Chương 22
Ôn Trà
2024-07-24 13:01:47
Năm nào lễ Quốc Khánh, Ôn Tuyển Nho cũng đưa vợ con về quê nghỉ lễ, con trai anh rấtthân thiết với bà nội, năm nào cũng đòi về quê chơi, anh rấtkhó từ chối con.
Điền Tâm đương nhiên hiểu cho nỗi khổ của anh, giờ bảo anh bỏ mặc vợ con tự về quê cũng không được, đành phải miễn cưỡng tha cho anh về quê vậy.
“Được rồi, em cũng không phải kiểu người vô lý, nhưng điều kiện là thầy không được thân mật với dì ấy.”
Ôn Tuyển Nho vòng tay qua cười cô, ôm hôn tới tấp “Bảo bối của thầy thật là hiểu chuyện, em yên tâm, thầy bây giờ chỉ có hứng thú với mình em.”
“Thế còn tạm được.” Điền Tâm hôn nhẹ lên môi anh “Dù sao thì thầy cũng sắp xếp về sớm một chút, em ở trường đợi thầy.”
“Bảo bối, Quốc Khánh muốn về nhà không?” Thông thường, sinh viên trường ở gần nhà đều về nhà với bố mẹ, sẽ không lãng phí ngày nghỉ quý giá ở trường.
Điền Tâm chua xót, cúi đầu “Em không về đâu, bố mẹ em không hợp tính, em không muốn về nhà nghe họ cãi nhau suốt ngày.”
Ôn Tuyển Nho nghe vậy đau lòng, ôm lấy cô, hôn lên trán nhẹ giọng an ủi “Bảo bối của thầy phải chịu nhiều uất ức rồi, sau này thầy sẽ đối xử tốt với em, sẽ làm chỗ dựa cho em, thầy sẽ đi nhanh rồi về với em nhé.”
“Vâng.” Điền Tâm thấy lòng mình ấm áp, ôm Ôn Tuyển Nho hôn anh thật ma͙nh. Nhưng làm sao cô có thể để anh dễ dàng mà về quê với vợ như thế chứ.
Tối đó, Điền Tâm tắm xong nằm trên giường, không ngoài dự đoán, quả nhiên có một người đàn ông gửi lời mời cho cô.
Lớp trưởng lớp cô tên Hà Tuấn gửi cho cô một tin nhắn Wechat “Quốc Khánh cậu về nhà không?”
“Không, tớ vẫn ở lại trường.”
“Thanh Thành mới mở một viện bảo tàng, có rấtnhiều di tích văn hóa cổ xưa, đi xem cùng tớ không?”
Điền Tâm thấy lời mời của Hà Tuấn, tủm tỉm cười, có vẻ như lớp trưởng này có ý với cô rồi.
Cả hai người đều là cán sự lớp, thường cùng nhau phụ trách các công việc tɾong lớp nên cũng có chút hiểu biết nhất định về cậu bạn này.
Ngay lúc Điền Tâm đang do dự, Thẩm Thiên Kỳ lại gửi tin nhắn đến “Cục kẹo nhỏ, ngày mai cậu có hẹn không, đi leo núi với tớ này.”
Mặc dù cả hai đều vô cùng đẹp trai lại xuấtchúng, nhưng trái tim của cô đã bị chiếm giữ bởi một người đàn ông xuấtsắc và trưởng thành hơn.
Điền Tâm bắt đầu cười ranh mãnh, ngộ nhỡ để người đàn ông kia biết người con gái anh yêu lại có hẹn với người khác thì sẽ thế nào nhỉ? Làm thế nào để vờ như vô tình bị anh phát hiện nhỉ?
Cô hét lên gọi Ngô Mặc Mặc đang mải mê đắp mặt nạ. “Mặc Mặc, cậu xem giúp tớ cái, thật là rắc rối quá đi.”
Ngô Mặc Mặc ngó ngó tin nhắn của cô “Ôi má ơi, Điền Tâm, có đến hai chàng hoàng tử hẹn với cậu á, aiya tớ hận, đúng là ghen tỵ chết đi được.”
Ngô Mặc Mặc tức đến nghiến răng nghiến lợi “Cục kẹo nhỏ à, cậu còn ở đó mà phiền muộn, là đang cố tình chọc tức tớ phải không, hả?” vừa nói vừa dùng hết sức hai tay lắc ma͙nh người cô.
“Aiya, được rồi, được rồi. Không thì thử đăng lên vòng bạn bè xem sao? Tớ nhắn cho hai người đó đi với cậu?”
“Ừ, cũng đúng. Lễ Quốc Khánh không thể thiếu trai đẹp được.”
Vừa dứt lời, Ngô Mặc Mặc lập tức đăng lên dòng thời gian “Hẹn hò ngày Quốc Khánh cùng với hoa khôi Điền Tâm. Mặc dù có hai chàng hoàng tử đã ngỏ lời trước với cậu ấy rồi, nhưng còn các anh đẹp trai khác hãy để tôi. ”
Điền Tâm đương nhiên hiểu cho nỗi khổ của anh, giờ bảo anh bỏ mặc vợ con tự về quê cũng không được, đành phải miễn cưỡng tha cho anh về quê vậy.
“Được rồi, em cũng không phải kiểu người vô lý, nhưng điều kiện là thầy không được thân mật với dì ấy.”
Ôn Tuyển Nho vòng tay qua cười cô, ôm hôn tới tấp “Bảo bối của thầy thật là hiểu chuyện, em yên tâm, thầy bây giờ chỉ có hứng thú với mình em.”
“Thế còn tạm được.” Điền Tâm hôn nhẹ lên môi anh “Dù sao thì thầy cũng sắp xếp về sớm một chút, em ở trường đợi thầy.”
“Bảo bối, Quốc Khánh muốn về nhà không?” Thông thường, sinh viên trường ở gần nhà đều về nhà với bố mẹ, sẽ không lãng phí ngày nghỉ quý giá ở trường.
Điền Tâm chua xót, cúi đầu “Em không về đâu, bố mẹ em không hợp tính, em không muốn về nhà nghe họ cãi nhau suốt ngày.”
Ôn Tuyển Nho nghe vậy đau lòng, ôm lấy cô, hôn lên trán nhẹ giọng an ủi “Bảo bối của thầy phải chịu nhiều uất ức rồi, sau này thầy sẽ đối xử tốt với em, sẽ làm chỗ dựa cho em, thầy sẽ đi nhanh rồi về với em nhé.”
“Vâng.” Điền Tâm thấy lòng mình ấm áp, ôm Ôn Tuyển Nho hôn anh thật ma͙nh. Nhưng làm sao cô có thể để anh dễ dàng mà về quê với vợ như thế chứ.
Tối đó, Điền Tâm tắm xong nằm trên giường, không ngoài dự đoán, quả nhiên có một người đàn ông gửi lời mời cho cô.
Lớp trưởng lớp cô tên Hà Tuấn gửi cho cô một tin nhắn Wechat “Quốc Khánh cậu về nhà không?”
“Không, tớ vẫn ở lại trường.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thanh Thành mới mở một viện bảo tàng, có rấtnhiều di tích văn hóa cổ xưa, đi xem cùng tớ không?”
Điền Tâm thấy lời mời của Hà Tuấn, tủm tỉm cười, có vẻ như lớp trưởng này có ý với cô rồi.
Cả hai người đều là cán sự lớp, thường cùng nhau phụ trách các công việc tɾong lớp nên cũng có chút hiểu biết nhất định về cậu bạn này.
Ngay lúc Điền Tâm đang do dự, Thẩm Thiên Kỳ lại gửi tin nhắn đến “Cục kẹo nhỏ, ngày mai cậu có hẹn không, đi leo núi với tớ này.”
Mặc dù cả hai đều vô cùng đẹp trai lại xuấtchúng, nhưng trái tim của cô đã bị chiếm giữ bởi một người đàn ông xuấtsắc và trưởng thành hơn.
Điền Tâm bắt đầu cười ranh mãnh, ngộ nhỡ để người đàn ông kia biết người con gái anh yêu lại có hẹn với người khác thì sẽ thế nào nhỉ? Làm thế nào để vờ như vô tình bị anh phát hiện nhỉ?
Cô hét lên gọi Ngô Mặc Mặc đang mải mê đắp mặt nạ. “Mặc Mặc, cậu xem giúp tớ cái, thật là rắc rối quá đi.”
Ngô Mặc Mặc ngó ngó tin nhắn của cô “Ôi má ơi, Điền Tâm, có đến hai chàng hoàng tử hẹn với cậu á, aiya tớ hận, đúng là ghen tỵ chết đi được.”
Ngô Mặc Mặc tức đến nghiến răng nghiến lợi “Cục kẹo nhỏ à, cậu còn ở đó mà phiền muộn, là đang cố tình chọc tức tớ phải không, hả?” vừa nói vừa dùng hết sức hai tay lắc ma͙nh người cô.
“Aiya, được rồi, được rồi. Không thì thử đăng lên vòng bạn bè xem sao? Tớ nhắn cho hai người đó đi với cậu?”
“Ừ, cũng đúng. Lễ Quốc Khánh không thể thiếu trai đẹp được.”
Vừa dứt lời, Ngô Mặc Mặc lập tức đăng lên dòng thời gian “Hẹn hò ngày Quốc Khánh cùng với hoa khôi Điền Tâm. Mặc dù có hai chàng hoàng tử đã ngỏ lời trước với cậu ấy rồi, nhưng còn các anh đẹp trai khác hãy để tôi. ”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro