Thiết Lập Tính Cách Là Tra Nam - Phụng Hiếu Nam Thần

Chương 47: Ngườ...

Phụng Hiếu Nam Thần

2025-03-14 20:00:12

Gõ chữ: Nhiệt Không Độ Người gọi cảnh sát chắc chắn không phải cậu, mà là vệ sĩ, vệ sĩ tránh trong bóng tối đi theo cậu, không có xuất hiện bên cạnh. Bọn họ đoán trước Triệu Vân Thụy một khi đã ra tay sẽ không đơn giản, nên đã nói trước nếu tình huống không tốt liền báo cảnh sát. Ôn Kiều chỉ gọi điện cho vệ sĩ nhắc nhở bọn họ báo cảnh sát. Sau đó, điện thoại không cúp máy mà tiếp tục mở như vậy. Chuyện xảy ra tiếp theo đều rõ ràng, đám người trực tiếp bị bắt đi. Trước đây cậu cùng đám người này có quan hệ khá tốt, thậm chí ở khu ổ chuột có chuyện gì, ví dụ như đồ đạc cậu bị cướp, những người này sẽ giúp cậu tìm về. Nhưng Ôn Kiều cũng không quên khu ổ chuột là nơi nào, những người đó chỉ coi trọng khả năng đánh đấm của cậu mà thôi, bọn họ cũng không phải anh em có tình nghĩa sâu nặng gì. Hơn nữa, nếu lợi ích đủ lớn, cậu càng không tin những người này. Còn lời Lưu Tam nói, Triệu Vân Thụy chờ ở khu ổ chuột, phi, đoán xem cậu có tin hay không. Dù sao cũng phải đề phòng. Lần này Ôn Kiều không chịu khổ nhiều, cậu đến cục cảnh sát khai báo, rồi lên xe trở về, tất nhiên không quên gọi điện thoại cho Trình Tấn giả vờ là một đóa hoa nhỏ đáng thương, cậu còn tin tưởng bọn họ như vậy, không nghĩ tâm tư bọn họ lại độc ác đến vậy. Trình Tấn cũng không biết nhiều về các mặt khác của cậu, thật sự nghĩ cậu bị dọa thật rồi, vội vàng đặt vé máy bay gần nhất trở về. Hơn nửa đêm, Trình Tấn tới nơi, Ôn Kiều mơ màn tỉnh lại nhưng cũng không quên giả bộ yếu đuối, tỏ ra sợ hãi trước mặt Trình Tấn. Nhân tiện còn bịa chuyện gặp ác mộng. Nhưng trên thực tế cậu ngủ say như chết, không có chuyện gì nghiêm trọng. Sau đó hai người nằm trên giường, cậu nép mình trong lồng ngực Trình Tấn, hợp tình hợp lý mà ôm người, cảm giác ngủ càng ngon. Gần đây, những tên côn đồ đó đều bị kết án trực tiếp, lúc đó bọn họ nói chuyện, cảnh sát thông qua điện thoại đều nghe rõ. Triệu Vân Thụy cũng bị triệu tập tra hỏi nhưng đáng tiếc không có bằng chứng cụ thể, sau 24 giờ phải thả cậu ta ra. Sau đó, Triệu Vân Thụy càng ngày càng điên cuồng, muốn thông qua công ty để chèn ép bọn họ. Nhưng cha mẹ Triệu có chút do dự, bởi vì Triệu Vân Thụy làm chuyện có lỗi với Trình Tấn trước, dù sao thì bọn họ cũng thấy ảnh Triệu Vân Thụy cùng con nuôi hôn môi, hơn nữa mối quan hệ hai nhà đặt đó, bọn họ chũng không thể nghe theo lời Triệu Vân Thụy được. Cuối cùng thì Trình gia cũng là một con quái vật khủng lồ, không dễ động vào như vậy, khả năng lớn chính là lưỡng bại câu thương, cuối cùng chiếm lợi lại là người khác. Ba mẹ Triệu không đồng ý, tự nhiên Triệu Vân Thụy đem chủ ý chuyển sang Triệu Tử Sóc. Theo Triệu Vân Thụy thấy, Triệu Tử Sóc rất yêu cậu ta, hơn nữa vì là con nuôi nên đối với cậu ta cũng có phần chiều chuộng. Trên thực tế, Triệu Tử Sóc ở trước mặt cậu ta cũng ra vẻ rất hiểu cậu ta, nguyện ý thay cậu ta đối phó nhà họ Trình. Đồng thời cũng uyển chuyển bày tỏ địa vị mình ở công ty không đủ, không làm được chuyện gì. Vì vậy Triệu Vân Thụy xúc tiến cha mẹ đem quyền lực công ty giao cho Triệu tử Sóc. Kiếp này, Triệu Tử Sóc biểu hiện cũng không tệ, rất quan tâm chăm sóc Triệu Vân Thụy, khiến cho cha mẹ Triệu càng thấy an tâm về gã, hơn nữa hai đứa nhỏ về sau muốn ở bên nhau, Triệu Vân Thụy đối với công ty không hứng thú, công ty sớm muộn gì cũng giao cho Triệu Tử Sóc. Triệu Tử Sóc là do chính tay bọn họ nuôi lớn nên cũng không quá đề phòng. Cứ như vậy Triệu Tử Sóc một bên dỗ dành Triệu Vân Thụy, một bên nhanh chóng thăng chức ở công ty. Tốc độ của Trình Tấn cũng không chậm, anh thừa hưởng ký ức của thân thể này, nên sau khi thích ứng đối với sự vụ của công ty ngày càng thêm thành thạo, tuổi tác của anh hiện tại cũng đã lớn, nhà họ Trình chỉ có một mình con trai là anh, càng có năng lực, bố mẹ Trình càng vui vẻ, giao cho anh càng nhiều việc. Trong nháy mắt, hai năm trôi qua. Về cơ bản Trình Tấn đã nắm quyền kiểm soát công ty, cha Trình đã không đụng vào việc công ty, có một đứa con trai cuồng việc, ông mỗi ngày đều nhàn nhã, cùng mẹ Trình đi du lịch khắp thế giới vô cùng vui vẻ, hoặc là theo đám bạn già đi câu cá, vào núi trải nghiệm cuộc sống nông thôn. Triệu Tử Sóc nắm quyền công ty cũng không ít, nhưng cuối cùng thì cha Triệu cũng không phải cha ruột của gã, không thể nào yên tâm giao toàn bộ quyền lực cho người ngoài, khi quyền lực Triệu Tử Sóc ngày càng lớn, cha Triệu đối với gã có chút cảnh giác. Hơn nữa cha Triệu tuổi còn trẻ chưa đến độ tuổi phải nghỉ hưu. Nhưng Triệu Vân Thụy không đợi nổi nữa, muốn Triệu Tử Sóc nhanh chóng ra tay với nhà họ Trình, hai năm qua thấy Ôn Kiều cùng Trình gia sống thoải mái, cậu ta sắp phát điên rồi. Triệu Tử Sóc khẽ cong môi, không phải gã không muốn đối phó với Trình Tấn, nếu chỉ một mình gã trọng sinh gã muốn cùng Trình Tấn chiến một trận, nhưng vấn đề là Trình Tấn cũng sống lại. Nếu gã được như Trình Tấn thì đã không đợi đến bây giờ. Gã biết cha Triệu phòng bị gã, cổ phần một chút cũng chưa đưa cho gã, để gã nắm quyền toàn công ty là không có khả năng, Triệu Vân Thụy như vậy, gã cũng không có kiên nhẫn nhịn xuống. Hơn nữa, không chỉ Triệu Vân Thụy muốn đối phó với nhà họ Trình, Trình Tấn cũng muốn đối phó nhà họ Triệu, hai năm qua công ty hai nhà xảy ra không biết bao nhiêu tranh chấp, đây cũng là lý do cha Trình sớm rời công ty. Triệu Vân Thụy hãm hại đối tượng của con trai nhiều lần như vậy, ông cũng không thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Trước kia có quan hệ tốt với Triệu gia, nên ít nhiều cũng kiềm chế. Vừa lúc hai bên tiểu bối đều muốn trở mặt, nên cha Trình dạy dỗ con trai vài lời liền bỏ trốn, chuyện của người trẻ tuổi để người trẻ tuổi giải quyết. Vì vậy, ngay tại thời điểm Trình Tấn cùng Triệu gia cạnh tranh khốc liệt, Triệu Tử Sóc mang theo tài nguyên mấy năm nay gã đạt được từ nhà họ Triệu bỏ chạy, lập một công ty cạnh tranh cùng Triệu gia. Ông Triệu tức giận nhịn không được phun ngụm máu, trực tiếp đưa vào bệnh viện. Vốn dĩ Triệu gia vẫn còn chút thời gian, nhưng lần này cha Triệu lại hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện, nháy mắt liền lộ ra mấy lổ hổng, hơn nữa các công ty khác cũng không phải ăn chay, thấy hai nhà khai chiến, hiện giờ lợi, trực tiếp nhảy vào chiếm một chân. Những năm gần đây Triệu gia phát triển không bằng Trình gia, kết quả là hoàn toàn lụm bại. Cho nên đừng nói tới chuyện chỉnh sụp Trình gia, Triệu Vân Thụy chỉ có thể trơ mắt nhìn công ty nhà mình biến mất, không phải cậu ta không nghĩ cách nhưng một chút kiến thức cậu ta cũng không biết, chỉ một mặt muốn ngắm vào Trình Tấn, mẹ cậu ta cũng vậy không hiểu những chuyện công ty. Dù nhà họ Triệu không còn, nhưng Triệu Tử Sóc dựa vào tài nguyên công ty học Triệu ở công ty mới hô mưa gọi gió. Bản thân gã cũng có chút bản lĩnh nên không có gì ngạc nhiên. Triệu Vân Thụy cảm thấy mê mang vô cùng, không phải Triệu Tử Sóc yêu cậu ta sao? Sau khi cậu ta chết, gã còn ôm thi thể cậu ta khóc lớn sao? Cậu ta không cam lòng, tới tìm Triệu Tử Sóc. Triệu Tử Sóc cười lạnh một tiếng: "Yêu cậu? Cũng không biết cậu lấy đâu ra tự tin đó, từ nhỏ, cậu cố ý đập vỡ đồ cổ của ba cậu rồi đổ tội lên đầu tôi, cậu cùng người khác đánh mắng tôi, không cho người khác nói chuyện với tôi, tôi bị đánh mắng, bố mẹ cậu cũng chỉ nới cậu còn nhỏ, không cùng cậu so đo." "Như vậy, cậu nghĩ tôi bị cuồng ngược sao? Tôi còn có thể yêu cậu sao?" Gã không trả thù là tốt lắm rồi, hơn nữa tình cảm trong mắt gã không đáng một xu, trong mắt Triệu Tử Sóc trước giờ chỉ có quyền lực. "Nhưng... nhưng..." Triệu Vân Thụy không tin nổi, hai mắt thất thần, lẩm bẩm nói: "Rõ ràng... anh ôm thi thể em khóc thương tâm như vậy." Không nghĩ tới Triệu Vân Thụy vậy mà hiểu lời cậu ta nói, Triệu Tử Sóc nói: "Tôi bị đuổi ra nước ngoài, cha cậu lúc chuyển tiền lúc không, khó khăn lắm tìm được cách về nước, muốn tranh thủ một chút tài nguyên công ty, nhưng cái gì cũng không có, tôi chỉ đành ôm cậu khóc, rốt cuộc thì cậu cũng là nhân tố quan trọng giúp tôi trở lại công ty." Lúc đó, gã muốn xuống tay từ Triệu Vân Thụy, chính gã cũng biết cho dù đổi thành họ Triệu thì gã vẫn là người ngoài, Triệu Vân Thụy mới là con ruột Triệu gia, vậy nên cha Triệu không có khả năng giao công ty cho gã. Nhưng rõ ràng Triệu Vân Thụy không phải là người có thể tiếp quản công ty, nếu muốn gã muốn tiếp quản công ty chỉ có thể làm cho cha Triệu yên tâm. Mà tiền đề để yên tâm là Triệu Vân Thụy. Cho nên gã muốn theo đuổi Triệu Vân Thụy, dù sao cũng không phải anh em ruột, Triệu vân Thụy lớn lên cũng không tệ, Triệu Tử Sóc không quan tâm tới tình yêu, nam hay nữ đều được, nếu Triệu Vân Thụy giúp gã giành được công ty, gã có thể. Sau này Triệu Vân Thụy ngoan ngoãn, gã cũng không nghĩ đến việc trả thù đối phương chuyện khi nhỏ, nhưng nếu cư xử như lúc nhỏ, gã nhất định không tha thứ. Dù tưởng tượng như thế nào đi nữa, gã cũng không ngờ sau khi về nước lại chênh lệch lớn như vậy, Triệu Vân Thụy chết, gã cũng không có công ty. A! Sét đánh giữa trời quang, đương trường Triệu Tử Sóc chỉ có thể diễn một màn mãnh nam rơi lệ. Triệu Vân Duệ bị tin tức này kích thích đến nỗi che ngực, gần như không thở được. Rồi sau đó bỏ đi. Công ty không còn, trong nhà vẫn còn chút tiền tiết kiệm, nhưng ba cậu ta hôn mê bất tỉnh, phí chữa bệnh cũng cao, ban đầu Triệu Vân Thụy còn hi vọng ba cậu ta có thể tỉnh lại, đến lúc đó gia đình cậu ta có thể đông sơn tái khởi, sau này tiền trong nhà ngày càng ít, cậu ta nhịn không được ôm tiền bỏ trốn. Kiếp trước cũng có một đoạn thời gian cậu ta sống không có tiền, những ngày như vậy cậu ta không muốn chịu nữa. Mắt mẹ Triệu sưng húp vì khóc, bà không biết phải làm sao. Không ngờ, người trả viện phí cho cha Triệu là Triệu Tử Sóc, nhưng trừ lần này những lần khác gã cũng mặc kệ. Về phía Trình gia, công ty phát triển rất tốt, tình cảm Trình Tấn cùng Ôn Kiều vô cùng thuận lợi, cùng với sự suy tàn của công ty Triệu gia, Triệu Vân Thụy chật vật bỏ trốn, thế lực thần bí kia cũng ngày càng ít đi. Con đường mà Trình Tấn thiết lập ban đầu cho Ôn Kiều cũng dần dần được cậu thực hiện nghiêm túc. Một đường học nghiên cứu, đi theo nhân viên chuyên nghiệp học tập, không phụ thiên phú của bản thân. Trong thời gian này, vào thời điểm thích hợp, Trình Tấn đã cầu hôn Ôn Kiều, hai người tổ chức hôn lễ, hạnh phúc vui vẻ bên nhau. Rồi một ngày nọ, Ôn Kiều(*) từ trên giường tỉnh dậy, quay đầu nhìn Trình Tấn(*) đang ngủ bên cạnh, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm anh. (có vẻ tác giả nhầm lẫn để Ôn Kiều thành Trình Tấn, Trình Tấn thành Ôn Kiều nhưng mình thấy đổi lại để hợp ngữ cảnh.) "Có chuyện gì vậy?" anh hỏi. Ôn Kiều làm nũng nói: "Đoán xem em là ai?" Giọng điệu này, cảm giác này khiến lòng Trình Tấn rung động. Trên thực tế, từ khi thế lực thần bí kia bắt đầu suy yếu, Ôn Kiều cũng dần trở lại bình thường, không còn quá mức tham lam danh lợi, cũng không còn suy nghĩ không mà có ăn, thậm chí tính cách cũng dần dần giống với Lâm Chiêu nhưng hôm nay anh có một loại cảm giác mãnh liệt, chỉ lúc này mới có. Anh thử mở miệng, rồi lại kiên định: "Là Chiêu Chiêu?" "Ừ!" Ôn Kiều gật đầu, nhào vào lòng Trình Tấn, có chút hưng phấn: "Trình đại ca, chàng vẫn còn nhớ! Em đột nhiên khôi phục ký ức kiếp trước đêm qua, hóa ra là ta chuyển thế đầu thai đến đây, may mắn là chúng ta vẫn có thể gặp nhau, chúng ta chính là trời đất tạo thành một đôi mà, nhất định phải đời đời kiếp kiếp bên nhau." Cậu ôm Trình Tấn, ngọt ngào đung đưa trên người Trình Tấn, lăn qua lăn lại. Thật tốt, có thể cùng Trình Tấn vĩnh viễn ở bên nhau. Cả hai đều có ký ức kiếp trước, càng thêm quý trọng nhau, càng thêm ngọt ngào. Giống như lúc Trình Tấn mới tiến vào thân thể này, Lâm Chiêu, hoặc là Ôn Kiều không hề cảm thấy chút khó chịu nào, vẫn tiến về phía trước theo con đường đã định sẵn. Sau đó, Ôn Kiều nghiên cứu phát triển trí tuệ nhân tạo, lập tức gây chấn động lớn, công ty càng phát triển không ngừng. Một đời này, mặc dù đồng tính có thể kết hôn nhưng không có nghĩa là đàn ông có thể sinh con, chỉ là công nghệ thụ tinh ống nghiệm tương đối phát triển, nhưng đời này có lẽ khó có được, đối với Ôn Kiều và Trình Tấn, đối phương vẫn quan trọng hơn, nên hai người vẫn chưa muốn có con cái. Nhưng rồi một ngày, cha Trình đen mặt mang về một đứa trẻ, lúc này công ty mới có người thừa kế. Mà Trình Tấn và Ôn Kiều hai người làm bạn đến già, cả đời thuận buồm xuôi gió, sau đó cùng một ngày lần lượt qua đời. Editor: Đây là phúc lợi năm mới, chúc mọi người năm nay thuận lợi nhé! Vậy là kết thúc thế giới này rồi, hẹn gặp lại Trình Tấn cùng Chiêu Chiêu ở thế giới sau. Lạc: Vậy là tg2 kết thúc viên mãn. Chuẩn bị chào đón tg3 thật chậm rãi cùng mình :)))

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiết Lập Tính Cách Là Tra Nam - Phụng Hiếu Nam Thần

Số ký tự: 0