Thiên Kim Thật Làm Nghiên Cứu Khoa Học Ở Niên Đại Văn

Chương 32

2024-11-29 00:16:55

Cho đến khi anh cảm thấy hai người đã ở bên nhau đủ lâu, hiểu rõ tính cách của nhau và có thể tiến tới bước gặp mặt phụ huynh, anh mới hiểu tại sao Lưu Quế Hoa lại không lấy được chồng.

Anh muốn cưới Lưu Quế Hoa thì phải ở rể, giúp cô ấy chăm sóc cha và nuôi em trai, đợi đến khi em trai lớn lên rồi mới chia gia sản, nhà cửa trong nhà sẽ để lại cho con trai.

Văn Tam Hà không nghĩ đến việc tham lam nhà cửa của nhà họ Lưu, nhà ở nông thôn đều là nhà tranh vách đất thì có gì đáng để chia chứ?

Nhưng nhà họ Lưu làm việc không đàng hoàng, ở rể thì phải giúp nuôi cha nuôi em trai, xong việc thì bị đuổi ra ngoài, người đàn ông nào chịu được.

Văn Tam Hà tự cho rằng mình đối xử chân thành thì sẽ nhận được sự chân thành nhưng nhà họ Lưu lại coi anh như một thằng ngốc, anh không chút do dự chia tay với Lưu Quế Hoa.

Sau đó Lưu Quế Hoa luôn tìm anh nhưng lại không chịu nhượng bộ. Cô ấy chỉ nói rằng nhà mình rất đáng thương và khó khăn, em trai là trụ cột của gia đình, không thể để hương hỏa nhà họ Lưu đứt đoạn trong tay cô ấy.

Lúc đầu Văn Tam Hà còn thương hại cô ấy nhưng sau đó thì làm như không nghe thấy, không hề thương xót Lưu Quế Hoa chút nào.

Văn Nhị Sơn buồn bã về nhà, Văn Khê nhảy nhót đòi đi xe đạp, Lương Hảo lấy lý do cậu bé chưa đủ tuổi nên không cho chơi.

Văn Khê chạy vòng quanh Văn Nham, cố gắng làm cho anh tư chóng mặt để được anh đồng ý.

Văn Khê và Văn Nham rất hợp nhau, tâm trạng anh cũng khá hơn nhiều. Nghĩ đến việc Mã Hữu Tài mở miệng ra là gọi Văn Nham là thằng què, Văn Nhị Sơn tức không chịu được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Văn Nham, em thật sự mua xe đạp rồi à?"

Văn Khê vội vàng giành trả lời, muốn làm anh hai kinh ngạc, Văn Nham lắc chìa khóa xe trước mặt cậu bé.

Văn Khê cầm lấy chìa khóa rồi chạy đi như một cơn gió.

Văn Nham nhàn nhạt đáp: "Ừ, xe mới mua về."

Lương Hảo cảm thấy ngạc nhiên nhưng không nói gì, cô nhìn theo bóng lưng Văn Khê rời đi rồi bất lực lắc đầu, trẻ vị thành niên tự ý đi xe đạp điện không an toàn, để chắc chắn thì cô vẫn nên làm một chiếc mũ bảo hiểm.

Văn Nhị Sơn đưa tay vỗ vai em trai: "Tốt, sau này có xe đạp thì vào thành phố cũng tiện." Anh không hỏi Văn Nham tại sao không được phân công công việc, sợ là do nguyên nhân sức khỏe. Văn Nham có thể mua xe đạp thì chứng tỏ có tiền nhàn rỗi, ở nhà trồng trọt không lo ăn mặc, không nhất thiết phải ăn lương nhà nước.

Đội đã mất hai ngày để vớt thủy sản ở ao và sông, để chắc chắn thì không vớt hết lên, trực tiếp buộc lưới đánh cá vào bờ và cử dân quân canh giữ.

Văn Nham và Lương Hảo lại phải vào thành phố, lần này có hai chiếc xe đạp và một chiếc xe bò đi theo.

Những người trẻ tuổi đi xe đạp là con trai của đội trưởng Văn Đa Bảo và phó đội trưởng Quách Thụy, còn lại là Vương Phúc đánh xe bò.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Làm Nghiên Cứu Khoa Học Ở Niên Đại Văn

Số ký tự: 0