Thiên Lý Đào Hoa Nhất Thế Khai
Thiên Đóa Đào H...
2024-10-18 20:02:01
Nghe nói hắn thông minh tuyệt đỉnh, trên đời khó tìm người thứ hai.
Nghe nói y thuật của hắn tinh tuyệt, được người đời xưng tụng là Dược Vương.
Nghe nói dung mạo hắn tuấn mỹ vô song, tựa như thần nhân.
Tất cả mọi người khi nhắc đến hắn đều không tiếc lời khen ngợi, sau đó lại thở dài tiếc nuối.
Bởi vì hắn trời sinh mười khiếu, thiên phú dị bẩm, sánh ngang với Tạ Tuyết Thần.
Nhưng mà hiện tại, hắn chỉ là một phế nhân, một kẻ què quặt.
Tiên Minh vốn có bảy đại tông môn, ngoài năm đại tông môn hiện tại, còn có Minh Nguyệt Sơn Trang đã bị diệt môn và Uẩn Tú Sơn Trang.
Lão trang chủ Uẩn Tú Sơn Trang là chiến thần vang danh thiên hạ - Nam Vô Cữu. Nam Vô Cữu lấy giết chóc lập đạo, cả đời tiêu diệt vô số yêu ma, được người người trong thiên hạ kính ngưỡng. Thế nhưng, Uẩn Tú Sơn Trang không chỉ có chiến thần Nam Vô Cữu đáng để tự hào, mà còn có Nam Tư Nguyệt được xưng tụng là thần đồng.
Con người sinh ra có bảy khiếu, ba tuổi luyện thể, bảy tuổi mở Âm Dương nhị khiếu. Dương khiếu nằm ở huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu, Âm khiếu nằm ở rốn. Sau khi Âm Dương nhị khiếu được mở ra, rèn luyện thân thể đến năm mười tuổi mới đủ tư cách tham gia tuyển chọn của các đại tông môn, thử mở Thần Khiếu. Trên thế gian, người có thể mở Cửu Khiếu, vạn người có một. Người có thể mở Thần Khiếu, trăm vạn người mới có một. Thiên phú mạnh nhất chính là trời sinh mười khiếu, được người đời xưng tụng là Thần Nhân chuyển thế.
Mà mấy trăm năm qua, trên thế gian chỉ xuất hiện hai người như vậy. Một người là Tạ Tuyết Thần, người còn lại chính là Nam Tư Nguyệt.
Nam Tư Nguyệt từ nhỏ đã thông minh hơn người, quá mục bất vong, bất kể học gì cũng chỉ cần nhìn qua một lần là nhớ. Khi đó, Uẩn Tú Sơn Trang tuy là một trong bảy đại tông môn nhưng xếp hạng cuối cùng, thế nhưng tất cả mọi người đều cho rằng, Nam Tư Nguyệt chính là hy vọng trỗi dậy của Uẩn Tú Sơn Trang.
Chỉ tiếc, vào năm Nam Tư Nguyệt mười tuổi, Nam Vô Cữu vì kết oán quá nhiều nên bị yêu ma trả thù, bắt cóc Nam Tư Nguyệt. Nam Tư Nguyệt khi ấy mới mười tuổi đã phải chịu đựng đủ mọi tra tấn, cuối cùng được Nam Vô Cữu liều mạng cứu về. Chỉ tiếc là tuy cứu được mạng nhưng hắn đã trở thành một phế nhân. Yêu ma dùng thủ đoạn cực kỳ độc ác hủy hoại Âm Dương nhị khiếu và Thần Khiếu của Nam Tư Nguyệt, còn dùng xiềng xích của yêu ma khóa chặt chân phải của hắn, khiến cho tam khiếu vĩnh viễn không thể khôi phục, ngay cả chân phải cũng vì bị ma khí ăn mòn nên khó có thể tái tạo.
Tam khiếu bị hủy, thiên chi kiêu tử khiến người người ngưỡng mộ bỗng chốc trở thành kẻ đáng thương, khiến người đời thương xót. Nam Vô Cữu vì chuyện này mà tóc bạc trắng, hóa điên cuồng, nhưng chung quy cũng vô dụng. Vài năm sau, Nam Vô Cữu lâm bệnh qua đời, Nam Tư Nguyệt khi ấy còn ít tuổi đã phải một mình gánh vác Uẩn Tú Sơn Trang. Nghe nói hắn vẫn là thiếu niên thông tuệ tuyệt đỉnh năm nào, tinh thông y thuật, trận pháp, cơ quan, thậm chí còn am hiểu cả kinh thương, âm luật, toán pháp. Uẩn Tú Sơn Trang không những không vì vậy mà suy tàn mà ngược lại còn cường thịnh hơn xưa. Chỉ là một tông môn do một trang chủ không thể tu luyện lãnh đạo thì vĩnh viễn không thể đứng trong hàng ngũ Tiên Minh. Cho nên, Uẩn Tú Sơn Trang hiện giờ tuy rằng có thế lực không tầm thường, nhưng cũng chỉ là đệ nhất đại phái trong thế tục, không được tính là một trong ngũ đại phái của Tiên Minh.
Mộ Huyền Linh tất nhiên từng nghe qua chuyện của Nam Vô Cữu và Nam Tư Nguyệt, Uẩn Tú Sơn Trang cách nơi này cũng không xa, nhưng nàng không ngờ rằng, Nam Tư Nguyệt từng bị yêu ma hãm hại lại bằng lòng ra tay giúp đỡ yêu ma.
"Nam công tử, ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Mộ Huyền Linh lại lùi về sau một bước, kéo chặt áo choàng đen trên người. Nàng cũng không rõ vì sao bản thân lại đề phòng một người bình thường như vậy. Nam Tư Nguyệt tuy danh tiếng lừng lẫy, nhưng nói cho cùng cũng chỉ là một người bình thường không thể tu luyện, không thể nào tạo thành uy hiếp cho nàng.
Nam Tư Nguyệt dĩ nhiên nhận ra Mộ Huyền Linh càng đề phòng hắn hơn. Hắn không để tâm, mỉm cười nhìn A Bảo trên vai Mộ Huyền Linh.
"A Bảo, lại đây nào."
Hắn vươn tay ra, A Bảo lập tức nhảy vụt lên, đáp xuống lòng bàn tay hắn. Tú Tú vội vàng tiến lên, lo lắng hỏi: "Nam công tử, A Bảo không sao chứ?"
Nghe nói y thuật của hắn tinh tuyệt, được người đời xưng tụng là Dược Vương.
Nghe nói dung mạo hắn tuấn mỹ vô song, tựa như thần nhân.
Tất cả mọi người khi nhắc đến hắn đều không tiếc lời khen ngợi, sau đó lại thở dài tiếc nuối.
Bởi vì hắn trời sinh mười khiếu, thiên phú dị bẩm, sánh ngang với Tạ Tuyết Thần.
Nhưng mà hiện tại, hắn chỉ là một phế nhân, một kẻ què quặt.
Tiên Minh vốn có bảy đại tông môn, ngoài năm đại tông môn hiện tại, còn có Minh Nguyệt Sơn Trang đã bị diệt môn và Uẩn Tú Sơn Trang.
Lão trang chủ Uẩn Tú Sơn Trang là chiến thần vang danh thiên hạ - Nam Vô Cữu. Nam Vô Cữu lấy giết chóc lập đạo, cả đời tiêu diệt vô số yêu ma, được người người trong thiên hạ kính ngưỡng. Thế nhưng, Uẩn Tú Sơn Trang không chỉ có chiến thần Nam Vô Cữu đáng để tự hào, mà còn có Nam Tư Nguyệt được xưng tụng là thần đồng.
Con người sinh ra có bảy khiếu, ba tuổi luyện thể, bảy tuổi mở Âm Dương nhị khiếu. Dương khiếu nằm ở huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu, Âm khiếu nằm ở rốn. Sau khi Âm Dương nhị khiếu được mở ra, rèn luyện thân thể đến năm mười tuổi mới đủ tư cách tham gia tuyển chọn của các đại tông môn, thử mở Thần Khiếu. Trên thế gian, người có thể mở Cửu Khiếu, vạn người có một. Người có thể mở Thần Khiếu, trăm vạn người mới có một. Thiên phú mạnh nhất chính là trời sinh mười khiếu, được người đời xưng tụng là Thần Nhân chuyển thế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà mấy trăm năm qua, trên thế gian chỉ xuất hiện hai người như vậy. Một người là Tạ Tuyết Thần, người còn lại chính là Nam Tư Nguyệt.
Nam Tư Nguyệt từ nhỏ đã thông minh hơn người, quá mục bất vong, bất kể học gì cũng chỉ cần nhìn qua một lần là nhớ. Khi đó, Uẩn Tú Sơn Trang tuy là một trong bảy đại tông môn nhưng xếp hạng cuối cùng, thế nhưng tất cả mọi người đều cho rằng, Nam Tư Nguyệt chính là hy vọng trỗi dậy của Uẩn Tú Sơn Trang.
Chỉ tiếc, vào năm Nam Tư Nguyệt mười tuổi, Nam Vô Cữu vì kết oán quá nhiều nên bị yêu ma trả thù, bắt cóc Nam Tư Nguyệt. Nam Tư Nguyệt khi ấy mới mười tuổi đã phải chịu đựng đủ mọi tra tấn, cuối cùng được Nam Vô Cữu liều mạng cứu về. Chỉ tiếc là tuy cứu được mạng nhưng hắn đã trở thành một phế nhân. Yêu ma dùng thủ đoạn cực kỳ độc ác hủy hoại Âm Dương nhị khiếu và Thần Khiếu của Nam Tư Nguyệt, còn dùng xiềng xích của yêu ma khóa chặt chân phải của hắn, khiến cho tam khiếu vĩnh viễn không thể khôi phục, ngay cả chân phải cũng vì bị ma khí ăn mòn nên khó có thể tái tạo.
Tam khiếu bị hủy, thiên chi kiêu tử khiến người người ngưỡng mộ bỗng chốc trở thành kẻ đáng thương, khiến người đời thương xót. Nam Vô Cữu vì chuyện này mà tóc bạc trắng, hóa điên cuồng, nhưng chung quy cũng vô dụng. Vài năm sau, Nam Vô Cữu lâm bệnh qua đời, Nam Tư Nguyệt khi ấy còn ít tuổi đã phải một mình gánh vác Uẩn Tú Sơn Trang. Nghe nói hắn vẫn là thiếu niên thông tuệ tuyệt đỉnh năm nào, tinh thông y thuật, trận pháp, cơ quan, thậm chí còn am hiểu cả kinh thương, âm luật, toán pháp. Uẩn Tú Sơn Trang không những không vì vậy mà suy tàn mà ngược lại còn cường thịnh hơn xưa. Chỉ là một tông môn do một trang chủ không thể tu luyện lãnh đạo thì vĩnh viễn không thể đứng trong hàng ngũ Tiên Minh. Cho nên, Uẩn Tú Sơn Trang hiện giờ tuy rằng có thế lực không tầm thường, nhưng cũng chỉ là đệ nhất đại phái trong thế tục, không được tính là một trong ngũ đại phái của Tiên Minh.
Mộ Huyền Linh tất nhiên từng nghe qua chuyện của Nam Vô Cữu và Nam Tư Nguyệt, Uẩn Tú Sơn Trang cách nơi này cũng không xa, nhưng nàng không ngờ rằng, Nam Tư Nguyệt từng bị yêu ma hãm hại lại bằng lòng ra tay giúp đỡ yêu ma.
"Nam công tử, ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Mộ Huyền Linh lại lùi về sau một bước, kéo chặt áo choàng đen trên người. Nàng cũng không rõ vì sao bản thân lại đề phòng một người bình thường như vậy. Nam Tư Nguyệt tuy danh tiếng lừng lẫy, nhưng nói cho cùng cũng chỉ là một người bình thường không thể tu luyện, không thể nào tạo thành uy hiếp cho nàng.
Nam Tư Nguyệt dĩ nhiên nhận ra Mộ Huyền Linh càng đề phòng hắn hơn. Hắn không để tâm, mỉm cười nhìn A Bảo trên vai Mộ Huyền Linh.
"A Bảo, lại đây nào."
Hắn vươn tay ra, A Bảo lập tức nhảy vụt lên, đáp xuống lòng bàn tay hắn. Tú Tú vội vàng tiến lên, lo lắng hỏi: "Nam công tử, A Bảo không sao chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro