Ngủ Chung Giườn...
2024-10-20 20:59:26
Khi cả hai đã lên phòng, Tử Sâm đóng cửa lại, trèo lên giường. Thấy Hi Hoa cứ đứng lì trước mặt hắn, hắn đập tay lên giường kế hắn ám chỉ bảo cậu lên đây ngồi.
"Lên đây."
"Thiếu gia, như vậy có hơi..." Cậu hơi lưỡng lự.
"Không sao, lên đây." Hắn nói rất quả quyết.
"Nhưng...."
"Mày không nghe lời tao à?"
"Dạ, không, em xin lỗi."
"Lên đây đi.
"Vâng thiếu gia."
Cậu ngoan ngoãn ngồi lên giường kế hắn, mặt cứ cúi gằm xuống.
"Mày ngửa mặt lên, đừng cứ cúi đầu như vậy."
Cậu cũng ngoan ngoãn ngửa mặt lên, khuôn mặt có phần sợ hãi.
"Sợ tao à?"
"Vâ..vâng ạ. Hơi sợ một chút."
"Không cần sợ, tao sẽ không làm gì mày."
"À mà...mày sợ tao cũng được."
"Dạ?"
"Nhưng không được sợ người nào khác ngoài tao. Nếu ai làm gì mày thì mày phải phản kháng, phải trả đũa, rõ chưa?"
"Rõ ạ." Cậu đáp, đột nhiên lại cười rất tươi, có vẻ là rất vui vì những lời vừa rồi của Tử Sâm.
Nhìn thấy cậu cười như vậy, hắn đột nhiên cảm thấy ấm lòng, xoa đầu cậu, nói thêm một câu:
"Nếu không có năng lực trả đũa thì thiếu gia tao sẽ trả đũa giúp mày, nhưng mày vẫn phải phản kháng. Vì vậy, mày có chuyện gì cũng không được giấu tao, nghe chưa?"
"Dạ nghe." Cậu cười vui thấy rõ, Tử Sâm thấy vậy cũng cười theo cậu.
"Đột nhiên cảm thấy thiếu gia này cũng không đáng ghét lắm." Cậu thầm nghĩ trong bụng.
"Được rồi, mày đi tắm đi." Hắn khẽ xoa đầu cậu rồi bảo.
Thiếu gia không tắm ạ?" Cậu ngơ người ra hỏi.
"Mày tắm trước đi."
"Vậ...vậy sao được ạ? Thiếu gia phải tắm trước."
Nghe cậu nói vậy, hắn đứng lên đẩy cậu vào nhà tắm.
"Nghe lời, tắm trước đi."
"Vâng ạ. Cảm ơn thiếu gia." Cậu cười tươi, bước vào.
Cậu bắt đầu tắm, còn hắn thì nằm ườn trên giường, cứ cười tủm tỉm miết.
Sau khi Hi Hoa tắm xong, Tử Sâm cũng nhanh chóng đi tắm. Một lúc sau, cả hai mặc đồ ngủ rồi xuống nhà chuẩn bị ăn tối.
Nhìn thấy hai đứa trẻ mặc đồ ngủ đôi, mẹ hắn phấn khích nói:
"Ái chà, sao mà giống vợ chồng mới cưới vậy này, còn mặc cả đồ đôi cơ."
Ba Thái cũng nói xen vào:
"Đúng đấy bà xã, đẹp đôi thật."
Trong lòng Thái Tử Sâm rất vui, nhưng miệng lại bảo:
"Trước giờ đồ ngủ của con có bao giờ mua nhiều mẫu mã đâu, nên giống nhau là đúng rồi."
"Phải phải, con nói gì cũng đúng."
Bỗng một tiếng gọi ồm ồm vang lên:
"Tử Sâm."
"Bà nội."
"Nghe bảo hôm nay con có dắt một cậu bé về, mau đưa nó lại đây bà xem thử nào."
"Dạ vâng thưa bà."
Tử Sâm liền dắt Hi Hoa đến trước mặt bà Thái.
"Ồ, cậu bé này đáng yêu thật. Cháu tên gì?"
"Cháu tên Chu Hi Hoa, mọi người hay gọi cháu là Hoa Hoa ạ."
"Hoa Hoa ngoan quá, lại đây bà xem nào."
Bà Thái liền ôm Hi Hoa vào lòng. Tử Sâm đứng bên cạnh vô cùng vui, đơn giản vì mọi người ai ai cũng chào đón Hi Hoa. Nhưng quan trọng nhất vẫn là...bà nội không nhéo má cậu nên hắn rất vui.
Sau bữa cơm tối, mọi người quây quần lại cùng nhau xem ti vi. Hi Hoa rất bất ngờ, vì Thái Gia đối xử với người làm rất tốt. Kể cả giúp việc và quản gia trong nhà đều được phép cùng ăn cơm, cùng xem phim vui vẻ như vậy. Cậu cảm thấy rất ấm cúng, như một gia đình thực thụ. Tử Sâm ngồi bên cạnh cậu có thể nhìn ra tâm tư này của cậu, trong lòng không ngừng nhảy nhót. Hắn thầm nghĩ:
"May mà tên ngốc này thích."
Sau một hồi xem phim, mọi người đều đã buồn ngủ. Ai đi về chỗ người đấy, Tử Sâm và Hi Hoa cũng đi về phòng. Hai người ngồi trên giường, nhưng chưa ngủ ngay. Tử Sâm nói:
"Mẹ tao đã sắp xếp cho mày rồi, mai mày sẽ đi học với tao, để bên cạnh tao 24/24."
"Nhưng em lớn hơn thiếu gia 2 tuổi mà, không phải sẽ học khác lớp sao?"
"Mày cũng đã đi học bao giờ đâu. Coi như là đi học muộn thôi."
"Vâng ạ."
"Mà trước khi đi ngủ, tao phải nói với mày vài chuyện."
"Chuyện gì ạ?"
"Khi ở trong phòng này, nhớ là phải cẩn thận, không được làm hư đồ đạc. Thứ nhất là tốn tiền, thứ hai là nguy hiểm đến mày, nghe chưa?"
"Dạ."
"Tao sẽ không bắt nạt mày, nên không ai được bắt nạt mày. Nếu ai bắt nạt mày thì phải nói với tao. Còn nữa, tuy là tao không bắt nạt mày, nhưng nếu mày làm sai thì phải bị phạt, còn hình phạt thế nào thì tùy vào mức độ nghiêm trọng của việc mày làm sai, nghe chưa?"
"Dạ nghe ạ."
"Được rồi, ngủ đi, mai còn đi học"
Cậu lật đật bật khỏi giường, tìm kiếm cái gì đó. Tử Sâm bèn hỏi:
"Kiếm gì vậy?"
"Kiếm chăn ạ?"
"Để làm gì?"
"Để trải ra sàn nằm ngủ ạ, sàn không lạnh lắm."
"Đồ ngốc, lên đây."
"Dạ?"
"Mày ngủ cùng với tao."
"Đượ... được không ạ?"
"Được."
Cậu cười tươi, hai mắt híp lại:
"Cảm ơn thiếu gia ạ."
"Ừ, đi lên đây ngủ."
Hi Hoa nhảy lên giường, Tử Sâm tắt đèn, cả hai chìm vào giấc ngủ.
Trong lúc ngủ say, Hi Hoa đáng yêu ngây thơ này lại có tướng ngủ vô cùng xấu. Cứ lăn qua lộn lại rồi cuộn hết chăn của Tử Sâm, khiến hắn rất tức giận. May mắn cho cậu, nhờ tướng ngủ xấu ấy mà cậu đã bị hắn ôm trọn vào lòng. Cậu cũng ngoan ngoãn vòng tay ôm chặt eo hắn, còn dụi dụi vào đầu hắn.
Vì cậu cao hơn Tử Sâm nên hắn phải hơi nhích người lên, mục đích là để cậu vùi mặt vào ngực hắn, như vậy hắn mới ra dáng là một người chồng chứ. Tử Sâm cười tươi nhìn cậu, rồi nhắm mắt lại mà ngủ một mạch đến sáng
"Lên đây."
"Thiếu gia, như vậy có hơi..." Cậu hơi lưỡng lự.
"Không sao, lên đây." Hắn nói rất quả quyết.
"Nhưng...."
"Mày không nghe lời tao à?"
"Dạ, không, em xin lỗi."
"Lên đây đi.
"Vâng thiếu gia."
Cậu ngoan ngoãn ngồi lên giường kế hắn, mặt cứ cúi gằm xuống.
"Mày ngửa mặt lên, đừng cứ cúi đầu như vậy."
Cậu cũng ngoan ngoãn ngửa mặt lên, khuôn mặt có phần sợ hãi.
"Sợ tao à?"
"Vâ..vâng ạ. Hơi sợ một chút."
"Không cần sợ, tao sẽ không làm gì mày."
"À mà...mày sợ tao cũng được."
"Dạ?"
"Nhưng không được sợ người nào khác ngoài tao. Nếu ai làm gì mày thì mày phải phản kháng, phải trả đũa, rõ chưa?"
"Rõ ạ." Cậu đáp, đột nhiên lại cười rất tươi, có vẻ là rất vui vì những lời vừa rồi của Tử Sâm.
Nhìn thấy cậu cười như vậy, hắn đột nhiên cảm thấy ấm lòng, xoa đầu cậu, nói thêm một câu:
"Nếu không có năng lực trả đũa thì thiếu gia tao sẽ trả đũa giúp mày, nhưng mày vẫn phải phản kháng. Vì vậy, mày có chuyện gì cũng không được giấu tao, nghe chưa?"
"Dạ nghe." Cậu cười vui thấy rõ, Tử Sâm thấy vậy cũng cười theo cậu.
"Đột nhiên cảm thấy thiếu gia này cũng không đáng ghét lắm." Cậu thầm nghĩ trong bụng.
"Được rồi, mày đi tắm đi." Hắn khẽ xoa đầu cậu rồi bảo.
Thiếu gia không tắm ạ?" Cậu ngơ người ra hỏi.
"Mày tắm trước đi."
"Vậ...vậy sao được ạ? Thiếu gia phải tắm trước."
Nghe cậu nói vậy, hắn đứng lên đẩy cậu vào nhà tắm.
"Nghe lời, tắm trước đi."
"Vâng ạ. Cảm ơn thiếu gia." Cậu cười tươi, bước vào.
Cậu bắt đầu tắm, còn hắn thì nằm ườn trên giường, cứ cười tủm tỉm miết.
Sau khi Hi Hoa tắm xong, Tử Sâm cũng nhanh chóng đi tắm. Một lúc sau, cả hai mặc đồ ngủ rồi xuống nhà chuẩn bị ăn tối.
Nhìn thấy hai đứa trẻ mặc đồ ngủ đôi, mẹ hắn phấn khích nói:
"Ái chà, sao mà giống vợ chồng mới cưới vậy này, còn mặc cả đồ đôi cơ."
Ba Thái cũng nói xen vào:
"Đúng đấy bà xã, đẹp đôi thật."
Trong lòng Thái Tử Sâm rất vui, nhưng miệng lại bảo:
"Trước giờ đồ ngủ của con có bao giờ mua nhiều mẫu mã đâu, nên giống nhau là đúng rồi."
"Phải phải, con nói gì cũng đúng."
Bỗng một tiếng gọi ồm ồm vang lên:
"Tử Sâm."
"Bà nội."
"Nghe bảo hôm nay con có dắt một cậu bé về, mau đưa nó lại đây bà xem thử nào."
"Dạ vâng thưa bà."
Tử Sâm liền dắt Hi Hoa đến trước mặt bà Thái.
"Ồ, cậu bé này đáng yêu thật. Cháu tên gì?"
"Cháu tên Chu Hi Hoa, mọi người hay gọi cháu là Hoa Hoa ạ."
"Hoa Hoa ngoan quá, lại đây bà xem nào."
Bà Thái liền ôm Hi Hoa vào lòng. Tử Sâm đứng bên cạnh vô cùng vui, đơn giản vì mọi người ai ai cũng chào đón Hi Hoa. Nhưng quan trọng nhất vẫn là...bà nội không nhéo má cậu nên hắn rất vui.
Sau bữa cơm tối, mọi người quây quần lại cùng nhau xem ti vi. Hi Hoa rất bất ngờ, vì Thái Gia đối xử với người làm rất tốt. Kể cả giúp việc và quản gia trong nhà đều được phép cùng ăn cơm, cùng xem phim vui vẻ như vậy. Cậu cảm thấy rất ấm cúng, như một gia đình thực thụ. Tử Sâm ngồi bên cạnh cậu có thể nhìn ra tâm tư này của cậu, trong lòng không ngừng nhảy nhót. Hắn thầm nghĩ:
"May mà tên ngốc này thích."
Sau một hồi xem phim, mọi người đều đã buồn ngủ. Ai đi về chỗ người đấy, Tử Sâm và Hi Hoa cũng đi về phòng. Hai người ngồi trên giường, nhưng chưa ngủ ngay. Tử Sâm nói:
"Mẹ tao đã sắp xếp cho mày rồi, mai mày sẽ đi học với tao, để bên cạnh tao 24/24."
"Nhưng em lớn hơn thiếu gia 2 tuổi mà, không phải sẽ học khác lớp sao?"
"Mày cũng đã đi học bao giờ đâu. Coi như là đi học muộn thôi."
"Vâng ạ."
"Mà trước khi đi ngủ, tao phải nói với mày vài chuyện."
"Chuyện gì ạ?"
"Khi ở trong phòng này, nhớ là phải cẩn thận, không được làm hư đồ đạc. Thứ nhất là tốn tiền, thứ hai là nguy hiểm đến mày, nghe chưa?"
"Dạ."
"Tao sẽ không bắt nạt mày, nên không ai được bắt nạt mày. Nếu ai bắt nạt mày thì phải nói với tao. Còn nữa, tuy là tao không bắt nạt mày, nhưng nếu mày làm sai thì phải bị phạt, còn hình phạt thế nào thì tùy vào mức độ nghiêm trọng của việc mày làm sai, nghe chưa?"
"Dạ nghe ạ."
"Được rồi, ngủ đi, mai còn đi học"
Cậu lật đật bật khỏi giường, tìm kiếm cái gì đó. Tử Sâm bèn hỏi:
"Kiếm gì vậy?"
"Kiếm chăn ạ?"
"Để làm gì?"
"Để trải ra sàn nằm ngủ ạ, sàn không lạnh lắm."
"Đồ ngốc, lên đây."
"Dạ?"
"Mày ngủ cùng với tao."
"Đượ... được không ạ?"
"Được."
Cậu cười tươi, hai mắt híp lại:
"Cảm ơn thiếu gia ạ."
"Ừ, đi lên đây ngủ."
Hi Hoa nhảy lên giường, Tử Sâm tắt đèn, cả hai chìm vào giấc ngủ.
Trong lúc ngủ say, Hi Hoa đáng yêu ngây thơ này lại có tướng ngủ vô cùng xấu. Cứ lăn qua lộn lại rồi cuộn hết chăn của Tử Sâm, khiến hắn rất tức giận. May mắn cho cậu, nhờ tướng ngủ xấu ấy mà cậu đã bị hắn ôm trọn vào lòng. Cậu cũng ngoan ngoãn vòng tay ôm chặt eo hắn, còn dụi dụi vào đầu hắn.
Vì cậu cao hơn Tử Sâm nên hắn phải hơi nhích người lên, mục đích là để cậu vùi mặt vào ngực hắn, như vậy hắn mới ra dáng là một người chồng chứ. Tử Sâm cười tươi nhìn cậu, rồi nhắm mắt lại mà ngủ một mạch đến sáng
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro