Thiên Tai Làm Ruộng: Đỡ Ta Dậy, Ta Còn Có Thể Trồng Trọt
Chương 34
2024-11-20 21:32:49
Làm người kiêng kỵ nhất là không có ranh giới tình cảm.
Sau khi nhìn theo A Đạt rời đi, Tuệ Hòa đeo ba cái giỏ tre xếp chồng lên nhau trên lưng, bên trong chứa những đồ vật dễ vỡ, những giỏ tre còn lại đều được A Đạt cố định trên xe.
Cơ thể này chỉ cao 1m60, vì vậy mấy chiếc giỏ tre này khá chắn tầm nhìn.
Tuy nhiên ảnh hưởng cũng không lớn, cô đi được một đoạn đường, sau khi đi đến đường lớn thì đẩy xe vào rừng.
Cô bỏ xe đẩy và giỏ tre vào không gian, sau đó không trực tiếp đi ra ngoài, mà là đi theo đường lớn băng qua rừng. Hai mươi phút sau, vẫn còn một đoạn nữa mới đến ngã rẽ, trong rừng không có đường, không dễ đi cho lắm.
Tuệ Hòa lấy giỏ tre trong không gian ra và đeo lên lưng, bên trong có một bao gạo nhỏ, sau đó mới ra khỏi rừng.
Cô cởi chiếc khăn choàng quấn quanh tóc xuống, vỗ vỗ bụi bặm trên người rồi nhanh chóng đi về phía nhà họ Hướng.
Những cơn gió nhẹ lướt qua, mang đi sự khô khan oi bức, cây cối nhẹ nhàng đong đưa, tiếng ve dần dần bị tiếng dế kêu thay thế.
Từ xa nhìn thấy căn nhà nhỏ đứng sừng sững trong ánh sáng mờ ảo, bước chân của Tuệ Hòa cũng chợt trở nên nhẹ nhàng hơn.
Cô kéo chốt cửa, đẩy cửa sân nhà ra, lấy xe cút kít từ không gian ra, cởi giỏ tre trên lưng xuống, đặt cả xe cút kít và giỏ tre ở dưới kho.
Sau đó cô móc ra một chiếc chìa khóa cắm vào ổ khóa, hơi hơi xoay tròn, "răng rắc" một tiếng, cô gỡ ổ khóa xuống và đẩy cửa bước vào.
Cô bỏ lương thực vào trong nhẫn không gian, để bắp và lúa mì lên kệ trữ đồ, đổ gạo vào hũ đựng gạo, đổ gạo kê vào một cái hũ nhỏ hơn ở bên cạnh, sau đó lấy một cái vung đậy lại để phòng ngừa chuột vào ăn mất.
Cô lấy đèn dầu hỏa, mở bao bì, đổ mùn cưa vào bên trong và tháo chao đèn xuống.
Tiếp theo lấy ra một lon dầu hạt cải nhỏ từ trong tủ bát, cẩn thận đổ vào ly dầu, sau đó đặt lõi vào chuôi đèn, điều chỉnh tốt độ cao của lõi đèn.
Cô lấy hộp diêm ra, ngón tay cái nhẹ nhàng đẩy một cái, lấy ra một cây diêm và quẹt một đường lên chỗ bên cạnh hộp, ngọn lửa từ từ bùng lên, cô đưa que diêm lại gần châm lửa cho lõi đèn, sau đó đậy chao đèn vào.
Dưới sự lay động của ngọn lửa, căn nhà dần dần sáng lên, mặc dù không đủ để sáng trưng, nhưng cũng không đến mức mờ căm, vì vậy buổi tối cũng có thể làm rất nhiều chuyện.
Đèn dầu hỏa được đặt trên chiếc bàn ăn bên tường, như vậy sẽ không sợ bị quơ đổ, đây chính là một chiếc đèn quý giá.
Cô bỏ chén gốm mới mua lên kệ bếp, rồi lấy nước tương ra và đổ vào các bình tương ứng, phần còn lại để vào chỗ thoáng mát ít ánh sáng.
Chiếc lọ thủy tinh vẫn đang còn ở trong giỏ tre, cô định sẽ tráng qua cùng với bát đĩa.
Sau đó cô đốt lá thông để nhóm lửa, bỏ vài cục than và một ít cành khô vào, chờ lửa lớn hơn chút thì bỏ thêm một ít củi gỗ.
Múc một gáo nước đổ vào trong nồi, dùng cái cọ nhỏ nhẹ nhàng cọ sạch nồi, cọ hết lớp bẩn ở đáy nồi rồi đổ nước vào.
Tuệ Hòa cho gạo đã vo xong vào trong nồi, sau đó đậy nắp nồi lại, đổ thêm một ít nước ấm vào một cái nồi khác.
Nước vo gạo cũng không để lãng phí, cô lấy một con chuột tre hun khói từ trên xà, rửa qua bằng nước vo gạo rồi đặt lên bên cạnh thớt gỗ, cầm lấy cây dao sắc bén rồi băm thành từng miếng nhỏ.
Hôm nay mua được nhiều gia vị, định làm món chuột tre hun khói xào. Cô cắt nghệ thành miếng nhỏ, cắt ớt thành từng khúc, mặc dù không có hành tỏi nhưng cô có đậu tương.
Chuẩn bị xong đồ ăn, nồi trên bếp cũng đã "ùng ục" sôi lên, cô mở nắp nồi ra, vớt gạo ra rồi chắt nước và cho vào lồng hấp.
Sau khi vớt gạo sạch sẽ thì múc nước gạo trong nồi ra và đổ vào cái bồn được đặt sẵn bên cạnh.
Đặt nồi hấp lên một nồi sôi khác rồi tiếp tục chưng cơm, làm như vậy thì hạt cơm sẽ được xơi hơn.
Ăn kèm với rau xào, uống một ngụm nước gạo ngọt ngào, cảm giác như sơn hào hải vị.
Cô cọ rửa nồi sạch sẽ xong, thêm chút củi lửa, để lửa lớn hơn chút.
Dùng muỗng múc một ít mỡ động vật, đợi cho đến khi mỡ tan chảy, hơi hơi nóng lên thì bỏ lát gừng vào, sau đó đổ thịt đã băm nhỏ vào.
Chờ thịt chuột tre hơi chín tới thì bỏ ớt cay vào, lúc này không vội bỏ muối vô, trước tiên đổ đậu tương vào, xào qua vài lần, sau khi xào xong thì đổ vào một ít nước nóng, sau đó đậy nắp nồi lại và để lửa nhỏ.
Sau khi nhìn theo A Đạt rời đi, Tuệ Hòa đeo ba cái giỏ tre xếp chồng lên nhau trên lưng, bên trong chứa những đồ vật dễ vỡ, những giỏ tre còn lại đều được A Đạt cố định trên xe.
Cơ thể này chỉ cao 1m60, vì vậy mấy chiếc giỏ tre này khá chắn tầm nhìn.
Tuy nhiên ảnh hưởng cũng không lớn, cô đi được một đoạn đường, sau khi đi đến đường lớn thì đẩy xe vào rừng.
Cô bỏ xe đẩy và giỏ tre vào không gian, sau đó không trực tiếp đi ra ngoài, mà là đi theo đường lớn băng qua rừng. Hai mươi phút sau, vẫn còn một đoạn nữa mới đến ngã rẽ, trong rừng không có đường, không dễ đi cho lắm.
Tuệ Hòa lấy giỏ tre trong không gian ra và đeo lên lưng, bên trong có một bao gạo nhỏ, sau đó mới ra khỏi rừng.
Cô cởi chiếc khăn choàng quấn quanh tóc xuống, vỗ vỗ bụi bặm trên người rồi nhanh chóng đi về phía nhà họ Hướng.
Những cơn gió nhẹ lướt qua, mang đi sự khô khan oi bức, cây cối nhẹ nhàng đong đưa, tiếng ve dần dần bị tiếng dế kêu thay thế.
Từ xa nhìn thấy căn nhà nhỏ đứng sừng sững trong ánh sáng mờ ảo, bước chân của Tuệ Hòa cũng chợt trở nên nhẹ nhàng hơn.
Cô kéo chốt cửa, đẩy cửa sân nhà ra, lấy xe cút kít từ không gian ra, cởi giỏ tre trên lưng xuống, đặt cả xe cút kít và giỏ tre ở dưới kho.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó cô móc ra một chiếc chìa khóa cắm vào ổ khóa, hơi hơi xoay tròn, "răng rắc" một tiếng, cô gỡ ổ khóa xuống và đẩy cửa bước vào.
Cô bỏ lương thực vào trong nhẫn không gian, để bắp và lúa mì lên kệ trữ đồ, đổ gạo vào hũ đựng gạo, đổ gạo kê vào một cái hũ nhỏ hơn ở bên cạnh, sau đó lấy một cái vung đậy lại để phòng ngừa chuột vào ăn mất.
Cô lấy đèn dầu hỏa, mở bao bì, đổ mùn cưa vào bên trong và tháo chao đèn xuống.
Tiếp theo lấy ra một lon dầu hạt cải nhỏ từ trong tủ bát, cẩn thận đổ vào ly dầu, sau đó đặt lõi vào chuôi đèn, điều chỉnh tốt độ cao của lõi đèn.
Cô lấy hộp diêm ra, ngón tay cái nhẹ nhàng đẩy một cái, lấy ra một cây diêm và quẹt một đường lên chỗ bên cạnh hộp, ngọn lửa từ từ bùng lên, cô đưa que diêm lại gần châm lửa cho lõi đèn, sau đó đậy chao đèn vào.
Dưới sự lay động của ngọn lửa, căn nhà dần dần sáng lên, mặc dù không đủ để sáng trưng, nhưng cũng không đến mức mờ căm, vì vậy buổi tối cũng có thể làm rất nhiều chuyện.
Đèn dầu hỏa được đặt trên chiếc bàn ăn bên tường, như vậy sẽ không sợ bị quơ đổ, đây chính là một chiếc đèn quý giá.
Cô bỏ chén gốm mới mua lên kệ bếp, rồi lấy nước tương ra và đổ vào các bình tương ứng, phần còn lại để vào chỗ thoáng mát ít ánh sáng.
Chiếc lọ thủy tinh vẫn đang còn ở trong giỏ tre, cô định sẽ tráng qua cùng với bát đĩa.
Sau đó cô đốt lá thông để nhóm lửa, bỏ vài cục than và một ít cành khô vào, chờ lửa lớn hơn chút thì bỏ thêm một ít củi gỗ.
Múc một gáo nước đổ vào trong nồi, dùng cái cọ nhỏ nhẹ nhàng cọ sạch nồi, cọ hết lớp bẩn ở đáy nồi rồi đổ nước vào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuệ Hòa cho gạo đã vo xong vào trong nồi, sau đó đậy nắp nồi lại, đổ thêm một ít nước ấm vào một cái nồi khác.
Nước vo gạo cũng không để lãng phí, cô lấy một con chuột tre hun khói từ trên xà, rửa qua bằng nước vo gạo rồi đặt lên bên cạnh thớt gỗ, cầm lấy cây dao sắc bén rồi băm thành từng miếng nhỏ.
Hôm nay mua được nhiều gia vị, định làm món chuột tre hun khói xào. Cô cắt nghệ thành miếng nhỏ, cắt ớt thành từng khúc, mặc dù không có hành tỏi nhưng cô có đậu tương.
Chuẩn bị xong đồ ăn, nồi trên bếp cũng đã "ùng ục" sôi lên, cô mở nắp nồi ra, vớt gạo ra rồi chắt nước và cho vào lồng hấp.
Sau khi vớt gạo sạch sẽ thì múc nước gạo trong nồi ra và đổ vào cái bồn được đặt sẵn bên cạnh.
Đặt nồi hấp lên một nồi sôi khác rồi tiếp tục chưng cơm, làm như vậy thì hạt cơm sẽ được xơi hơn.
Ăn kèm với rau xào, uống một ngụm nước gạo ngọt ngào, cảm giác như sơn hào hải vị.
Cô cọ rửa nồi sạch sẽ xong, thêm chút củi lửa, để lửa lớn hơn chút.
Dùng muỗng múc một ít mỡ động vật, đợi cho đến khi mỡ tan chảy, hơi hơi nóng lên thì bỏ lát gừng vào, sau đó đổ thịt đã băm nhỏ vào.
Chờ thịt chuột tre hơi chín tới thì bỏ ớt cay vào, lúc này không vội bỏ muối vô, trước tiên đổ đậu tương vào, xào qua vài lần, sau khi xào xong thì đổ vào một ít nước nóng, sau đó đậy nắp nồi lại và để lửa nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro