Tịch, em muốn anh! (14 )
Diệp Phi Dạ
2024-07-23 12:27:55
Bạc Sủng Nhi lắc đầu, lại căn bản không nói nên lời, anh căn bản
không biết, cô giờ này khắc này, đến cùng mãnh liệt cỡ nào, đến cùng ầm
ầm sóng dậy cỡ nào.
Anh cả đời sẽ không biết, cô chưa bao giờ giống hiện tại mà kích động như vậy.
Anh ôn nhu, sự quan tâm của anh, đột nhiên ở trước mặt cô như vậy, trong nháy mắt toàn bộ hiện ra, để cho cô không nhịn được trong lòng chua xót lại khổ sở.
Cô nhàn nhạt ỷ lại như vậy, triệt để đánh bại anh.
Anh cảm giác được lòng của mình, cũng không còn cách nào bình tĩnh.
Chỉ có thể bất đắc dĩ âm thầm thở dài một hơi, quấn chặt vong eo của cô, giống như là muốn đem thân thể nho nhỏ của cô, toàn bộ ấn vào trong mình.
Cô vĩnh viễn cũng sẽ không biết, một giọt nước mắt này của cô, từ hai gò má chậm rãi lướt qua, đến cùng ssax tạo cho anh lực ảnh hưởng cực lớn cỡ nào!
Cô vĩnh viễn cũng sẽ không biết, bất kể anh hận cô như thế nào, bất kể anh bị cô làm bị thương như thế nào, mỗi lần cô khổ sở, đáy lòng anh, luôn luôn đau trước cả cô!
Kỳ thật, lâu như vậy, từ lúc đầu gặp lại, anh cắn răng, kiên trì không để chính mình yêu cô, đến khi sinh nhật anh, đêm đó cô bò lên giường của anh, anh liền vẫn luôn chờ.
Chờ cái gì, lòng anh biết rõ.
Anh đợi, cô đứng ở bên cạnh anh, nói với anh, Tịch, anh cưới em đi... . . . Còn đang chờ, cô giải thích với anh vid sao bảy năm trước chia tay.
Anh không muốn đi hỏi.
Anh chờ đợi cô nói, dù chỉ cần cô mở miệng, anh liền biết, tất cả phòng bị của mình, đều sẽ ầm ầm sụp đổ.
Thế nhưng, cô không nói... . . . Thậm chí cô vẫn cao ngạo như cũ.
Cô càng như thế, anh càng là muốn thuần phục cô!
Anh càng cảm giác ngũ tạng lục phủ của mình, mỗi ngày đều lăn lộn, giãy dụa, để cũng để không xuống, nghĩ cũng không nổi!
Cô căn bản không hiểu, đoạn thời gian này, anh trôi qua gian nan cỡ nào, so với bảy năm, ở biên giới tuyệt vọng đau khổ giãy dụa còn gian nan hơn.
Cô là uy hiếp cả đời anh.
Muốn cô vẫn là không muốn cô?
Yêu cô vẫn là không yêu cô?
Mỗi ngày mỗi đêm đều đau khổ trong đầu anh.
Tình huống anh hiện tại, không thể so với bảy năm trước, sau lưng của anh có Hàn Như Y, còn có con của Hàn Như Y... . . . Đó là thứ cả đời anh không thể tháo xuống!
Hiện tại thân thể anh không bằng lúc trước, gần cách kiểm tra, lại không có nửa điểm chuyển biến tốt đẹp, thậm chí ông nội càng ngày càng bắt đầu khẩn trương, chỉ là ở trước mặt của anh không thể hiện ra.
Anh cả đời sẽ không biết, cô chưa bao giờ giống hiện tại mà kích động như vậy.
Anh ôn nhu, sự quan tâm của anh, đột nhiên ở trước mặt cô như vậy, trong nháy mắt toàn bộ hiện ra, để cho cô không nhịn được trong lòng chua xót lại khổ sở.
Cô nhàn nhạt ỷ lại như vậy, triệt để đánh bại anh.
Anh cảm giác được lòng của mình, cũng không còn cách nào bình tĩnh.
Chỉ có thể bất đắc dĩ âm thầm thở dài một hơi, quấn chặt vong eo của cô, giống như là muốn đem thân thể nho nhỏ của cô, toàn bộ ấn vào trong mình.
Cô vĩnh viễn cũng sẽ không biết, một giọt nước mắt này của cô, từ hai gò má chậm rãi lướt qua, đến cùng ssax tạo cho anh lực ảnh hưởng cực lớn cỡ nào!
Cô vĩnh viễn cũng sẽ không biết, bất kể anh hận cô như thế nào, bất kể anh bị cô làm bị thương như thế nào, mỗi lần cô khổ sở, đáy lòng anh, luôn luôn đau trước cả cô!
Kỳ thật, lâu như vậy, từ lúc đầu gặp lại, anh cắn răng, kiên trì không để chính mình yêu cô, đến khi sinh nhật anh, đêm đó cô bò lên giường của anh, anh liền vẫn luôn chờ.
Chờ cái gì, lòng anh biết rõ.
Anh đợi, cô đứng ở bên cạnh anh, nói với anh, Tịch, anh cưới em đi... . . . Còn đang chờ, cô giải thích với anh vid sao bảy năm trước chia tay.
Anh không muốn đi hỏi.
Anh chờ đợi cô nói, dù chỉ cần cô mở miệng, anh liền biết, tất cả phòng bị của mình, đều sẽ ầm ầm sụp đổ.
Thế nhưng, cô không nói... . . . Thậm chí cô vẫn cao ngạo như cũ.
Cô càng như thế, anh càng là muốn thuần phục cô!
Anh càng cảm giác ngũ tạng lục phủ của mình, mỗi ngày đều lăn lộn, giãy dụa, để cũng để không xuống, nghĩ cũng không nổi!
Cô căn bản không hiểu, đoạn thời gian này, anh trôi qua gian nan cỡ nào, so với bảy năm, ở biên giới tuyệt vọng đau khổ giãy dụa còn gian nan hơn.
Cô là uy hiếp cả đời anh.
Muốn cô vẫn là không muốn cô?
Yêu cô vẫn là không yêu cô?
Mỗi ngày mỗi đêm đều đau khổ trong đầu anh.
Tình huống anh hiện tại, không thể so với bảy năm trước, sau lưng của anh có Hàn Như Y, còn có con của Hàn Như Y... . . . Đó là thứ cả đời anh không thể tháo xuống!
Hiện tại thân thể anh không bằng lúc trước, gần cách kiểm tra, lại không có nửa điểm chuyển biến tốt đẹp, thậm chí ông nội càng ngày càng bắt đầu khẩn trương, chỉ là ở trước mặt của anh không thể hiện ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro