Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai
Chương 9
Lạc Sanh Sanh
2025-01-10 21:55:19
Trì Vũ cười bảo: “Trong quyển sách Mary Sue này, đã họ Cố lại tên Thần, thế mà lại phá sản, chẳng hợp lý chút nào.”
Cố Thần: ???
Trì Vũ không nói nhiều thêm nữa, lôi điện thoại ra, chuyển thẳng cho Cố Thần hai trăm triệu.
Đó là tiền mẹ Trì và Trì Niệm cho cô đấy, còn chưa cầm nóng nữa là!
Nghe thấy âm báo tin nhắn truyền tới, Cố Thần vội lấy điện thoại ra xem, tới khi đọc xong tin nhắn do ngân hàng gửi tới thì ngây ngẩn.
“[Ngân hàng Giang Thành] Trì Vũ đã chuyển vào tài khoản có số đuôi 8888 của bạn 200000000.00 tệ…”
Anh ta hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn Trì Vũ: “Cô…”
Trì Vũ chỉ cái thùng trên đất: “Anh ôm mấy thứ này về, tiền này xem như thù lao của anh.”
Cố Thần sững sờ, chi hai trăm triệu chỉ để tặng quà cho anh ta? Rốt cuộc trong thùng có gì vậy?
Trì Vũ vừa nhìn đã biết anh ta đang nghĩ gì, bèn an ủi: “Yên tâm, không phải mấy thứ vi phạm pháp luật gì đó đâu, phải rồi, tốt nhất là về dẫn mẹ anh tới bệnh viện kiểm tra đi.”
Dứt lời, cô xoay người tính rời đi.
“Hả? Chờ đã, tôi vẫn chưa đồng ý mà…”
Một trận gió lớn thổi qua, bụi bay mịt mờ che khuất tầm mắt Cố Thần, anh ta không thể không dừng bước, nhắm mắt lại, đợi tới khi mở mắt lần nữa, trước mặt làm gì còn bóng dáng của Trì Vũ.
Anh ta cúi đầu nhìn cái thùng dưới đất, cuối cùng chỉ đành ngồi xổm xuống, mở thùng ra, lúc nhìn thấy thứ đặt bên trong, mặt mày càng thêm tái nhợt.
Vì bên trong xếp một loạt hũ tro, trên từng hũ tro còn dán một mảnh giấy nhớ, ghi rõ địa chỉ.
Gió lạnh lướt qua, chẳng hiểu sao Cố Thần lại thấy sởn cả gai ốc, người anh ta vừa gặp ban nãy là người thật hả?
...
Tiêu tốn hai trăm triệu, trên đường về nhà, Trì Vũ không gặp phải bất kì tình huống gì nữa.
Một giờ sáng, cô an toàn xuất hiện trước cửa biệt thự nhà họ Trì, thật sự không nhịn nổi mà giơ ngón giữa lên trời.
Rầm rầm! Bầu trời nổ đùng đoàng!
Trì Vũ: ...
Cô hít sâu một hơi, an ủi bản thân, không sao không sao.
Người đứng dưới bầu trời, không thể không cúi đầu!
Chỉ cần sau này cô không dùng pháp thuật Huyền Môn nữa, tóm lại sẽ có tiền.
Hiện giờ cô phá trận Thất Sát, nhà họ Trì vẫn có thể dưỡng lão được! Cứ từ từ thôi!
Chỉ có điều... Cô cứ cảm thấy hình như mình đã quên khuấy chuyện gì đó?
Mãi đến khi trở lại phòng, nhìn thấy cái giường của mình, cô mới sửng sốt chốc lát.
Không xong rồi, quên con giặt ga giường kia mất rồi!
Cô do dự một lát, quyết đoán nằm xuống, quên đi, lần sau lại nói vậy.
Bạch Vô Thường nói, không thể mở Quỷ Môn lung tung được! Cô là đứa nhỏ ngoan ngoãn vâng lời nha!
Sáng hôm sau.
Trì Nhạc tỉnh lại từ trên giường, nhìn căn phòng quen thuộc, ký ức tối hôm qua chậm rãi trở lại.
Sắc mặt cậu ta trắng bệch, lật mình bò dậy, lao ra khỏi phòng, gõ mạnh cửa phòng của Trì Niệm ở bên cạnh.
"Anh! Anh! Anh!"
"Mau mở cửa đi anh!"
Trì Niệm nghe tiếng quỷ khóc sói gào ở bên ngoài, tưởng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng mở cửa: "Làm sao vậy?"
"Quỷ! Trong nhà mình có quỷ!" Trì Nhạc kêu lên.
Trì Niệm sửng sốt một lát, sau đó lạnh mặt: "Gặp ác mộng thì đi rửa mặt cho tỉnh táo lại đi!”
"Không phải! Em không gặp ác mộng! Là sự thật đó!" Trì Nhạc thấy Trì Niệm không tin thì sốt ruột vô cùng.
"Tối hôm qua em thấy được Trì Vũ nhảy từ trên tầng ba xuống nhưng không hề hấn gì cả, sau đó từ bên cạnh em ấy... Có mấy con quỷ bay ra!"
Nghe xong lời này, biểu cảm Trì Niệm nghiêm túc hơn một chút.
Trì Nhạc nghĩ anh ấy tin lời mình thì vui vẻ trong lòng, lại không ngờ Trì Niệm chỉ là nghiêm túc đặt tay lên trán cậu ta.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Cố Thần: ???
Trì Vũ không nói nhiều thêm nữa, lôi điện thoại ra, chuyển thẳng cho Cố Thần hai trăm triệu.
Đó là tiền mẹ Trì và Trì Niệm cho cô đấy, còn chưa cầm nóng nữa là!
Nghe thấy âm báo tin nhắn truyền tới, Cố Thần vội lấy điện thoại ra xem, tới khi đọc xong tin nhắn do ngân hàng gửi tới thì ngây ngẩn.
“[Ngân hàng Giang Thành] Trì Vũ đã chuyển vào tài khoản có số đuôi 8888 của bạn 200000000.00 tệ…”
Anh ta hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn Trì Vũ: “Cô…”
Trì Vũ chỉ cái thùng trên đất: “Anh ôm mấy thứ này về, tiền này xem như thù lao của anh.”
Cố Thần sững sờ, chi hai trăm triệu chỉ để tặng quà cho anh ta? Rốt cuộc trong thùng có gì vậy?
Trì Vũ vừa nhìn đã biết anh ta đang nghĩ gì, bèn an ủi: “Yên tâm, không phải mấy thứ vi phạm pháp luật gì đó đâu, phải rồi, tốt nhất là về dẫn mẹ anh tới bệnh viện kiểm tra đi.”
Dứt lời, cô xoay người tính rời đi.
“Hả? Chờ đã, tôi vẫn chưa đồng ý mà…”
Một trận gió lớn thổi qua, bụi bay mịt mờ che khuất tầm mắt Cố Thần, anh ta không thể không dừng bước, nhắm mắt lại, đợi tới khi mở mắt lần nữa, trước mặt làm gì còn bóng dáng của Trì Vũ.
Anh ta cúi đầu nhìn cái thùng dưới đất, cuối cùng chỉ đành ngồi xổm xuống, mở thùng ra, lúc nhìn thấy thứ đặt bên trong, mặt mày càng thêm tái nhợt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì bên trong xếp một loạt hũ tro, trên từng hũ tro còn dán một mảnh giấy nhớ, ghi rõ địa chỉ.
Gió lạnh lướt qua, chẳng hiểu sao Cố Thần lại thấy sởn cả gai ốc, người anh ta vừa gặp ban nãy là người thật hả?
...
Tiêu tốn hai trăm triệu, trên đường về nhà, Trì Vũ không gặp phải bất kì tình huống gì nữa.
Một giờ sáng, cô an toàn xuất hiện trước cửa biệt thự nhà họ Trì, thật sự không nhịn nổi mà giơ ngón giữa lên trời.
Rầm rầm! Bầu trời nổ đùng đoàng!
Trì Vũ: ...
Cô hít sâu một hơi, an ủi bản thân, không sao không sao.
Người đứng dưới bầu trời, không thể không cúi đầu!
Chỉ cần sau này cô không dùng pháp thuật Huyền Môn nữa, tóm lại sẽ có tiền.
Hiện giờ cô phá trận Thất Sát, nhà họ Trì vẫn có thể dưỡng lão được! Cứ từ từ thôi!
Chỉ có điều... Cô cứ cảm thấy hình như mình đã quên khuấy chuyện gì đó?
Mãi đến khi trở lại phòng, nhìn thấy cái giường của mình, cô mới sửng sốt chốc lát.
Không xong rồi, quên con giặt ga giường kia mất rồi!
Cô do dự một lát, quyết đoán nằm xuống, quên đi, lần sau lại nói vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạch Vô Thường nói, không thể mở Quỷ Môn lung tung được! Cô là đứa nhỏ ngoan ngoãn vâng lời nha!
Sáng hôm sau.
Trì Nhạc tỉnh lại từ trên giường, nhìn căn phòng quen thuộc, ký ức tối hôm qua chậm rãi trở lại.
Sắc mặt cậu ta trắng bệch, lật mình bò dậy, lao ra khỏi phòng, gõ mạnh cửa phòng của Trì Niệm ở bên cạnh.
"Anh! Anh! Anh!"
"Mau mở cửa đi anh!"
Trì Niệm nghe tiếng quỷ khóc sói gào ở bên ngoài, tưởng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng mở cửa: "Làm sao vậy?"
"Quỷ! Trong nhà mình có quỷ!" Trì Nhạc kêu lên.
Trì Niệm sửng sốt một lát, sau đó lạnh mặt: "Gặp ác mộng thì đi rửa mặt cho tỉnh táo lại đi!”
"Không phải! Em không gặp ác mộng! Là sự thật đó!" Trì Nhạc thấy Trì Niệm không tin thì sốt ruột vô cùng.
"Tối hôm qua em thấy được Trì Vũ nhảy từ trên tầng ba xuống nhưng không hề hấn gì cả, sau đó từ bên cạnh em ấy... Có mấy con quỷ bay ra!"
Nghe xong lời này, biểu cảm Trì Niệm nghiêm túc hơn một chút.
Trì Nhạc nghĩ anh ấy tin lời mình thì vui vẻ trong lòng, lại không ngờ Trì Niệm chỉ là nghiêm túc đặt tay lên trán cậu ta.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro