Thiên Tài E-sports Được Chọn Lựa

Chương 55

Thời Y Thập Nhất

2025-02-25 00:15:24

Yến Ninh cúi đầu, dựa vào bàn, từ nụ cười nhạt dần chuyển thành tiếng cười lớn.
"Chỉ là yêu đương thôi mà, các anh thực sự nghĩ tôi sẽ sống cả đời với đội trưởng của các anh sao? Khi yêu, mấy lời đường mật ai mà chẳng nói được?"Châu Tùng Dục im lặng siết chặt hai nắm tay, tuy không nói gì nhưng trong mắt lửa giận bừng bừng.Ngay giây tiếp theo, khi không ai kịp phản ứng, Châu Tùng Dục người luôn điềm tĩnh và lạnh lùng nhất, bỗng lao lên, tung một cú đấm thẳng vào mặt Yến Ninh.Khóe miệng Yến Ninh bị đập vào răng, máu tuôn ra không ngừng. Cậu bị cú đấm làm lệch người, phải bám lấy bàn mới không ngã xuống đất.Dư Thanh lập tức chạy đến, kéo Châu Tùng Dục lại:
"Cậu cũng muốn chạm vào dây cao thế à? Điên cả rồi đúng không!? Hả!?"Khang Miễn nước mắt đầm đìa:
"Đội trưởng! Cậu ấy đúng là đồ cặn bã! Cậu ấy đáng bị đánh mà!"Dư Thanh quát lớn:
"Cậu ấy đáng bị đánh thì cậu cũng đáng sao? Không muốn sự nghiệp nữa à? Muốn giải nghệ trước tôi à? Muốn bị cấm thi đấu à!?"Lão Chu đập bàn một cái "rầm":
"Tất cả bình tĩnh lại cho tôi! Còn đánh nữa thì khỏi thi đấu gì hết!"Yến Ninh đưa tay lau vết máu ở khóe miệng, nhếch miệng cười:
"Đúng vậy, tôi chính là đồ cặn bã. Nếu các anh bây giờ đánh hội đồng tôi, tôi dùng chút lương tâm cuối cùng của mình đảm bảo sẽ không nói ra ngoài. Nhưng lần sau thì đừng mơ có cơ hội nữa."Lão Chu lại gõ bàn một cái:"Cậu cũng im miệng cho tôi!"Yến Ninh nhún vai, tỏ vẻ vô tội, mỉm cười mà không nói thêm gì.Dư Thanh ghì chặt lấy Châu Tùng Dục và Khang Miễn, còn Khang Miễn thì nóng nảy đến mức sắp nhảy dựng lên."Đội trưởng!"Dư Thanh cúi đầu, im lặng một lúc lâu, rồi bật cười khẽ:
"Thôi được rồi, cậu ấy nói đúng. Chỉ là yêu đương thôi mà, không cần phải coi là thật."Giọng nói rất bình thản, nếu không nhìn thấy giọt nước mắt còn chưa rơi khỏi khóe mắt, thì có lẽ người ta sẽ thực sự tin rằng anh cũng bình thản như thế."Đội trưởng cậu ấy rõ ràng là..."Khang Miễn còn định nói thêm gì đó nhưng bị Dư Thanh nhẹ nhàng xoa đầu ngắt lời."Được rồi, đừng làm ầm lên nữa. Cứ tiếp tục như thế thì chẳng ai giữ được thể diện đâu. Sao, cậu ấy đã là đồ cặn bã rồi mà cậu còn tin cậu ấy à?"Yến Ninh như thể sợ bọn họ chưa đủ phẫn nộ, rút từ trong túi ra một điếu thuốc, châm lửa.
"À đúng rồi, vừa nãy hình như tôi quên nói, tôi có lựa chọn tốt hơn. PYQ vừa mời tôi làm hỗ trợ cho đội bọn họ, vị trí chính thức đấy."Nói đến đây, Yến Ninh nhả ra một làn khói thuốc, giọng điệu đầy châm biếm:
"Các anh thử nói xem, đội vô địch thế giới năm ngoái như PYQ tốt hơn, hay đội các anh chắp vá tạm bợ lắm mới may mắn thắng nổi giải quốc nội thì tốt hơn?"Căn phòng chìm vào im lặng, bầu không khí như đặc quánh lại, ngột ngạt đến nghẹt thở.Lão Chu trợn trừng mắt, gần như hét lên:
"Cậu định đến PYQ!? Sao cậu không chọn chỗ nào khác!? PYQ cơ đấy!?"Chu Hoành người vừa mới bình tĩnh lại đôi chút, lại kích động đến mức đập tay mạnh xuống bàn, phát ra một tiếng "rầm":"Em có biết PYQ là đội nào không hả!? Em không biết rằng không chỉ đội chúng ta mà toàn bộ các đội của khu vực Trung Quốc đều từng bị bọn chúng sỉ nhục sao!? Em vẫn muốn đến PYQ!?"Yến Ninh tỏ vẻ chẳng hề bận tâm:
"Tôi biết chứ, thì sao? PYQ mạnh mà. Trong Esports, mạnh là tất cả, không phải sao?"Lão Chu ngửa đầu, nhắm mắt lại, rồi khẽ thở dài:
"Cậu nhất định phải như vậy sao? Cậu thật sự không tin vào BTW chút nào sao?"Yến Ninh như nghe được chuyện cười, bật cười khinh khỉnh:
"Tôi tin chứ, sao lại không tin. Thậm chí tôi còn mong chúng ta gặp nhau ở Chung Kết Thế Giới nữa cơ."Khang Miễn giận dữ hét lên:
"Cậu!""Tôi thì sao? Tôi làm gì sai? Tôi chỉ vì tương lai tốt hơn của mình mà đưa ra lựa chọn đúng đắn, tôi có lỗi chỗ nào?"Yến Ninh hút được nửa điếu thuốc thì dập tắt phần còn lại trong gạt tàn.Cậu đứng thẳng dậy, chỉnh lại quần áo một chút:
"Thôi được rồi, không còn thời gian chơi đùa với các anh nữa. Tôi sẽ chuyển khoản tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, những việc khác không cần các anh lo. Hẹn gặp lại lần sau, các... đồng đội cũ của tôi."Nói xong, Yến Ninh bước qua tất cả mọi người, rời khỏi phòng họp, để lại một khung cảnh hỗn độn sau lưng.Vừa vào đến phòng riêng của mình, khóa cửa lại, Yến Ninh vội chạy thẳng vào nhà vệ sinh, quỳ xuống trước bồn cầu, không kìm được mà nôn mửa dữ dội.Từng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống, làm nhòe cả tầm nhìn.Yến Ninh không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào, bàn tay nắm chặt lấy mép bồn cầu, gân xanh nổi lên rõ rệt.Phải một lúc lâu sau, cậu mới đứng dậy, đôi chân đã tê cứng, bước tập tễnh tới dưới vòi sen. Nước lạnh xối thẳng xuống người.Khi cởi áo ra, những vết bầm tím, xanh xao trên eo và bụng hiện rõ."Đánh đi. Đánh thêm vài cái nữa. Đánh đau thêm chút đi."Tối hôm đó, Yến Ninh thu dọn hành lý, rời khỏi căn cứ của đội BTW. Dưới ánh mắt thờ ơ của tất cả mọi người, chỉ có Dư Thanh nhìn thẳng vào cậu.Yến Ninh mỉm cười, giơ tay vẫy nhẹ, rồi quay đầu tránh ánh mắt của Dư Thanh, bước nhanh qua cánh cổng lớn.Cậu không về nhà, mà chuyển đến căn hộ nhỏ của mình ở Bắc Kinh.Cánh cửa vừa mở ra, một không gian lạnh lẽo hiện ra trước mắt. Nội thất màu đen, trắng, xám chủ đạo, không hề có chút ấm áp nào.Khác hoàn toàn với căn cứ của đội BTW, nơi vừa mở cửa ra đã thấy ngay cây tùng đón khách màu xanh rì, dù đã bị trồng đến mức méo mó. Bởi lẽ ngoài việc tự nuôi sống bản thân, mấy người đó nuôi thứ gì thì thứ ấy đều chết.Trên tường, những bức tranh trang trí đơn điệu thay thế cho những chiếc cúp và huy chương.Không có bức tường ảnh lớn đầy những tấm hình của các thành viên đội BTW qua từng giai đoạn, từng khoảnh khắc khác nhau.Không có cầu thang gỗ màu sáng.Không có những vách ngăn xanh nhạt thanh thoát.Không có gì cả, trống rỗng.Căn hộ được thuê người giúp việc dọn dẹp định kỳ nên rất sạch sẽ. Yến Ninh nằm trên giường, nhìn chằm chằm lên trần nhà, trong đầu thoáng qua từng hình ảnh ở đội BTW.Hình ảnh xuất hiện nhiều nhất là của Dư Thanh.Dư Thanh giả vờ say.Dư Thanh chưa ngủ dậy.Dư Thanh nhắm mắt ăn cơm.
Dư Thanh trong lúc huấn luyện.Dư Thanh rực rỡ trong các trận đấu.
Dư Thanh chẳng bận tâm khi bị mắng.Dư Thanh...Dư Thanh...
Dư Thanh...Cái tên ấy giống như một câu thần chú, cứ mãi quẩn quanh trong đầu Yến Ninh, không cách nào xua tan đi được.Rồi theo sau đó, là gương mặt của Trịnh Quân....Vài ngày trước.Yến Ninh theo địa chỉ mà Trịnh Quân gửi, đến một quán cà phê. Hắn nói ở đó có người đang đợi Yến Ninh và người đó sẽ giúp cậu sắp xếp một con đường rực rỡ ánh hào quang.Đẩy cửa bước vào, Yến Ninh cúi đầu, định lấy điện thoại ra hỏi Trịnh Quân đặc điểm nhận diện của người kia.Nhưng cậu chưa kịp làm gì, một giọng nói quen thuộc đến mức ám ảnh — giọng nói gần đây thường xuất hiện trong những cơn ác mộng, trong những cuộc điện thoại — vang lên rõ ràng sau lưng cậu.Âm thanh đó truyền thẳng vào tai cậu:"Đã lâu không gặp... Yến Ninh của tôi."Yến Ninh không thể nào ngờ được, người mà Trịnh Quân nói sẽ chờ cậu, lại chính là hắn.Thở ra một hơi dài, Yến Ninh quay lại nhìn.
"Đúng là lâu không gặp.""Nếu có thể, tôi chẳng muốn gặp cậu suốt đời này."Trịnh Quân bước tới, lập tức nắm lấy tay Yến Ninh. Yến Ninh theo phản xạ định rút tay lại, nhưng rồi vẫn kìm nén, không làm gì.Trịnh Quân kéo cậu lên lầu, đến một phòng riêng nửa kín nửa hở."Ngồi xuống nói chuyện chứ, đứng đó làm gì?"Yến Ninh cuối cùng cũng rút tay ra, ngồi đối diện với Trịnh Quân.Trịnh Quân đẩy một tờ hợp đồng tới trước mặt Yến Ninh."Mở ra xem thử, có thích không?"Yến Ninh cúi đầu, mở hợp đồng ra, vừa lật qua trang đầu, cậu dừng lại ngay lập tức.Đó là hợp đồng ký kết với PYQ đội 1, vị trí chính thức.Chỉ thiếu chữ ký của cậu, hợp đồng ký kết với PYQ đội 1.Trịnh Quân chống hai tay lên bàn, nhìn Yến Ninh với ánh mắt đầy mong đợi:
"Thích không? Nói đi chứ."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tài E-sports Được Chọn Lựa

Số ký tự: 0