Tịch, em mang thai! 【11】
Diệp Phi Dạ
2024-07-23 12:27:55
"Bất kể anh có tin hay không... Tịch, em thật sự yêu anh. " cô chuyển
đầu, hơi mang theo vài phần lúng túng không nhìn anh, tay cô thật chặt
cầm thành quả đấm, lẩm bẩm lại lặp lại một lần: "Em chỉ yêu một mình
anh..."
Tịch Giản Cận không biết là ảo giác của mình, hay là mình đối với cô mềm lòng như cũ, anh từ trong ngữ điệu của cô thấy được ủy khuất cùng bất đắc dĩ.
Tại sao cô có thể như vậy?
Một giây trước âm tàn sắc bén.
Một giây sau liền nói ra lời như vậy, tới giày vò anh?
Tịch Giản Cận vốn định xoay người rời đi, nhưng là anh lại phát hiện, chính mình dùng hết toàn bộ khí lực, đều không thể nhúc nhích một chút, cuối cùng, anh vẫn cắn răng, một câu nói cũng không nói thốt ra, chẳng qua là nện bước chân, rời đi.
Tiếng cước bộ của anh, càng đi càng xa.
Cô vẫn nghiêng đầu, không có đi liếc anh một cái.
Vành mắt của cô, dần dần ửng lên chua xót.
Đáy lòng của anh, giống như trước phiếm cảm giác khổ sở.Nhìn xem, một cuộc tình yêu, bắt đầu tốt đẹp như thế, vì sao, dây dưa không ngừng, không cách nào kết thúc, càng chạy, cục diện càng tàn nhẫn?
Lòng vô cùng chua xót.
Nếu như... Trời cao cho anh một lần lựa chọn, nếu như cho anh cơ hội yêu lại một lần, anh nguyện ý dùng thời gian cả đời đổi đến quá khúlúc đó, anh nguyện ý vĩnh viễn không biết cô.
Nếu như... ông trời có thể xóa sạch trí nhớ của anh, anh tuyệt đối không phản kháng để mình mất tất cả trí nhớ...
Lựa chọn, chẳng bao giờ gặp cô.
Cuộc sống như cũ chậm rãi chảy xuôi, Bạc Sủng Nhi bắt đầu từ ngày đó không còn có đi tìm Tịch Giản Cận.
Tịch Giản Cận đã hướng Hàn Như Y nói Hàn Như Y bỏ qua tủy sống Bạc Sủng Nhi, nhưng là Hàn Như Y chỉ một mực khóc, luôn mồm hô cô chỉ có một đứa con gái, thậm chí đến cuối cùng, Hàn Như Y quỳ xuống, lắc đầu nói mình cam tâm tình nguyện lấy tự do của mình đổi lại tủy sống Bạc Sủng Nhi, chỉ cần cô chịu cứu con gái của mình, chỉ sợ là làm cho cô gả cho Vick tiên sinh, cô cũng nguyện ý.
Côấy còn nói, cô biết, cô sống ở giữa Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi, quá làm trễ nãi hạnh phúc của bọn anh rồi, cô nguyện ý thối lui, cô nói chỉ cần Tiểu Bảo sống, cô nguyện ý cả đời cũng sẽ không xuất hiện ở trước mặt Tịch Giản Cận.
Nhóm dịch: Mèo Xinh
Tịch Giản Cận không biết là ảo giác của mình, hay là mình đối với cô mềm lòng như cũ, anh từ trong ngữ điệu của cô thấy được ủy khuất cùng bất đắc dĩ.
Tại sao cô có thể như vậy?
Một giây trước âm tàn sắc bén.
Một giây sau liền nói ra lời như vậy, tới giày vò anh?
Tịch Giản Cận vốn định xoay người rời đi, nhưng là anh lại phát hiện, chính mình dùng hết toàn bộ khí lực, đều không thể nhúc nhích một chút, cuối cùng, anh vẫn cắn răng, một câu nói cũng không nói thốt ra, chẳng qua là nện bước chân, rời đi.
Tiếng cước bộ của anh, càng đi càng xa.
Cô vẫn nghiêng đầu, không có đi liếc anh một cái.
Vành mắt của cô, dần dần ửng lên chua xót.
Đáy lòng của anh, giống như trước phiếm cảm giác khổ sở.Nhìn xem, một cuộc tình yêu, bắt đầu tốt đẹp như thế, vì sao, dây dưa không ngừng, không cách nào kết thúc, càng chạy, cục diện càng tàn nhẫn?
Lòng vô cùng chua xót.
Nếu như... Trời cao cho anh một lần lựa chọn, nếu như cho anh cơ hội yêu lại một lần, anh nguyện ý dùng thời gian cả đời đổi đến quá khúlúc đó, anh nguyện ý vĩnh viễn không biết cô.
Nếu như... ông trời có thể xóa sạch trí nhớ của anh, anh tuyệt đối không phản kháng để mình mất tất cả trí nhớ...
Lựa chọn, chẳng bao giờ gặp cô.
Cuộc sống như cũ chậm rãi chảy xuôi, Bạc Sủng Nhi bắt đầu từ ngày đó không còn có đi tìm Tịch Giản Cận.
Tịch Giản Cận đã hướng Hàn Như Y nói Hàn Như Y bỏ qua tủy sống Bạc Sủng Nhi, nhưng là Hàn Như Y chỉ một mực khóc, luôn mồm hô cô chỉ có một đứa con gái, thậm chí đến cuối cùng, Hàn Như Y quỳ xuống, lắc đầu nói mình cam tâm tình nguyện lấy tự do của mình đổi lại tủy sống Bạc Sủng Nhi, chỉ cần cô chịu cứu con gái của mình, chỉ sợ là làm cho cô gả cho Vick tiên sinh, cô cũng nguyện ý.
Côấy còn nói, cô biết, cô sống ở giữa Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi, quá làm trễ nãi hạnh phúc của bọn anh rồi, cô nguyện ý thối lui, cô nói chỉ cần Tiểu Bảo sống, cô nguyện ý cả đời cũng sẽ không xuất hiện ở trước mặt Tịch Giản Cận.
Nhóm dịch: Mèo Xinh
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro