Tôi Bị Thương Ở Bụng
Phượng Tê Đường Tiền
2024-05-29 23:13:22
Tinh linh tóc quăn Ena bắt chéo chân, lắc lư đầy thích thú, khi phát hiện ánh mắt Lucius hướng lại đây, cô ấy dùng bả vai nhẹ nhàng khuých vào thiếu nữ bên cạnh một cái , “Anh ta nhìn sang bên này.”
Lilia đang chăm chú nhìn vào nơi nào đó, cô vô thức nhíu mày, tỉnh lại sau khi bị người chạm, mờ mịt nói: “Cái gì?”
“Vĩnh hằng chi vương trên cao, làm ơn, cô lại xuất thần sao?” Ena đỡ trán.
“Màu tóc của kỵ sĩ đệ nhất đại nhân… Nhạt hơn.” Lilia lẩm bẩm tự nói với mình.
“Kỵ sĩ đệ nhất đại nhân, phụt, thực sự nên để Lucius nghe cái tên phức tạp này, a, không đúng, anh ta khẳng định đã sớm nghe qua.” Một giọng nói lớn và thô ráp cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.
Không chen được lời nào ở chỗ Lucius, Hoult cảm thấy nhàm chán vô cùng, vì thế khi có người nhắc tới “Lilia tiểu thư”, đôi mắt hắn tức khắc sáng lên, xung phong nhận nhận nhiệm vụ “mời” Chúc Thánh Quan.
Đây là Chúc Thánh Quan nhỏ Lucius coi trọng sao?
Hoult hoàn toàn không biết thu liễm đánh giá cô.
Hắn nhớ không lầm, lúc trước người mới mà Lucius đến viện chữa trị hỗ trợ đánh giá kia, nghe nói là một nhân loại nhỏ gầy, có mái tóc thẳng màu đen.
Không thể khen trí nhớ Hoult tốt, việc Lucius tiếp xúc với Chúc Thánh Quan, còn hỗ trợ đánh giá người mới, quả thực khiếp sợ toàn bộ đoàn kỵ sĩ, bọn họ hỏi thăm chuyện này khắp nơi còn tích cực hơn việc tìm ma thú.
“Kỵ sĩ đại nhân, ngài có chút thô lỗ, không lễ phép.” Ena chắn trước người Lilia.
“Tôi tới giúp kỵ sĩ đệ nhất đại nhân mời người.” Hoult đưa ra một lý do rất đường hoàng.
Kỵ sĩ và tinh linh bốn mắt nhìn nhau, giữa hai màu nâu đỏ có ánh điện rất nhỏ lập loè.
“Cảm tạ ngài.” Lilia nhẹ nhàng cảm ơn hắn, cô không muốn thấy tình hình trở nên căng thẳng, cô mỉm cười nhẹ nhàng trấn an tinh linh đang tức giận xong, mới chạy chậm về phía Lucius.
Không có nhân vật chính, các nhân vật phụ đối chọi gay gắt sẽ tự nhiên xuống sân khấu.
Ena lại ngồi vào góc và bắt chéo chân lần nữa...
Hoult này ra ý niệm ác liệt muốn Ena trị liệu cho mình, nhưng nhanh chóng từ bỏ ý định này, Chúc Thánh Quan vẫn nên tìm người tính tình tốt một chút.
Hơn nữa, lòng mang ác ý tiếp nhận thuật trị liệu sẽ bị Đất Mẹ chán ghét.
Khi hầu hết mọi người đã rời đi, chính điện lần nữa trống vắng, giọng chào hỏi của cô gái có vẻ rõ ràng và sắc nét, điều này hiếm khi xảy ra với Lilia, một người luôn phản ứng chậm chạp.
“Kỵ sĩ đệ nhất đại nhân, nguyện Đất Mẹ phù hộ ngài.”
Lucius hạ mắt xuống đỉnh tóc lộ ra do đối phương nhân khom lưng thật sâu, từ một góc độ không ai có thể nhìn thấy anh ta lộ ra vẻ vui mừng kỳ lạ, gần như chỉ lướt qua trong nháy mắt.
“Không phải đã nói sao, gọi tôi là Lucius.” Khi mở miệng, anh ta lại biến thành kỵ sĩ đệ nhất dịu dàng, Lucius · Cain là người thờ phụng bình đẳng, tôn trọng người khác.
“Lu…” Lilia không muốn đối phương thất vọng, do dự thử mở miệng.
Thân hình hơi nghiêng lúc ban đầu của Lucius chuyển thành đứng đối diện thiếu nữ, anh hơi cúi người lại gần, dùng ánh mắt cổ vũ cô tiếp tục nói.
Lilia nhìn chăm chú vào đôi mắt xanh đó, suýt nữa chìm trong bầu trời và đại dương, cô hít sâu sau một hơi nói một mạch: “Lucius kỵ sĩ đệ nhất đại nhân.”
Ánh mặt trời vàng xuyên qua cửa sổ kính từ trên cao chiếu xuống, khuôn mặt thiếu nữ nghẹn đỏ hồng như quả táo chín trên cành đang chờ được hái.
“Chỉ gọi tên cũng khẩn trương, nghi lễ chữa lành lát nữa phải sao?" Lucius thong thả ung dung nói thêm, giọng điệu mang theo ý cười, "Lần này tôi bị thương ở bụng.”
Lilia đang chăm chú nhìn vào nơi nào đó, cô vô thức nhíu mày, tỉnh lại sau khi bị người chạm, mờ mịt nói: “Cái gì?”
“Vĩnh hằng chi vương trên cao, làm ơn, cô lại xuất thần sao?” Ena đỡ trán.
“Màu tóc của kỵ sĩ đệ nhất đại nhân… Nhạt hơn.” Lilia lẩm bẩm tự nói với mình.
“Kỵ sĩ đệ nhất đại nhân, phụt, thực sự nên để Lucius nghe cái tên phức tạp này, a, không đúng, anh ta khẳng định đã sớm nghe qua.” Một giọng nói lớn và thô ráp cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.
Không chen được lời nào ở chỗ Lucius, Hoult cảm thấy nhàm chán vô cùng, vì thế khi có người nhắc tới “Lilia tiểu thư”, đôi mắt hắn tức khắc sáng lên, xung phong nhận nhận nhiệm vụ “mời” Chúc Thánh Quan.
Đây là Chúc Thánh Quan nhỏ Lucius coi trọng sao?
Hoult hoàn toàn không biết thu liễm đánh giá cô.
Hắn nhớ không lầm, lúc trước người mới mà Lucius đến viện chữa trị hỗ trợ đánh giá kia, nghe nói là một nhân loại nhỏ gầy, có mái tóc thẳng màu đen.
Không thể khen trí nhớ Hoult tốt, việc Lucius tiếp xúc với Chúc Thánh Quan, còn hỗ trợ đánh giá người mới, quả thực khiếp sợ toàn bộ đoàn kỵ sĩ, bọn họ hỏi thăm chuyện này khắp nơi còn tích cực hơn việc tìm ma thú.
“Kỵ sĩ đại nhân, ngài có chút thô lỗ, không lễ phép.” Ena chắn trước người Lilia.
“Tôi tới giúp kỵ sĩ đệ nhất đại nhân mời người.” Hoult đưa ra một lý do rất đường hoàng.
Kỵ sĩ và tinh linh bốn mắt nhìn nhau, giữa hai màu nâu đỏ có ánh điện rất nhỏ lập loè.
“Cảm tạ ngài.” Lilia nhẹ nhàng cảm ơn hắn, cô không muốn thấy tình hình trở nên căng thẳng, cô mỉm cười nhẹ nhàng trấn an tinh linh đang tức giận xong, mới chạy chậm về phía Lucius.
Không có nhân vật chính, các nhân vật phụ đối chọi gay gắt sẽ tự nhiên xuống sân khấu.
Ena lại ngồi vào góc và bắt chéo chân lần nữa...
Hoult này ra ý niệm ác liệt muốn Ena trị liệu cho mình, nhưng nhanh chóng từ bỏ ý định này, Chúc Thánh Quan vẫn nên tìm người tính tình tốt một chút.
Hơn nữa, lòng mang ác ý tiếp nhận thuật trị liệu sẽ bị Đất Mẹ chán ghét.
Khi hầu hết mọi người đã rời đi, chính điện lần nữa trống vắng, giọng chào hỏi của cô gái có vẻ rõ ràng và sắc nét, điều này hiếm khi xảy ra với Lilia, một người luôn phản ứng chậm chạp.
“Kỵ sĩ đệ nhất đại nhân, nguyện Đất Mẹ phù hộ ngài.”
Lucius hạ mắt xuống đỉnh tóc lộ ra do đối phương nhân khom lưng thật sâu, từ một góc độ không ai có thể nhìn thấy anh ta lộ ra vẻ vui mừng kỳ lạ, gần như chỉ lướt qua trong nháy mắt.
“Không phải đã nói sao, gọi tôi là Lucius.” Khi mở miệng, anh ta lại biến thành kỵ sĩ đệ nhất dịu dàng, Lucius · Cain là người thờ phụng bình đẳng, tôn trọng người khác.
“Lu…” Lilia không muốn đối phương thất vọng, do dự thử mở miệng.
Thân hình hơi nghiêng lúc ban đầu của Lucius chuyển thành đứng đối diện thiếu nữ, anh hơi cúi người lại gần, dùng ánh mắt cổ vũ cô tiếp tục nói.
Lilia nhìn chăm chú vào đôi mắt xanh đó, suýt nữa chìm trong bầu trời và đại dương, cô hít sâu sau một hơi nói một mạch: “Lucius kỵ sĩ đệ nhất đại nhân.”
Ánh mặt trời vàng xuyên qua cửa sổ kính từ trên cao chiếu xuống, khuôn mặt thiếu nữ nghẹn đỏ hồng như quả táo chín trên cành đang chờ được hái.
“Chỉ gọi tên cũng khẩn trương, nghi lễ chữa lành lát nữa phải sao?" Lucius thong thả ung dung nói thêm, giọng điệu mang theo ý cười, "Lần này tôi bị thương ở bụng.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro