Khách quan, thả chim tới đây đi! 【16】
Diệp Phi Dạ
2024-07-23 12:27:55
Tần Thánh thấy bộ dáng như vậy, chỉ có thể tiếp tục đi xuống.
Nhắm hai mắt lại, liền chậm rãi hôn lên cánh môi cô nữ sinh kia.
Hôn đến một nửa, Tần Thánh cảm giác được điện thoại di động rung lên, anh nhíu lông mày, ý định làm bộ như không cảm giác được, tiếp tục hướng về cánh môi nữ sinh kia tới gần.
Bốn cánh môi đụng vào nhau, có kích thích nhàn nhạt, ở bên trong thân thể cả hai tràn ra.
Anh đầu tiên là ôn nhu liếm láp cánh môi nữ sinh kia một vòng, sau đó định hôn sâu, thì điện thoại lại một lần nữa chấn động.
Nữ sinhkia vươn tay đẩy lồng ngực của anh, đỏ mặt, nhắc nhở: "Điện thoại, Tần thiếu gia. . ."
Tần Thánh ảo não hừ một tiếng, liền móc ra điện thoại di động, đón nghe, bên trong truyền tới một trận thanh âm khẩn trương: "Tần thiếu gia. . . Bạc công chúa ở Dạ Sắc làm loạn, cô ấy lại muốn chọn lựa Chiến Thần, tối nay theo cô ấy chơi một đêm tình! Hiện tại tranh tài cũng đã bắt đầu rồi. . . Không người nào dám ngăn cô ấy, Tần thiếu gia, ngài mau sang đây đi!"
Tần Thánh nghe được tin tức như thế, cả khuôn mặt cũng tím rồi, cô thật đúng là giỏi làm loạn, vô pháp vô thiên đến trình độ như vậy rồi?
Tần Thánh lập tức đứng lên, nghĩ cũng không có nghĩ liền rời đi.
Nữ sinh kia túm vạt áo của anh, hỏi thăm: "Tần thiếu gia, sao vậy?"
Tần Thánh cúi đầu, hôn gò má nữ sinh trước mặt một chút, thấp giọng nói: "Hôm khác dẫn em đi chơi, có việc gọi điện thoại cho anh, anh có chút việc gấp, cần phải xử lý. . . Anh tìm người chờ em ở cửa rạp chiếu phim, khi nào em xem phim xong, sẽ có người đưa em trở về trường học!"
*
X thị " câu lạc bộ Vân Hải."
Là địa phương người cao tầng quân khu thường xuyên ra vào.
Hơn nữa cái chỗ này, không có gì ngoài cấp bậc nhân sĩ, những người khác đều không cách nào tới gần.
Mà người có thể ra vào cái chỗ này, đều là người tuyệt đối có binh quyền ở quân khu!
Bên trong trang trí, trình độ tráng lệ, không thể thua kém với hoàng cung tập đoàn Bạc Đế.
Tối nay, lãnh đạo thủ đô tới X thị thăm ông nội Tịch Giản Cận, ông nội Tịch Giản Cận vẫn hi vọng Tịch Giản Cận có thể bước vào chính đàn, cho nên lôi Tịch Giản Cận cùng đi.
Nhắm hai mắt lại, liền chậm rãi hôn lên cánh môi cô nữ sinh kia.
Hôn đến một nửa, Tần Thánh cảm giác được điện thoại di động rung lên, anh nhíu lông mày, ý định làm bộ như không cảm giác được, tiếp tục hướng về cánh môi nữ sinh kia tới gần.
Bốn cánh môi đụng vào nhau, có kích thích nhàn nhạt, ở bên trong thân thể cả hai tràn ra.
Anh đầu tiên là ôn nhu liếm láp cánh môi nữ sinh kia một vòng, sau đó định hôn sâu, thì điện thoại lại một lần nữa chấn động.
Nữ sinhkia vươn tay đẩy lồng ngực của anh, đỏ mặt, nhắc nhở: "Điện thoại, Tần thiếu gia. . ."
Tần Thánh ảo não hừ một tiếng, liền móc ra điện thoại di động, đón nghe, bên trong truyền tới một trận thanh âm khẩn trương: "Tần thiếu gia. . . Bạc công chúa ở Dạ Sắc làm loạn, cô ấy lại muốn chọn lựa Chiến Thần, tối nay theo cô ấy chơi một đêm tình! Hiện tại tranh tài cũng đã bắt đầu rồi. . . Không người nào dám ngăn cô ấy, Tần thiếu gia, ngài mau sang đây đi!"
Tần Thánh nghe được tin tức như thế, cả khuôn mặt cũng tím rồi, cô thật đúng là giỏi làm loạn, vô pháp vô thiên đến trình độ như vậy rồi?
Tần Thánh lập tức đứng lên, nghĩ cũng không có nghĩ liền rời đi.
Nữ sinh kia túm vạt áo của anh, hỏi thăm: "Tần thiếu gia, sao vậy?"
Tần Thánh cúi đầu, hôn gò má nữ sinh trước mặt một chút, thấp giọng nói: "Hôm khác dẫn em đi chơi, có việc gọi điện thoại cho anh, anh có chút việc gấp, cần phải xử lý. . . Anh tìm người chờ em ở cửa rạp chiếu phim, khi nào em xem phim xong, sẽ có người đưa em trở về trường học!"
*
X thị " câu lạc bộ Vân Hải."
Là địa phương người cao tầng quân khu thường xuyên ra vào.
Hơn nữa cái chỗ này, không có gì ngoài cấp bậc nhân sĩ, những người khác đều không cách nào tới gần.
Mà người có thể ra vào cái chỗ này, đều là người tuyệt đối có binh quyền ở quân khu!
Bên trong trang trí, trình độ tráng lệ, không thể thua kém với hoàng cung tập đoàn Bạc Đế.
Tối nay, lãnh đạo thủ đô tới X thị thăm ông nội Tịch Giản Cận, ông nội Tịch Giản Cận vẫn hi vọng Tịch Giản Cận có thể bước vào chính đàn, cho nên lôi Tịch Giản Cận cùng đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro