Chương 81
Mang Quả Nhãn Kính Nương
2024-08-08 10:13:05
Ba Tô thành khẩn xin tha: "Không phải vì công việc trong công ty quá nhiều hay sao. Nếu tôi nói trước với bà nhưng đến lúc đó công việc vẫn chưa làm xong, không thể đưa cả nhà đi du lịch được, vậy bọn nhỏ sẽ rất thất vọng!”
“Tôi vẫn luôn thắc mắc Vân Vân vừa mới quay về, tại sao ông cứ luôn ở lì trong công ty tăng ca mà không giành thời gian ở cùng con bé, hóa ra là vì ý định này!"
Ban nãy mẹ Tô vẫn luôn miệng trách cứ ba Tô không chịu nói trước với bà, giờ hiểu ra liền vui vẻ mà hôn ông một cái: "Ông giỏi lắm!"
Ba Tô lập tức quay đầu nhìn phía sau, không nhìn thấy ba đứa con mới khiến ông yên tâm một chút.
"Đây không phải là vì tôi nhìn thấy Vân Vân và Y Y rất lạnh nhạt hay sao? Vì vậy tôi mới muốn tìm cơ hội để tình cảm hai chị em nó gắn bó hơn một chút."
"Lạnh nhạt sao? Không có đâu." Sau đó mẹ Tô kể cho ba Tô nghe câu chuyện thử lễ phục ngày hôm qua: "Vân Vân đang làm tóc dở thì chạy ra ngoài, cả Y Y đang rửa tay chưa kịp lau khô cũng chạy ra theo. Hai chị em nó hợp sức giúp tôi chọc tức Vương phu nhân. Tôi thấy hai đứa cũng rất ăn ý."
Ba Tô:? ? ?
“Buổi sáng tôi chở hai chị em nó đến trường, suốt dọc đường cả hai ngồi phía sau cũng không nói với nhau lời nào!”
Chỉ có nửa ngày hai chị em nó đã làm lành rồi sao? Không ngờ tình bạn giữa con gái với nhau lại có thể vun đắp nhanh đến thế?
Vấn đề này, mẹ Tô cũng không rõ lắm, ít nhất là quan hệ của hai người khi ở trước mặt bà vẫn rất tốt.
"Vậy nhân cơ hội cuối tuần này, chúng ta phải quan sát xem rốt cuộc hai chị em nó nhất trí đối ngoại còn nội bộ thì bất hòa hay còn che giấu điều gì?"
Ba Tô: "Được!"
Mặt khác, trên tầng hai, ba anh em đang thu dọn quần áo mà người nhanh nhất vẫn là Tô Vân Thiều.
Sau khi thay hết quần áo từ trong ra ngoài, cô liền đem tất cả đi giặt. Đang giặt thì dừng tay quay sang nhìn bốn người giấy nhỏ đang ngồi chơi bài poker rồi nói: "Ngày mai và ngày kia cả nhà sẽ đi du lịch. Bốn người các cậu phải ở nhà trông nhà cẩn thận."
Cả bốn người giấy đồng thanh đáp: "Đã rõ!"
Điện thoại di động đặt trên bàn cũng không ngừng rung lên.
Tần Giản: 【Đi ăn tối không? 】
Lôi Sơ Mạn: 【Cậu thực sự không sợ béo à? 】
Hứa Đôn: 【Anh ơi, em đi! 】
Triệu Tình Họa: 【Nếu Vân Thiệu đi thì tớ mới đi. 】
Tần Giản: 【Có phải cậu bị quỷ dọa tới mức ám ảnh tâm lý rồi không? 】
Tô Vân Thiều: 【Cuối tuần nhà tớ có hoạt động khác rồi, tối nay tớ phải gấp rút hoàn thành nốt công việc nên không thể ra ngoài được. 】
Hứa Đôn: 【Cậu gấp rút hoàn thành nốt cái gì thế? 】
Bách Tinh Thần: 【Là quà sinh nhật của chú sao? 】
Tô Vân Thiều: 【Đúng rồi. 】
Tần Giản: 【Tớ muốn xem! 】
Lôi Sơ Mạn: 【Tớ cũng muốn xem, nhưng không phải là cậu vẫn chưa làm xong sao? 】
Triệu Tình Họa: 【 Đồ mà Vân Thiều tự tay làm, nhất định là rất đẹp! 】
Tô Vân Thiều: 【Mới chỉ làm xong có một cái, chờ một chút, tớ chụp rồi gửi cho các cậu xem. 】
Tần Giản: 【Mấy cậu xem xong nhớ giữ bí mật nhé! Nếu ai dám để lộ ra ngoài, cẩn thận tớ xử lí mấy cậu đấy! ! ! 】
Tô Vân Thiều vừa mới gửi ảnh đi thì nhìn thấy dòng tin nhắn kia liền lắc đầu cười cười.
Tô Vân Thiều:【Cũng không nghiêm trọng đến thế, nhưng vẫn phải giữ bí mật. 】
Tần Giản: 【Đây không phải là anh trai của cậu sao? Lần trước đến nhà cậu chơi tôi đã từng thấy anh ấy, trông giống quá! 】
Lôi Sơ Mạn: 【Em bé phiên bản Q thật đáng yêu, giống như mô hình thủ công vây! 】
Tô Vân Thiều: 【Cho các cậu xem mô hình người do tớ làm, nhìn xem có giống hay không? [ảnh ]】
Triệu Tình Họa: 【 Wow, cậu giỏi thế! Chất liệu ngọc không tồi, sau khi đánh bóng sẽ càng đẹp hơn đó ~】
Tần Giản: 【 Vân Thiều, ngày sinh nhật của ba cậu không phải là nên tặng chú ấy mô hình mẹ của cậu sao?】
Bách Tinh Thần: 【 Chắc là cậu ấy mới làm xong một cái, tớ đoán cậu ấy định làm mô hình một nhà năm người đó? 】
Tô Vân Thiều: 【 Đúng vậy. 】
Lôi Sơ Mạn: 【Ê, tớ có nên đi học mấy môn thủ công này không? 】
Bách Tinh Thần: 【 Nếu cậu thích mấy nghề thủ công thì có thẻ đi học kĩ thuật làm gốm. 】
Triệu Tình Họa: 【 Mạn Mạn, cái này nghe có vẻ không tồi nha! 】
Tần Giản: 【 Đề nghị của Tinh Tinh rất thích hợp với cậu đấy. 】
Hứa Đôn: 【 Gần nhà tớ có một tiệm làm gốm, nếu không cuối tuần này các cậu đến đó trải nghiệm một chút cũng được? 】
Mọi người nhanh chóng quyết định cuối tuần cùng nhau tham gia hoạt động tập thể, hơn nữa còn nói sẽ gửi thành quả của ngày mai vào trong nhóm, cũng nhắc Tô Vân Thiều không được quên chia sẻ thành quả của mình.
Bách Tinh Thần cũng gửi tin nhắn riêng cho cô: 【 Nếu cậu làm không kịp thì cứ giữ lấy chìa khóa phòng học vật lý, tớ vẫn có thể cho cậu mượn. 】
Tô Vân Thiều: 【 Cảm ơn. 】
Đêm nay, một nhà năm người cũng không tài nào ngủ ngon được.
Bởi vì ba mẹ Tô muốn mang hết cái này đến cái kia, rồi lại lo lắng thời tiết ngày mai và ngày kia có đẹp hay không, không biết có xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không, một nhà năm người lần đầu tiên đi du lịch cùng nhau không biết có thể thành công viên mãn hay không, mối quan của Tô Vân Thiều và Tô Y Y có thể thân thiết một chút hay không. Mớ suy nghĩ ngổn ngang, nhiều đến mức khiến cả hai ông bà không thể yên giấc.
Tô Vân Thiều lo lắng lỡ chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra sẽ chiếm mất thời gian ít ỏi còn sót lại làm quà sinh nhật nên dứt khoát thức thâu đêm để đẩy nhanh tốc độ.
Ngược lại Tô Y Y lại lo cuối tuần không thể nào xoát đề, vẫn luôn ngồi ở trên bàn học làm đề. Đợi đến tận 12 giờ đêm, sau khi tất cả các nhiệm vụ đều cập nhật mới liền tiếp tục làm được không ít đề. Cho đến lúc bản thân buồn ngủ không thể thức được nữa lại thêm hệ thống thúc giục mới leo lên giường đi ngủ.
Tô Húc Dương biết rõ bản thân không thể lúc nào cũng ôm khư khư cái điện thoại chơi game khi cả gia đình đều tham gia hoạt động tập thể, hơn nữa quãng đường ngày mai vẫn còn ba tiếng để ngủ bù liền thức thêm một lúc.
“Tôi vẫn luôn thắc mắc Vân Vân vừa mới quay về, tại sao ông cứ luôn ở lì trong công ty tăng ca mà không giành thời gian ở cùng con bé, hóa ra là vì ý định này!"
Ban nãy mẹ Tô vẫn luôn miệng trách cứ ba Tô không chịu nói trước với bà, giờ hiểu ra liền vui vẻ mà hôn ông một cái: "Ông giỏi lắm!"
Ba Tô lập tức quay đầu nhìn phía sau, không nhìn thấy ba đứa con mới khiến ông yên tâm một chút.
"Đây không phải là vì tôi nhìn thấy Vân Vân và Y Y rất lạnh nhạt hay sao? Vì vậy tôi mới muốn tìm cơ hội để tình cảm hai chị em nó gắn bó hơn một chút."
"Lạnh nhạt sao? Không có đâu." Sau đó mẹ Tô kể cho ba Tô nghe câu chuyện thử lễ phục ngày hôm qua: "Vân Vân đang làm tóc dở thì chạy ra ngoài, cả Y Y đang rửa tay chưa kịp lau khô cũng chạy ra theo. Hai chị em nó hợp sức giúp tôi chọc tức Vương phu nhân. Tôi thấy hai đứa cũng rất ăn ý."
Ba Tô:? ? ?
“Buổi sáng tôi chở hai chị em nó đến trường, suốt dọc đường cả hai ngồi phía sau cũng không nói với nhau lời nào!”
Chỉ có nửa ngày hai chị em nó đã làm lành rồi sao? Không ngờ tình bạn giữa con gái với nhau lại có thể vun đắp nhanh đến thế?
Vấn đề này, mẹ Tô cũng không rõ lắm, ít nhất là quan hệ của hai người khi ở trước mặt bà vẫn rất tốt.
"Vậy nhân cơ hội cuối tuần này, chúng ta phải quan sát xem rốt cuộc hai chị em nó nhất trí đối ngoại còn nội bộ thì bất hòa hay còn che giấu điều gì?"
Ba Tô: "Được!"
Mặt khác, trên tầng hai, ba anh em đang thu dọn quần áo mà người nhanh nhất vẫn là Tô Vân Thiều.
Sau khi thay hết quần áo từ trong ra ngoài, cô liền đem tất cả đi giặt. Đang giặt thì dừng tay quay sang nhìn bốn người giấy nhỏ đang ngồi chơi bài poker rồi nói: "Ngày mai và ngày kia cả nhà sẽ đi du lịch. Bốn người các cậu phải ở nhà trông nhà cẩn thận."
Cả bốn người giấy đồng thanh đáp: "Đã rõ!"
Điện thoại di động đặt trên bàn cũng không ngừng rung lên.
Tần Giản: 【Đi ăn tối không? 】
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lôi Sơ Mạn: 【Cậu thực sự không sợ béo à? 】
Hứa Đôn: 【Anh ơi, em đi! 】
Triệu Tình Họa: 【Nếu Vân Thiệu đi thì tớ mới đi. 】
Tần Giản: 【Có phải cậu bị quỷ dọa tới mức ám ảnh tâm lý rồi không? 】
Tô Vân Thiều: 【Cuối tuần nhà tớ có hoạt động khác rồi, tối nay tớ phải gấp rút hoàn thành nốt công việc nên không thể ra ngoài được. 】
Hứa Đôn: 【Cậu gấp rút hoàn thành nốt cái gì thế? 】
Bách Tinh Thần: 【Là quà sinh nhật của chú sao? 】
Tô Vân Thiều: 【Đúng rồi. 】
Tần Giản: 【Tớ muốn xem! 】
Lôi Sơ Mạn: 【Tớ cũng muốn xem, nhưng không phải là cậu vẫn chưa làm xong sao? 】
Triệu Tình Họa: 【 Đồ mà Vân Thiều tự tay làm, nhất định là rất đẹp! 】
Tô Vân Thiều: 【Mới chỉ làm xong có một cái, chờ một chút, tớ chụp rồi gửi cho các cậu xem. 】
Tần Giản: 【Mấy cậu xem xong nhớ giữ bí mật nhé! Nếu ai dám để lộ ra ngoài, cẩn thận tớ xử lí mấy cậu đấy! ! ! 】
Tô Vân Thiều vừa mới gửi ảnh đi thì nhìn thấy dòng tin nhắn kia liền lắc đầu cười cười.
Tô Vân Thiều:【Cũng không nghiêm trọng đến thế, nhưng vẫn phải giữ bí mật. 】
Tần Giản: 【Đây không phải là anh trai của cậu sao? Lần trước đến nhà cậu chơi tôi đã từng thấy anh ấy, trông giống quá! 】
Lôi Sơ Mạn: 【Em bé phiên bản Q thật đáng yêu, giống như mô hình thủ công vây! 】
Tô Vân Thiều: 【Cho các cậu xem mô hình người do tớ làm, nhìn xem có giống hay không? [ảnh ]】
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Tình Họa: 【 Wow, cậu giỏi thế! Chất liệu ngọc không tồi, sau khi đánh bóng sẽ càng đẹp hơn đó ~】
Tần Giản: 【 Vân Thiều, ngày sinh nhật của ba cậu không phải là nên tặng chú ấy mô hình mẹ của cậu sao?】
Bách Tinh Thần: 【 Chắc là cậu ấy mới làm xong một cái, tớ đoán cậu ấy định làm mô hình một nhà năm người đó? 】
Tô Vân Thiều: 【 Đúng vậy. 】
Lôi Sơ Mạn: 【Ê, tớ có nên đi học mấy môn thủ công này không? 】
Bách Tinh Thần: 【 Nếu cậu thích mấy nghề thủ công thì có thẻ đi học kĩ thuật làm gốm. 】
Triệu Tình Họa: 【 Mạn Mạn, cái này nghe có vẻ không tồi nha! 】
Tần Giản: 【 Đề nghị của Tinh Tinh rất thích hợp với cậu đấy. 】
Hứa Đôn: 【 Gần nhà tớ có một tiệm làm gốm, nếu không cuối tuần này các cậu đến đó trải nghiệm một chút cũng được? 】
Mọi người nhanh chóng quyết định cuối tuần cùng nhau tham gia hoạt động tập thể, hơn nữa còn nói sẽ gửi thành quả của ngày mai vào trong nhóm, cũng nhắc Tô Vân Thiều không được quên chia sẻ thành quả của mình.
Bách Tinh Thần cũng gửi tin nhắn riêng cho cô: 【 Nếu cậu làm không kịp thì cứ giữ lấy chìa khóa phòng học vật lý, tớ vẫn có thể cho cậu mượn. 】
Tô Vân Thiều: 【 Cảm ơn. 】
Đêm nay, một nhà năm người cũng không tài nào ngủ ngon được.
Bởi vì ba mẹ Tô muốn mang hết cái này đến cái kia, rồi lại lo lắng thời tiết ngày mai và ngày kia có đẹp hay không, không biết có xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không, một nhà năm người lần đầu tiên đi du lịch cùng nhau không biết có thể thành công viên mãn hay không, mối quan của Tô Vân Thiều và Tô Y Y có thể thân thiết một chút hay không. Mớ suy nghĩ ngổn ngang, nhiều đến mức khiến cả hai ông bà không thể yên giấc.
Tô Vân Thiều lo lắng lỡ chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra sẽ chiếm mất thời gian ít ỏi còn sót lại làm quà sinh nhật nên dứt khoát thức thâu đêm để đẩy nhanh tốc độ.
Ngược lại Tô Y Y lại lo cuối tuần không thể nào xoát đề, vẫn luôn ngồi ở trên bàn học làm đề. Đợi đến tận 12 giờ đêm, sau khi tất cả các nhiệm vụ đều cập nhật mới liền tiếp tục làm được không ít đề. Cho đến lúc bản thân buồn ngủ không thể thức được nữa lại thêm hệ thống thúc giục mới leo lên giường đi ngủ.
Tô Húc Dương biết rõ bản thân không thể lúc nào cũng ôm khư khư cái điện thoại chơi game khi cả gia đình đều tham gia hoạt động tập thể, hơn nữa quãng đường ngày mai vẫn còn ba tiếng để ngủ bù liền thức thêm một lúc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro