Thiên Lý Đào Hoa Nhất Thế Khai

Thiên Đóa Đào H...

2024-10-18 20:02:01

Hắn bị thương nặng ở Dung Uyên, quần áo rách nát, mà nay đã đổi sang y phục khác, thậm chí vết thương cũng đã được bôi thuốc.

Mộ Huyền Linh cằm tựa lòng bàn tay cười khúc khích: "Tất nhiên là ta đã giúp Tạ tông chủ bôi thuốc và thay y phục. Quả nhiên Tạ tông chủ vạm vỡ phi phàm, thiên phú dị bẩm."

Tạ Tuyết Thần hô hấp cứng lại, tức giận trong lòng khiến hắn vô thức chụp tay về phía Mộ Huyền Linh. Kiếm tu luyện thể vô song, dù lúc này thần khiếu trống rỗng, linh lực suy kiệt, Tạ Tuyết Thần vẫn ra tay nhanh như chớp. Mộ Huyền Linh dường như đã sẵn sàng phòng bị, sợ làm hại đến Tạ Tuyết Thần, cũng không dùng ma công, chỉ lấy thuật pháp trên tay đỡ đòn, sau mười mấy hiệp, Tạ Tuyết Thần vẫn cực kỳ suy yếu thất thế, hai tay bị Mộ Huyền Linh khống chế, đè xuống hai bên thân mình.

Mộ Huyền Linh quỳ gối bên cạnh Tạ Tuyết Thần, cúi người áp sát, vài sợi tóc đen rơi xuống, rơi trên gò má tái nhợt của Tạ Tuyết Thần.

Hai người một trên một dưới, tư thế mơ hồ, thấy Mộ Huyền Linh áp sát, Tạ Tuyết Thần lòng căng thẳng, vô thức mím chặt đôi môi, nhưng nụ hôn mạnh bạo trong tưởng tượng vẫn chưa ập tới.

Mộ Huyền Linh cúi nhìn Tạ Tuyết Thần, lông mày cong cong, tràn ngập ý cười.

"Tạ tông chủ biết rõ không địch nổi nhưng vẫn ra tay, hay là có ý gì khác?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tạ Tuyết Thần đôi mắt lạnh băng, không nói gì.

Khóe môi Mộ Huyền Linh nhếch lên, từ từ áp sát đôi môi Tạ Tuyết Thần, hơi thở của hắn dường như ngưng đọng theo sự tiến tới của nàng. Tạ Tuyết Thần không lui được, không tránh được, chỉ có thể nhìn chằm chằm đối phương áp sát.

Hắn nắm chặt hai quả đấm, ngón tay trắng bệch, nhưng vô lực thoát khỏi sự khống chế của Mộ Huyền Linh.

Ngay khi hai chóp mũi sắp chạm vào nhau, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, rồi tiếp đến là tiếng gõ cửa nhẹ.

Không khí ngưng đọng bị tiếng động bất ngờ phá vỡ, Mộ Huyền Linh cũng buông Tạ Tuyết Thần ra, nhẹ nhàng mỉm cười rồi xoay người đi nhẹ nhàng. Nàng bước đi vui vẻ khoan khoái, dưới chân phát ra âm thanh leng keng trong trẻo. Tạ Tuyết Thần vô thức nhìn xuống mắt cá chân của Mộ Huyền Linh, ánh mắt bị chiếc chuông bằng ngọc trắng thu hút.

Chiếc chuông đó chắc chắn cũng là pháp khí của ma tộc, âm thanh phát ra có thể mê hoặc tâm hồn, thật sự có thể lay động tâm thần của hắn.

Tạ Tuyết Thần từ từ lấy lại nhịp thở, theo động tác của Mộ Huyền Linh mà nhìn ra phía cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Lý Đào Hoa Nhất Thế Khai

Số ký tự: 0