Chương 15
2024-09-27 13:23:58
Một hồi lâu, hắn bực bội nới lỏng cà vạt, khống chế sự không kiên nhẫn trong lòng, đi vào phòng bếp rót cốc nước sôi nguội.
Đường Hi vì cái gì mà vừa về đã đem người trong nhà chơi đùa đến ngã ngựa, sao cô không thể hiểu chuyện giống Đường Tĩnh? Nếu trước đây không phát hiện ôm sai, không đem cô về nhà thì tốt rồi......
“Rầm!” Lầu hai truyền đến truyền đến âm thanh đóng cửa, làm cho lông mày của hắn hung hăng giật giật.
Không có giáo dưỡng!
Đường Hi không để ý hắn nghĩ gì, khóa trái cửa, trước tiên đem sách học thêm chồng lên bàn sách, sau đó lấy hộp bút chì ra để nói chuyện gia sư dạy học với tên quỷ học bá kia, nhưng, khi ánh mắt rơi vào ngăn kéo, cô không nhịn được mà co rút lại.
Ba tầng phong ấn, thế mà bị phá giải.
“Đông.”
“Thùng thùng.”
Ngăn kéo lại bắt đầu chấn động.
Đường Hi đợi chốc lát, rồi mới cẩn thận kéo ngăn kéo ra, quả nhiên, phong ấn trên người con rối phía dưới đã mất hiệu lực.
“Điều này không có khả năng mà?” Đường Hi cầm con rối lật qua lật lại xem xét, sau khi không phát hiện dấu vết đáng nghi liên quan đến hành động phá giải của bên ngoài thì đã xác nhận được là phong ấn tự mất đi hiệu lực. Nhung coi như có đổi sang một cơ thể khác, phương thức tu luyện của cô chủ yếu là dựa vào linh hồn, dù thực lực có giảm sút, cũng không đến mức không duy trì được phong ấn một ngày đã mất đi hiệu lực chứ?
Nghĩ nghĩ, cô liền dùng hai ngón tay truyền một tia linh lực đi vào chỗ trái tim con rối.
Có một hồn phách bên trong, nhưng không có tính công kích, không giống lệ quỷ.
Đường Hi càng không thể thấu, nhưng cô luôn là kiểu tính tình sấm rền gió cuốn, lại là người tài cao gan cũng lớn, nếu không nghĩ ra, liền dứt khoát dùng linh lực bao quanh cái hồn phách kia cứng rắn lôi từ trong con rối ra ngoài.
Trôi lơ lửng trong lòng bàn tay cô là một linh hồn màu bạc trắng phát sáng, có chút ấm áp, nhìn rất sạch sẽ.
“Anh là ai? Có nguyện vọng gì chưa hoàn thành sao? Nếu không quá phiền phức, tôi có thể giúp một tay, nhưng điều kiện là anh phải nói cho tôi biết anh làm thế nào đẻ giải trừ phong ấn của tôi.” Đường Hi dứt khoát hỏi.
“Tôi......” Linh hồn run lên, rất lâu sau, mới truyền ra một giọng nam dễ nghe, “Tôi, quên mất rồi......”
“Cái gì? Quên ?” Đường Hi mở to mắt, thiếu chút nữa trực tiếp bóp nát linh hồn.
“Tôi không nhớ rõ tôi là ai, cũng không biết tại sao lại ở trong con rối, tôi đã... chết thật rồi sao?” Linh hồn do dự nói.
“Anh ngay cả việc mình chết cũng quên ?” Đường Hi im lặng gãi gãi đầu. Không nghĩ tới lại gặp phải tên quỷ hồ đồ này, vậy có hơi rắc rối rồi, nếu dùng linh lực tạo phong ấn vô hiệu thì ngày mai thử đi mua mộ ít lá bùa với chu sa để phù chú có thực thể, nhưng hôm nay “Đông đông đông” mãi, còn có để cho người ta học bài thật tốt rồi đi ngủ hay không!
“Cô có thể giúp tôi sao?” Linh hồn nhẹ nhàng chạm vào ngón tay cô.
“Ngày mai để tôi hỏi một chút về nguồn gốc của con rối này rồi tính tiếp.” Đường Hi xoa xoa huyệt Thái Dương, nhìn trái phải xung quanh, tiện tay nhặt một con gấu bông hình mèo Kitty bên cạnh giường lên.
Đây là số nhỏ nhất, chỉ lớn bằng bàn tay, phía trên có kèm một cái móc chìa khóa, coi như treo một bao.
“Cô muốn làm gì?” Cả người linh hồn đều dựng lông.
“Anh quá ồn.” Đường Hi nhéo mèo Kitty nhỏ, đối với độ mềm mại này rất hài lòng.
Đổi thành búp bê vải thì có gõ cũng không ra tiếng , hoàn mỹ!
“Tôi là đàn ông!” Giọng của linh hồn đều biến âm, vô cùng kháng cự việc nhập vào cái con gấu bông hình mèo mặc váy bồng, đầu đội nơ con bướm rất rõ ràng.
“Anh ngay cả bản thần mình là ai cũng quên, làm sao biết trước khi chết anh là trạch nam mập mạp hay đại lão mặc đồ nữ, nói không chừng anh lại thích như này đấy. Tại chỗ này của tôi không có nhân quyền cho quỷ.” Đường Hi không khách khí đem linh hồn nhét vào gấu bông mèo Kitty, thuận tay treo bên trên cặp sách.
Đường Hi vì cái gì mà vừa về đã đem người trong nhà chơi đùa đến ngã ngựa, sao cô không thể hiểu chuyện giống Đường Tĩnh? Nếu trước đây không phát hiện ôm sai, không đem cô về nhà thì tốt rồi......
“Rầm!” Lầu hai truyền đến truyền đến âm thanh đóng cửa, làm cho lông mày của hắn hung hăng giật giật.
Không có giáo dưỡng!
Đường Hi không để ý hắn nghĩ gì, khóa trái cửa, trước tiên đem sách học thêm chồng lên bàn sách, sau đó lấy hộp bút chì ra để nói chuyện gia sư dạy học với tên quỷ học bá kia, nhưng, khi ánh mắt rơi vào ngăn kéo, cô không nhịn được mà co rút lại.
Ba tầng phong ấn, thế mà bị phá giải.
“Đông.”
“Thùng thùng.”
Ngăn kéo lại bắt đầu chấn động.
Đường Hi đợi chốc lát, rồi mới cẩn thận kéo ngăn kéo ra, quả nhiên, phong ấn trên người con rối phía dưới đã mất hiệu lực.
“Điều này không có khả năng mà?” Đường Hi cầm con rối lật qua lật lại xem xét, sau khi không phát hiện dấu vết đáng nghi liên quan đến hành động phá giải của bên ngoài thì đã xác nhận được là phong ấn tự mất đi hiệu lực. Nhung coi như có đổi sang một cơ thể khác, phương thức tu luyện của cô chủ yếu là dựa vào linh hồn, dù thực lực có giảm sút, cũng không đến mức không duy trì được phong ấn một ngày đã mất đi hiệu lực chứ?
Nghĩ nghĩ, cô liền dùng hai ngón tay truyền một tia linh lực đi vào chỗ trái tim con rối.
Có một hồn phách bên trong, nhưng không có tính công kích, không giống lệ quỷ.
Đường Hi càng không thể thấu, nhưng cô luôn là kiểu tính tình sấm rền gió cuốn, lại là người tài cao gan cũng lớn, nếu không nghĩ ra, liền dứt khoát dùng linh lực bao quanh cái hồn phách kia cứng rắn lôi từ trong con rối ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trôi lơ lửng trong lòng bàn tay cô là một linh hồn màu bạc trắng phát sáng, có chút ấm áp, nhìn rất sạch sẽ.
“Anh là ai? Có nguyện vọng gì chưa hoàn thành sao? Nếu không quá phiền phức, tôi có thể giúp một tay, nhưng điều kiện là anh phải nói cho tôi biết anh làm thế nào đẻ giải trừ phong ấn của tôi.” Đường Hi dứt khoát hỏi.
“Tôi......” Linh hồn run lên, rất lâu sau, mới truyền ra một giọng nam dễ nghe, “Tôi, quên mất rồi......”
“Cái gì? Quên ?” Đường Hi mở to mắt, thiếu chút nữa trực tiếp bóp nát linh hồn.
“Tôi không nhớ rõ tôi là ai, cũng không biết tại sao lại ở trong con rối, tôi đã... chết thật rồi sao?” Linh hồn do dự nói.
“Anh ngay cả việc mình chết cũng quên ?” Đường Hi im lặng gãi gãi đầu. Không nghĩ tới lại gặp phải tên quỷ hồ đồ này, vậy có hơi rắc rối rồi, nếu dùng linh lực tạo phong ấn vô hiệu thì ngày mai thử đi mua mộ ít lá bùa với chu sa để phù chú có thực thể, nhưng hôm nay “Đông đông đông” mãi, còn có để cho người ta học bài thật tốt rồi đi ngủ hay không!
“Cô có thể giúp tôi sao?” Linh hồn nhẹ nhàng chạm vào ngón tay cô.
“Ngày mai để tôi hỏi một chút về nguồn gốc của con rối này rồi tính tiếp.” Đường Hi xoa xoa huyệt Thái Dương, nhìn trái phải xung quanh, tiện tay nhặt một con gấu bông hình mèo Kitty bên cạnh giường lên.
Đây là số nhỏ nhất, chỉ lớn bằng bàn tay, phía trên có kèm một cái móc chìa khóa, coi như treo một bao.
“Cô muốn làm gì?” Cả người linh hồn đều dựng lông.
“Anh quá ồn.” Đường Hi nhéo mèo Kitty nhỏ, đối với độ mềm mại này rất hài lòng.
Đổi thành búp bê vải thì có gõ cũng không ra tiếng , hoàn mỹ!
“Tôi là đàn ông!” Giọng của linh hồn đều biến âm, vô cùng kháng cự việc nhập vào cái con gấu bông hình mèo mặc váy bồng, đầu đội nơ con bướm rất rõ ràng.
“Anh ngay cả bản thần mình là ai cũng quên, làm sao biết trước khi chết anh là trạch nam mập mạp hay đại lão mặc đồ nữ, nói không chừng anh lại thích như này đấy. Tại chỗ này của tôi không có nhân quyền cho quỷ.” Đường Hi không khách khí đem linh hồn nhét vào gấu bông mèo Kitty, thuận tay treo bên trên cặp sách.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro