Thiên Tai Làm Ruộng: Đỡ Ta Dậy, Ta Còn Có Thể Trồng Trọt
Chương 44
2024-11-20 21:32:49
Vì là người sống vất vả, tốc độ tay của Tuệ Hòa rất nhanh, chẳng bao lâu sau đã cắt xong nửa sọt ốc nước ngọt.
Sau khi cắt ốc nước ngọt xong phải rửa lại lần nữa, rửa xong dùng nước sạch để luộc cho nó nhả cát ra, chờ một lúc là có thể ăn được.
Ốc nước ngọt trên bếp đã chín, cô múc số ốc ở dưới đáy nồi ra, lớp bên trên rơi xuống đáy, lại đổ thêm đợt ốc nước ngọt mới, thêm một chút nước rồi nấu tiếp.
Số ốc nước ngọt cô múc ra đổ vào trong chậu gỗ và để ở ngoài sân gần cống thoát nước. Đồ nước sạch vào trong chậu gỗ để hạ nhiệt, chẳng bao lâu sau nước trong bồn trở nên ấm áp.
Cô lặng lẽ chờ đợi, sau khi vớt ốc nước ngọt trong chậu gỗ ra thì đổ vào trong một cái sọt tre, nước chảy ra ngoài từ khe của cái sọt xuống cống thoát nước.
Phần còn lại cô làm theo cách tương tự.
Cô để ốc nước ngọt ráo bớt nước rồi cầm ra ngoài hiên, cầm theo cả chậu gỗ và một cái mẹt.
Cô dùng rìu vót một cái xiên nhọn và bắt đầu lấy thịt ốc, phần thịt ốc để trong cái mẹt, không bỏ vỏ ốc nước ngọt đi mà đổ vào chậu gỗ sạch.
Sau khi phơi khô vỏ ốc có thể mài nhỏ ra và trộn vào trong đất để đất trở nền màu mỡ hơn, cải thiện chất lượng đất.
Vỏ ốc nước ngọt có màu trắng giống như bị hóa vôi vẫn dùng được, nó có tác dụng tiêu đờm giảm đau nhưng vỏ ốc thường không có tác dụng.
Cô chọn ốc, gió thổi hiu hiu, khi mệt mỏi thì đứng lên đi qua đi lại trong sân, cuộc sống bình yên và êm đềm.
Dường như chỉ có một mình cô trên cõi đời này, cảm giác này thật thích thú, nếu muốn tiếp xúc với người khác thì đi lên thị trấn và thành phố, khoảng thời gian còn lại một thân một mình, không tranh cãi với ai, không dính líu đến lợi ích, chỉ cần sống tốt cuộc đời của mình.
Đây là cuộc sống mà cô luôn mơ ước.
Chờ sau khi mặt trời xuống núi, Tuệ Hòa cầm chiếc ghế nhỏ về phòng bếp.
Muỗi trong rừng cắn rất ngứa, đặc biệt là loài muỗi vằn đen trắng, cắn một cái là sưng vù vài ngày không khỏi.
Chọn vài tiếng, thịt ốc đã được khoảng hơn 40 cân, nó nặng trĩu, đây lạ thịt ốc đang tươi, sau khi phơi nắng sẽ nhẹ hơn một nửa.
Cô nhóm đèn dầu, nhóm lửa nấu nước rửa nồi, hôm nay Tuệ Hòa không định hấp lại cơm mà sẽ nấu luôn, cô muốn ăn cơm cháy.
Cho lượng nước và gạo vừa đủ vào, đun với lửa lớn, chờ sau khi hạt gạo chín thì múc nước cơm còn thừa ra đun với lửa nhỏ, như vậy sẽ trở thành cơm cháy.
Cô vừa cho gạo vào nồi bên này thì bắc một cái nồi khác lên bắt đầu xào ốc nước ngọt.
Cho thêm mấy muỗng mỡ lợn, sau khi dầu nóng thì chuẩn bị các loại gia vị thêm vào như hoa tiêu, gừng, ớt và thật nhiều nước tương.
Xào đến khi thơm thì đổ ốc nước ngọt vào trong nồi bắt đầu xào, một lúc lâu sau cho thêm một lượng nước sôi vừa phải vào trong.
Thật ra nếu có bia sẽ tốt hơn, nó có thể khử được mùi tanh hôi.
Nhưng trong hoàn cảnh không có điều kiện đành bỏ qua, trong nhà có công cụ ủ rượu nhưng tốn rất nhiều lương thực, dường như hai năm mới ủ một lần.
Trong nhà không có rượu, Tuệ Hòa bỏ thêm một ít đường phèn và lá hoa tiêu.
Món làm ra cũng không khó ăn, ốc nước ngọt và cơm chín cùng một lúc, phải làm giảm độ cứng của cơm trước, cô cho cơm vào trong chậu, cần thận gỡ cơm cháy ra, cơm cháy màu vàng khô cực kỳ hấp dẫn.
Cô dùng vải xô cầm cơm, Tuệ Hòa vội cho một miếng cơm cháy vào trong miệng bắt đầu nhai rôm rốp.
Khuyết điểm duy nhất của cơm cháy là khi ăn dễ bị dính vào răng hàm, sau khi ăn xong còn phải xỉa răng.
Sau khi cắt ốc nước ngọt xong phải rửa lại lần nữa, rửa xong dùng nước sạch để luộc cho nó nhả cát ra, chờ một lúc là có thể ăn được.
Ốc nước ngọt trên bếp đã chín, cô múc số ốc ở dưới đáy nồi ra, lớp bên trên rơi xuống đáy, lại đổ thêm đợt ốc nước ngọt mới, thêm một chút nước rồi nấu tiếp.
Số ốc nước ngọt cô múc ra đổ vào trong chậu gỗ và để ở ngoài sân gần cống thoát nước. Đồ nước sạch vào trong chậu gỗ để hạ nhiệt, chẳng bao lâu sau nước trong bồn trở nên ấm áp.
Cô lặng lẽ chờ đợi, sau khi vớt ốc nước ngọt trong chậu gỗ ra thì đổ vào trong một cái sọt tre, nước chảy ra ngoài từ khe của cái sọt xuống cống thoát nước.
Phần còn lại cô làm theo cách tương tự.
Cô để ốc nước ngọt ráo bớt nước rồi cầm ra ngoài hiên, cầm theo cả chậu gỗ và một cái mẹt.
Cô dùng rìu vót một cái xiên nhọn và bắt đầu lấy thịt ốc, phần thịt ốc để trong cái mẹt, không bỏ vỏ ốc nước ngọt đi mà đổ vào chậu gỗ sạch.
Sau khi phơi khô vỏ ốc có thể mài nhỏ ra và trộn vào trong đất để đất trở nền màu mỡ hơn, cải thiện chất lượng đất.
Vỏ ốc nước ngọt có màu trắng giống như bị hóa vôi vẫn dùng được, nó có tác dụng tiêu đờm giảm đau nhưng vỏ ốc thường không có tác dụng.
Cô chọn ốc, gió thổi hiu hiu, khi mệt mỏi thì đứng lên đi qua đi lại trong sân, cuộc sống bình yên và êm đềm.
Dường như chỉ có một mình cô trên cõi đời này, cảm giác này thật thích thú, nếu muốn tiếp xúc với người khác thì đi lên thị trấn và thành phố, khoảng thời gian còn lại một thân một mình, không tranh cãi với ai, không dính líu đến lợi ích, chỉ cần sống tốt cuộc đời của mình.
Đây là cuộc sống mà cô luôn mơ ước.
Chờ sau khi mặt trời xuống núi, Tuệ Hòa cầm chiếc ghế nhỏ về phòng bếp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Muỗi trong rừng cắn rất ngứa, đặc biệt là loài muỗi vằn đen trắng, cắn một cái là sưng vù vài ngày không khỏi.
Chọn vài tiếng, thịt ốc đã được khoảng hơn 40 cân, nó nặng trĩu, đây lạ thịt ốc đang tươi, sau khi phơi nắng sẽ nhẹ hơn một nửa.
Cô nhóm đèn dầu, nhóm lửa nấu nước rửa nồi, hôm nay Tuệ Hòa không định hấp lại cơm mà sẽ nấu luôn, cô muốn ăn cơm cháy.
Cho lượng nước và gạo vừa đủ vào, đun với lửa lớn, chờ sau khi hạt gạo chín thì múc nước cơm còn thừa ra đun với lửa nhỏ, như vậy sẽ trở thành cơm cháy.
Cô vừa cho gạo vào nồi bên này thì bắc một cái nồi khác lên bắt đầu xào ốc nước ngọt.
Cho thêm mấy muỗng mỡ lợn, sau khi dầu nóng thì chuẩn bị các loại gia vị thêm vào như hoa tiêu, gừng, ớt và thật nhiều nước tương.
Xào đến khi thơm thì đổ ốc nước ngọt vào trong nồi bắt đầu xào, một lúc lâu sau cho thêm một lượng nước sôi vừa phải vào trong.
Thật ra nếu có bia sẽ tốt hơn, nó có thể khử được mùi tanh hôi.
Nhưng trong hoàn cảnh không có điều kiện đành bỏ qua, trong nhà có công cụ ủ rượu nhưng tốn rất nhiều lương thực, dường như hai năm mới ủ một lần.
Trong nhà không có rượu, Tuệ Hòa bỏ thêm một ít đường phèn và lá hoa tiêu.
Món làm ra cũng không khó ăn, ốc nước ngọt và cơm chín cùng một lúc, phải làm giảm độ cứng của cơm trước, cô cho cơm vào trong chậu, cần thận gỡ cơm cháy ra, cơm cháy màu vàng khô cực kỳ hấp dẫn.
Cô dùng vải xô cầm cơm, Tuệ Hòa vội cho một miếng cơm cháy vào trong miệng bắt đầu nhai rôm rốp.
Khuyết điểm duy nhất của cơm cháy là khi ăn dễ bị dính vào răng hàm, sau khi ăn xong còn phải xỉa răng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro