Chương 40
Ôn Trà
2024-07-24 13:01:47
“Điền Điền, cậu phải suy nghĩ cho bản thân mình, nếu như thầy Ôn cùng cậu nhất quyết ở bên nhau, cậu phải làm thầy ấy ly hôn, nếu không mối quan hệ này của cậu mãi mãi cũng thể ra ngoài ánh sáng.”
“Cậu yên tâm, tớ sẽ không để bản thân chịu ủy khuất đâu, tớ nhất định sẽ làm thầy ấy ly hôn, nhưng bây giờ vẫn còn quá sớm, cứ thong thả từ từ đi.”
Điền Tâm không vội để Ôn Tuyển Nho ly hôn, dù sao hai người họ cũng ở bên nhau làm vợ chồng mười mấy năm.
Ôn Tuyển Nho ít nhiều gì tɾong lòng cũng đối với gia đình mình có trách nhiệm, cứ chậm rãi đã, đầu tiên phải khiến cho Ôn Tuyển Nho hoàn toàn không thể rời xa chính mình.
“Được rồi, nói gì thì nói cậu phải tự mình chú ý đó, cậu yên tâm, tớ sẽ không nói cho người khác, tớ luôn đứng về phía cậu” Ngô Mặc Mặc là một cô gái có nghĩa khí, biết được bí mật của bạn thân cũng sẽ không nói ra ngoài.
Ngày hôm sau, Điền Tâm dựa theo con đường quen thuộc đi vào lớp học, như thường lệ vẫn ngồi vào hàng ghế đầu tiên.
Trong tiết học của Ôn Tuyển Nho có rấtít người ngồi ở hàng đầu tiên, bởi vì thầy Ôn nhìn qua thì có vẻ hiền lành, nhưng trên thực tế lại rấtkhắt khe, những câu hỏi cũng vô cùng hòa búa, chỉ có Điền Tâm là dám ngồi ở dưới mí mắt anh.
Tiếng chuông vào học vang lên, Ôn Tuyển Nho ôm sách tài liệu đi vào, hôm nay anh mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, đeo gọng kính bạc, vừa bước vào lớp học liền thấy Điền Tâm đang dùng tay chống cằm lên khuôn mặt nhỏ, cười tủm tỉm nhìn anh.
Ôn Tuyển Nho khẽ nở nụ cười nhạt, mở sách tài liệu ra bắt đầu giảng bài.
Điền Tâm một bên vừa lắng nghe bài giảng, một bên vừa nhìn chằm chằm vào đũng quần của người đàn ông, phần thân dưới của Ôn Tuyển Nho hơi hơi phồng lên, nhìn liền biết có kích cỡ cực kì khả quan, rốt cuộc bản thân chỉ mới được nếm thử qua một lần.
Ôn Tuyển Nho đứng trên bục giảng giảng bài, cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Điền Tâm đang nhìn chăm chú vào phía dưới của mình, tɾong lòng liền không ngừng ngứa ngáy, nhưng anh lại không thể trực tiếp biểu hiện ra bên ngoài.
“Thành viên ban học tập đi lên bảng mở bài trắc nghiệm lần trước tɾong máy tính ra.” Ôn Tuyển Nho lạnh nhạt nói một câu, rồi tiếp tục giảng bài.
Điền Tâm lấy USB ra bước lên trên bục giảng, đi đến bên cạn người đàn ông, hơi cúi người xuống, mở máy tính ra.
Mông nhỏ bất ngờ bị nhéo ma͙nh một cái, Điền Tâm giật mình ngây người ra.
Ôn Tuyển Nho ở bên cạn đang thản nhiên giảng bài, tựa như chuyện vừa nãy không liên quan gì đến anh.
Điền Tâm cúi thấp người xuống, cả người co ro lại đứng trước bục giảng cao, bạn học ở trên nhìn xuống phía dưới chỉ có thể nhìn thấy được đỉnh đầu
Ôn Tuyển Nho một tay cầm sách tài liệu, bình tĩnh giảng bài, thỉnh thoảng còn đặt câu hỏi.
Một tay khác lại tiến vào tɾong váy ngắn của Điền Tâm, ngón tay cách một lớp quần lót vuốt ve tiểu huyệt.
Điền Tâm sợ tới mức kẹp chặt lại hai ͼhân, lòng bàn tay to lớn cảm nhận được Điền Tâm đang căng thẳng, cho nên liền dùng sức nhéo vào âm đế, thậm chí còn bắt chước động tác đẩy của pít tông làm hành động thọc vào rút ra.
Ôn Tuyển Nho chen một ͼhân dài vào ͼhân cô gái nhỏ, Điền Tâm bị buộc phải tách hai ͼhân ra, bàn tay to lớn ở giữa ͼhân càng thêm ra sức xoa nắn vỗ về chơi đùa, tiểu huyệt của Điền Tâm bị sờ chảy ra mật dịch, cô tức giận dùng bàn tay nhỏ bé nắm lấy đũng quần của Ôn Tuyển Nho, nắm được một cục thịt mềm xoa bóp nó.
“Cậu yên tâm, tớ sẽ không để bản thân chịu ủy khuất đâu, tớ nhất định sẽ làm thầy ấy ly hôn, nhưng bây giờ vẫn còn quá sớm, cứ thong thả từ từ đi.”
Điền Tâm không vội để Ôn Tuyển Nho ly hôn, dù sao hai người họ cũng ở bên nhau làm vợ chồng mười mấy năm.
Ôn Tuyển Nho ít nhiều gì tɾong lòng cũng đối với gia đình mình có trách nhiệm, cứ chậm rãi đã, đầu tiên phải khiến cho Ôn Tuyển Nho hoàn toàn không thể rời xa chính mình.
“Được rồi, nói gì thì nói cậu phải tự mình chú ý đó, cậu yên tâm, tớ sẽ không nói cho người khác, tớ luôn đứng về phía cậu” Ngô Mặc Mặc là một cô gái có nghĩa khí, biết được bí mật của bạn thân cũng sẽ không nói ra ngoài.
Ngày hôm sau, Điền Tâm dựa theo con đường quen thuộc đi vào lớp học, như thường lệ vẫn ngồi vào hàng ghế đầu tiên.
Trong tiết học của Ôn Tuyển Nho có rấtít người ngồi ở hàng đầu tiên, bởi vì thầy Ôn nhìn qua thì có vẻ hiền lành, nhưng trên thực tế lại rấtkhắt khe, những câu hỏi cũng vô cùng hòa búa, chỉ có Điền Tâm là dám ngồi ở dưới mí mắt anh.
Tiếng chuông vào học vang lên, Ôn Tuyển Nho ôm sách tài liệu đi vào, hôm nay anh mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, đeo gọng kính bạc, vừa bước vào lớp học liền thấy Điền Tâm đang dùng tay chống cằm lên khuôn mặt nhỏ, cười tủm tỉm nhìn anh.
Ôn Tuyển Nho khẽ nở nụ cười nhạt, mở sách tài liệu ra bắt đầu giảng bài.
Điền Tâm một bên vừa lắng nghe bài giảng, một bên vừa nhìn chằm chằm vào đũng quần của người đàn ông, phần thân dưới của Ôn Tuyển Nho hơi hơi phồng lên, nhìn liền biết có kích cỡ cực kì khả quan, rốt cuộc bản thân chỉ mới được nếm thử qua một lần.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ôn Tuyển Nho đứng trên bục giảng giảng bài, cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Điền Tâm đang nhìn chăm chú vào phía dưới của mình, tɾong lòng liền không ngừng ngứa ngáy, nhưng anh lại không thể trực tiếp biểu hiện ra bên ngoài.
“Thành viên ban học tập đi lên bảng mở bài trắc nghiệm lần trước tɾong máy tính ra.” Ôn Tuyển Nho lạnh nhạt nói một câu, rồi tiếp tục giảng bài.
Điền Tâm lấy USB ra bước lên trên bục giảng, đi đến bên cạn người đàn ông, hơi cúi người xuống, mở máy tính ra.
Mông nhỏ bất ngờ bị nhéo ma͙nh một cái, Điền Tâm giật mình ngây người ra.
Ôn Tuyển Nho ở bên cạn đang thản nhiên giảng bài, tựa như chuyện vừa nãy không liên quan gì đến anh.
Điền Tâm cúi thấp người xuống, cả người co ro lại đứng trước bục giảng cao, bạn học ở trên nhìn xuống phía dưới chỉ có thể nhìn thấy được đỉnh đầu
Ôn Tuyển Nho một tay cầm sách tài liệu, bình tĩnh giảng bài, thỉnh thoảng còn đặt câu hỏi.
Một tay khác lại tiến vào tɾong váy ngắn của Điền Tâm, ngón tay cách một lớp quần lót vuốt ve tiểu huyệt.
Điền Tâm sợ tới mức kẹp chặt lại hai ͼhân, lòng bàn tay to lớn cảm nhận được Điền Tâm đang căng thẳng, cho nên liền dùng sức nhéo vào âm đế, thậm chí còn bắt chước động tác đẩy của pít tông làm hành động thọc vào rút ra.
Ôn Tuyển Nho chen một ͼhân dài vào ͼhân cô gái nhỏ, Điền Tâm bị buộc phải tách hai ͼhân ra, bàn tay to lớn ở giữa ͼhân càng thêm ra sức xoa nắn vỗ về chơi đùa, tiểu huyệt của Điền Tâm bị sờ chảy ra mật dịch, cô tức giận dùng bàn tay nhỏ bé nắm lấy đũng quần của Ôn Tuyển Nho, nắm được một cục thịt mềm xoa bóp nó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro