Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Ôn tình một khắc, phá hư phong cảnh! 【2】

Diệp Phi Dạ

2024-07-23 12:27:55

Bọn họ đi được nửa đường, lại phát hiện loáng thoáng có tiếng nói truyền đến.

Bọn họ đều đứng ở nơi đó bất động!

Nghe ra, những người nói chuyện đều là thổ phỉ.

Có lẽ, bây giờ bọn họ đã đem chàng trai kia giết đi?

Nếu không tại sao bọn họ lại ở giữa sườn núi?

Hoặc là chôn thi thể?

Mọi người đều nghĩ như vậy vừa, quá sợ hãi, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng ngừng hô hấp, cẩn thận nện bước chân, hướng phía trước đi lên.

"Mày nhanh lên một chút cho tao, cọ tới cọ lui như đàn bà!"

"Mẹ kiếp, phía trước không có đường, làm sao mày không dẫn đường đi!"

"May đừng có nói nhảm, tao đang tìm người đấy! Nhiệm vụ gian khổ còn vinh quang, mày dẫn đường!"



Phía trước có mấy thổ phỉ hùng hùng hổ hổ vừa nói, vừa đón thôn dân đi tới.

Mấy người giả bộ ở chung một chỗ, thổ phỉ lập tức phun một ngụm nước bọt, nói: "Hôm nay là vận rủi gì vậy? Thôn dân dưới chân núi cũng dám xông vào địa bàn của ông? Uy, chúng mày muốn làm gì? Hiện tại ông không có thời gian phụng bồi chúng mày? Gần đây ông cũng không có trộm gì ở thôn bọn mày, mau cút đi cho tao! Cút đê !"

"Tôi tìm người, có một chàng trai tới trên núi của mấy người rồi, cậu ta có chuyện gì hay không? " thôn trưởng mở miệng, tiếng nói cũng không có rơi xuống, thổ phỉ phía sau cũng bắt đầu kêu la: "Đi nhanh lên, đừng chậm trễ chánh sự của chúng ta, làm cho chúng tao mất mạng, bọn mày cũng không xong đâu! Đi nhanh lên, nhanh một chút!"

Thổ phỉ vừa nói, vừa cầm lấy đèn pin, chung quanh chiếu rọi.

Đi tới trước mặt thôn dân, con đường của bọn họ bị chặn lại, lập tức cầm lấy cây gậy trên người, định hướng thôn dân đập tới.

Thôn dân cũng rối rít giơ gậy gộc lên phòng bị.

"Lão tử bị chọc tức một bụng, hiện tại vừa lúc, cho bọn mày biến thì không biến, vậy chờ chịu chết đi!"

Một thổ phỉ hét một tiếng, cầm lấy cây gậy liền hướng bọn họ lao đến.

Mới vừa đi một nửa, cổ tay thổ phỉ này lại bị một hòn đá đánh trúng, cây gậy rơi trên mặt đất, gã ai u một tiếng, hai chân cũng mềm nhũn ra: "Ca, ca, đại ca, tha mạng a. . . em đây không phải là đang tìm người sao? Bọn họ cản con đường của chúng ta rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Số ký tự: 0