Thiên Kim Thật Viết Văn Linh Dị Bạo Hồng

Chương 45

Thôi Kinh Thước

2024-08-22 07:36:21

Dù so ra kém nhà họ Đỗ, nhà họ Tống rồi nhà họ Dương vân vân, nhưng cũng được gọi là công thành danh toại.

Hoàng Khải Phong chẳng lẽ là vì chuyện năm đó mà bất kể cái giá phải trả lớn thế nào cũng muốn giúp ông đoạt được mảnh đất kia ư?

Con quỷ bên cạnh gã rốt cuộc có quan hệ thế nào với gã? Gã có biết mảnh đất ở ngoại ô phía Bắc đó có điểm bất thường không?

Khác với vô vàn suy tư của ông.

Lúc này ba người nhà họ Tô cũng vừa đọc xong chương mới, Tô Lâm Hải lập tức đưa ra quyết định: “Ba sẽ từ bỏ mảnh đất ở ngoại ô phía Bắc kia.”

“Ba, con ủng hộ ba!” Tô Noãn Noãn vui vẻ nói, “Nghe lời chị Tuyền Tuyền chắc chắn không sai!”

Tô phu nhân cười trêu con gái: “Trước kia mẹ chưa từng thấy con để ý đến người khác tới vậy đâu.”

“Nhưng con cũng không nói xấu sau lưng chị ấy mà.” Tô Noãn Noãn cảm thấy rất may mắn là trước kia mình không cùng đám con nhà giàu nói xấu sau lưng Thích Tuyền.

Đương nhiên, điều này cũng một phần bởi Thích Uyên gần như không nhắc gì tới Thích Tuyền cả.

Trong nhóm chat vẫn nhảy tin nhắn liên tục.

【Tiền Côn: Mọi người đọc xong chương mới chưa, tôi muốn hỏi một câu, nhà máy tỏa khí đen trong truyện có phải cái ở ngoại ô phía Bắc không nhỉ?】

【Bành Bằng: Tôi nghe mẹ tôi nói ở ngoại ô phía Bắc có một mảnh đất, lúc trước mẹ tôi bảo chỗ đó cạnh tranh kịch liệt lắm nên bà đành từ bỏ.】

【Tôn Vũ: Tôi thấy đúng là nó đấy, mảnh đất đó đúng là cách một cái đạo quan không xa.】

【Tiền Côn: Má ơi, ba tôi còn đang định mua chỗ đó đấy!】

【Tôn Vũ: Chỉ là tiểu thuyết thôi mà, cậu tin thật đấy à?】

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


【Tô Noãn Noãn: Ba tôi quyết định từ bỏ.】

【Tiền Côn: Đại tiểu thư ơi! Cậu bỏ block tôi được không?】

【Bành Bằng: Chị Noãn block cậu à? Cậu lại làm chuyện gì thiếu đạo đức rồi hả?】

【Tôn Vũ: Ba cậu đưa tiền và biệt thự thật đấy à?】

Tô Noãn Noãn để mặc bọn họ trò chuyện rôm rả, cô chỉ để lại một câu như thế rồi biến mất dạng.

Đám Tiền Côn đều vừa tốt nghiệp cấp ba, ở nhà không có tiếng nói, khác với mấy người Thích Lẫm, lại càng khác đám người cùng tuổi như Đỗ Gia Danh.

Họ nhiều ít gì cũng đều tiếp nhận một số công việc trong nhà, biết được nhiều tin tức hơn, thế nên chỉ cười nhạt trước thứ được gọi là “khí đen” trong tiểu thuyết kia.

【Đỗ Gia Danh: Ả đàn bà này chỉ biết giả thần giả quỷ, @Thích Lẫm, quản em gái anh chút đi!】

【Dương Túc: Có khả năng đây là chiến thuật của nhà họ Thích không?】

【Trương Thành Ngôn: Mấy cậu quên chuyện xui xẻo ở đạo quan rồi à? Chúng ta đều đi qua đó đấy, giờ nghĩ lại tôi cũng hơi sợ.】

【Đỗ Gia Danh: @Dương Túc, mẹ nó, nhà họ Thích khá lắm, vòng vo ghê như thế thì ra là vì dọa chúng ta phải lui bước!】

【Dương Túc: Thời đại mới thương chiến kiểu mới. @Thích Lẫm, chiến thuật này mới mẻ đấy, xin nhận của tôi một lạy.】

【Tống Lâm: ?】

【Dương Túc: Ôi chao Tống thiếu gia hiếm khi trồi lên này! Không phải là định ra mặt giúp cha vợ tương lai đấy chứ?】

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


【Tống Lâm: Chiến thuật gì?】

【Đỗ Gia Danh: Chắc anh vẫn chưa biết, vị hôn thê của anh trong tiểu thuyết bị bôi đen thảm lắm đấy.】

Trong nhóm chat xuất hiện một đường link tiểu thuyết.

Tống Lâm đã bận rộn cả ngày: ???

Vài ngày không gặp không ngờ thế giới lại thay đổi nhanh như vậy, đám phú nhị đại vô công rồi nghề đều đi đọc tiểu thuyết cả rồi.

Anh ta vốn không đọc tiểu thuyết mạng bao giờ, nhưng vì chuyện này có liên quan tới vị hôn thê nên vẫn thử nhấn vào xem sao.

Sau khi đọc xong anh ta cũng không cảm thấy hứng thú với mấy chuyện thần quái, chỉ quan tâm tới cảm xúc của Thích Ánh Tuyết, thế nên vội nhấc máy gọi cho cô ta ngay.

“A Lâm?” Giọng nữ trong điện thoại hơi khàn.

Tống Lâm nhíu mày: “Cắt ngang giấc ngủ của em rồi à?”

“Không, em vẫn chưa ngủ.” Giọng Thích Ánh Tuyết lại trở nền mềm như bông, “Muộn vậy rồi sao anh còn gọi cho em, anh nhớ em à?”

“Ừ, em vẫn đang quay phim hả?”

“Vâng, mấy hôm nay em bận quá, còn phải quay đêm suốt nữa.”

Tống Lâm vốn định an ủi cô ta mấy câu, nhưng nghĩ lại có khi cô còn không biết chuyện tiểu thuyết, vả lại cũng sợ làm ảnh hưởng tới cảm xúc của Thích Ánh Tuyết lúc quay phim nên đổi ý, chỉ nói: “Em nghỉ ngơi sớm đi nhé, ngủ ngon.”

Tắt máy xong anh ta nhắn riêng cho Thích Lẫm:【Cậu biết chuyện tiểu thuyết không?】

【Thích Lẫm: Sao?】

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Viết Văn Linh Dị Bạo Hồng

Số ký tự: 0