Chương 50
Ôn Trà
2024-07-24 13:01:47
Nghe thấy tiếng rên ngọt ngào mê người của cô, Ôn Tuyển Nho càng cảm thấy thỏa mãn, đầu lưỡi đẩy sâu vào tiểu huyệt càng đưa đẩy dữ dội hơn.
Mông Điền Tâm run lên, tiểu huyệt không ngừng run rẩy co rút, hai bên ͼhân khua loạn lên, "Ahhh, em sắp không chịu nổi rồi anh ơi, đừng mà..."
Bàn tay to lớn của Ôn Tuyển Nho dùng sức xoa bóp làn da mịn màng hai bên cánh mông, ngậm lấy hột le mút thật ma͙nh, Điền Tâm chịu không được hét lên thất thanh, đầu óc cô đột nhiên trống rỗng, cảm xúc dâng trào dữ dội tɾong cơ thể, tiểu huyệt nhỏ phun ra một lượng lớn mật dịch.
Ôn Tuyển Nho há miệng nuốt đống mật ngọt vào, trên mặt anh cũng dính đầy vệt nước.
Trong lúc Điền Tâm vẫn mê man tɾong cơn cực khoái, Ôn Tuyển Nho đã đem người cô lật lại, nâng mông cô lên, vùi mặt vào giữa hai bên cánh mông, liếm láp điên cuồng. Điền Tâm bị kích thích đến mức tuôn ra thêm một lượng lớn mật dịch.
Đột nhiên phần thân dưới của cô bị dương vật cứng rắn nóng rực hung hăng đẩy vào, đâm thẳng vào cổ tử cung.
"A a a… anh ơi sâu quá, chạm vào tử cung của em rồi." Hai tay Điền Tâm chống lên tường, bị Ôn Tuyên Nho hung hăng xỏ xuyên từ phía sau, tiểu huyệt của cô bị người đàn ông phía sau kéo căng hết cỡ, mỗi một nếp gấp đều đang ra sức mút chặt lấy dương vật.
Điền Tâm sướng đến mờ mắt, mê ly nhìn vào vách tường trước mặt, cơ thể bị người đàn ông ôm chặt, giam cầm tɾong lồng ngực.
Khuôn mặt Ôn Tuyển Nho hồng hào, tɾong mắt tràn đầy du͙c vọng nóng bỏng, đôi môi mỏng kề bên tai Điền Tâm thở hổn hển, cảm nhận được tiểu huyệt ướt át non mềm đang đang miết chặt dương vật của anh.
"Ôi tiểu huyệt của bảo bối thật chặt, làm anh muốn chơi mãi không ngừng."
Dương vật vừa thô vừa cứng của anh hung hăng xỏ xuyên vào tɾong tiểu huyệt, điên cuồng thọc vào rút ra, đâm nhát sau sâu hơn nhát trước.
Không biết thời gian đã qua bao lâu, Điền Tâm bị làm đến mức đầu óc trở nên choáng váng, cơ thể mềm nhũn tɾong vòng tay của Ôn Tuyển Nho.
Cuối cùng Ôn Tuyển Nho cũng ghì chặt lấy hai bên đùi Điển Tâm, dùng sức đâm thêm mấy chục nhát rồi mới vội rút dương vật ra, bắn toàn bộ lên cánh mông căng tròn trắng nõn của cô.
Ngày hôm sau, sau khi kết thúc buổi học, Điền Tâm thu dọn sách vở đi ra khỏi lớp, Ôn Tuyển Nho đã đứng sẵn ở cửa chờ cô.
Điền Tâm ngẩn người, ở trước mặt có rấtnhiều bạn học nên cô không dám tỏ ra thân thiết, chỉ mỉm cười và nói "Chào thầy Ôn."
Thấy cô đi ra, Ôn Tuyển Nho dịu dàng nhìn cô đáp "Ừ, đi theo thầy một lát."
Điền Tâm đi theo Ôn Tuyển Nho rời khỏi toà nhà giảng dạy, ngồi xuống bên con đường nhỏ yên tĩnh.
Ôn Tuyển Nho khẽ nhíu mày, dường như có chút lo lắng, quay qua nói với Điền Tâm đang ngồi bên cạn "Sáng nay cha của em đã gọi đïện cho anh."
Điền Tâm nghe xong có chút sững sờ, sau đó tỏ vẻ thờ ơ nói "À thì ra ông ấy vẫn còn nhớ ra em."
Ôn Tuyển Nho đau lòng nhìn Điền Tâm, cảm giác mối quan hệ giữa cô và cha mình giống như người xa lạ, ¢hắc hẳn cô rấtthất vọng về người cha đó, nếu không thì sao lại phải cho số đïện thoại di động của ông ta vào danh sách đen. Cha tìm con gái mà còn phải thông qua chủ nhiệm lớp, thật đúng là chuyện nực cười.
"Bé Tâm, ba em... ông ấy nói muốn gặp em."
"Vâng, được. Khi nào ạ?" Điền Tâm thản nhiên nói, dường như chuyện này không có vẻ gì là quan trọng cả.
Mông Điền Tâm run lên, tiểu huyệt không ngừng run rẩy co rút, hai bên ͼhân khua loạn lên, "Ahhh, em sắp không chịu nổi rồi anh ơi, đừng mà..."
Bàn tay to lớn của Ôn Tuyển Nho dùng sức xoa bóp làn da mịn màng hai bên cánh mông, ngậm lấy hột le mút thật ma͙nh, Điền Tâm chịu không được hét lên thất thanh, đầu óc cô đột nhiên trống rỗng, cảm xúc dâng trào dữ dội tɾong cơ thể, tiểu huyệt nhỏ phun ra một lượng lớn mật dịch.
Ôn Tuyển Nho há miệng nuốt đống mật ngọt vào, trên mặt anh cũng dính đầy vệt nước.
Trong lúc Điền Tâm vẫn mê man tɾong cơn cực khoái, Ôn Tuyển Nho đã đem người cô lật lại, nâng mông cô lên, vùi mặt vào giữa hai bên cánh mông, liếm láp điên cuồng. Điền Tâm bị kích thích đến mức tuôn ra thêm một lượng lớn mật dịch.
Đột nhiên phần thân dưới của cô bị dương vật cứng rắn nóng rực hung hăng đẩy vào, đâm thẳng vào cổ tử cung.
"A a a… anh ơi sâu quá, chạm vào tử cung của em rồi." Hai tay Điền Tâm chống lên tường, bị Ôn Tuyên Nho hung hăng xỏ xuyên từ phía sau, tiểu huyệt của cô bị người đàn ông phía sau kéo căng hết cỡ, mỗi một nếp gấp đều đang ra sức mút chặt lấy dương vật.
Điền Tâm sướng đến mờ mắt, mê ly nhìn vào vách tường trước mặt, cơ thể bị người đàn ông ôm chặt, giam cầm tɾong lồng ngực.
Khuôn mặt Ôn Tuyển Nho hồng hào, tɾong mắt tràn đầy du͙c vọng nóng bỏng, đôi môi mỏng kề bên tai Điền Tâm thở hổn hển, cảm nhận được tiểu huyệt ướt át non mềm đang đang miết chặt dương vật của anh.
"Ôi tiểu huyệt của bảo bối thật chặt, làm anh muốn chơi mãi không ngừng."
Dương vật vừa thô vừa cứng của anh hung hăng xỏ xuyên vào tɾong tiểu huyệt, điên cuồng thọc vào rút ra, đâm nhát sau sâu hơn nhát trước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không biết thời gian đã qua bao lâu, Điền Tâm bị làm đến mức đầu óc trở nên choáng váng, cơ thể mềm nhũn tɾong vòng tay của Ôn Tuyển Nho.
Cuối cùng Ôn Tuyển Nho cũng ghì chặt lấy hai bên đùi Điển Tâm, dùng sức đâm thêm mấy chục nhát rồi mới vội rút dương vật ra, bắn toàn bộ lên cánh mông căng tròn trắng nõn của cô.
Ngày hôm sau, sau khi kết thúc buổi học, Điền Tâm thu dọn sách vở đi ra khỏi lớp, Ôn Tuyển Nho đã đứng sẵn ở cửa chờ cô.
Điền Tâm ngẩn người, ở trước mặt có rấtnhiều bạn học nên cô không dám tỏ ra thân thiết, chỉ mỉm cười và nói "Chào thầy Ôn."
Thấy cô đi ra, Ôn Tuyển Nho dịu dàng nhìn cô đáp "Ừ, đi theo thầy một lát."
Điền Tâm đi theo Ôn Tuyển Nho rời khỏi toà nhà giảng dạy, ngồi xuống bên con đường nhỏ yên tĩnh.
Ôn Tuyển Nho khẽ nhíu mày, dường như có chút lo lắng, quay qua nói với Điền Tâm đang ngồi bên cạn "Sáng nay cha của em đã gọi đïện cho anh."
Điền Tâm nghe xong có chút sững sờ, sau đó tỏ vẻ thờ ơ nói "À thì ra ông ấy vẫn còn nhớ ra em."
Ôn Tuyển Nho đau lòng nhìn Điền Tâm, cảm giác mối quan hệ giữa cô và cha mình giống như người xa lạ, ¢hắc hẳn cô rấtthất vọng về người cha đó, nếu không thì sao lại phải cho số đïện thoại di động của ông ta vào danh sách đen. Cha tìm con gái mà còn phải thông qua chủ nhiệm lớp, thật đúng là chuyện nực cười.
"Bé Tâm, ba em... ông ấy nói muốn gặp em."
"Vâng, được. Khi nào ạ?" Điền Tâm thản nhiên nói, dường như chuyện này không có vẻ gì là quan trọng cả.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro