Thở Gấp (Sư Sinh, Ntr)

Chương 24 - Chương 24

Ôn Trà

2024-05-18 19:15:37

Ôn Tuyển Nho dỗ dành một lúc lâu cô mới miễn cưỡng đồng ý.

Sau khi cúp máy, nhìn thấy mấy dòng tin nhắn anh gửi, Điền Tâm trộm cười, người đàn ông này đúng là ghen thật rồi.

“Nhưng mà thầy ơi, em đã đồng ý với người ta rồi, giờ lại từ chối thì không hay lắm.” Cô gửi cho anh ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện của cô với Thẩm Thiên Kỳ.

Ôn Tuyển Nho tức giận nhìn chằm chằm ảnh chụp màn hình, nghiến răng nghiến lợi “Em cứ thế mà đáp ứng cùng cậu ta đi leo nói ngắm mặt trời mọc? Em qua đêm cùng với cậu ta, nhỡ cậu ta có ý đồ không tốt hại em thì làm thế nào? Không được, anh không đồng ý, em mau từ chối cậu ta đi.”

Sau khi đọc dòng tin nhắn kia anh càng quyết tâm phải ở lại, anh không thể về quê được. Nếu không Thẩm Thiên Kỳ và mấy thằng nhóc nào đó lại dòm ngó bảo bối của anh.

Vốn dĩ về tuổi tác anh đã không thể so sánh với bọn họ rồi, Ôn Tuyển Nho luôn có cảm giác nguy cơ, xung quanh cô có quá nhiều người theo đuổi, anh sợ rằng nếu mình không cẩn thận thì sẽ để cô vụt mất khỏi tay anh.

Ôn Tuyển Nho vội vàng trở về phòng nói với vợ “Văn Lị, Quốc Khánh này anh không về quê với em được rồi. Học sinh mà anh hướng dẫn đang tham gia kỳ thi Văn học Quốc gia, nhà trường rấtcoi trọng kỳ thi này. Anh phải hướng dẫn và sửa bài cho chúng tɾong ngày nghỉ lễ này, thật xin lỗi...”

Cao Văn Lị ngẩn người, nhưng cũng là công việc ở trường, nên anh khó tránh khỏi trách nhiệm.

Chồng cô luôn là người thầy rấtcó trách nhiệm, thường xuyên tăng ca đến nửa đêm nên cô cũng không nghi ngờ gì.

Chỉ là tɾong lòng có chút ủy khuất, nhưng có vẻ anh không nhận ra điều đó.

“À, không sao, thế anh cứ đi giải quyết công việc ở trường trước đi, em đưa Ôn Hạo về quê trước, có gì anh rảnh thì về sau cũng được.”

Nói xong, Văn Lị vẻ mặt tiếc nuối về giường ngủ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ôn Tuyển Nho lập tức gửi tin nhắn cho Điền Tâm “Anh đã nói với cô ấy rồi, anh không về quê nữa, bảo bối, mai anh sẽ qua với em, ngoan, mau từ chối cậu ta đi.”

Điền Tâm vừa thấy tin nhắn khóe miệng tươi rói “Vâng ạ”

Cuối cùng, cô vào gửi tin nhắn từ chối lời mời của Thẩm Thiên Kỳ và Hà Tuấn, còn về tâm trạng của họ ra sao cô cũng không quan tâm nhiều lắm.

Cô đang phải nghĩ xem mai cô và anh sẽ đi đâu chơi đây.

“Thầy ơi, em đã từ chối cậu ấy rồi, vậy nghỉ lễ chúng ta sẽ đi đâu chơi ạ?”

“Bảo bối, em đi theo thầy, Quốc Khánh đương nhiên chúng ta phải đi du lịch rồi, chúng ta sẽ đến thành phố khác, thầy sẽ có thể quang minh chính đại mà cầm tay em.”

“Vâng, vậy em sẽ trao thân mình cho thầy hướng dẫn nhé, yêu yêu ”

Sau khi nhận được tin nhắn của Điền Tâm anh mới thở dài nhẹ nhõm, bé con của anh vẫn là của anh, không ai có thể cướp bảo bối của anh đi.

Ngày hôm sau, sáng sớm Ôn Tuyển Nho đã đưa vợ và con anh đến nhà ga. Sau đó vội vội vàng vàng đến trường học của Điền Tâm.

Vì thời gian đi chuyến này khoảng 7 8 ngày lận, nên hai người mang theo vài bộ quần áo để thay.

Ôn Tuyển Nho đỗ xe bên ngoài trường học, Điền Tâm hào hứng kéo theo một chiếc vali nhỏ ra ngoài chỗ anh chờ, đứng từ xa liền nhìn thấy xe anh đỗ ở đó, hai người nhìn nhau, tɾong mắt ngập tràn hạnh phúc.

Ôn Tuyển Nho xuống xe, nắm lấy tay Điền Tâm, đón lấy chiếc vali trên tay cô, mở cửa xe cho cô ngồi vào ghế phụ, rồi sau đó mới cho hành lý vào cốp xe.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thở Gấp (Sư Sinh, Ntr)

Số ký tự: 0