Chương 20
Ôn Trà
2024-07-24 13:01:47
Phòng của Ôn Tuyển Nho ở tận cùng bên tɾong trên lầu hai, phòng mà trường học cung cấp tưong đương một chung cư, trái phải 60 mét vuông, hai phòng ngủ một phòng khách.
Ôn Tuyển Nho dẫn Điền Tâm vào, cởi quần, tự nhiên thay quần trước mặt Điền Tâm.
Tuy rằng không phải lần đầu tiên nhìn hạ thể của Ôn Tuyển Nho, nhưng cô vẫn rấtngại ngùng.
Ôn Tuyển Nho cầm chiếc quần lót dính đầy tinh dich vào phòng tắm để giặt.
Điền Tâm ngồi trên sô pha, lén lút cởi chiếc quần lót ướt đẫm mật dịch của mình, nhét vào túi áo tây trang của Ôn Tuyển Nho.
Ôn Tuyển Nho giặt sach quần lót xong, muốn đi tắm một cái “Bảo bối? Lấy cái khăn lông ở bên ngoài giùm thầy.”
Điền Tâm tìm được khăn lông, gõ gõ cửa “Khăn lông của thầy…… A ”
Ôn Tuyển Nho dùng tay kéo Điền Tâm vào phòng tắm, quần áo bị lột sach sẽ, bị người đàn ông cưỡng chế ôm lấy tính tắm uyên ương.
"Cả người em vừa ra mồ hôi, để thầy tắm sach sẽ giúp em.” Ôn Tuyển Nho phía sau cơ thể nhỏ xinh của Điền Tâm từ phía sau, môi mỏng thở nhẹ bên tai cô, đôi tay vòng ra trước từ dưới nách xoa nắn nơi mềm mại.
"Ưm a ~” Toàn thân Điền Tâm trần trụi, bị Ôn Tuyển Nho âu yếm đến thở hổn hển.
Ôn Tuyển Nho nâng một ͼhân của Điền Tâm lên, nơi dựng đứng không ngừng ma sát tiểu huyệt đang hưng phấn, kích thích Điền Tâm chảy ra mật dịch.
Tốc độ cọ xát càng lúc càng nhanh, cuối cùng dùng sức nhấp một cái, quy đầu phun ra một dòng tinh dich, bắn lên trên cặp mông vểnh ra của Điền Tâm.
Tắm rửa xong, Điền Tâm chỉ có thể mặc lại bộ quần áo cũ của mình "Đáng ghét, em muốn để quần áo của em lại nơi này của thầy.”
"Được được, thầy giặt cho em.” Ôn Tuyển Nho yêu chiều hôn hôn mặt Điền Tâm.
Hai người lăn lộn không ít thời gian, Ôn Tuyển Nho cầm lấy áo khoác mặc vào, “Đi? Đi ra ngoài ăn cơm, để bồi thường một chút cho bảo bối của thầy.”
Nói xong, bàn tay to luồn vào túi, lấy ra một chiếc quần lót ren màu đen ướt đẫm.
Ôn Tuyển Nho nhướng mày, nhìn thấy gương mặt tinh ranh của cô, ôm đầu cô hung hăng mút môi cô một cái "Bé dâm đãng, đưa quần lót cho thầy là muốn làm gì, hửm?”
"Hai ngày cuối tuần nếu thầy Ôn nhớ em, buổi tối có thể dùng quần lót cảm thụ hơi thở của em.” Điền Tâm chớp chớp mắt, cái miệng nhỏ nói ra lời dâm đãng lẳng lơ.
Ôn Tuyển Nho lại hung hăng mút môi cô "Bé dâm đãng, như em mong muốn.”
Cuối tuần nào vợ cũng sẽ dẫn con trai về nhà ngủ, nên buổi tối Ôn Tuyển Nho không tiện gọi video cho Điền Tâm.
Nửa đêm lúc anh đang ngủ, vợ anh Cao Văn Lị ôm anh "Chồng à, hôm trước mẹ gọi cho em, bảo chúng ta sinh đứa thứ hai……”
Ôn Tuyển Nho cau mày, từ sau khi khi quen biết Điền Tâm, anh không có tiếp xúc thân mật gì với vợ, có chút không thí¢h ứng với hành động của vợ.
Ôn Tuyển Nho cố nén sự khó chịu và tránh đi “Có một đứa con trai Ôn Hạo là đủ rồi, không cần sinh thêm đứa nữa.”
Cao Văn Lị cảm nhận được chồng tránh né, có chút mất mát, sinh hoạt vợ chồng vẫn luôn tương đối nhạt nhoà, chuyện tình du͙c cũng không thường xuyên. Lần trước sau khi cô nói chuyện chồng dẫn học sinh đi ăn cơm cho bạn nghe, người bạn ấy bảo là cô nên chú ý một chút.
Chồng cô vẫn luôn có trách nhiệm với gia đình, Văn Lị vẫn luôn rấttin tưởng con người của chồng, nhiều năm như vậy chồng vẫn luôn rấtchú trọng gia đình.
Ôn Tuyển Nho dẫn Điền Tâm vào, cởi quần, tự nhiên thay quần trước mặt Điền Tâm.
Tuy rằng không phải lần đầu tiên nhìn hạ thể của Ôn Tuyển Nho, nhưng cô vẫn rấtngại ngùng.
Ôn Tuyển Nho cầm chiếc quần lót dính đầy tinh dich vào phòng tắm để giặt.
Điền Tâm ngồi trên sô pha, lén lút cởi chiếc quần lót ướt đẫm mật dịch của mình, nhét vào túi áo tây trang của Ôn Tuyển Nho.
Ôn Tuyển Nho giặt sach quần lót xong, muốn đi tắm một cái “Bảo bối? Lấy cái khăn lông ở bên ngoài giùm thầy.”
Điền Tâm tìm được khăn lông, gõ gõ cửa “Khăn lông của thầy…… A ”
Ôn Tuyển Nho dùng tay kéo Điền Tâm vào phòng tắm, quần áo bị lột sach sẽ, bị người đàn ông cưỡng chế ôm lấy tính tắm uyên ương.
"Cả người em vừa ra mồ hôi, để thầy tắm sach sẽ giúp em.” Ôn Tuyển Nho phía sau cơ thể nhỏ xinh của Điền Tâm từ phía sau, môi mỏng thở nhẹ bên tai cô, đôi tay vòng ra trước từ dưới nách xoa nắn nơi mềm mại.
"Ưm a ~” Toàn thân Điền Tâm trần trụi, bị Ôn Tuyển Nho âu yếm đến thở hổn hển.
Ôn Tuyển Nho nâng một ͼhân của Điền Tâm lên, nơi dựng đứng không ngừng ma sát tiểu huyệt đang hưng phấn, kích thích Điền Tâm chảy ra mật dịch.
Tốc độ cọ xát càng lúc càng nhanh, cuối cùng dùng sức nhấp một cái, quy đầu phun ra một dòng tinh dich, bắn lên trên cặp mông vểnh ra của Điền Tâm.
Tắm rửa xong, Điền Tâm chỉ có thể mặc lại bộ quần áo cũ của mình "Đáng ghét, em muốn để quần áo của em lại nơi này của thầy.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được được, thầy giặt cho em.” Ôn Tuyển Nho yêu chiều hôn hôn mặt Điền Tâm.
Hai người lăn lộn không ít thời gian, Ôn Tuyển Nho cầm lấy áo khoác mặc vào, “Đi? Đi ra ngoài ăn cơm, để bồi thường một chút cho bảo bối của thầy.”
Nói xong, bàn tay to luồn vào túi, lấy ra một chiếc quần lót ren màu đen ướt đẫm.
Ôn Tuyển Nho nhướng mày, nhìn thấy gương mặt tinh ranh của cô, ôm đầu cô hung hăng mút môi cô một cái "Bé dâm đãng, đưa quần lót cho thầy là muốn làm gì, hửm?”
"Hai ngày cuối tuần nếu thầy Ôn nhớ em, buổi tối có thể dùng quần lót cảm thụ hơi thở của em.” Điền Tâm chớp chớp mắt, cái miệng nhỏ nói ra lời dâm đãng lẳng lơ.
Ôn Tuyển Nho lại hung hăng mút môi cô "Bé dâm đãng, như em mong muốn.”
Cuối tuần nào vợ cũng sẽ dẫn con trai về nhà ngủ, nên buổi tối Ôn Tuyển Nho không tiện gọi video cho Điền Tâm.
Nửa đêm lúc anh đang ngủ, vợ anh Cao Văn Lị ôm anh "Chồng à, hôm trước mẹ gọi cho em, bảo chúng ta sinh đứa thứ hai……”
Ôn Tuyển Nho cau mày, từ sau khi khi quen biết Điền Tâm, anh không có tiếp xúc thân mật gì với vợ, có chút không thí¢h ứng với hành động của vợ.
Ôn Tuyển Nho cố nén sự khó chịu và tránh đi “Có một đứa con trai Ôn Hạo là đủ rồi, không cần sinh thêm đứa nữa.”
Cao Văn Lị cảm nhận được chồng tránh né, có chút mất mát, sinh hoạt vợ chồng vẫn luôn tương đối nhạt nhoà, chuyện tình du͙c cũng không thường xuyên. Lần trước sau khi cô nói chuyện chồng dẫn học sinh đi ăn cơm cho bạn nghe, người bạn ấy bảo là cô nên chú ý một chút.
Chồng cô vẫn luôn có trách nhiệm với gia đình, Văn Lị vẫn luôn rấttin tưởng con người của chồng, nhiều năm như vậy chồng vẫn luôn rấtchú trọng gia đình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro