Thiên Tài E-sports Được Chọn Lựa
Chương 53
Thời Y Thập Nhất
2025-02-24 07:23:27
Lão Chu lúc nghe xong cái tên dài dằng dặc kỳ lạ đó lập tức muốn bỏ đi, nhưng bị Chu Hoành cứng rắn kéo lại.Chu Hoành khoa tay múa chân:"Anh nghĩ tôi đang đùa à? Nghiêm túc lắm, rất nghiêm túc luôn ấy!"Lão Chu bất lực:"Đơn phương thích thì thôi không nói, nhưng cái danh "tra nam" cũng đâu đến nỗi nào... Dù gì Dư Thanh trước đây cũng bị gọi là "tra nam" suốt mấy năm trời, nhưng chẳng phải lượng fan của cậu ấy vẫn vững vàng đứng nhất sao..."Chu Hoành tức giận, hận cái đầu gỗ của Lão Chu:"Tra nam thì sao hả? Dư Thanh bị gọi là tra nam chỉ vì trông cậu ấy có nét giống thế, thêm khí chất kiểu đó nữa. Nhưng thực chất, cậu ấy giữ mình trong sạch, nội tâm thuần khiết mà lại kín đáo, từ trước đến nay chẳng có bằng chứng thực sự nào cả! Nhưng Yến Ninh thì giờ giống vậy không?""Có gì khác đâu chứ..."Chu Hoành phát điên:"Khác chứ!!!! Khác lớn luôn!!! Yến Ninh là bị bắt quả tang có bằng chứng hẳn hoi, chứng minh rõ ràng là cậu ấy thật sự là tra nam! Hơn nữa tình tiết còn rất nghiêm trọng, thẳng nam giả làm cong đó!!!"Dư Thanh: "..."Yến Ninh: "...""Thật ra cũng không phức tạp như vậy đâu, để tôi nói thế này cho đơn giản, tôi đã nghĩ xong nên đăng gì rồi~"Dư Thanh ngồi vắt chéo chân, dựa người vào Yến Ninh, tay khẽ che mắt để ánh đèn khỏi chiếu vào.Tay của Yến Ninh phủ lên đó."Em cũng nghĩ xong rồi."Tối hôm đó, hai bài đăng trên Weibo làm bùng nổ cả fandom của Thiên Tuyển.BTW — Clear: "Sẽ có một ngày, anh khắc sâu em vào tận xương tủy của mình."—— to my love@BTW — Edge[Hình ảnh][Hình ảnh]Hai tấm ảnh. Một tấm là hai bàn tay đan chặt mười ngón, trên đó lấp lánh hai chiếc nhẫn bạc sáng ngời.Tấm còn lại là hai bàn tay đã tháo nhẫn, xòe rộng, ngón áp út của cả hai đều để lại vết hằn hơi đỏ.Trên vết khắc chữ nhỏ xíu, một chiếc là "YN", chiếc kia là "DT".Còn bài đăng của Yến Ninh thì càng đơn giản, đúng kiểu ít mà chất.BTW — Edge: "Em hiểu rồi, đã sớm có kế hoạch, mọi thứ như anh mong muốn." @BTW — Clear[Hình ảnh][Hình ảnh]Tấm ảnh đầu tiên giống hệt của Dư Thanh. Nhưng tấm thứ hai thì đúng nghĩa "chấn động."Đó là ảnh Yến Ninh chụp Dư Thanh chưa tỉnh ngủ nằm trên giường, chỉ lộ ra một đoạn cổ mang vết đỏ mờ mờ và mái tóc bù xù. Bên cạnh là Thập Tam Yêu, con mèo đang nằm kiêu ngạo với dáng vẻ đầy bá đạo.Hai bài đăng vừa lên sóng, toàn bộ các fan "vợ" và fan "bạn gái" của cả hai đều bị đánh ngất.Nhân tiện, cũng tiễn bay fandom CP của Dư Thanh và Khang Miễn, Dư Thanh và Tạ Trừng, Yến Ninh và Khang Miễn.Chỉ có fandom CP của Dư Thanh và Yến Ninh là được dịp ăn mừng Tết lớn, vui vẻ tận hưởng ngày đại hỉ.Phần bình luận dưới bài đăng của cả hai thì đúng là đủ mọi sắc thái, cực kỳ sôi động.Câu hỏi được hỏi nhiều nhất:
[Vậy rốt cuộc Edge là 1 hay Clear là 1?]Còn trong group chat chung thì đúng nghĩa náo nhiệt không từ nào tả nổi.Bop một phát nổ chết tụi bây: 【Vậy thì sao? Vậy mấy cú đòn tôi ăn rốt cuộc là tính gì đây hả?】Dư Thanh suýt cười đến ngất, tâm trạng tốt vô cùng.Bế Đường Ngũ Nguyệt Thu: 【Là do cậu xui thôi~】Tạ Trừng cũng là một kẻ bị oan, trong nhóm chat điên cuồng kêu gọi mọi người lên tiếng cho mình.Cam Tươi Ngâm Chân: 【Các người hoàn toàn không biết, tôi đã phải chịu bao nhiêu sự ác ý từ phía Yến Ninh! Quan trọng nhất là lão cáo già Dư Thanh này căn bản không thèm quan tâm, chỉ đứng nhìn cho vui thôi!!!】...Không khí vui vẻ kéo dài đến tận tối muộn. Mặc dù Chu Hoành rất bất lực trước chuyện này, nhưng cuối cùng vẫn cho rằng công khai chuyện lớn thế này thì thế nào cũng phải ăn mừng một chút.Tối hôm đó, cả nhóm kéo nhau đến quán ăn nơi BTW thường gọi đồ ăn. Có Châu Tùng Dục, Khang Miễn, Chu Hoành, Lão Chu và cả Panda dẫn theo đội 2.Mọi người nâng ly hô lớn về phía Yến Ninh và Dư Thanh:
"Chúc mừng cặp đôi "nhà nhà đều biết" công khai tình cảm!"Dư Thanh vội xua tay, hạ giọng nói:
"Được rồi, được rồi, gương mặt anh tuấn, phong độ ngời ngời này của tôi còn muốn giữ hay không đây!"Hai người cười lớn, cùng nhau nâng ly đáp lại.Sau vài vòng rượu, điện thoại của Yến Ninh đột nhiên đổ chuông.Yến Ninh đang nửa tỉnh nửa say, cầm điện thoại lên nhìn. Một dãy số làm người ta cực kỳ chán ghét. Quả nhiên, cả ngày hôm nay, xen lẫn giữa bầu không khí hân hoan, cảm giác bất an vẫn không phải vô căn cứ.Yến Ninh tắt máy, làm như không có chuyện gì, tiếp tục uống rượu và trò chuyện. Cho đến lần thứ 7 điện thoại lại reo.Yến Ninh hít sâu một hơi. Dư Thanh sớm đã nhìn ra cậu có điều không ổn.Yến Ninh đứng dậy, giơ giơ điện thoại lên, cố tình tránh ánh mắt của Dư Thanh."Em ra ngoài nghe điện thoại một chút."...[Ôi chao~ cuối cùng cũng chịu bắt máy rồi, khó khăn lắm đấy~]Yến Ninh thực ra đã sớm đoán được, việc cậu và Dư Thanh công khai chắc chắn sẽ mang lại rắc rối. Trịnh Quân không đời nào chịu để yên nhìn bọn họ hạnh phúc như thế.[Cậu nói anh ta không quan trọng, nhưng hai người lại công khai rồi. Cậu nói xem, tôi nên cảm ơn anh ta thế nào đây? Cảm ơn anh ta đã biến Yến Ninh của tôi trở thành như bây giờ, thật là tuyệt vời.]Gió đêm mùa hè thổi nhè nhẹ, mát rượi, nhưng Yến Ninh từ đầu đến chân đã như rơi vào hầm băng. Trên vỉa hè, cậu suýt nữa thì ngã khuỵu.Yến Ninh toàn thân run rẩy:"Đừng động vào anh ấy."Trịnh Quân cười điên cuồng, tiếng cười như muốn xuyên thủng màng nhĩ của Yến Ninh.[Đừng động vào anh ta? Vậy hóa ra tất cả những gì cậu nói trước đây đều là nói dối sao?!][Hahahahaha... Anh ta hiểu cậu không? Anh ta có biết trước đây cậu từng là con chó dưới chân tôi không? Anh ta biết không? Cậu có dám nói cho anh ta biết không?]"Câm miệng!"Yến Ninh gầm lên giận dữ:"Mày rốt cuộc muốn gì? Nhắm vào tao đây này! Nếu mày dám động vào anh ấy, đừng ai mong sống yên ổn!"Yến Ninh chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại thích Dư Thanh đến thế. Rõ ràng giữa họ không có những ký ức khắc cốt ghi tâm, không có những tình tiết kinh thiên động địa, thậm chí thời gian bên nhau cũng chẳng phải là quá dài.Nhưng ngay từ cuộc gọi đầu tiên của Trịnh Quân, Yến Ninh đã nhận ra, cậu yêu anh đến nhường nào.Yêu đến mức chỉ cần nghe những lời không tốt về anh, tim cậu như bị bóp nghẹt, đau đến không thở nổi.[Rời xa anh ta đi.][Bằng không, tôi không dám chắc mình sẽ làm ra chuyện gì. Dù sao, trong lòng cậu có lẽ cũng đã nghĩ tôi là một kẻ điên. Kẻ điên có thể làm ra điều gì, chắc không cần tôi nói cậu cũng hiểu.]Giọng nói của Trịnh Quân lạnh lẽo đến mức tựa như xuyên qua dòng điện, thấm sâu vào từng đốt xương của Yến Ninh.[Tiếp theo cậu nên làm gì, tôi sẽ khiến cậu biết. Cậu chỉ cần đi theo con đường tôi chỉ, chia tay anh ta, tôi sẽ cho cậu một tương lai rực rỡ và tôi sẽ không động đến anh ta.]Tiếng tút tút vang lên ngay khi câu nói vừa kết thúc.Hắn biết, Yến Ninh sẽ không từ chối. Yến Ninh cũng biết, cậu không thể từ chối.Những năm gần đây, dù gia đình cậu đã khá hơn rất nhiều, nhưng vẫn không đủ sức chống lại nhà họ Trịnh, đặc biệt khi Trịnh Quân nắm quyền và không từ thủ đoạn để leo lên cao.Trừ khi hoàn toàn hết cách, Yến Ninh không muốn gia đình mình bị cuốn vào mớ hỗn độn này.Sắc mặt Yến Ninh u ám, cậu đã hoàn toàn mất hết hứng thú ăn uống.Cậu đứng bên ngoài, châm một điếu thuốc.Từ xa, Dư Thanh đứng ở cửa nhìn lại, chỉ thấy Yến Ninh cứng ngắc đứng đó, nghe điện thoại, không rõ cậu đã nói gì trong cuộc trò chuyện đó."Sao vậy?"Dư Thanh cũng châm một điếu thuốc, bước đến bên cạnh.Yến Ninh né tránh ánh mắt của anh, hơi nghiêng đầu:"Không sao, chỉ là cuộc gọi quấy rối thôi."Dư Thanh khựng lại, rõ ràng Yến Ninh đang nói dối.Nhưng anh không vạch trần. Mỗi người đều có bí mật của riêng mình, giống như gia đình anh, mẹ anh, anh cũng không muốn để đội tuyển hay Yến Ninh biết.Vì vậy, anh chọn tôn trọng lựa chọn của Yến Ninh.
[Vậy rốt cuộc Edge là 1 hay Clear là 1?]Còn trong group chat chung thì đúng nghĩa náo nhiệt không từ nào tả nổi.Bop một phát nổ chết tụi bây: 【Vậy thì sao? Vậy mấy cú đòn tôi ăn rốt cuộc là tính gì đây hả?】Dư Thanh suýt cười đến ngất, tâm trạng tốt vô cùng.Bế Đường Ngũ Nguyệt Thu: 【Là do cậu xui thôi~】Tạ Trừng cũng là một kẻ bị oan, trong nhóm chat điên cuồng kêu gọi mọi người lên tiếng cho mình.Cam Tươi Ngâm Chân: 【Các người hoàn toàn không biết, tôi đã phải chịu bao nhiêu sự ác ý từ phía Yến Ninh! Quan trọng nhất là lão cáo già Dư Thanh này căn bản không thèm quan tâm, chỉ đứng nhìn cho vui thôi!!!】...Không khí vui vẻ kéo dài đến tận tối muộn. Mặc dù Chu Hoành rất bất lực trước chuyện này, nhưng cuối cùng vẫn cho rằng công khai chuyện lớn thế này thì thế nào cũng phải ăn mừng một chút.Tối hôm đó, cả nhóm kéo nhau đến quán ăn nơi BTW thường gọi đồ ăn. Có Châu Tùng Dục, Khang Miễn, Chu Hoành, Lão Chu và cả Panda dẫn theo đội 2.Mọi người nâng ly hô lớn về phía Yến Ninh và Dư Thanh:
"Chúc mừng cặp đôi "nhà nhà đều biết" công khai tình cảm!"Dư Thanh vội xua tay, hạ giọng nói:
"Được rồi, được rồi, gương mặt anh tuấn, phong độ ngời ngời này của tôi còn muốn giữ hay không đây!"Hai người cười lớn, cùng nhau nâng ly đáp lại.Sau vài vòng rượu, điện thoại của Yến Ninh đột nhiên đổ chuông.Yến Ninh đang nửa tỉnh nửa say, cầm điện thoại lên nhìn. Một dãy số làm người ta cực kỳ chán ghét. Quả nhiên, cả ngày hôm nay, xen lẫn giữa bầu không khí hân hoan, cảm giác bất an vẫn không phải vô căn cứ.Yến Ninh tắt máy, làm như không có chuyện gì, tiếp tục uống rượu và trò chuyện. Cho đến lần thứ 7 điện thoại lại reo.Yến Ninh hít sâu một hơi. Dư Thanh sớm đã nhìn ra cậu có điều không ổn.Yến Ninh đứng dậy, giơ giơ điện thoại lên, cố tình tránh ánh mắt của Dư Thanh."Em ra ngoài nghe điện thoại một chút."...[Ôi chao~ cuối cùng cũng chịu bắt máy rồi, khó khăn lắm đấy~]Yến Ninh thực ra đã sớm đoán được, việc cậu và Dư Thanh công khai chắc chắn sẽ mang lại rắc rối. Trịnh Quân không đời nào chịu để yên nhìn bọn họ hạnh phúc như thế.[Cậu nói anh ta không quan trọng, nhưng hai người lại công khai rồi. Cậu nói xem, tôi nên cảm ơn anh ta thế nào đây? Cảm ơn anh ta đã biến Yến Ninh của tôi trở thành như bây giờ, thật là tuyệt vời.]Gió đêm mùa hè thổi nhè nhẹ, mát rượi, nhưng Yến Ninh từ đầu đến chân đã như rơi vào hầm băng. Trên vỉa hè, cậu suýt nữa thì ngã khuỵu.Yến Ninh toàn thân run rẩy:"Đừng động vào anh ấy."Trịnh Quân cười điên cuồng, tiếng cười như muốn xuyên thủng màng nhĩ của Yến Ninh.[Đừng động vào anh ta? Vậy hóa ra tất cả những gì cậu nói trước đây đều là nói dối sao?!][Hahahahaha... Anh ta hiểu cậu không? Anh ta có biết trước đây cậu từng là con chó dưới chân tôi không? Anh ta biết không? Cậu có dám nói cho anh ta biết không?]"Câm miệng!"Yến Ninh gầm lên giận dữ:"Mày rốt cuộc muốn gì? Nhắm vào tao đây này! Nếu mày dám động vào anh ấy, đừng ai mong sống yên ổn!"Yến Ninh chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại thích Dư Thanh đến thế. Rõ ràng giữa họ không có những ký ức khắc cốt ghi tâm, không có những tình tiết kinh thiên động địa, thậm chí thời gian bên nhau cũng chẳng phải là quá dài.Nhưng ngay từ cuộc gọi đầu tiên của Trịnh Quân, Yến Ninh đã nhận ra, cậu yêu anh đến nhường nào.Yêu đến mức chỉ cần nghe những lời không tốt về anh, tim cậu như bị bóp nghẹt, đau đến không thở nổi.[Rời xa anh ta đi.][Bằng không, tôi không dám chắc mình sẽ làm ra chuyện gì. Dù sao, trong lòng cậu có lẽ cũng đã nghĩ tôi là một kẻ điên. Kẻ điên có thể làm ra điều gì, chắc không cần tôi nói cậu cũng hiểu.]Giọng nói của Trịnh Quân lạnh lẽo đến mức tựa như xuyên qua dòng điện, thấm sâu vào từng đốt xương của Yến Ninh.[Tiếp theo cậu nên làm gì, tôi sẽ khiến cậu biết. Cậu chỉ cần đi theo con đường tôi chỉ, chia tay anh ta, tôi sẽ cho cậu một tương lai rực rỡ và tôi sẽ không động đến anh ta.]Tiếng tút tút vang lên ngay khi câu nói vừa kết thúc.Hắn biết, Yến Ninh sẽ không từ chối. Yến Ninh cũng biết, cậu không thể từ chối.Những năm gần đây, dù gia đình cậu đã khá hơn rất nhiều, nhưng vẫn không đủ sức chống lại nhà họ Trịnh, đặc biệt khi Trịnh Quân nắm quyền và không từ thủ đoạn để leo lên cao.Trừ khi hoàn toàn hết cách, Yến Ninh không muốn gia đình mình bị cuốn vào mớ hỗn độn này.Sắc mặt Yến Ninh u ám, cậu đã hoàn toàn mất hết hứng thú ăn uống.Cậu đứng bên ngoài, châm một điếu thuốc.Từ xa, Dư Thanh đứng ở cửa nhìn lại, chỉ thấy Yến Ninh cứng ngắc đứng đó, nghe điện thoại, không rõ cậu đã nói gì trong cuộc trò chuyện đó."Sao vậy?"Dư Thanh cũng châm một điếu thuốc, bước đến bên cạnh.Yến Ninh né tránh ánh mắt của anh, hơi nghiêng đầu:"Không sao, chỉ là cuộc gọi quấy rối thôi."Dư Thanh khựng lại, rõ ràng Yến Ninh đang nói dối.Nhưng anh không vạch trần. Mỗi người đều có bí mật của riêng mình, giống như gia đình anh, mẹ anh, anh cũng không muốn để đội tuyển hay Yến Ninh biết.Vì vậy, anh chọn tôn trọng lựa chọn của Yến Ninh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro