[Thiên Tai Độn Hóa] Khai Cục Trói Định Mộng Tưởng Trang Viên
Tôi Đã Chết Như...
Tác giả: Thập Thất Đinh
2024-12-03 22:00:03
Mà hình như, không gian này cũng không thuộc về hệ thống ngoài hành tinh, trước tiên, cho dù là phong cách vẽ, hay chỉ riêng cách thức thao tác, chúng cũng hoàn toàn khác nhau.
Điểm khác nhau duy nhất trong việc cô điều khiển hệ thống ngoài hành tinh và điều khiển máy tính là cái sau cần dùng chuột, cái trước chỉ cần ý niệm. Mà không gian trong ý thức của cô lại giống như bỗng dưng mọc ra một đôi tay, phụ thuộc vào thân thể của cô, cho dù có đang nhìn hay không thì vẫn có thể cảm ứng được sự tồn tại của nó một cách rõ ràng.
Kho vật dụng trong hệ thống ngoài hành tinh có thể bảo quản đồ vật vô thời hạn, vậy không gian ý thức thì sao? Nếu nó thật sự tồn tại độc lập với thời gian hiện thực, chẳng phải cũng có thể bảo quản vật thể vô thời hạn ư?
Tống Vũ Sênh khó nén kích động bỏ đồng hồ báo thức vào, lúc bỏ vào đồng hồ chỉ 14:15 phút, 10 phút sau cô lại lấy đồng hồ báo thức ra.
Thời gian trên đồng hồ báo thức đã trở thành 14:25 phút, điều này cho thấy tốc độ thời gian trong không gian ý thức khớp với thế giới bên ngoài.
Như vậy càng có thể chứng thực cho phỏng đoán lúc trước của cô, không gian trong ý thức và hệ thống ngoài hành tinh không phải là cùng một thứ.
Nếu như bây giờ lại vòng về ba câu hỏi ban đầu kia, cô rất khó mà không liên hệ việc bản thân đột nhiên bỏ mạng với không gian xuất hiện trong đầu với nhau. Ngay lúc cô đang cố gắng suy nghĩ xem giữa hai việc này có liên quan hay không, hệ thống vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng cho cô một gợi ý nào đó.
"Ting."
[Nhiệm vụ ngẫu nhiên đã kích hoạt: Điều tra nguyên nhân cái chết của bản thân, giới hạn trả lời trong vòng 10 phút, phần thưởng nhiệm vụ: 10 giờ thời gian sống sót, 10 đồng tiền đồng.]
Tống Vũ Sênh cảm giác như mình đã chạm được tới cách hệ thống đưa ra nhiệm vụ, hẳn là nó có thể giám sát ý nghĩ của cô, khi một ý nghĩ nào đó gặp được tuyến nhiệm vụ, mới có thể kích hoạt nhiệm vụ.
Nhưng bây giờ không phải là lúc suy nghĩ về điều này, 10 giờ thời gian sống sót là vô cùng quý giá đối với cô, cô bắt buộc phải trả lời đúng.
Cô rất chắc chắn trước khi chết bản thân không có bất kỳ bệnh mãn tính nào, cũng không phù hợp với điều kiện đột tử, cách chết của cô rất kì dị, với cô, phân biệt những tình huống này rất đơn giản, cô có thể khẳng định nguyên nhân cái chết của mình chắc chắn không xuất phát từ bên trong.
Điểm khác nhau duy nhất trong việc cô điều khiển hệ thống ngoài hành tinh và điều khiển máy tính là cái sau cần dùng chuột, cái trước chỉ cần ý niệm. Mà không gian trong ý thức của cô lại giống như bỗng dưng mọc ra một đôi tay, phụ thuộc vào thân thể của cô, cho dù có đang nhìn hay không thì vẫn có thể cảm ứng được sự tồn tại của nó một cách rõ ràng.
Kho vật dụng trong hệ thống ngoài hành tinh có thể bảo quản đồ vật vô thời hạn, vậy không gian ý thức thì sao? Nếu nó thật sự tồn tại độc lập với thời gian hiện thực, chẳng phải cũng có thể bảo quản vật thể vô thời hạn ư?
Tống Vũ Sênh khó nén kích động bỏ đồng hồ báo thức vào, lúc bỏ vào đồng hồ chỉ 14:15 phút, 10 phút sau cô lại lấy đồng hồ báo thức ra.
Thời gian trên đồng hồ báo thức đã trở thành 14:25 phút, điều này cho thấy tốc độ thời gian trong không gian ý thức khớp với thế giới bên ngoài.
Như vậy càng có thể chứng thực cho phỏng đoán lúc trước của cô, không gian trong ý thức và hệ thống ngoài hành tinh không phải là cùng một thứ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu như bây giờ lại vòng về ba câu hỏi ban đầu kia, cô rất khó mà không liên hệ việc bản thân đột nhiên bỏ mạng với không gian xuất hiện trong đầu với nhau. Ngay lúc cô đang cố gắng suy nghĩ xem giữa hai việc này có liên quan hay không, hệ thống vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng cho cô một gợi ý nào đó.
"Ting."
[Nhiệm vụ ngẫu nhiên đã kích hoạt: Điều tra nguyên nhân cái chết của bản thân, giới hạn trả lời trong vòng 10 phút, phần thưởng nhiệm vụ: 10 giờ thời gian sống sót, 10 đồng tiền đồng.]
Tống Vũ Sênh cảm giác như mình đã chạm được tới cách hệ thống đưa ra nhiệm vụ, hẳn là nó có thể giám sát ý nghĩ của cô, khi một ý nghĩ nào đó gặp được tuyến nhiệm vụ, mới có thể kích hoạt nhiệm vụ.
Nhưng bây giờ không phải là lúc suy nghĩ về điều này, 10 giờ thời gian sống sót là vô cùng quý giá đối với cô, cô bắt buộc phải trả lời đúng.
Cô rất chắc chắn trước khi chết bản thân không có bất kỳ bệnh mãn tính nào, cũng không phù hợp với điều kiện đột tử, cách chết của cô rất kì dị, với cô, phân biệt những tình huống này rất đơn giản, cô có thể khẳng định nguyên nhân cái chết của mình chắc chắn không xuất phát từ bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro