới lần nhìn lên nói: "Tại mày xui xẻo thôi, gặp ngay người nói nhiều nhất. Phải không? Dì La?"

Diệp Không phớt lờ dì La lắm lời mà nhìn xuống dưới.

Thứ đầu tiên đập vào mắt cô là một mái tóc ngắn màu vàng kim, phía dưới mái tóc là một đôi mắt đẹp đang ngước nhìn lên nhưng không kém phần kiêu ngạo ——

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Không Giả Vờ Nữa! Điên Cuồng Đắc Tội Cả Thế Giới!

Số ký tự: 0