Chương 30 - Có Người Chết

Chương 101

Mang Quả Nhãn Kính Nương

2024-08-08 10:13:05

Lúc này, anh ta không cần lấy Sổ Sinh Tử ra để dò xét, mà trực tiếp lấy từ trong ngực một danh sách được viết chi chít, tìm được hàng Quỷ Vương thứ mười tám, gạch đi Nhân Quả của Quỷ Vương ở đó.

Nam quỷ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ: "Diêm Vương đại nhân, tiểu nhân biết sai rồi, xin ngài buông tha cho tôi đi!"

“Ngươi có thể ẩn núp ở trên mạng, am hiểu nhập thân và ngụy trang, buông tha cho ngươi khác gì đang thả hổ về rừng.” Diêm Vương thu hồi danh sách.

Nam quỷ kinh ngạc đến mức quên cầu xin tha thứ, "Đại, đại nhân làm sao biết được chuyện này?”

“Bản vương biết rất nhiều.” Diêm Vương chỉnh ống tay áo, lạnh lùng nói, “Luân Hồi, ăn đi.”

Vừa ra lệnh xong, giếng cổ mở miệng ra nuốt nam quỷ đang hoảng sợ mà thét chói tai có ý đồ muốn bỏ chạy.

Ánh sáng màu vàng hiện lên, khe nứt lớn xuyên qua giếng cổ từ trên xuống dưới đã thiếu đi một cái.

Diêm Vương khom lưng nhẹ nhàng vuốt ve khe nứt đó, "Vận mệnh của cô ấy càng ngày càng tốt, cũng không uổng công mày..."

Đoàng......

Một đạo sấm sét màu xanh bổ xuống chân Diêm Vương, làm cho đống bụi trên mặt đất tất cả đều văng lên áo và giày của anh ta.

Diêm Vương không nói gì chỉ nhìn trời, "Đến mức này sao? Địa phủ lấy đâu ra sấm sét vậy?”

Vừa dứt lời, bên chân bỗng nhiên hiện ra một luồng lôi điện màu xanh lam, giống như du long bay tới bay lui, tựa hồ anh ta chỉ cần nói sai một câu thì giày của anh ta sẽ phủ một tầng bụi đất.

Diêm Vương: "..." Xì, keo kiệt!

Trong phòng riêng, Tô Vân Thiều thu được không ít công đức, cô dùng Diêm Vương Ấn nhìn thấy mối liên hệ nhân quả của mình và Cái Khiết, cô gái địa ngục đã biến mất.

Cô thử vào trang web kia, quả nhiên không còn.

Tô Vân Thiều nhắn một câu ở trong nhóm tám người, sau đó báo tin tốt này cho Cao Nhiên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cao Nhiên: [ Đến chỗ của em à? ]

Tô Vân Thiều: [ Ừ. ]

Cao Nhiên: [ Là nữ? ]

Tô Vân Thiều: [ Là nam, ông chú râu ria xồm xoàm. ]

Cao Nhiên: [ Đàn ông lớn tuổi vẫn còn mang trái tim thiếu nữ, hóa ra những lời này đều là thật. ]

Tô Vân Thiều: [ Anh không sao chứ? ]

Cao Nhiên: [ Anh đột nhiên cảm thấy Tiêu Thành ăn mặc rất đẹp, ít nhất cậu ta không mặc đồ nữ, ID trên mạng cũng rất đàn ông. ]

Cao Nhiên: [Chuyện đã giải quyết xong, anh phải chuẩn bị về thủ đô, chờ em tan học về chúng ta sẽ tâm sự. ]

Tô Vân Thiều: [ Được. ]

Trong nhóm tám người đã có thêm Trần Tinh Nguyên, đám bạn đang tán gẫu vui vẻ, Tần Sóc thường xuyên ở ẩn không lên tiếng cũng nhập cuộc.

Một học sinh khoa tự nhiên như Tần Giản đã dùng vốn kiến thức văn học nghèo nàn của mình mà điên cuồng thổi cầu vồng thí về Diêm Vương, cái gì mà chim sa cá lặn, mi mục như họa, ôn nhuận như ngọc......

Mặc kệ mấy từ ngữ kia có hợp hay không, toàn bộ đều đắp hết lên người Diêm Vương.

Chứng xấu hổ của Tô Vân Thiều lại tái phát, sau khi mở khung chát với Diêm Vương đột nhiên lại không biết viết cái gì, hơn nửa ngày mới nhớ ra mình tìm anh là có chuyện.

Tô Vân Thiều: [ Lệ quỷ kia có thể nhập vào cái gì vậy? ]

Diêm Vương rất nhanh đã trả lời: [ Internet. ]

Tô Vân Thiều: [ Năng lực này cũng quá khủng rồi! ]

Tô Vân Thiều: [ Hiện tại điện thoại thông minh rất phổ biến, hắn giết người xong liền chui vào trong điện thoại di động, ai có thể tìm được? Vận khí tốt một chút, không chừng còn có thể dựa vào thay mận đổi đào, giấu trời qua biển mà trở thành Quỷ Vương, đến lúc đó thì càng không có biện pháp bắt hắn.]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diêm Vương thầm nghĩ: Cô nói không sai!

Đời trước vì diệt sát Quỷ Vương có năng lực đặc thù về nhân quả, nhân gian cùng Huyền môn đã phải trả giá cực kỳ thảm trọng, đời này có thể diệt sát Quỷ Vương có thể thay đổi nhân quả chưa làm nên trò trống trước, thật sự là may mắn!

Tô Vân Thiều: [ Hỏi một câu ngoài lề chút. ]

Diêm Vương: [ Cô nói đi. ]

Tô Vân Thiều: [ Chứng nghiện internet của anh có phải hơi nặng rồi không? Mỗi lần trả lời chỉ mất một giây. ]

Diêm Vương: [ ... ]

Tác giả có lời muốn nói: Diêm Vương: Nếu cô không phải là vợ của tôi, chỉ một câu này, mạng của cô cũng không còn.

********************

Không nhận được hồi âm, Tô Vân Thiều cũng không có níu lấy không buông, cô đổi sang vấn đề khác: [ Trang web nhập tên giao diện là một phần nhân quả được chuyển nhượng qua khế ước, nhưng hắn ta làm thế nào để không giết nhầm người khi cả hai người trùng tên họ cùng điền vào khế ước kia? ]

Suy đoán 1: Dựa vào oán khí. Nhưng oán khí của Cái Khiết đưa vào trang web là bắt nguồn từ đối tượng âm hôn Hoàng Lập quấy nhiễu cô một tháng ăn không ngon ngủ không yên và sau đó đối tượng oán giận khi viết là tên tra nam trên hot search, oán khí cũng không nhằm vào cô.

Suy đoán 2: Tìm kiếm xung quanh người viết tên. Không có nhiều thù hận và oán hận vô duyên vô cớ như vậy, nếu có thể sinh ra oán khí thì nhất định đã từng xuất hiện cùng lúc.

Nhưng khế ước được lập sau khi đã viết tên xong, vậy trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó làm sao lệ quỷ tìm được người?

Suy đoán 3: Lệ quỷ đã xâm nhập vào hệ thống an ninh. Suy đoán này được đưa ra sau khi biết được lệ quỷ có thể xâm nhập vào mạng internet, khả năng này tương đối lớn.

Diêm Vương: [ Trước hết hắn ở trên mạng tìm kiếm lời nhắn tiêu cực mà người viết để lạị, rồi lần theo đó tìm được người nhắn, tiếp theo là tiến vào hệ thống an ninh, giám sát hệ thống ở các địa phương để xác định đối tượng bị oán hận, rồi thông qua các loại phương thức thu thập thông tin của người kia, sau đó chỉ cần ngồi chờ cá cắn câu là được. ]

Tô Vân Thiều: 【 Anh đã giết lệ quỷ? 】

Diêm Vương: 【 Tôi chỉ hạ mệnh lệnh. 】

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Có Người Chết

Số ký tự: 0