Thiên Thần Của Bang Chủ Hắc Bang
Rước về bằng đư...
=>NinnKa=
2024-11-11 23:36:43
-Chào tiểu thư,tôi là Hạo Thiên.Còn vị tiểu thư đây là?-Hạo Thiên thích thú nhìn cô.
Quả là một cô gái đẹp,tuy không đẹp bằng vợ của người đó nhưng cũng không tồi.Làn da trắng bóc,mái tóc dài,xoăn màu xanh rêu.Khuôn mặt nhọn,tinh tế.Đôi mắt màu huyết ngọc,to tròn.Môi màu anh đào.Dáng người cũng không tệ.
-Tôi là Lam Nhi.Tôi không có hứng để gặp anh!-Cô nói rồi tặng nó và hắn một cái nhìn rất "thân mật".
Cậu cười,trong mắt lộ ra niềm vui sướng.
-Lam tiểu thư,cô rất thú vị.-Tôi phải bắt cô về thôi!Hạo Thiên thầm nói.
-Không liên quan đến anh!-Cô bước đến bên nó,kéo tay nó đi.
-Lam,mình không cố ý nha!-Nó nói.
-Không cố ý cái con khỉ!Tớ bảo cậu mang tên tảng băng đó đi à?Để rồi thành thế này!-Cô trừng nó.
-Buông!-Hắn lạnh lùng giật tay nó ra,kéo nó đi.Trước khi đi còn không quên bổ sung một câu."Hạo Thiên,cậu không rước Lam Nhi về nhanh sẽ có người cướp mất đấy!"
-Lam tiểu thư,chúng ta đi!-Hạo Thiên ôm eo cô.
-Mẹ kiếp,bỏ tay!-Cô vùng vẫy nhưng căm bản là không thể.Cánh tay cậu quá khỏe,đành để cậu ôm ra xe của hắn.
Trong suốt quá trình đi,cậu ôm cô suốt,cô thì thỉnh thoảng liếc nó với ánh mắt"Tại mi mà ta bị thế này!Ta sẽ tính sổ". Nó thì bày ra bản mặt vô (số) tội.
-Lam Nhi,em còn liếc người ta nữa anh sẽ móc mắt em ra!-Cậu trừng cô,cô ngoan ngoãn rúc vào ngực cậu."Hạo Thiên,ta sẽ tính sổ với mi!".
Quả là một cô gái đẹp,tuy không đẹp bằng vợ của người đó nhưng cũng không tồi.Làn da trắng bóc,mái tóc dài,xoăn màu xanh rêu.Khuôn mặt nhọn,tinh tế.Đôi mắt màu huyết ngọc,to tròn.Môi màu anh đào.Dáng người cũng không tệ.
-Tôi là Lam Nhi.Tôi không có hứng để gặp anh!-Cô nói rồi tặng nó và hắn một cái nhìn rất "thân mật".
Cậu cười,trong mắt lộ ra niềm vui sướng.
-Lam tiểu thư,cô rất thú vị.-Tôi phải bắt cô về thôi!Hạo Thiên thầm nói.
-Không liên quan đến anh!-Cô bước đến bên nó,kéo tay nó đi.
-Lam,mình không cố ý nha!-Nó nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-Không cố ý cái con khỉ!Tớ bảo cậu mang tên tảng băng đó đi à?Để rồi thành thế này!-Cô trừng nó.
-Buông!-Hắn lạnh lùng giật tay nó ra,kéo nó đi.Trước khi đi còn không quên bổ sung một câu."Hạo Thiên,cậu không rước Lam Nhi về nhanh sẽ có người cướp mất đấy!"
-Lam tiểu thư,chúng ta đi!-Hạo Thiên ôm eo cô.
-Mẹ kiếp,bỏ tay!-Cô vùng vẫy nhưng căm bản là không thể.Cánh tay cậu quá khỏe,đành để cậu ôm ra xe của hắn.
Trong suốt quá trình đi,cậu ôm cô suốt,cô thì thỉnh thoảng liếc nó với ánh mắt"Tại mi mà ta bị thế này!Ta sẽ tính sổ". Nó thì bày ra bản mặt vô (số) tội.
-Lam Nhi,em còn liếc người ta nữa anh sẽ móc mắt em ra!-Cậu trừng cô,cô ngoan ngoãn rúc vào ngực cậu."Hạo Thiên,ta sẽ tính sổ với mi!".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro