Thiên Kim Thật Không Giả Vờ Nữa! Điên Cuồng Đắc Tội Cả Thế Giới!
Tự Mình Nắm Bắt...
2024-11-21 12:08:00
Diệp nhị phu nhân vội vàng đi tới ôm lấy cô ta, thương xót vỗ vỗ dỗ dành cô ta rồi nhướng mày nhìn gia đình ba người, "Nhìn đi, nhìn đi! Anh cả, chị dâu, không cần biết hai người thế nào, bà cụ đã lên tiếng rồi! Trong nhà này có bà cụ thì sẽ không có Diệp Không, nếu có Diệp Không thì sẽ không có bà cụ! Chẳng lẽ hai người thật sự muốn nhìn bà cụ từng tuổi này phải cuốn gói ra khỏi nhà mà vẫn giữ đứa con này lại sao? Muốn ông cụ gây rắc rối cho hai người sao?"
Chú hai cũng lên tiếng, "Theo tôi thấy, tốt nhất là nên đưa Diệp Không rời khỏi đây trước, chờ vài ba năm sau, học hết các quy tắc rồi trở về cũng không muộn, đến lúc đó bà cụ cũng sẽ nguôi giận."
Ngoài cửa đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng của một người đàn ông, "Nếu nhà họ Diệp có dự định này, vậy thì vừa khéo..."
Mấy người nhà họ Diệp ngạc nhiên quay đầu lại thì nhìn thấy Ôn thiếu gia đang ngồi trên xe lăn, mỉm cười với Diệp Hải Xuyên.
"Chi bằng để tôi đưa vị hôn thê của mình về nhà họ Ôn, không biết ý chú Diệp thế nào?"
Diệp Hải Xuyên nhướng mày: "Vị hôn thê của cậu sao? Ai?"
"Đương nhiên là Diệp tam tiểu thư, Diệp Không."
"Cậu thừa nhận chuyện hôn ước này sao?"
"Chưa bao giờ phủ nhận."
Diệp Hải Xuyên nói: "Không phải chứ? Nếu tôi nhớ không lầm, từ sau khi cậu trưởng thành, khi hai gia đình nhắc đến chuyện hôn ước này thì lần nào Ôn đại thiếu gia cũng đều ngoảnh mặt làm ngơ. Tôi nghĩ là chuyện hôn ước này sẽ được hủy bỏ chứ."
Ôn Xán nhàn nhạt mỉm cười: "Chú Diệp, có một số việc tôi không muốn nói quá trực tiếp."
Diệp Bảo Châu nép trong vòng tay của Diệp nhị phu nhân, bị sỉ nhục đến mức cơ thể bắt đầu run lên, Diệp nhị phu nhân vội vàng vỗ về cô ta, nhưng bà ta cũng chẳng dám tùy tiện lên tiếng ở trước mặt Ôn Xán.
Diệp Hải Xuyên không tiếp tục câu chuyện với anh mà quay sang nhìn em trai nói: "Chú thấy thế nào?"
"Sao như vậy được? Cho dù hai nhà có hôn ước, con gái nhà họ Diệp chúng ta cũng không thể tùy tiện vào sống trong nhà họ Ôn được, như vậy sẽ bị người khác xem thường!" Ánh mắt chú hai lướt nhìn hai người, chủ đề câu chuyện được thay đổi, sắc mặt ông ta cũng vui vẻ hơn, "Diệp Không vừa trở về nhà nhà họ Diệp, đương nhiên phải ở lại trong nhà mới được, về phía bà cụ thì để anh cả nói chuyện."
Diệp Hải Xuyên nhếch khóe môi, trông vừa giễu cợt vừa lạnh nhạt, ông ấy chỉ khẽ gật đầu, nhìn sang Ôn Xán nói: "Cậu nghe rồi đấy!"
Ôn Xán tiếc nuối thở dài, nghiêm túc nói với Diệp Không: "Sau này chúng ta hãy dành nhiều thời gian bên nhau hơn nhé. Tôi khá quen thuộc về Ngọc Châu, nếu em muốn đến đâu chơi tôi có thể làm hướng dẫn viên du lịch cho em."
Diệp Không im lặng, liếc nhìn chân anh: "Anh chắc chứ?"
"..."
Lần này ngay cả Diệp Hải Xuyên cũng không khỏi quay sang nhìn cô.
Đứa trẻ này thật sự chẳng phân biệt địch ta cứ thế mà nổ súng, cứ như vậy thì có khi nào nhà họ Diệp sẽ vì cô mà trở thành kẻ thù chung của giới thượng lưu Ngọc Châu không?
Diệp Hải Xuyên không khỏi cảm thấy lo lắng.
Cũng may, Ôn Xán có vẻ như không để bụng sự mạo phạm của cô, thậm chí anh còn nở nụ cười, mặc dù nụ cười chỉ thoáng qua nhưng cũng thật hiếm hoi.
Khi Ôn Xán được người nhà họ Ôn đưa đi, Diệp Hải Xuyên nói: "Được rồi, bữa tiệc hôm nay xem như chưa bắt đầu mà phải kết thúc rồi."
Ông ấy nhìn Diệp Không rồi nói: "Con về phòng nghỉ ngơi đi, chờ sau khi tiễn khách về hết thì mới ra gặp anh chị của con."
...
Khi những vị khách lần lượt được tiễn ra khỏi biệt thự nhà họ Diệp, một bữa tiệc vốn được tổ chức linh đình, ca múa náo nhiệt cứ thế mà kết thúc sớm.
Bữa tiệc kết thúc nhưng không có nghĩa là đêm nay cũng kết thúc.
Ngược lại, trên một diễn đàn nội bộ bí mật ở Ngọc Châu có những bài viết mới lần lượt xuất hiện, có vẻ như ngày hôm nay mới vừa sôi nổi bắt đầu.
Chú hai cũng lên tiếng, "Theo tôi thấy, tốt nhất là nên đưa Diệp Không rời khỏi đây trước, chờ vài ba năm sau, học hết các quy tắc rồi trở về cũng không muộn, đến lúc đó bà cụ cũng sẽ nguôi giận."
Ngoài cửa đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng của một người đàn ông, "Nếu nhà họ Diệp có dự định này, vậy thì vừa khéo..."
Mấy người nhà họ Diệp ngạc nhiên quay đầu lại thì nhìn thấy Ôn thiếu gia đang ngồi trên xe lăn, mỉm cười với Diệp Hải Xuyên.
"Chi bằng để tôi đưa vị hôn thê của mình về nhà họ Ôn, không biết ý chú Diệp thế nào?"
Diệp Hải Xuyên nhướng mày: "Vị hôn thê của cậu sao? Ai?"
"Đương nhiên là Diệp tam tiểu thư, Diệp Không."
"Cậu thừa nhận chuyện hôn ước này sao?"
"Chưa bao giờ phủ nhận."
Diệp Hải Xuyên nói: "Không phải chứ? Nếu tôi nhớ không lầm, từ sau khi cậu trưởng thành, khi hai gia đình nhắc đến chuyện hôn ước này thì lần nào Ôn đại thiếu gia cũng đều ngoảnh mặt làm ngơ. Tôi nghĩ là chuyện hôn ước này sẽ được hủy bỏ chứ."
Ôn Xán nhàn nhạt mỉm cười: "Chú Diệp, có một số việc tôi không muốn nói quá trực tiếp."
Diệp Bảo Châu nép trong vòng tay của Diệp nhị phu nhân, bị sỉ nhục đến mức cơ thể bắt đầu run lên, Diệp nhị phu nhân vội vàng vỗ về cô ta, nhưng bà ta cũng chẳng dám tùy tiện lên tiếng ở trước mặt Ôn Xán.
Diệp Hải Xuyên không tiếp tục câu chuyện với anh mà quay sang nhìn em trai nói: "Chú thấy thế nào?"
"Sao như vậy được? Cho dù hai nhà có hôn ước, con gái nhà họ Diệp chúng ta cũng không thể tùy tiện vào sống trong nhà họ Ôn được, như vậy sẽ bị người khác xem thường!" Ánh mắt chú hai lướt nhìn hai người, chủ đề câu chuyện được thay đổi, sắc mặt ông ta cũng vui vẻ hơn, "Diệp Không vừa trở về nhà nhà họ Diệp, đương nhiên phải ở lại trong nhà mới được, về phía bà cụ thì để anh cả nói chuyện."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Hải Xuyên nhếch khóe môi, trông vừa giễu cợt vừa lạnh nhạt, ông ấy chỉ khẽ gật đầu, nhìn sang Ôn Xán nói: "Cậu nghe rồi đấy!"
Ôn Xán tiếc nuối thở dài, nghiêm túc nói với Diệp Không: "Sau này chúng ta hãy dành nhiều thời gian bên nhau hơn nhé. Tôi khá quen thuộc về Ngọc Châu, nếu em muốn đến đâu chơi tôi có thể làm hướng dẫn viên du lịch cho em."
Diệp Không im lặng, liếc nhìn chân anh: "Anh chắc chứ?"
"..."
Lần này ngay cả Diệp Hải Xuyên cũng không khỏi quay sang nhìn cô.
Đứa trẻ này thật sự chẳng phân biệt địch ta cứ thế mà nổ súng, cứ như vậy thì có khi nào nhà họ Diệp sẽ vì cô mà trở thành kẻ thù chung của giới thượng lưu Ngọc Châu không?
Diệp Hải Xuyên không khỏi cảm thấy lo lắng.
Cũng may, Ôn Xán có vẻ như không để bụng sự mạo phạm của cô, thậm chí anh còn nở nụ cười, mặc dù nụ cười chỉ thoáng qua nhưng cũng thật hiếm hoi.
Khi Ôn Xán được người nhà họ Ôn đưa đi, Diệp Hải Xuyên nói: "Được rồi, bữa tiệc hôm nay xem như chưa bắt đầu mà phải kết thúc rồi."
Ông ấy nhìn Diệp Không rồi nói: "Con về phòng nghỉ ngơi đi, chờ sau khi tiễn khách về hết thì mới ra gặp anh chị của con."
...
Khi những vị khách lần lượt được tiễn ra khỏi biệt thự nhà họ Diệp, một bữa tiệc vốn được tổ chức linh đình, ca múa náo nhiệt cứ thế mà kết thúc sớm.
Bữa tiệc kết thúc nhưng không có nghĩa là đêm nay cũng kết thúc.
Ngược lại, trên một diễn đàn nội bộ bí mật ở Ngọc Châu có những bài viết mới lần lượt xuất hiện, có vẻ như ngày hôm nay mới vừa sôi nổi bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro