Bạn Tình Chuyển...
Trà Hảo Manh Manh
2024-08-07 21:01:10
Editor: Uniirr
Dùng nhiệt huyết sôi trào để hình dung tâm tình của Chu Thăng đều không đủ.
Răng nanh ngậm, cắn núʍ ѵú, miệng tràn ra mùi hương sữa thơm ngát, lại nhuận họng.
Mà dưới thân, gậy thịt trong tay Hà Cửu Vi xuyên qua, móng tay ngẫu nhiên va chạm làm gậy thịt cứng rắn phấn khởi.
Hà Cửu Vi ngực trướng, thứ mềm mềm trước ngực ẩm nóng không ngừng càn quét khắp nơi làm bình ổn, nhưng chỗ sâu trong hoa huyệt lại nhè nhẹ chảy mật nước, khe hở hẹp trong không khí trong suốt, che chở hai cánh hoa mấp máy. Cô nhẫn không được, lắc lắc mông mời hắn xâm nhập.
“Tiến vào… Tiến vào a…”
Chu Thăng buông núʍ ѵú, nhìn nhũ hoa bị hút, khóe miệng lưu lại giọt sữa.
“Có phải cậu cần gà bự của Chu soái ca hung hăng thao tiểu loạn huyệt a?”
“Vô nghĩa nhiều như vậy… A… A…”
Hà Cửu Vi tức giận mắng không hết câu lại bị gậy thịt đánh bất ngờ vào hoa cốc mà hóa thành tiếng rêи ɾỉ.
“Lại vào sâu a…”
Hoa huyệt quá nhỏ, gậy thịt chỉ có tiến vào một phần ba liền mắc tại chỗ, ấm áp bao vây qυყ đầυ, hắn nhẫn đến căng thẳng.
“Tôi cũng muốn tiến a, bảo bối thả lỏng…”
“A… Ha…” Hà Cửu Vi một tay che bộ ngực của mình, một tay ôm hắn, sắc mặt cô ửng hồng, điều chỉnh hô hấp, mới làm cho mị thịt đang siết chặt hơi thả lỏng, gậy thịt bắt đầu đi về phía trước.
“Ách… Ân a… Cách âm… Được không a? Tôi muốn kêu… A…”
Mỗi một thanh thở gấp của cô đều nhẹ nhàng, không dám lớn tiếng.
Chu Thăng biết phòng cách âm, ngoài miệng cũng không xác định nói.
“Không cách âm, tôi mỗi lần chơi game đều bị ba tôi nghe được…”
Đâm mạnh làm gậy thịt chỉ lộ ra hai túi tinh hoàn lẻ loi sưng đại, dời núi lấp biển.
“A… Bảo bối thật sự là cực phẩm!”
“A!”
Hà Cửu Vi không khống chế được bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rên ra tiếng, cô khẩn trương làm hoa huyệt đột nhiên kẹp chặt, Chu Thăng thiếu chút nữa liền bắn, xoa nắn mông cô dời đi lực chú ý.
“Cậu mưu sát chồng a!”
“Ân… Cậu nhỏ giọng chút a…”
Hà Cửu Vi nhỏ giọng, lại ngoài ý muốn phong tình.
“Ha a… Đỉnh đến a… Động động a…”
“Không sợ bị người khác nghe được?”
Gậy thịt rất nhanh thích ứng với hoa huyệt xa lạ nhiệt tình, bắt đầu ba nhẹ một sâu, mỗi lần rút đều có thể cảm nhận được vách tường xôn xao, lại cắm vào chính là dâʍ ŧᏂủy̠.
Hà Cửu Vi sau lưng mồ hôi ẩm ướt một mảnh, tóc đều dính vào nhau.
“A… Sâu… A… Thật là lợi hại a…”
Chu Thăng không hổ là kinh nghiệm phong phú, vừa vặn dùng tần suất cô thích nhất khơi mào.
“Ân a… Tuyệt quá…”
Chu Thăng đem chân cô đặt lên ngực, núʍ ѵú không chỗ sắp đặt.
“Tôi hầu hạ cho cậu thoải mái?”
Cái tư thế này có thể cho Chu Thăng tinh tường nhìn đến gậy thịt tím đen trong loạn huyệt, mang ra dâʍ ŧᏂủy̠ xen lẫn mồ hôi, đều dính ở bắp đùi, tìиɧ ɖu͙© mê người.
“Thoải mái a… Thoải mái quá a… Ân a… Chính là nơi đó a, lại dùng lực a…”
Bủn rủn đau đớn cũng ngập đầy khoái ý, Hà Cửu Vi lại không thể lớn tiếng, bật thốt lên yêu kiều đều phá thành mảnh nhỏ.
“Y nha… Liền… Là như thế này… Trái…… Một điểm… A…”
Chu Thăng động tác lưu loát thao hoa huyệt hơn mười lần, đột nhiên mắt sắc nhìn núʍ ѵú bị đùi ép tới lệch qua một bên đang chảy sữa.
“Sao sữa lại chảy? Bảo bối khát không?”
Không cho Hà Cửu Vi trả lời, Chu Thăng thả chân cô xuống, dưới thân thâm trầm va chạm, miệng hút sữa, rồi hôn cái môi nhỏ nhắn.
“Ngô…”
Thanh âm “Cô lỗ cô lỗ” đột nhiên im bặt có vẻ phá lệ rõ ràng.
Sữa rất ngọt, Hà Cửu Vi chỉ có ý nghĩ này trong đầu. Cô đang muốn ôm chặt Chu Thăng làm cho hai người càng thêm gần sát, lại nghe được ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa.
“A Thăng, sao con lại khóa cửa?”
Dùng nhiệt huyết sôi trào để hình dung tâm tình của Chu Thăng đều không đủ.
Răng nanh ngậm, cắn núʍ ѵú, miệng tràn ra mùi hương sữa thơm ngát, lại nhuận họng.
Mà dưới thân, gậy thịt trong tay Hà Cửu Vi xuyên qua, móng tay ngẫu nhiên va chạm làm gậy thịt cứng rắn phấn khởi.
Hà Cửu Vi ngực trướng, thứ mềm mềm trước ngực ẩm nóng không ngừng càn quét khắp nơi làm bình ổn, nhưng chỗ sâu trong hoa huyệt lại nhè nhẹ chảy mật nước, khe hở hẹp trong không khí trong suốt, che chở hai cánh hoa mấp máy. Cô nhẫn không được, lắc lắc mông mời hắn xâm nhập.
“Tiến vào… Tiến vào a…”
Chu Thăng buông núʍ ѵú, nhìn nhũ hoa bị hút, khóe miệng lưu lại giọt sữa.
“Có phải cậu cần gà bự của Chu soái ca hung hăng thao tiểu loạn huyệt a?”
“Vô nghĩa nhiều như vậy… A… A…”
Hà Cửu Vi tức giận mắng không hết câu lại bị gậy thịt đánh bất ngờ vào hoa cốc mà hóa thành tiếng rêи ɾỉ.
“Lại vào sâu a…”
Hoa huyệt quá nhỏ, gậy thịt chỉ có tiến vào một phần ba liền mắc tại chỗ, ấm áp bao vây qυყ đầυ, hắn nhẫn đến căng thẳng.
“Tôi cũng muốn tiến a, bảo bối thả lỏng…”
“A… Ha…” Hà Cửu Vi một tay che bộ ngực của mình, một tay ôm hắn, sắc mặt cô ửng hồng, điều chỉnh hô hấp, mới làm cho mị thịt đang siết chặt hơi thả lỏng, gậy thịt bắt đầu đi về phía trước.
“Ách… Ân a… Cách âm… Được không a? Tôi muốn kêu… A…”
Mỗi một thanh thở gấp của cô đều nhẹ nhàng, không dám lớn tiếng.
Chu Thăng biết phòng cách âm, ngoài miệng cũng không xác định nói.
“Không cách âm, tôi mỗi lần chơi game đều bị ba tôi nghe được…”
Đâm mạnh làm gậy thịt chỉ lộ ra hai túi tinh hoàn lẻ loi sưng đại, dời núi lấp biển.
“A… Bảo bối thật sự là cực phẩm!”
“A!”
Hà Cửu Vi không khống chế được bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rên ra tiếng, cô khẩn trương làm hoa huyệt đột nhiên kẹp chặt, Chu Thăng thiếu chút nữa liền bắn, xoa nắn mông cô dời đi lực chú ý.
“Cậu mưu sát chồng a!”
“Ân… Cậu nhỏ giọng chút a…”
Hà Cửu Vi nhỏ giọng, lại ngoài ý muốn phong tình.
“Ha a… Đỉnh đến a… Động động a…”
“Không sợ bị người khác nghe được?”
Gậy thịt rất nhanh thích ứng với hoa huyệt xa lạ nhiệt tình, bắt đầu ba nhẹ một sâu, mỗi lần rút đều có thể cảm nhận được vách tường xôn xao, lại cắm vào chính là dâʍ ŧᏂủy̠.
Hà Cửu Vi sau lưng mồ hôi ẩm ướt một mảnh, tóc đều dính vào nhau.
“A… Sâu… A… Thật là lợi hại a…”
Chu Thăng không hổ là kinh nghiệm phong phú, vừa vặn dùng tần suất cô thích nhất khơi mào.
“Ân a… Tuyệt quá…”
Chu Thăng đem chân cô đặt lên ngực, núʍ ѵú không chỗ sắp đặt.
“Tôi hầu hạ cho cậu thoải mái?”
Cái tư thế này có thể cho Chu Thăng tinh tường nhìn đến gậy thịt tím đen trong loạn huyệt, mang ra dâʍ ŧᏂủy̠ xen lẫn mồ hôi, đều dính ở bắp đùi, tìиɧ ɖu͙© mê người.
“Thoải mái a… Thoải mái quá a… Ân a… Chính là nơi đó a, lại dùng lực a…”
Bủn rủn đau đớn cũng ngập đầy khoái ý, Hà Cửu Vi lại không thể lớn tiếng, bật thốt lên yêu kiều đều phá thành mảnh nhỏ.
“Y nha… Liền… Là như thế này… Trái…… Một điểm… A…”
Chu Thăng động tác lưu loát thao hoa huyệt hơn mười lần, đột nhiên mắt sắc nhìn núʍ ѵú bị đùi ép tới lệch qua một bên đang chảy sữa.
“Sao sữa lại chảy? Bảo bối khát không?”
Không cho Hà Cửu Vi trả lời, Chu Thăng thả chân cô xuống, dưới thân thâm trầm va chạm, miệng hút sữa, rồi hôn cái môi nhỏ nhắn.
“Ngô…”
Thanh âm “Cô lỗ cô lỗ” đột nhiên im bặt có vẻ phá lệ rõ ràng.
Sữa rất ngọt, Hà Cửu Vi chỉ có ý nghĩ này trong đầu. Cô đang muốn ôm chặt Chu Thăng làm cho hai người càng thêm gần sát, lại nghe được ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa.
“A Thăng, sao con lại khóa cửa?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro